Chương 31

Ngày hôm sau, Hoa Khâm Duệ đích thân đến tìm Dung Cửu để xin lỗi. Tuy nhiên, anh lại bị từ chối gặp mặt, vì Dung Cửu đã được vị quý bà hôm qua đón đi từ sáng sớm.

Hoa Khâm Duệ nghĩ rằng Dung Cửu cố ý không muốn gặp mình, nên anh ta chỉ có thể cùng với Ngô Tinh Nam lùng sục khắp nơi tìm kiếm một vị đại sư cao tay.

Cuối cùng, họ đến một con phố chuyên bán đồ cổ. Tuy nhiên, sau khi hỏi hết từ đầu phố đến cuối ngõ, không có một vị "đại sư" nào dù chỉ nói đúng một câu. Tất cả đều nói nhảm, khiến Ngô Tinh Nam tức giận đến mức suýt nữa đã đập phá cửa hàng của họ.

Một con phố với hàng chục cửa hàng, nhưng không có lấy một người đáng tin cậy!

Thật là kỳ quái.

Bọn họ gần như tuyệt vọng

Hai người cầm điện thoại, cố gắng tìm kiếm mọi thông tin có thể giúp ích.

“Uây” Ngô Tinh Nam đột nhiên nhìn thấy một bài đăng trên mạng xã hội của chú anh, Ngô Ức Đình.

"Cháu trai của tôi vừa tổ chức lễ tắm ba ngày, câu cuối cảm ơn đại sư có nghĩa là gì nhỉ?"

Hai người nhìn nhau, rồi Ngô Tinh Nam lập tức gọi điện cho chú của mình.

Sau khi cúp máy, Ngô Tinh Nam không thể tin nổi mà nói: “Chú tôi kể rằng, hôm thím tôi sinh con, đã gặp phải chuyện không sạch sẽ. May mắn thay, có một vị đại sư đã đột ngột xuất hiện trong phòng sinh và trừ tà đuổi ma ngay trước mắt các y bác sĩ, cứu mạng thím tôi, nhờ vậy mà hai đứa nhỏ cũng được sinh ra an toàn...”

Hoa Khâm Duệ vỗ đùi vui mừng: “Trời không tuyệt đường người! Có thể tìm được vị đại sư đó không?”

“Chú tôi nói rằng, chỉ cần tìm được đại thiếu gia Tiêu gia, là có thể tìm được vị đại sư đó.”

Hoa Khâm Duệ lập tức đứng dậy: “Không thể chậm trễ, chúng ta lập tức đến Tiêu thị. Dù phải dùng cách gì, cũng phải gặp được vị đại sư đó.”

Anh tiếp tục tức giận nói: “Hừ! Cô ta không muốn giúp thì cũng có đại sư khác ra tay, thế giới này rộng lớn, đâu phải chỉ có mỗi cô ta là có tài năng! Cô ta nghĩ mình là ai mà dám từ chối gặp mặt!”

Ngô Tinh Nam cũng thấy có hy vọng, hai người cùng đến Tiêu thị, nhưng lại bị chặn ngay ở dưới sảnh.

Không có hẹn trước thì không thể gặp được đại thiếu gia Tiêu gia, tổng giám đốc Tiêu thị một cách dễ dàng như vậy.

May mắn thay, nhà họ Ngô cũng là gia tộc có tiếng ở Đế đô. Ông nội của Ngô Tinh Nam, Ngô Ung, hiện đang là tổng huấn luyện viên của một cơ quan đặc biệt ở Đế đô.

Cha của Ngô Tinh Nam, Ngô Ức Cương, là chưởng môn của Võ quán Ngô gia, nơi mà một nửa số vệ sĩ ở Đế đô đều xuất thân từ đó.

Nhờ vào sự ảnh hưởng của các bậc trưởng bối, cuối cùng hai người cũng gặp được Tiêu Tử Dạ.

Trong văn phòng tổng giám đốc, Tiêu Tử Dạ lịch sự mời hai người ngồi xuống: “Hai vị vội vàng tìm tôi, có chuyện gì cần giúp đỡ không?”

Thư ký mang hai tách cà phê vào rồi lặng lẽ đóng cửa lại.

Ngô Tinh Nam đã được các trưởng bối dặn dò rằng nhất định không được thất lễ.

Anh lịch sự nói: “Xin lỗi đã làm phiền Tiêu đại thiếu gia, thực sự là do tình thế cấp bách. Tôi muốn nhờ Tiêu đại thiếu gia giới thiệu cho tôi vị đại sư mà anb quen biết.”

Tiêu Tử Dạ hiểu rõ, tối qua anh đã chứng kiến bọn họ bị Dung Cửu dọa đến mức phải bỏ chạy.

Anh âm thầm nắm chặt lá bùa mà Dung Cửu đã tặng lần trước, và quả nhiên thấy trên người Ngô Tinh Nam bao trùm một luồng sát khí dày đặc.

“Ồ? Tôi không biết cậu nghe từ đâu mà biết tôi quen đại sư?”

“Là chú tôi nói.”

Ngô Tinh Nam lập tức đưa bài đăng trên mạng xã hội của chú mình cho Tiêu Tử Dạ xem.

Tiêu Tử Dạ nhớ đến tấm séc ba mươi triệu mà Dung Cửu đã nhận, lập tức hiểu ra vấn đề.

Vẻ mặt anh lạnh lùng nhưng lịch sự nói: “Việc này tôi không thể quyết định, tôi phải hỏi ý kiến Cửu gia trước. Còn việc cô ấy có đồng ý hay không, phải xem tâm trạng của Cửu gia.”

Ngô Tinh Nam nhanh chóng tiếp lời: “Tôi hiểu quy tắc, một triệu cho một lá bùa. Chỉ cần Cửu gia chịu giúp, tiền bạc không thành vấn đề.”

Chú anh đã rất chu đáo khi báo giá cho anh rồi.

Dù rằng mức giá này thật khó tin, nhưng tính mạng con người là trên hết, chỉ cần còn sống, tiền có thể kiếm lại.

Trên mặt Tiêu Tử Dạ thoáng qua một nụ cười đầy ẩn ý.

Trong đầu anh đột nhiên hiện lên đôi mắt sáng rực của Dung Cửu khi đếm tiền.

Anh nghiêm túc nói: “Xin chờ một chút, tôi sẽ gọi điện cho Cửu gia.”

“Được, xin mời.”

Tiêu Tử Dạ bước vào phòng nghỉ trong văn phòng, đóng cửa lại rồi gọi điện cho Dung Cửu.

Dung Cửu đang giúp người khác xem phong thủy.

Sau khi nghe xong, cô cười nói: “Họ đã tìm đến chỗ anh rồi sao? Quả là có chút bản lĩnh. Khách hàng hào phóng như vậy, tất nhiên phải nhận rồi, không thể bỏ qua tiền được, làm thế thì thật ngu ngốc!”