Hứa Kinh Trập lên mạng tra cứu về từng món đồ chơi tình thú La Dao Duệ tặng. Đồ da chiếm phần lớn nhưng cũng không quá nặng đô. Trong đó có một chiếc butt plug được làm thật sự rất tinh xảo. Trước không nói tới phần cắm vào, ở chỗ đuôi còn gắn một viên đá quý màu hồng tím. Hứa Kinh Trập soi dưới đèn nửa ngày, đang xác định xem viên đá quý này là thật hay giả.
(Butt plug aka nút bịt mông/phích cắm mông)“Là thật đấy.” Lương Ngư mới tắm xong. Hắn vừa lau tóc vừa ngồi xuống bên cạnh Hứa Kinh Trập, cầm lấy chiếc butt plug trong tay anh, “Cô ta rất hào phóng, sẽ không tặng đồ giả đâu.”
“…….” Hứa Kinh Trập dường như đã hơi hiểu vì sao Lương Ngư lại đồng ý kết bạn với La Dao Duệ.
Lương Ngư nhìn ra được anh đang nghĩ gì, không bận tâm mấy mà nói: “Anh cũng rất hào phóng với cô ta đó. Sinh nhật năm nay của cô ta, anh đã tặng hẳn một con xe, cô ta vui muốn chết.”
Hứa Kinh Trập không rõ hắn đang so đó cái gì, sau đó lại bắt đầu nghĩ không thông: “Sao anh không tặng em xe?”
“Em thiếu xe sao?” Lương Ngư lấy làm lạ hỏi, “Anh tặng siêu xe cho em thì em sẽ dùng sao?”
Hứa Kinh Trập nghĩ thấy mình quả thật sẽ không dùng tới. Lương Ngư ghé lại hôn anh, dỗ dành bảo: “Để anh mua cho em một hòn đảo.”
Hứa Kinh Trập bị hắn hôn tới mơ màng, cũng không rõ mua đảo để làm gì, bèn đồng ý trong sự hồ đồ hiếm thấy. Lương Ngư có vẻ sung sướиɠ quá mức, miệng cứ gọi loạn hết cục cưng, bảo bối rồi lại bé cưng.
Trước đây hai người đã từng làm vài lần. Đàn ông làʍ t̠ìиɦ thật sự có chút phiền phức, không thể thường xuyên thụt rửa, nhìn chung sẽ không tốt cho cơ thể. Không hiểu Lương Ngư kiếm đâu được một phương thuốc dân gian, bảo là chuyên để bồi dưỡng cho chỗ đó. Đợt trước cho Hứa Kinh Trập dùng, tối hôm nào đều giám sát anh bôi vào phía sau.
Diễn viên nam có một ưu thế rất lớn là duy trì tính kỷ luật và tập luyện quanh năm. Hứa Kinh Trập ở mặt này có thể nói là xuất sắc. Anh có kinh nghiệm tập yoga nhiều năm và còn giữ tới tận bây giờ. Lương Ngư để anh tăng cường vận động hậu môn cũng như tăng luyện tập cơ mông, đều có ích cho cuộc sống tìиɧ ɖu͙© sau này.
Lương Ngư quản lý rất nghiêm khắc ở phương diện này, khiến Hứa Kinh Trập ban đầu có chút không thích ứng nổi. Bôi thuốc không nói, vuốt ve an ủi thân mật sau khi làʍ t̠ìиɦ cũng có thể bỏ qua không tính, nhưng lúc anh đi tập, Lương Ngư cũng vội vàng muốn tới nhìn chằm chằm thì Hứa Kinh Trập không chấp nhận được. Đặc biệt là lúc tập yoga, có vài động tác rất khó, lúc thực hiện không thể duy trì quản lý biểu cảm, Hứa Kinh Trập rất lo vấn đề góc độ khiến mình trông không đủ đẹp. Anh rất để bụng chuyện này.
“Em để bụng cái gì cơ?” Đã làm xong bước vệ sinh trong phòng tắm. Lúc Lương Ngư làm chuyện này không tạo cảm giác nɧu͙© ɖu͙© mà hắn rất chăm chú, rất trịnh trọng, giống như đang tập trung tinh thần để bóc giấy gói của viên “kẹo” tên Hứa Kinh Trập, “Em mặc quần yoga trông rất đẹp.”
Quần yoga của Hứa Kinh Trập không phải kiểu rộng thùng thình. Anh không giống số đông đàn ông tập yoga, dễ có phản ứng ở một vài động tác (cần sử dụng thiết bị hỗ trợ). Hứa Kinh Trập thì sẽ không như vậy. Về sau anh còn thêm rất nhiều động tác dùng tới bóng và dây lụa để rèn luyện khả năng giữ thăng bằng cùng độ mềm dẻo của cơ thể.
Trong phòng chỉ bật một chiếc đèn cây cạnh giường. Hứa Kinh Trập giữ nguyên tư thế quỳ, ánh đèn vàng mờ chia thành hai, ba phần, chiếu rọi đường cong từ lưng xuống eo của anh.
Lương Ngư vuốt ve phần xương cánh bướm và xương cột sống của anh, rồi cúi đầu đặt lên gáy anh một nụ hôn. Sau đó hắn chọn chiếc butt plug có gắn đá quý kia, dỗ dành hỏi anh: “Chúng ta chơi cái này được không?”
Phía sau của Hứa Kinh Trập đã được bôi trơn nhưng anh vẫn thấy hơi sợ. Giây phút phần đầu chiếc butt plug để hờ trước cửa động, cơ bắp xung quanh đều không nhịn được mà co chặt lại.
Lương Ngư thoa gel bôi trơn lên thân butt plug rồi còn ủ trong lòng bàn tay cho nóng lên. Sau khi đẩy vào một chút, hắn cẩn thận quan sát phản ứng của Hứa Kinh Trập.
Món đồ này so với “hung khí gây án” của Lương Ngư thì có thể nói là vô cùng “mỏng manh”. Hứa Kinh Trập đã làm đủ phần dạo đầu nên sau khi nhét vào toàn bộ cũng không quá khó chịu. Lương Ngư để anh xoay người lại, chuyển sang tư thế hướng mặt lên trên, hai chân tách mở kéo tới tận vai.
Viên đá quý màu hồng tím kia thì cứ tô điểm bên ngoài như vậy, lấp lánh theo động tác của anh.
Hứa Kinh Trập xấu hổ tới không dám nhìn. Anh nhắm mắt, từ má tới vành tai đều đã thành màu hồng phần, phía trước mềm nhũn, trông có chút đáng thương. Lương Ngư thì đã cương cứng rất lâu rồi nhưng hắn lại không gấp, vừa phối hợp với butt plug phía sau, vừa vuốt ve phía trước của Hứa Kinh Trập. Chờ tới cuối khi anh có phản ứng, hắn mới nhoẻn miệng cười rất có cảm giác thành tựu.
Chiếc butt plug bị lấy ra. Lương Ngư chẳng quan tâm phần đầu dính dịch nhầy ẩm ướt mà tùy tiện quăng sang bên cạnh. Hắn nâng mông Hứa Kinh Trập, đổi sang cậu em của mình rồi chậm rãi cắm rút. Trước sau chênh lệch quá lớn khiến Hứa Kinh Trập không khống chế được tiếng mình mà khẽ rên lên.
Lương Ngư đưa đẩy hông. Hắn cố ý cắm vào một chút lại rút ra một chút, lặp đi lặp lại vài lần, có chút tra tấn người khác. Lúc sau Hứa Kinh Trập cũng chẳng có sức quan tâm xem mình kêu to hay nhỏ. Anh bị hắn nắm lấy không cho bắn, cả người đều có chút tủi thân.
Lương Ngư cúi xuống hôn anh, nhìn mảng hồng phấn lan tới ngực Hứa Kinh Trập. Có lẽ vì quá trắng nên phần đầu ti của anh có màu rất nhạt. Lương Ngư dùng miệng đùa nghịch hồi lâu, mãi tới khi Hứa Kinh Trập kêu “đau” thì mới dừng lại.
Chứng ED của Hứa Kinh Trập thật ra vẫn không cách nào chữa trị được triệt để. Lúc thường anh gần như không có phản ứng gì, chỉ khi Lương Ngư động chạm mới có thể ngóc dậy bình thường. Tốc độ xuất tinh vẫn rất nhanh, có điều tần suất đã nhiều hơn một chút, Lương Ngư dẫn anh đi khám bác sĩ Đông y, chủ yếu vì sợ thận yếu và nền tảng cơ thể không tốt. Kết quả kiểm tra thì tất cả đều khỏe mạnh. Hắn bèn quy vào logic “lượng ít lần nhiều”, thi thoảng làʍ t̠ìиɦ bắn thêm vài lần cũng không sao.
Ban đầu Hứa Kinh Trập vẫn để ý. Bình thường anh bắn ra ba lần thì Lương Ngư mới xả súng được một lần. Nhưng rồi anh thấy Lương Ngư đặc biệt có cảm giác thành tựu ở mặt này, hơn nữa phía sau vẫn có thể khiến đối phương cứng, chứng tỏ cũng không có vấn đề gì. Thế là dần dần Hứa Kinh Trập cũng quen, không quá để tâm nữa.
“Em thế này là cực kỳ giỏi đó.” Lương Ngư lúc nào cũng tẩy não anh như này. “Bé cưng của anh mới không có bệnh, tốt vô cùng ấy.”
Hứa Kinh Trập nghe hắn nói vậy nhiều lần, cho dù biết rõ bản thân không thực bình thường nhưng cũng hiếm khi lo lắng.
Lúc gần lên tới đỉnh thì Lương Ngư sẽ không nói nhiều. Hắn cũng không giày vò Hứa Kinh Trập nữa mà sẽ như một chú trâu vàng già cần mẫn cày cấy. Những lúc như này Hứa Kinh Trập thường sẽ chăm chú nhìn Lương Ngư, nhìn chóp mũi và đuôi mắt rõ ràng đã ửng đỏ của hắn.
Lương Ngư không muốn cho anh nhìn, bèn dùng nụ hôn để ngăn cản nhưng chẳng có tác dụng gì. Hứa Kinh Trập nhận lấy nụ hôn cũng không nhắm mắt lại. Anh duỗi tay, vuốt lên mí mắt của Lương Ngư.
“Làm gì thế?” Lương Ngư như đang trổ tài, tiếng nói nặng giọng mũi, nghe ù ù.
Hắn mới xuất tinh, không muốn lấy ra, bèn nằm úp sấp trên người Hứa Kinh Trập rồi ngẩng đầu hôn lên cằm anh.
Hai người đều đã thỏa mãn. Hứa Kinh Trập lúc cuối còn bắn thêm một lần, phía trước ướt nhẹp nhưng trong chốc lát anh cũng không nỡ tách khỏi hắn. Cuối cùng, trong sự dính dớp ấy, hai người hôn nhau thật lâu.