Khi đến phòng bệnh của Ngô Tinh Nguyệt, cha mẹ Ngô đều đã có mặt. Ngô Tinh Nguyệt nằm trên giường, không thể dậy nổi, đang được truyền dịch. Mọi người chào hỏi qua loa, ai nấy đều tỏ vẻ ngạc nhiên khi biết thân phận của Dung Cửu. Tuy nhiên, không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài, nước biển không thể đo được bằng đấu.
Ngô Ức Cương, vốn là chưởng môn của võ quán Ngô gia, dù đã bị gãy chân chỉ có thể ngồi trên ghế nhưng vẫn không coi thường Dung Cửu, ngược lại còn rất kính cẩn nói: "Lần này làm phiền đại sư rồi!"
“Không có gì.”
Chỉ cần một ánh nhìn lướt qua, Dung Cửu đã xác định chính xác triệu chứng của từng người trong gia đình này! Cô quay người lại, dán một lá bùa lên cửa, thiết lập kết giới, để ngăn người ngoài xâm nhập.
Sau đó, cô quay lại nói với cha Ngô: "Ông hãy nhắm mắt lại và thả lỏng toàn thân."
Ngô Ức Cương nghe theo. Thấy Dung Cửu nói là làm ngay, không chần chừ, tất cả mọi người đều im lặng quan sát cô. Không biết từ lúc nào, Dung Cửu đã rút một lá bùa từ trong tay ra, lật cổ tay rồi dán lên thiên đình (trán) của Ngô Ức Cương. Lập tức, thần thái của cô trở nên nghiêm trang, dùng một tay tạo một thủ ấn, miệng lẩm bẩm niệm chú trừ tà.
"Thiên đạo tất, nhật nguyệt cự. Xuất yêu yêu, nhập minh minh. Khí bố đạo, thông thần minh, gian tà quỷ yêu giai tiêu vong!" Trong lúc thủ ấn thay đổi, Dung Cửu chạm nhẹ lên lá bùa, tà khí trên người Ngô Ức Cương nhanh chóng bị lá bùa nuốt chửng.
Tiêu Tử Dạ đã sớm cầm chặt lá bùa mà Dung Cửu đưa cho anh. Lúc này, anh thấy rõ ràng tà khí trên người Ngô Ức Cương như dòng nước chảy dồn về phía lá bùa.
Ngô Tinh Nam và Hoa Khâm Duệ không thể nhìn thấy tà khí, nhưng họ lại thấy lá bùa dần dần bị nhuốm đen, giống như tờ giấy trắng hút lấy mực. Hai người nhìn nhau không nói, nhưng bọn họ đều thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
Tình cảnh này thật sự quá đỗi kỳ quái. Tà khí đã bị nuốt chửng hoàn toàn, Dung Cửu nhanh chóng gỡ lá bùa xuống, thổi nhẹ một cái, lá trong tay cô bùa lập tức bốc cháy. Nó còn giãy giụa, vặn vẹo, và quay cuồng, như thể không cam tâm, cuối cùng vẫn hóa thành tro tàn.
Tất cả mọi người:...
Bọn họ như được mở rộng tầm mắt, ánh mắt nhìn Dung Cửu đều là sự kính sợ!
Bụng của mẹ Ngô đã hơi phình ra, giống như đang mang thai được hơn 5 tháng. Triệu chứng của bà giống hệt như Ngô Ức Cương, đều bị tà khí xâm nhiễm. Dung Cửu sử dụng phương pháp tương tự, loại bỏ tà khí cho mẹ Ngô. Mọi người thấy rõ ràng bụng của bà nhanh chóng phẳng lại. Hiệu quả ngay lập tức, thật sự quá thần kỳ.
Vấn đề khó khăn khiến mẹ Ngô bối rối suốt một thời gian dài đã được giải quyết ngay lập tức, bà mừng rỡ đến rơi nước mắt, nắm lấy tay Dung Cửu cảm ơn rối rít.
Sau đó đến lượt Ngô Tinh Nam, Dung Cửu nhìn anh rồi nói: "Anh lại đây, đứng cùng em gái của anh."
Ngô Tinh Nam làm theo lời cô.
Dung Cửu nói: "Cha mẹ các anh bị lây nhiễm tà khí từ hai người, vì vậy dễ dàng loại bỏ hơn. Nhưng hai anh em các anh đã trực tiếp tiếp xúc với nơi âm u, âm khí đã xâm nhập vào cơ thể, tà khí bám vào người, việc loại bỏ sẽ phiền phức hơn một chút."
Nói xong, Dung Cửu rút ra một chuỗi tiền Ngũ Đế từ trong túi vải. Cô thả nhẹ một cái, tiền Ngũ Đế lóe sáng rồi bay vòng quanh hai anh em, cuối cùng dừng lại lơ lửng giữa hai người họ. Dung Cửu lại rút hai người giấy và ném chúng ra, tay cô nhanh chóng tạo thành một thủ ấn, chỉ về phía người giấy.
Một cảnh tượng kỳ lạ xảy ra, hai người giấy tự động bay đến trán của Ngô Tinh Nguyệt và Ngô Tinh Nam rồi dừng lại ở đó. Dung Cửu niệm chú trừ tà, ánh sáng vàng từ tiền Ngũ Đế dần dần sáng lên, bao phủ hai anh em họ.
Người giấy khẽ rung động, dần dần biến thành màu đen, sau đó phình to lên, như thể đã hút đầy năng lượng tà ác, chúng lớn lên nhanh chóng. Sau một lúc, hai người giấy kia đã to gấp đôi so với kích thước ban đầu mới dừng lại.
Mọi người chỉ biết nhìn, trong ánh mắt đầy kinh ngạc, nếu không tận mắt chứng kiến, dù có thế nào bọn họ cũng không thể tin được chuyện kỳ quái như vậy.
Tiêu Tử Dạ là người duy nhất giữ được bình tĩnh. Anh có lá bùa mà Dung Cửu đưa cho, có thể nhìn thấy những thứ mà người khác không thể thấy. Chính điều này mang lại cho anh cảm giác tồn tại đặc biệt.
Dung Cửu vẫy tay một cái, tiền Ngũ Đế nhanh chóng trở lại trong tay cô. Cô lập tức rút ra hai lá bùa rồi ném đi. Hai lá bùa đó dán thẳng vào người giấy, không lệch một tấc.
Dung Cửu vươn tay cầm lấy hai người giấy. Mọi người đều nhìn thấy hai người giấy bị nhuốm đen, phình to, đang giãy giụa vặn vẹo, như muốn thoát khỏi sự kiểm soát của cô.