Chương 10

Tô đại tiểu thư ngu dốt bất kham trong lời đồn lúc này đã tới một phòng vip ở tầng 25.

Tô Hồi Khuynh vốn đi chậm rì rì bỗng nhiên dừng bước, mày nhíu lại, tay cắm ở trong túi, trên người nháy mắt bộc phát ra khí thế mạnh mẽ, cả Vu Hướng Dương đi ở phía trước cô đều cảm giác được không thích hợp.

Hắn vừa quay đầu lại, liền thấy Tô Hồi Khuynh đứng ở tại chỗ, biểu tình trên mặt rất lạnh nhạt, nhưng khóe môi cong lên thấy thế nào như thế nào cũng rất tà khí.

“Cô cô…… cô lại muốn làm gì?” Vu Hướng Dương nghĩ đến lực phá hoại của cô vừa rồi, không khỏi sờ sờ cánh tay, phía trên quả nhiên nổi lên một tầng nổi da gà.

Tô Hồi Khuynh nhai kẹo cao su, liếc Vu Hướng Dương một cái, thấy bộ dáng đối phương rụt cổ, không khỏi giơ tay vỗ vỗ bả vai của hắn, “A, không có việc gì, chỉ là cảm thấy tựa hồ có người đang nói bậy về tôi.”

Nói bậy về cô? Thanh danh này của cô, toàn bộ thành phố Thanh có người không nói xấu cô sao!

Nghĩ là nghĩ như thế, nhưng Vu Hướng Dương bị cô vỗ như vậy, hai chân đều mềm nhũn.



Đáy lòng Vu Hướng Dương nói chính mình quyết không thể không có cốt khí như vậy, bất quá chỉ là một phế vật mọi người thành phố Thanh đều biết thôi, sợ cô cái gì chứ!

Trong lòng nghĩ như vậy, thân thể lại rất thành thật, mỗi khi cô vớ một chút, thân thể hắn liền rụt xuống một đoạn.

Thời điểm Trương Minh Hi cầm di động ra tới, liền thấy bộ dáng Vu Hướng Dương bị một nữ sinh áp chế đến đứng dậy không nổi, Vu Hướng Dương là đứa cháu không nghe lời nhất Vu gia một thế hệ này, hiếm khi nhìn thấy hắn nghẹn khuất như vậy, Trương Minh Hi có chút tò mò mà nhìn về phía nữ sinh kia.

Thành phố Thanh, có thể trị được Vu Hướng Dương còn có thể làm hắn ngoan ngoãn như vậy, không nhiều lắm.

Nữ sinh tóc đen dài thẳng, tóc hai bên xõa xuống che khuất hơn phân nửa mặt cô, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy đôi môi mỏng, thật làm người mơ màng.

“Anh Minh Hi.” Vu Hướng Dương thấy Trương Minh Hi, hơi đứng thẳng lên, đồng thời, dư quang không khỏi nhìn về phía Tô Hồi Khuynh, Tô Hồi Khuynh rốt cuộc có bao nhiêu thích Trương Minh Hi, hắn cũng biết, hắn thật sợ ở chỗ này nhìn thấy Trương Minh Hi, Tô Hồi Khuynh sẽ không khống chế được chính mình.