Chương 29: Cuộc Chiến Ảnh Tử

7:20 sáng, đếm ngược 20:40:00.

Khánh Trần chạy ba vòng quanh cư xá. Chờ hắn khi về nhà thì thấy ban công phía trên nhà mình là Giang Tuyết đang phơi quần áo, tất cả đều là đồ của hắn.

Trong khoảng thời gian này, vì bận chuyện nên hắn không kịp giặt đồ. Vốn tính giặt vào hôm qua lại bị Giang Tuyết lấy đi.

Giang Tuyết thấy hắn thì cười, mở cửa sổ chào hỏi:

"Khánh Trần, ta nấu cháo rồi, vừa vặn ngươi lên uống đi."

"Không cần không cần… "

Khánh Trần vội khoát tay, sau đó gặm lương khô rồi đi đến trường.

Những năm này, đã thật lâu hắn chưa thấy ai đối tốt với mình như vậy. Cho nên trong lúc nhất thời không quá quen.

Vừa mới tới cổng trường, Khánh Trần liền thấy rất nhiều người chạy tới khu cấp 3, trên đường vừa vặn gặp được Nam Canh Thần cũng đang phi nước đại nên hắn hiếu kỳ nói:

"Sao vậy?"

"Ngươi không thấy Wechat nhóm của lớp chúng ta sao. Lớp bên cạnh có người xuyên việt. Hiện con hàng kia đang ở trong phòng học… "

Nam Canh Thần thở hồng hộc nói.

"Chờ chút, sao biết đối phương là người xuyên việt?"

Khánh Trần buồn bực, hôm qua lớp bên cạnh đâu có ai như vậy đâu.

Nam Canh Thần nói:

"Tự hắn nói đó chứ. Nhịn qua một hôm, kết quả đêm qua đã nói ra với đồng học trong lớp.”

Khánh Trần nghe vậy thì nhướng mày. Đây là sao, chẳng lẽ trong trường còn nhiều người xuyên việt như vậy?

Một trường học có chừng hơn 2000 người, trước mắt đã xuất hiện người xuyên việt, chỉ trong trường học đã có bốn người, vậy cả nước sẽ có bao nhiêu?

Coi như cả nước chỉ có mười thành thị xuất hiện người xuyên việt thì tổng số người xuyên việt cũng không nhỏ.

Lúc này Khánh Trần nghĩ, tự hắn tổng kết cũng biết, người khác cũng sẽ như vậy.

Đến lúc đó sẽ có một lượng lớn người đi tới mười thành thị này chờ mong trở thành nhóm thứ ba, nhóm thứ tư, nhóm thứ năm xuyên việt?

Có thể không phải bây giờ, nhưng nếu đợt thứ ba xuất hiện, suy đoán này sẽ được xác nhận.

Tương lai, bao gồm cả Lạc thành trong mười thành thị, sợ rằng sẽ ngày càng náo nhiệt.

Khánh Trần cùng Nam Canh Thần chạy tới phòng học bên cạnh, không đợi hai người bọn họ kịp chen vào, thầy chủ nhiệm đã dẫn một đám giáo viên vào, dẫn đồng học xuyên việt kia đi.

"Hai ta tới chậm rồi!"

Nam Canh Thần thầm nói.

Khánh Trần không xen vào chuyện bao đồng, quay người kéo Nam Canh Thần trở lại lớp học.

Theo hắn suy đoán, chỉ sợ người của tổ chức thần bí kia rất nhanh sẽ đuổi tới trường học. Thời gian xuyên qua sẽ vào đêm nay, hắn không muốn có thêm chuyện.

Hắn không xác định được người của tổ chức thần bí kia nhìn thấy tướng mạo mình chưa. Đối phương có thể hạn chế Giang Tuyết xuất hành, chỉ sợ cũng có thể điều tra camera trên đường đúng không?

Dù chỗ của hắn tương đối cũ kỹ, camera thưa thớt, ngày đó hắn lại chọn nơi không có camera để đi. Có điều Khánh Trần cũng không dám đánh cược liệu đối phương có thể tra ra được hắn chăng.

Ròng rã hết cả ngày, Khánh Trần đều thành thành thật thật ở lại trong lớp, tránh đυ.ng mặt người của tổ chức thần bí kia.

Trừ phi đi nhà xí, bằng không tuyệt đối không rời khỏi phòng học nửa bước.

Điều đáng nhắc tới nhất là giáo viên tiếng Anh ngữ Đỗ Nhất Hoằng của họ vẫn phép nghỉ. Điều này cũng đã xác thực xuy đoán của Khánh Trần.

"Khánh Trần Khánh Trần, mau nhìn kìa… "

Nam Canh Thần nói:

"Hà Tiểu Tiểu livestream!"

Hai mắt Khánh Trần lập tức sáng lên. Cho đến nay đã có nhiều người xuyên việt giới thiệu về Thế giới trong nhưng hấp dẫn nhất chỉ sợ vẫn là Hà Tiểu Tiểu.

Vì những người khác chỉ tường thuật tóm tắt hoặc một chút tin tức phiến diện mà thôi.

Còn vị Hà Tiểu Tiểu lại chia sẻ Thế giới trong như một trò chơi, tin tức có tính chân thật hơn.

Tỷ như sở tài phán cấm kỵ, tỷ như Lý Thúc Đồng, tỷ như thuốc biến đổi gien. Đây đều là thứ tuyệt đại bộ phận người xuyên việt chưa tiếp xúc tới.

Chỉ là, Hà Tiểu Tiểu đột nhiên mất tích một thời gian, lần này mới xuất hiện, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Khánh Trần mở video ra.

"Chào mọi người, ta là Hà Tiểu Tiểu, vì vài nguyên nhân đặc thù mà hôm qua không thể livestream được. "

"Hôm nay livestream để nói về cuộc chiến ảnh tử của Khánh thị.”

"Tập đoàn Khánh thị là một trong trong năm công ty lớn của Thế giới trong. . ."

"Ảnh tử nắm giữ quyền lực của Khánh thị trong thế giới ngầm.”

"Nghe nói Khánh thị đã truyền đời hơn ngàn năm. Qua mỗi một đoạn thời gian sẽ tuyển Ảnh tử mới, trình diễn tiết mục Cửu Long đoạt đích. Mỗi nhân tuyển Ảnh tử đều phải trải qua khảo nghiệm tàn khốc nhất. Mà quá trình này sẽ khiến toàn bộ thế giới trở nên vô cùng náo nhiệt."

"Trước mắt đã có 8 nhân tuyển, mỗi người đều có thiên phú dị bẩm. Tóm người này theo thứ tự là Khánh Hoài, Khánh Văn, Khánh Thi. . . Còn một người nhưng phi thường thần bí, đến nay ta vẫn chưa tra ra được.”

Khánh Trần cứ vậy yên lặng xem. Cái gọi là phim tư liệu là một dạng cốt truyện mới, nhân vật mới.

Hắn không biết đám Lý Thúc Đồng từng phỏng đoán hắn là nhân tuyển Ảnh tử. Thậm chí hắn cũng không biết bản thân là một trong tám nhân tuyển kia. Lộ Quảng Nghĩa chưa từng nói tới.

Nhưng bây giờ hắn bỗng nhận ra, bản thân xuất hiện ở ngục giam số 18 là vì cái gì.

Không thể không nói, livestream của Hà Tiểu Tiểu đem tới cho hắn tin tức vô cùng quan trọng.

Đếm ngược 6:19:29.

Cứ như vậy một mực chờ đến xế chiều, Khánh Trần cũng không thấy người của tổ chức thần bí đến trường học. Vị bạn học xuyên việt kia vẫn không trở về, nghe nói đã bị phụ huynh rước đi.

Khoảng cách xuyên qua ngày càng gần, Khánh Trần có thể cảm nhận được rõ ràng Nam Canh Thần ngày càng khẩn trương.

Hắn cũng không biết khuyên đối phương gì, nếu con hàng này thật sự cũng xuyên qua đến ngục giam số 18, có lẽ hắn còn có thể giúp đối phương đôi chút.

"Nếu, ta nói nếu đêm nay ngươi xuyên qua, nhất định phải cẩn thận chút. Ngươi cũng thấy các tin tức trên mạng kia rồi, Thế giới trong cũng không an toàn như mọi người vẫn tưởng đâu.”

Biểu lộ của Nam Canh Thần có chút mất tự nhiên:

"Ta, ta không phải người xuyên việt a."

"Trong lòng ngươi tự hiểu là được… "

Khánh Trần không nói thêm nữa, đối phương có thể giữ bies mật đến hiện tại, chứng tỏ trong lòng cũng đã có chút đề phòng.

Chạng vạng tối, Khánh Trần trốn học về nhà, sau đó an tâm ở trong nhà chờ đợi đếm ngược.

Hắn nhắm mắt nghỉ ngơi, không biết qua bao lâu, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa đông đông đông. Khánh Trần mở cửa thì thấy Giang Tuyết ở bên ngoài:

"Có chuyện gì sao dì Giang Tuyết?"

Giang Tuyết chần chờ một chút rồi nói:

"Ngươi cũng biết ta là người xuyên việt. Đếm ngược sắp tới, Thế giới trong rất nguy hiểm, ta cũng không xác định bản thân còn có thể trở về không. Nếu ngày mai ta không thể trở lại, ngươi có thể thay ta chiếu cố Tiểu Vân một ngày không?"

Khánh Trần sửng sốt:

"Tại sao phải nói lời này, ngươi nhất định có thể an toàn trở về."

Giang Tuyết lắc đầu:

"Ngươi không biết thế giới kia nguy hiểm cỡ nào nên mới có thể an ủi ta vậy, nhưng mà ta rất rõ. Ở nơi đó, không phải người của ngũ đại công ty, nhân mạng chẳng là gì. Không phải muốn ngươi chiếu cố Tiểu Vân thật lâu. Ngày mai bà của con bé sẽ từ Trịnh thành tới đây. . ."

"Được, ta đáp ứng ngươi, bất quá ta vẫn hi vọng ngươi không sao… "

Khánh Trần gật gật đầu.

"Cám ơn.. "

Nói xong Giang Tuyết đưa một chiếc chìa khóa cho Khánh Trần:

"Chìa khoá nhà ta ngươi giữa một cái. Nếu có chuyện gì cũng tiện cho ngươi mở cửa.”

Nói xong Giang Tuyết liền quay người rời đi.

Khánh Trần run lên mấy giây, hắn không ngờ đối phương lại giao chìa khóa nhà cho mình.

Đây cũng coi là một loại tin tưởng đúng không?

Đếm ngược 00:9:59.

Khánh Trần thừa dịp còn chút thời gian thì ngậm một cái USB nho nhỏ trong miệng.

Hắn muốn thí nghiệm một chút, nếu giấu đồ trong thân thể thì xuyên qua được bức tường thời gian kia chăng.

Sau đó, hắn lại nhéo cánh tay cho bầm tím.

Đợi hoàn thành hết thảy, Khánh Trần hít sâu một hơi.

Đếm ngược: 00: 00: 10.

9.

8.

7.

6.

5.

4.

3.

2.

1.

Thế giới tan vỡ.

Rồi xây dựng lại.