Chương 20: Một Kiếm Diệt Huyết Minh Tông (2)

Lập tức mở hệ thống ra, mặc niệm: "Đánh dấu ở Huyết Minh Tông."

Mặc dù Huyết Minh Tông phía dưới bị hắn một kiếm hủy diệt nhưng thân ở phía trên Huyết Minh Tông, hệ thống vẫn tính là trong phạm vi đánh dấu.

“Đinh, chúc mừng túc chủ đánh dấu ở Huyết Minh Tông thành công, hoàn thành nhiệm vụ hệ thống.”

“Đinh, chúc mừng túc chủ, nhận được bốn mươi năm tu vi tinh thuần ban thưởng.”

“Đinh, chúc mừng túc chủ, nhận được thần thông ‘Vạn Kiếm Quy Tông’.”

“Đinh, chúc mừng túc chủ, nhận được một viên đan dược Bất Hủ Đan.”

Trong nháy mắt, tiếng nhắc ngừng lại.

Ban thưởng bốn mươi năm tu vi, trong nháy mắt quán thâu vào trong cơ thể Hạ Hâm, khiến cho cảnh giới hắn bắt đầu nhanh chóng tăng lên.

Vô Thủy Cảnh lục trọng.

Vô Thủy Cảnh thất trọng.

Trực tiếp tăng hai trọng tu vi.

So với lần trước, phần thưởng là một trăm năm lấy được khi thu đồ thì tăng ít hơn mấy trọng, nhưng mà như vậy cũng bình thường, cảnh giới càng đi về phía sau thì càng khó tăng lên.

Ngoại trừ tu vi ban thưởng ra.

Hai cái ban thưởng khác là thần thông Vạn Kiếm Quy Tông với đan dược Bất Hủ Đan cũng là đồ tốt.

Vạn Kiếm Quy Tông là môn thần thông công kích quần thể, cực kỳ cường hãn.



Bất Hủ Đan là cùng loại với Hóa Hải Đan, loại đan dược có thể tăng cao tu vi trong một lần dùng, chỉ là Bất Hủ Đan cao hơn Hóa Hải Đan một cấp bậc, có thể lập tức tăng tu vi lên Bất Hủ Cảnh.

Lúc đầu Hạ Hâm nghĩ sẽ giao Hóa Hải Đan cho đại ca Hạ Chân , bây giờ được một viên Bất Hủ Đan, vậy thì cho Bất Hủ Đan đi.

Tăng tu vi Hạ Chân lên tới Bất Hủ Cảnh, đến lúc đó không chỉ có thể trấn áp vương triều Đại Hạ, khiến cho mấy cái vương triều xung quanh Đại Hạ thần phục cũng không là vấn đề.

Dù sao Bất Hủ Cảnh, ở trong thế tục đã là tồn tại trong truyền thuyết.

"Được rồi, bây giờ chúng ta tiến về thành trì trung ương Hỗn Loạn Chi Vực, giải quyết phiền phức bên kia, sau đó vi sư sẽ rời khỏi Hỗn Loạn Chi Vực, ngươi có thể ở chỗ này với tộc nhân ngươi một thời gian, đến lúc đó đi vương triều Đại Hạ tìm vi sư là được." Hạ Hâm nói.

"Vâng, sư tôn." Lâm Hỏa Nhi gật gật đầu.

Sau đó thì đi thành trì trung ương Hỗn Loạn Chi Vực sao, tối hôm qua Lãnh Hàn phái người làm gì Lâm gia, nàng vẫn còn nhỡ rõ.

Nếu không phải nàng và sư tôn kịp thời chạy tới thì sợ là Lâm gia đã hủy diệt, lần này tiến về Hỗn Loạn Chi Thành, nhất định phải khiến cho Lãnh Hàn trả giá đắt.

"Ừm." Hạ Hâm trực tiếp mệnh lệnh Lôi Điểu thay đổi phương hướng, tiến về thành trì trung ương Hỗn Loạn Chi Vực.

Lúc này.

Hỗn Loạn Chi Thành.

Lãnh Hàn đang ở trong đại điện phụ thân hắn Hắc Bào Vực Chủ, vẻ mặt lạnh như băng, lúc này trên đại điện tụ tập không ít hắc bào hộ pháp, chừng mấy chục người, mạnh nhất là tứ đại hộ pháp, đã đạt tới Phách Phủ Cảnh cửu trọng, bất kỳ một người nào đi ra cũng có thể sánh ngang tông chủ Huyết Minh Tông.

Hơn nữa, đây chỉ là thế lực dưới trướng Hắc Bào Vực Chủ, một trong ba Đại Vực Chủ Hỗn Loạn Chi Vực, như vậy đủ để thấy thực lực của thành trì trung ương Hỗn Loạn Chi Vực này.

Nhìn Hắc Bào Vực Chủ trên chủ tọa, Lãnh Hàn nói: "Cha, bây giờ lên đường đi, hôm nay ta muốn Lâm gia đó triệt để hủy diệt, còn có Thiên Hỏa Thành đó nữa, không ngờ bọn họ lại phái cao thủ âm thầm che chở Lâm gia, diệt sát toàn bộ cao thủ ta phái đi."

Lãnh Hàn nhớ tới đêm qua, hai vị hắc bào hộ pháp và hơn mười cao thủ hắn phái đi Lâm gia một đêm chưa về, chết ở Lâm gia, hắn lập tức giận không chỗ trút.

Đêm qua, thấy người phái đi vẫn không có trở về, hắn cảm thấy chuyện không ổn, suốt đêm trở về Hỗn Loạn Chi Thành, mới biết người mình phái đi, linh hồn ngọc triện đã vỡ vụn hết, đều bị ngộ hại!



Lâm gia hoàn toàn không có cao thủ Phách Phủ Cảnh, đêm qua hắn phái hai vị hắc bào hộ pháp qua đó, tu vi lần lượt là Phách Phủ Cảnh nhất trọng và nhị trọng, lại thêm hơn mười cao thủ Thần Lực Cảnh.

Muốn diệt sát những người này thì ít nhất phải là cao thủ Phách Phủ Cảnh tam trọng trở lên mới có thể làm được, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là thế lực sau lưng Lâm gia, Thiên Hỏa Thành đồng ý che chở Lâm gia nửa năm làm.

Dù sao tu vi thành chủ Thiên Hỏa Thành đã tới Phách Phủ Cảnh bát trọng, dưới trướng có một chút cao thủ Phách Phủ Cảnh ngũ lục trọng, hắn chỉ nghĩ mãi mà vẫn không rõ là tại sao người của Thiên Hỏa Thành dám vì Lâm gia mà đối nghịch với Hỗn Loạn Chi Thành bọn họ.

Với tính cách cẩn thận chặt chẽ của thành chủ Thiên Hỏa Thành thì không có khả năng như vậy, chẳng lẽ quan hệ giữa tổ tiên Lâm gia với Thiên Hỏa Thành đã đến mức khiến cho bọn họ không tiếc đắc tội Hỗn Loạn Chi Thành cũng muốn che chở Lâm gia sao!

"Không vội, chờ một chút!" Trên chủ tọa, Hắc Bào Vực Chủ mở miệng nói, hắn làm chủ của một vực, tầm mắt và lòng dạ đều không phải là thế hệ trẻ tuổi như Lãnh Hàn có thể sánh ngang được.

Theo Hắc Bào Vực Chủ, Thiên Hỏa Thành cũng không dám vì một cái Lâm gia mà đối nghịch với Hỗn Loạn Chi Thành hắn.

Chuyện này có chút quái dị, hắn đã phái người đi Thiên Hỏa Thành chứng thực, với thủ đoạn của người mà hắn phái đi ra thì nếu như là Thiên Hỏa Thành làm thì chắc chắn là không thể gạt được hắn.

Bây giờ chỉ cần chờ người phái đi trở về báo cáo kết quả!

Đúng lúc này.

Một con yêu thú Lôi Điểu to lớn từ phương xa bay tới, bay thẳng vào Hỗn Loạn Chi Thành.

Trên đường đi, Lôi Điểu không hề che giấu chút nào, uy áp kinh khủng trên thân phóng ra ngoài, khiến cho vô số người trong thành trì biến sắc.

"Mau nhìn lên bầu trời, đó là yêu thú gì, khí tức khủng bố như thế!"

"Đây là đại yêu Lôi Điểu, Thượng Cổ Dị Thú di chủng, chỉ sợ Lôi Điểu này đã tới thành niên kỳ, sao lại đột nhiên giáng lâm Hỗn Loạn Chi Thành ta!"

"Thành niên đại yêu Lôi Điểu, sợ là đã có được thực lực Hóa Hải Cảnh, trời đất ơi, nếu như đại yêu này muốn trắng trợn phá hư trong Hỗn Loạn Chi Thành, có thể nói là tận thế của Hỗn Loạn Chi Thành!"

"Yên tâm, Hỗn Loạn Chi Thành chúng ta có ba vị Vực Chủ tọa trấn, đều là Hóa Hải Cảnh, sẽ không để cho đại yêu này trắng trợn phá hư trong thành!"