Đây là lần đầu Khánh Trần trông thấy có người đơn độc bị áp giải vào ban ngày. Cũng là lần đầu thấy lực lượng cảnh vệ nơi này phải hưng sư động chúng như vậy.
Hơn ba ngàn tù phạm yên lặng nhìn theo, không ai nói chuyện.
Trong ngục giam vang lên âm thanh rầm rầm thanh thúy do xiềng xích kim loại giữa hai chân hán tử đầu trọc phát ra, chạm vào mặt đất trong quá trình di chuyển.
Làn da hán tử đầu trọc màu đồng, trên mặt có dấu tích do bị phơi nắng quanh năm mà thôi. Cánh tay lộ ra toàn là hình xăm màu đen, quỷ dị nhưng hoa lệ.
Trên người đối phương không có máy móc.
Trước kia Khánh Trần cảm thấy Diệp Vãn đã đầy đủ cao lớn rắn chắc, nhưng là Diệp Vãn so với tù phạm này chẳng là cái đinh gì.
Đợi hán tử đầu trọc bị đưa vào ngục giam xong, robot giám ngục bắt đầu thối lui ra bên ngoài miệng cống hợp kim, không có chút ý tứ nào muốn mở còng chân cho đối phương.
Sau khi robot giám ngục rời đi, hán tử đầu trọc bình tĩnh hoạt động cổ tay một chút, sau đó nhấc một tên tù phạm bên cạnh lên, hỏi:
"Lý Thúc Đồng ở đâu?"
Tù phạm toàn thân trên dưới có bảy, tám đã lắp ghép máy móc nhưng chẳng khác nào món đồ chơi trong tay hán tử.
Tù phạm sợ hãi đưa tay chỉ về phía phòng ăn, ánh mắt mọi người chuyển hướng tới chỗ ba người Lý Thúc Đồng, Khánh Trần, Diệp Vãn.
Mèo to thay đổi sự lười biếng ngày xưa, nằm trong ngực Lý Thúc Đồng nhìn chằm chằm đại hán trọc đầu.
Khánh Trần cũng nhìn về phía Lý Thúc Đồng, Lý Thúc Đồng cười cười với hắn:
"Ta không ngờ vị khách này lại trực tiếp lười biếng. Hắn tên Quách Hổ Thiền, ngươi hẳn từng nghe nói tới rồi. Chờ một lúc ngươi và Diệp Vãn lui về sau, đừng để bị thương."
Diệp Vãn nhìn Khánh Trần một chút, có thể để lão bản nhà mình đặc biệt nhắc nhở chuyện nhỏ nhặt này, xem ra sự yêu thích của lão bản đối với thiếu niên này còn hơn cả dự đoán của hắn và Lâm Tiểu Tiếu.
Lúc này, Lộ Quảng Nghĩa một mực lẫn trong đám người thấy Quách Hổ Thiền đầu trọc thì lẩm bẩm:
"Quách Hổ Thiền. . . Hắn vậy mà cũng tiến vào, khó trách lão bản nói, lạt ma phía nam đánh tới."
"Lão bản vào đây rồi cũng không tìm manh mối. Mỗi ngày chỉ biết đánh cờ cùng Lý Thúc Đồng, nếu không thì đọc sách, không nói chuyện với ai. Thì ra là muốn chờ Quách Hổ Thiền tới quấy nước cho đυ.c. Đến lúc đó chúng ta ngồi mát ăn bát vàng. . . Diệu kế nha!"
Tâm tư Lộ Quảng Nghĩa bay cao và xa. Hiện tại Khánh Trần trong mắt hắn chỉnh là loại trí giả mưu ngàn dặm kia.
...
Trong ngục giam dần trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người dần đoán được, sau khi đại hán trọc đầu Quách Hổ Thiền chắc chắn sẽ gây chuyện với Lý Thúc Đồng. Vì thế tất cả mọi người đều muốn xem thử chuyện gì sẽ xảy ra.
Giờ khắc này, Quách Hổ Thiền thuận theo ánh mắt mọi người đi thẳng đến chỗ của Lý Thúc Đồng.
Hắn nói một cách vang dội:
"Ta cũng không quanh co lòng vòng, lần này ta đến là vì vật cấm kỵ số ACE-005. Ngươi nói cho ta biết nó nằm ở ngục giam nào, ta sẽ đi lấy."
Lý Thúc Đồng vỗ vỗ mèo to, ra hiệu cho nó đi sang một bên, sau đó mới ôn hòa cười nói:
"Đối mặt với tiền bối nên khách khí một chút mới không ăn thiệt thòi a."
Quách Hổ Thiền không để ý:
"Ngươi đưa vật cấm kỵ số ACE-005 cho ta, ta tự động sẽ khách khí với ngươi một chút."
Lý Thúc Đồng hiếu kỳ:
"Tổ chức Át Bích sao đột nhiên cảm thấy hứng thú với vật cấm kỵ rồi. Nghe giọng điệu này của ngươi, ta còn tưởng ngươi gia nhập Sở tài phán Cấm kỵ nữa."
Quách Hổ Thiền chậm rãi đi tới chỗ đứng đối diện Lý Thúc Đồng chừng năm mét, đứng vững rồi nói:
"Át Bích ta phải đối kháng với đám quái vật khổng lồ ngoài kia, tự nhiên sẽ không bỏ hết thảy những thứ có thể trợ lực cho mình. Mục tiêu của tổ chức Kỵ Sĩ các ngươi cùng chúng ta trăm sông đổ về một biển, hẳn cũng hiểu rõ tình cảnh của chúng ta."
Lý Thúc Đồng cười nói:
"Nhưng vì sao ngươi lai tới đây tìm vật cấm kỵ?"
"Nghe ngoại giới đồn, nói tập đoàn Trần thị đã lập ước định với ngươi, chỉ cần ngươi có thể trấn áp được nó, sẽ cho ngươi sự tự do tuyệt đối ở đây. Vật cấm kỵ do chính Lý Thúc Đồng ngươi tự mình thu nhận rồi trấn áp, tất nhiên đặc biệt cường đại… "
Quách Hổ Thiền nói.
"Ngươi hiểu lầm rồi, ta không có giao dịch gì với Trần thị cả…”
Lý Thúc Đồng kiên nhẫn giải thích:
"Không cần vì những tin đồn lung tung mà đưa ra phán đoán không đúng."
Khánh Trần yên lặng lắng nghe, lần trước hắn nghe được năm chữ Sở tài phán Cấm kỵ là trong livestream của Hà Tiểu Tiểu.
Dường như Sở tài phán Cấm kỵ này tồn tại vì vật cấm kỵ.
Hắn nhận ra, vật cấm kỵ Quách Hổ Thiền nói tới hẳn cũng chính là thứ hắn đang tìm. Có lẽ đó chính là khảo nghiêm cho cuộc chiến ảnh tử hắn đang tham gia.
Lúc này, Quách Hổ Thiền lần nữa đi về phía trước một bước:
"ACE-005 ở đâu?"
Lý Thúc Đồng lắc đầu:
"Ta biết, nhưng ta sẽ không nói cho ngươi."