Chương 79: Nghe Ngóng

Vương Vân cười cười hỏi:

"Vậy ngươi làm sao?"

Nam sinh nói:

"Không sao, ta lập tức tới kho hàng bưng bàn lên cho mình."

Khánh Trần cảm khái từ đáy lòng, bạn học này thật nhiệt tình... Sau này hẳn sẽ rất có tiền đồ.

Vương Vân cám ơn xong ngồi xuống bên cạnh Nam Canh Thần.

Vào lúc tên Nam Canh Thần ngu ngốc kia còn đang kích động, một câu nói của Vương Vân đã tưới tắt tất cả nhiệt tình của hắn ta:

"Cái kia... Đồng học, ngươi biết Lưu Đức Trụ lớp bên cạnh không?"

Những lời này chỉ dùng 0.001 giây đã đâm xuyên trái tim Nam Canh Thần.

Hai bạn nữ đẹp như thế, chỉ nháy mắt Nam Canh Thần đã cảm thấy mình yêu rồi.

Sau đó, không có sau đó nữa.

Tựa như thần tình yêu Cupid vốn muốn bắn một mũi tên cho hắn ta, kết quả hắn ta trơ mắt nhìn đối phương đổi mũi tên thần tình yêu thành đạn hỏa tiễn RPG.

Quá đột nhiên.

Nam Canh Thần im lặng hồi lâu bỗng nói:

"Không biết... Nhưng ta có thể đi làm quen."

Vương Vân cười cười không nói nữa mà chuyên tâm sửa sang lại bàn sách của chính mình.

Hai nữ hài này cũng không mang nhiều đồ tới trường học, chỉ có một vài văn phòng phẩm và sách giáo khoa toán văn, không còn thứ gì khác.

Khánh Trần phát hiện bản thân mình cũng không nhận ra thương hiệu quần áo đối phương mặc.

Tuy hắn đã đọc lướt qua rất nhiều, nhưng về mặc kiến thức quần áo, cái nghèo khiến hắn bỏ sót mấy loại hàng xa xỉ này.

Rốt cuộc hắn và Nam Canh Thần nghèo tới cỡ nào?

Nói như thế này đi, tình hữu nghị giữa bọn hắn còn có thể dùng để chứng minh trình độ đạo đức của bọn hắn.

Đều là người bị ép tới tầng lớp cấp thấp.

Một tiết học trôi qua, Khánh Trần đã hiểu rõ, hẳn hai người Vương Vân và Bạch Uyển Nhi cũng là người du hành thời gian. Sở dĩ các nàng chuyển trường là vì Lưu Đức Trụ.

Trong thời gian 45 phút này, Vương Vân không nhịn được nhìn cánh tay sáu lần, Bạch Uyển Nhi không nhịn được nhìn cánh tay năm lần, bọn họ đều nhìn vị trí thời gian đếm ngược.

Đáng nhắc tới là số lần Nam Canh Thần nhìn là hai mươi mốt lần.

Sau khi tan học, hai người Vương Vân và Bạch Uyển Nhi rời khỏi phòng học. Trên hành lang đã có hai nam sinh chờ ở nơi đó.

Đây là hai nam sinh Khánh Trần chưa từng nhìn thấy trong trường. Một người cao to trắng tinh, trên mặt mang theo mắt kính viền vàng, rất có khí chất nhã nhặn bại hoại như trong phim ảnh.

Người còn lại thì đeo mắt kính gọng đen văn nhã.

Bốn người đứng trong hành lang nhỏ giọng trò chuyện với nhau, khiến vô số bạn học khác trên hành lang phải liếc mắt.

Tầng lầu của mấy người Khánh Trần có tổng cộng sáu lớp, 452 học sinh.

Thế nhưng bốn người này đứng ở nơi đó phảng phất như hóa thành tiêu điểm của cả tầng lầu, ánh mắt mọi người đều bị bọn họ bức phải chuyển tới đây, sau đó trong nội tâm nảy sinh cảm giác tự ti mặc cảm.

Dường như nam sinh đeo mắt kiếng viền vàng kia là chủ đạo trong bốn người, bởi thời gian hắn ta bình tĩnh nói chuyện là dài nhất, ba người khác đều đang lắng nghe.

Lúc này Nam Canh Thần vội vã trở lại phòng học. Hắn ta thấp giọng nói:

"Bốn học sinh này chuyển trường cùng lúc. Ta đã hỏi thăm lớp bên cạnh một chút, hai nam sinh kia chuyển đến lớp 4 khối 11 bọn hắn."

"Ừm.”

Khánh Trần nói:

"Còn có chuyện gì khác không?"

"Nam sinh đeo mắt kính viền vàng tên Hồ Tiểu Ngưu. Có người nói sáng sớm nay đã nhìn thấy hắn ta lái xe dẫn theo ba người khác tới trường.”

Nam Canh Thần nói:

"Một nam sinh khác tên Trương Thiên Chân."

"Lái xe?"

Khánh Trần sửng sốt một chút.

Đám thiếu niên khổ cực như bọn họ nào đã từng thấy bạn học lái xe tới trường, chẳng lẽ đây không phải tình tiết chỉ xuất hiện trong phim thần tượng sao?

Chẳng qua, đột nhiên Khánh Trần cảm thấy hiện tại Lưu Đức Trụ đã thành cái bia thật, có lẽ tương lai còn sẽ có rất nhiều người vì ba chữ Lý Thúc Đồng mà đến đây.

Mà Lưu Đức Trụ sẽ từ từ trở thành trung tâm vòng xoáy, không ngừng hấp dẫn người du hành thời gian mới.

Tròn một ngày, Vương Vân và Bạch Uyển Nhi đều không nói chuyện nhiều với bạn trong lớp. Mỗi lần hết tiết bọn họ lại đi ra ngoài phòng học nói chuyện phiếm với Hồ Tiểu Ngưu, Trương Thiên Chân.

Bọn họ vốn không cho đám học sinh trong trường có cơ hội tiếp xúc tới bọn họ.

Trong ngày này, hai nữ hài còn nói với Nam Canh Thần mấy câu, tỷ như hỏi tên của giáo viên một chút, tiến độ trường học, còn có một số phương tiện và thói quen trong trường học.

Về phần Khánh Trần, ngay cả hỏi một câu các nàng cũng không hỏi.

Khánh Trần có thể nhìn ra được, hai nữ hài này đều học tốt hơn trong tưởng tượng của hắn.

Trên lớp tiếng Anh, Bạch Uyển Nhi đã trực tiếp lấy một quyển đề thi TOEFL năm 2021 từ trong túi của mình ra.

Đó là quyển Khánh Trần đã từng làm.