Chương 53: Nhiệm vụ đánh dấu mới, gϊếŧ tới Đông Hoang

Lúc này hắn cảm nhận được Lôi Điểu đang nóng nảy kêu gọi hắn, hình như có chuyện rất quan trọng muốn nói cho hắn biết, hơn nữa từ khí tức Lôi Điểu truyền tới thì trạng thái của nó bây giờ vô cùng không tốt, Lôi Điểu bị thương nặng .

"Chuyện gì xảy ra, sao mới chia tay mấy ngày mà đã bị trọng thương như thế." Hạ Hâm nghi hoặc, có loại dự cảm xấu.

"Phúc bá, khi trở về nương tử, ngươi nói với nàng một tiếng, ta ra ngoài hoàng thành một chuyến, nói nàng không cần chờ ta." Hạ Hâm nói, lập tức bóng dáng biến mất trong phủ thân vương.

"Vâng, chủ nhân." Phúc bá đáp lại một tiếng, đồng thời hắn cũng hơi nghi hoặc một chút, chủ nhân vội như vậy là muốn đi đâu.

Hạ Hâm ra khỏi phủ thân vương, chạy ra hoàng thành thì thi triển Thần Hành Thuật, bay tới chỗ Lôi Điểu.

Từ Hỗn Loạn Chi Vực tới đã tốn gần năm sáu ngày, lúc đầu khi hắn tính chuyện thành thân thì còn tính luôn chuyện bên phía đồ đệ mình Lâm Hỏa Nhi.

Nếu Lâm Hỏa Nhi tốn hai ngày, sắp xếp xong chuyện bên phía Lâm gia Hỗn Loạn Chi Vực, sau đó cưỡi Lôi Điểu chạy tới vương triều Đại Hạ tìm mình, như vậy thì có thể kịp ngày thành hôn của mình và nương tử.

Thật ra thì nếu như người của Thần Hoàng Môn không đột nhiên giáng lâm Lâm gia, Lâm Hỏa Nhi cũng định hôm đó sẽ xuất phát tới vương triều Đại Hạ tìm hắn.

Dưới tình huống Lôi Điểu không có thụ thương, từ Hỗn Loạn Chi Vực bay đến vương triều Đại Hạ thì chỉ hai ngày là đủ.

Nhưng mà không ngờ được người của Thần Hoàng Môn lại đột nhiên giáng lâm Lâm gia, cưỡng chế bắt Lâm Hỏa Nhi đi, đả thương Lôi Điểu.

Cho nên mãi cho đến hôm qua thì Lâm Hỏa Nhi vẫn chưa đến.

Thân ở vương triều Đại Hạ, hôm qua Hạ Hâm đã cảm thấy có chút kỳ quái, chỉ nghĩ là Hỏa Nhi bị chuyện gì đó làm chậm trễ.

Ngày hôm nay, Lôi Điểu đột nhiên lo lắng chạy đến, hắn lập tức biết chỉ sợ chuyện không có đơn giản như vậy.

Biên giới vương triều Đại Hạ.

Lôi Điểu kéo lấy thân thể mỏi mệt, một đường lảo đảo, sắp không chịu nổi nữa.

Trước đó vị trưởng lão đó của Thần Hoàng Môn đánh một chưởng, cũng đã khiến cho bản thân nó bị trọng thương, sau đó một đường đi tới, vì tăng thêm tốc độ, nó không tiếc cưỡng chế vận chuyển yêu đan, thiêu đốt sinh mệnh bản nguyên, bây giờ đã là nỏ mạnh hết đà.

Lần này cho dù may mắn sống tiếp được thì cảnh giới cũng sẽ rơi xuống dưới Hóa Hải Cảnh.

Mà ngay khi Lôi Điểu sắp không chịu được nữa, muốn rơi xuống phía dưới thì một cỗ lực lượng nhu hòa xuất hiện ở xung quanh nó, bao trùm nó, chậm rãi rơi xuống mặt đất.

Thân ảnh Hạ Hâm xuất hiện trước mặt Lôi Điểu.

"Tiểu Thanh, chuyện gì xảy ra, ai đả thương ngươi." Hạ Hâm nhìn thấy thương thế của Lôi Điểu, vết thương bị thiêu cháy đen còn chưa khô máu trên người thì lửa giận bùng lên trong lòng.

Hắn lập tức lấy hai viên đan dược ra, một viên Liệu Thương Đan, một viên Cố Bản Bồi Nguyên Đan, cho Lôi Điểu ăn vào.

Cái này hai viên đan dược là hắn đánh dấu lấy được ở hoàng cung vương triều Đại Hạ và phủ thân vương trong hai ngày này, đều là đan dược giá trị liên thành.

Hắn cũng nhìn ra, bây giờ Lôi Điểu bị thương rất nặng, hơn nữa nghiêm trọng tiêu hao bản nguyên, nếu cứu trễ thì sẽ xảy ra vấn đề lớn.

Lôi Điểu ăn hai viên đan dược vào, sau đó thương thế trên người bắt đầu khôi phục với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, những miệng vết thương bị ngọn lửa đốt trên toàn thân bắt đầu khép lại.

Một lát sau.

Đã khôi phục lại như lúc bàn đầu, hơn nữa được dược lực khổng lồ của Cố Bản Bồi Nguyên Đan bổ dưỡng, khí tức của Lôi Điểu cũng khôi phục lại, đạt tới Hóa Hải Cảnh tam trọng, hơn nữa còn có dấu hiệu sẽ đột phá.

Lần này xem như nó nhân họa đắc phúc.

Đôi mắt to lớn của Lôi Điểu lệ nóng doanh tròng, dùng đầu chim cọ xát Hạ Hâm mấy lần, rốt cục lại gặp được nam nhân mạnh mẽ này.

Để nó trở thành tọa kỵ của Lâm Hỏa Nhi, thật ra thì nó không đồng ý, bởi vì nó cảm thấy chỉ khi ở bên cạnh nam nhân mạnh mẽ này thì mới có cảm giác an toàn.

Lôi Điểu thông qua phương thức giao lưu linh hồn kể lại tình huống Lâm Hỏa Nhi gặp phải cho Hạ Hâm một lần.

"Bị người cưỡng chế đưa đi, nàng cho ngươi đến tìm ta, chính là những người đó đả thương ngươi!" Hạ Hâm nhắm mắt lại, trong mắt lóe ra sát cơ mãnh liệt: "Đông Hoang đại địa, thế lực đỉnh tiêm, Thần Hoàng Môn!"

Thần Hoàng Môn, cái thế lực này hắn có nghe thấy.

Phương thế giới này, đại khái chia làm năm cái khu vực, Thần Châu, Đông Hoang, Nam Lân, Bắc Giới, Tây Vực, mỗi cái khu vực đều mênh mông vô cùng, có vô số địa vực lớn nhỏ, vô số thế lực.

Thần Hoàng Môn là một trong số thế lực đỉnh tiêm ở Đông Hoang, nghe đồn môn chủ của nó chính là tu sĩ Vô Thủy Cảnh, môn phái truyền thừa xa xưa, trong đó hẳn là có trên Vô Thủy Cảnh, Tàng Cung Cảnh bế quan hơn ngàn năm không xuất thế tọa trấn, nội tình đại khái tương đương với mười đại thế lực siêu cấp bá chủ trong Thần Châu đại địa.

Nhưng mà.

Cho dù như vậy thì dám trắng trợn bắt đồ đệ của hắn đi, còn đả thương Lôi Điểu như thế.

Hôm nay Thần Hoàng Môn này, hắn nhất định phải đi một chuyến.

Tu hành cho tới bây giờ, hắn còn chưa có toàn lực xuất thủ, vẫn luôn là tiểu đả tiểu nháo.

Lần đầu tiên hệ thống đánh dấu lấy được Hồng Mông Kiếm Thể, chính là thể chất cấm kỵ, mạnh nhất chính là sát phạt chi đạo, nếu là mở ra thì sẽ mạnh mẽ tới trình độ nào, hắn không được biết.

Còn có mấy đại thần thông lấy được sau này bào gồm Nhất Kiếm Cửu Tiêu, Nhất Căn Thảo Kiếm Pháp, Vạn Kiếm Quy Tông, hắn còn chưa có sử dụng.

Còn có hai thanh danh kiếm đánh dấu lấy được là Xích Tiêu Kiếm và Thuần Quân kiếm cũng chưa có sử dụng, lần này dùng tu sĩ Thần Hoàng Môn đến tế cho lần đầu tiên danh kiếm Hoa Hạ lần đầu tiên xuất hiện ở thế gian này đi.

Lúc này, trong đầu.

“Đinh, tuyên bố nhiệm vụ hệ thống, tiến về Thần Hoàng Môn đánh dấu.”

Nghe hệ thống nhắc nhở trong đầu, Hạ Hâm đại hỉ, hệ thống cũng tuyên bố nhiệm vụ đánh dấu, phải nói là trời cũng giúp ta.

Bây giờ hắn là Vô Thủy Cảnh cửu trọng, lại hoàn thành một lần nhiệm vụ đi Thần Hoàng Môn đánh dấu, chẳng phải là không cần chờ Trọng Đồng của Hạ Tiểu Tiểu thức tỉnh thì hắn có thể trực tiếp đột phá đến Tàng Cung Cảnh hay sao, đạt đến cùng một cảnh giới với những lão quái vật ngàn năm không xuất thế đó.