Kết động chỉ quyết, tin tức bị tiểu tiên hạc chở bay tới xa xa.
Sau đó là khôi phục cuộc sống ngày xưa, tu hành luyện kiếm.
Ngày kế tiếp.
Sáng sớm, Đạo Tông kín người hết chỗ.
Thần Châu đại địa, thiên tài vô số địa vực tụ tập đến nơi đây, bởi vì hôm nay là ngày khảo hạch nhập môn một năm một lần của Đạo Tông.
Những thiên tài này có công chúa hoàng tử vương triều, có truyền nhân tu hành thế gia, cũng có một chút thiên kiêu tiểu môn phái và người phàm tục tới cầu tiên vấn đạo.
Đều kỳ vọng có thể thông qua Đạo Tông khảo hạch, tiến vào Đạo Tông, từ đây cá vượt Long Môn.
Dưới sơn môn là một quảng trường khổng lồ, có thể đồng thời dung nạp mấy vạn người.
Lúc này trên quảng trường đã bố trí xong huyễn trận khảo hạch, Đạo Tông khảo hạch chỉ có một, thông qua là có thể vào Đạo Tông.
Đó chính là vấn tâm, huyễn trận được bố trí trên quảng trường tên là Vấn Tâm Trận, chuyên môn khảo nghiệm nội tâm của người vào, đồng thời còn có thể kiểm nghiệm tính tình.
Nếu như lòng hướng đạo không kiên định, phẩm hạnh không đoan chính thì không thể nào thông qua được Vấn Tâm Trận khảo hạch.
Hàng năm, người tới tham gia khảo hạch nhập môn của Đạo Tông rất nhiều, đáng tiếc chín mươi chín phần trăm đều không có thông qua Vấn Tâm Trận, chỉ có thể tiếc nuối rời đi.
Người tham gia khảo hạch thông qua Vấn Tâm Trận có thể vào Đạo Tông kiểm tra thiên phú linh căn tu hành, các trưởng lão Đạo Tông sẽ căn cứ linh căn thiên phú, chọn lựa người mình thích tham gia khảo hạch làm đệ tử, đi theo mình tu hành.
Linh căn thiên phú càng cao thì tỷ lệ được trưởng lão tuyển làm đệ tử càng lớn.
Nếu như thiên phú quá thấp, không có bị trưởng lão chọn trúng thì chỉ có thể trở thành đệ tử tạp dịch, tương lai tiền đồ xa vời.
Trong sân rộng, mấy vạn người tiến vào Vấn Tâm Trận tiến hành khảo hạch.
Chỉ có vài trăm người thông qua, bị đưa vào Đạo Tông kiểm tra thiên phú linh căn.
Mấy trăm thiếu niên thiếu nữ thông qua khảo hạch đi theo trưởng lão khảo hạch tiến vào Đạo Tông, trên đường đi, nhìn cảnh quan to lớn của Đạo Tông, líu ríu thảo luận không ngừng.
"Trong vương triều Đại Chu chúng ta, một Hóa Hải Cảnh thì có thể làm Định Hải Thần Châm của hoàng thất, mà ở Đạo Tông, Hóa Hải Cảnh ngay cả trưởng lão ngoại môn cũng không phải, chỉ có tu vi đến Bất Hủ Cảnh mới có thể trở thành trưởng lão, nếu ta có thể bái vào môn hạ một vị trưởng lão Đạo Tông là tốt rồi."
"Đúng vậy, gia tộc ta, gia chủ mạnh nhất cũng chỉ là tu vi Thần Lực Cảnh, mà Đạo Tông, nhìn hai đệ tử thủ sơn môn đều có tu vi Phách Phủ Cảnh, ta không mong có thể có trưởng lão thu ta làm đệ tử, ta chỉ cần có thể làm đệ tử tạp dịch ở Đạo Tông là được, yên tâm tu hành, tương lai tu vi đột phá đến Phách Phủ Cảnh, ta sẽ về nhà làm gia chủ, phát dương quang đại Vương gia ta!"
"Ta trời sinh kiếm tâm, tình hữu độc chung với kiếm đạo, ta muốn bái một vị kiếm tu mạnh mẽ của Đạo Tông vi sư, tương lai làm một vị tuyệt thế Kiếm Tiên."
Các thiếu niên thiếu nữ tràn đầy chờ mong, từng bước đạp vào Đạo Tông.
Chỉ có một thiếu nữ ở sau lưng mọi người, khuôn mặt kiên nghị, ánh mắt kiên định, nhìn về phía đại điện Đạo Tông.
Thiếu nữ tên là Lâm Hỏa Nhi, đến từ một cái địa vực nhỏ ở Thần Châu đại địa, Hỗn Loạn Chi Vực.
Là nữ nhi của tộc trưởng một cái gia tộc nhị lưu trong Hỗn Loạn Chi Vực, bây giờ gia tộc của nàng đang đứng trước nguy cơ sinh tử tồn vong.
Chỉ khi nào nàng thông qua khảo hạch tiến vào Đạo Tông, đồng thời bái vào môn hạ một vị trưởng lão thì mới có thể giải quyết nguy cơ của gia tộc.
Nếu không một tháng sau, gia tộc của nàng sẽ gặp tai hoạ ngập đầu.
Lúc này, ở Tư Quá Nhai, Hạ Hâm đứng lên, lén lút rời khỏi Tư Quá Nhai, chuẩn bị ra tìm địa điểm đặc thù đánh dấu.
Hôm qua đánh dấu ở sơn môn khiến cho hắn nhận được danh kiếm Xích Tiêu, khiến cho hắn hiểu được lợi ích khi đánh dấu ở địa điểm đặc thù.
Không cần thiết mỗi ngày đều đánh dấu ở Tư Quá Nhai.
Mặc dù bị phạt diện bích ba năm ở Tư Quá Nhai, nhưng hắn chỉ ra ký một cái, ký xong lập tức trở về, cũng không tính trái với quy định.
Dù sao trái cũng không có gì, chưởng giáo Đạo Tông có kỳ vọng rất cao với hắn, sẽ không làm gì hắn.
Lúc này, quảng trường bên ngoài đại điện Đạo Tông, rất nhiều trưởng lão hội tụ, đang kiểm tra thiên phú cho đám thiên tài thông qua khảo hạch ở cửa vào, đồng thời chọn đệ tử mình thích.
Nhìn thoáng qua, Hạ Hâm chuẩn bị ký xong thì đi về, mặc dù trở thành trưởng lão, có quyền lợi thu đồ.
Nhưng mà hắn lại không có hứng thú gì với chuyện dạy đồ đệ.
Nhưng mà ngay khi Hạ Hâm chuẩn bị mở hệ thống đánh dấu ra.
“Đinh, hệ thống tăng lên, phát hiện người sở hữu huyết mạch Phượng Hoàng.”
Hệ thống lên tiếng nhắc nhở khiến cho Hạ Hâm sững sờ, người sở hữu huyết mạch Phượng Hoàng.
Theo hệ thống nhắc nhở, Hạ Hâm nhìn về phía Lâm Hỏa Nhi đang ở trong sân rộng.
“Đinh, tuyên bố nhiệm vụ hệ thống, thu người sở hữu huyết mạch Phượng Hoàng làm đồ đệ có thể nhận được phần thưởng đặc biệt.”
"Nhận người sở hữu huyết mạch Phượng Hoàng làm đồ đệ, có thể nhận được phần thưởng đặc biệt, thú vị." Hạ Hâm nhìn về phía Lâm Hỏa Nhi trong sân rộng.
Lúc này.
Trong số mấy trăm người vừa mới thông qua Vấn Tâm Trận khảo hạch đã có ba mươi phần trăm được trưởng lão nhìn trúng, thu làm đệ tử.
Bảy mươi phần trăm còn lại là những người không có bị chọn trúng, những người không có bị chọn trúng này đại biểu bọn họ chỉ có thể trở thành đệ tử tạp dịch Đạo Tông, tương lai khó có thành tích.
"Thiên phú của ta thật sự kém như vậy sao, không có một vị trưởng lão nào chịu thu ta làm đệ tử." Trong mắt Lâm Hỏa Nhi tràn ngập tuyệt vọng, nàng từ Hỗn Loạn Chi Vực xa vạn dặm chạy đến Đạo Tông.
Chính là vì bái vào môn hạ một vị trưởng lão Đạo Tông, từ đó cứu vớt được gia tộc của nàng, bây giờ không có được trưởng lão coi trọng thu làm đệ tử.
Vậy một tháng sau, chờ đợi gia tộc của nàng chỉ sợ chỉ có hủy diệt.
Ngay khi Lâm Hỏa Nhi tuyệt vọng, một giọng nói vang lên trong đầu của nàng.
"Đến Tư Quá Nhai của Đạo Tông, nếu hợp mắt duyên bản trưởng lão, có thể thu ngươi làm môn hạ đệ tử."