Chương 7

Nguyên nhân chính là vì thế, mọi người đối với việc Tô Hồi Khuynh đẩy Thẩm An An xuống lầu tin tưởng không nghi ngờ.

Nhưng mà trước mắt, Vu Hướng Dương nghĩ lại lực độ trong tay Tô Hồi Khuynh, còn có câu nói trong miệng cô, tuy không chút để ý, nhưng lại có một chút lạnh lẽo cùng châm chọc, nghĩ đến đây trong lòng Vu Hướng Dương khẽ run.

“Đẩy cô ta xuống lầu? Còn để cho mọi người đều biết?” Tô Hồi Khuynh bẻ ngón tay mình, thanh âm nhàn nhạt, “Tin hay không, nếu tôi tưởng, tôi có một trăm loại phương pháp gϊếŧ chết cô ta, mà các người một chút chứng cứ cũng không!”

Cô đang cười, nheo hai mắt lại, cong khóe môi, tươi cười mang theo vài phần lạnh lẽo, một đôi mắt đen xinh đẹp thanh triệt, dưới ánh mặt trời, gương mặt kia quả thực là làm người ta khó thở!

Tin hay không? Vu Hướng Dương hoảng hốt một chút, nếu mà trước kia, hắn căn bản đều lười cùng Tô Hồi Khuynh nhiều lời một câu!

Nhưng mà hôm nay…… Vu Hướng Dương thế nhưng sẽ cảm thấy, lấy tốc độ cùng lực độ tay cô, nếu thật muốn đối phó Thẩm An An, Thẩm An An tuyệt đối sẽ không bị thương nhẹ như vậy!

Thật là hỗn loạn, hắn xoa xoa đầu, rủa thầm một tiếng, mới vừa bò dậy, nữ sinh trước mặt lại nói chuyện.



“Tài xế đại thúc tới, lên xe.” Nói xong, cô nhấc chân, còn chưa có một chân đem Vu Hướng Dương đá văng ra, đối phương đã lập tức tự mình lăn đến một bên.

Vu Hướng Dương vừa nâng đầu, quả nhiên nhìn thấy tài xế nhà mình mới ra khỏi cửa hàng, nhưng mà Tô Hồi Khuynh đưa lưng về phía cửa, như thế nào biết chú ấy tới?

Quan trọng nhất chính là, khi cô nói chuyện, chú tài xế rõ ràng còn chưa có ra khỏi cửa!

Hắn khϊếp sợ mà đem tầm mắt chuyển hướng tới Tô Hồi Khuynh!

Sau một lúc lâu, một bên do dự, một bên mở cửa xe.

Chú tài xế không biết Tô Hồi Khuynh muốn mua bao nhiêu kẹo cao su, Tô Hồi Khuynh cho hắn một trăm tệ, hắn đơn giản đem tất cả các loại cùng mùi đều mua, toàn bộ đưa cho Tô Hồi Khuynh, đưa thêm năm tệ sáu đồng còn thừa.

Tô Hồi Khuynh tiếp nhận kẹo cao su, thuận tiện lấy về năm tệ sáu đồng tiền.