Chương 30

Nội dung ca từ của bài hát là về học đường, phong cách rất nhẹ nhàng, khúc dạo đầu chủ yếu sử dụng đàn ghi ta và kèn harmonica, soạn nhạc cũng do chính Trần Di Quân đảm đương, tiết tấu giai điệu nhẹ nhàng, còn có tiếng lật giấy sột soạt, trong nháy mắt đưa mọi người trở lại thời học sinh đơn thuần ngây ngô.

Trong MV, các học sinh mặc đồng phục xanh trắng đang xếp hàng ngay ngắn ngoài sân, cổng trường treo băng rôn đỏ với dòng chữ “Lễ kỷ niệm 100 năm thành lập”, Trần Di Quân mặc một bộ vest công sở chỉnh tề đến trường cũ tham gia lễ kỷ niệm, đột nhiên sau lưng cô có tiếng giày da dẫm trên sàn, cô mỉm cười ngoảnh lại…

Ống kính máy ảnh chợt phóng đại, cô đối diện với một đôi mắt đen láy sáng ngời.

Trình Hạ nhớ khi quay cảnh này, để lột tả khoảnh khắc “gặp lại sau nhiều năm”, thợ hóa trang đặc biệt trang điểm cho cậu theo hình tượng trưởng thành, lại chọn cho cậu sơ mi tây trang, thắt cà vạt, kiểu tóc cũng hết sức thể hiện hình tượng “lãnh đạo trẻ”. Không thể không nói, tạo hình và hóa trang thực sự có thể thay đổi khí chất của một người, Trần Dịch Minh và Giang Quỳnh gần như không nhận ra con trai nhà mình.

Trình Hạ phiên bản trưởng thành thực sự quá đẹp trai!

Máy quay phim trực tiếp quay cận mặt, gương mặt được phóng đại cũng vẫn không hề có khuyết điểm, ngũ quan tinh xảo như điêu khắc. Trong cảnh này, Trình Hạ dường như nhận ra Trần Di Quân, nở nụ cười dịu dàng với cô.

“Mở ra hồi ức đã phủ đầy bụi, trong mộng, lại một lần nữa được gặp anh…”

Giọng ca nhẹ nhàng của Trần Di Quân vang lên, MV cũng đột nhiên chuyển cảnh, trong giấc mơ mông lung ấy, dường như cô đã trở về thời trung học, gặp lại nam thần mà bản thân từng thầm mến.

Trình Hạ khoác lên mình bộ đồng phục cấp ba, thời điểm đó bản thân cậu vẫn là thiếu niên trẻ trung với nụ cười tỏa nắng.

Cậu đọc sách trong thư viện, gương mặt rất đỗi nghiêm túc tập trung; cậu chơi bóng rổ trên sân với tư thế dứt khoát gọn gàng; cậu ôn thi trong phòng tự học, có lúc vì không làm được đề nào đó mà nhăn trán suy nghĩ; cậu đeo ba lô đi bộ trong khuôn viên trường, ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá điểm lên khuôn mặt…

Hình ảnh trong MV liên tục thay đổi, giống như những mảnh hồi ức lộn xộn.

Trần Di Quân đi qua hành lang, nghe được tiếng đàn dương cầm trong phòng, cô kiễng chân nhìn vào, thiếu niên đang ngồi chơi đàn, nghiêm túc gõ từng phím đàn trắng đen, ống kính dần dần gần lại, những ngón tay thon dài trắng nõn, giống như có phép thuật lướt nhẹ trên phím đàn. Những nốt nhạc như nước chảy chầm chậm bên tai, tuyết rơi dày ngoài cửa sổ, cả thế giới im ắng đến nỗi chỉ còn lại tiếng dương cầm của cậu.

Các máy quay được đặt xen kẽ, góc nghiêng của Trình Hạ khi chơi đàn, dưới tác dụng của ánh sáng và ống lọc, đẹp đẽ như là một bức tranh.

“Nhớ vẻ đẹp của bầu trời đêm sau những buổi tự học, nhớ cổng trường nơi ngây ngô chờ đợi, nhớ mùa đông năm đó, các nốt nhạc mà anh chơi như lơ lửng trong không khí, giống như tuyết bay trong tim em…”

Mỗi lời hát của Trần Di Quân đều được l*иg ghép hoàn hảo với hình ảnh trong MV.

Khi quay Trình Hạ không cảm thấy có gì đặc biệt, nhưng sau khi chỉnh lý hậu kỳ, giọng hát dịu dàng của nữ thần l*иg ghép với những hình ảnh đẹp đẽ trong MV, ngay cả Trình Hạ cũng kìm lòng không nổi, bị cuốn vào hồi ức ấm áp nhưng chua xót này.

Giọng hát trong trẻo của Trần Di Quân rất có sức hút, hình ảnh của MV cũng rất đẹp, chỉ một vài phút ngắn ngủi, giống như một câu chuyện cũ hoàn chỉnh, dường như Trình Hạ thực sự cảm nhận được cảm giác động lòng của mối tình đầu thời niên thiếu. Và cả lần tình cờ gặp lại khi trưởng thành, đôi bên đã xa nhau, chỉ còn lại bất lực cùng nuối tiếc.

Đoạn cuối MV, Trần Di Quân gặp lại Trình Hạ trong hội trường, cô cố gắng vươn tay muốn chạm vào thiếu niên mình thầm mến, Trình Hạ trong giấc mơ cũng vươn tay, lúc hai đầu ngón tay sắp chạm nhau, không khí xung quanh đột nhiên vỡ nát như một tấm gương, vô số mảnh vỡ bay quanh, trên từng mảnh vỡ đều có gương mặt của Trình Hạ.

Đồng hồ báo thức đột nhiên vang lên, Trần Di Quân đột ngột tỉnh dậy, nước mắt thấm ướt gối.

Tiếng ca bỗng im bặt, mộng tỉnh, một dòng chữ nhỏ lướt qua màn hình…

“Gửi đến bạn, người đã từng yêu thầm ai đó.”

Sau khi bài hát kết thúc, trong phòng an tĩnh lại, ba mẹ nhìn chằm chằm vào màn hình, Trình Hạ cũng không biết phải diễn tả cảm xúc của mình như thế nào – Đây là lần đầu tiên cậu xuất hiện trước công chúng, hiệu quả tốt hơn cậu nghĩ vô số lần!

Lần đầu quay MV đã quay nhiều phân cảnh khác nhau, mấy ngày đó Trình Hạ làm việc với đạo diễn Trương, chỉ cảm thấy rất mệt, không nghĩ tới chỉnh sửa hậu kỳ, lại thêm một số hiệu ứng giấc mơ, cộng với âm nhạc của Trần Di Quân, hiệu quả thực sự rất hoàn mỹ.

Trình Hạ ôm tâm trạng thấp thỏm khẽ hỏi: “Ba mẹ, hai người thấy thế nào?”

Trình Dịch Minh hoàn hồn vỗ đùi: “Hay, rất hay, rất là siêu, đây là MV hay nhất ba từng xem đó!” Trình Hạ nghĩ thầm, ba có bao giờ xem MV đâu, đây là MV duy nhất ba từng xem thì có.

Mắt Giang Quỳnh cũng rưng rưng, nghẹn ngào nói: “Hạ Hạ, trước ống kính con thực sự rất đẹp trai, mẹ tự hào về con.”

Cha mẹ

bao giờ cũng thấy con mình là tốt nhất, nhưng Trình Hạ vẫn rất vui khi được khen ngợi, sự phấn khích của ba mẹ cũng ảnh hưởng tới cậu, cậu nhanh chóng mở điện thoại lên mạng xem bình luận.

Ba nền tảng âm nhạc còn lại cũng đã đồng loạt phát hành ca khúc mới.

Hôm nay là lễ tình nhân, cũng không có nhiều ca khúc mới, vậy nên khi bài hát của Trần Di Quân được phát hành đã trực tiếp lên top trong bảng xếp hạng, lượng tiêu thụ cũng đứng đầu, doanh thu của nền tảng âm nhạc Kumi cũng đã vượt 6 con số chỉ trong vòng 4 phút ngắn ngủi, tỷ lệ click MV cũng tăng lên nhanh chóng.

Trình Hạ bấm vào MV xem thử.

Vô số dòng bình luận màu sắc rực rỡ lướt qua trước mặt: “Anh giai nhỏ đẹp troai quá, đúng là cỏ non học đường!”

“Ở trường nào thế này? Đẹp trai quớ đi mất!”

“Mắt nhìn người của chị Quân tốt quá, diễn viên chính của MV này thật là có khí chất, nụ cười của em ấy khiến trái tim tui tan chảy!”

Khi tiếng đàn dương cầm vang lên từng nhịp, toàn bộ màn hình điện thoại gần như bị bình luận của người hâm mộ che lấp, Trình Hạ phải điều chỉnh tốc độ bình luận và giảm độ phân giải màn hình xuống còn 50% mới có thể xem tiếp.

“Aaaaaa riêng bàn tay thôi đã đủ hài lòng rồi!”

“Bàn tay thật là đẹp, thật muốn biết cảm giác khi được nắm tay anh ấy ó!”

“Tiểu cưa cưa, có thể nắm tay anh không?”

“Bàn tay trời sinh để chơi piano đây rồi, là từ nhạc viện kéo đến phải không vậy?”

“Tui muốn chui vào trong màn hình rồi liếʍ tay anh ấy, tui biết tui có hơi biếи ŧɦái aaaa!”

Trình Hạ: “…”

Nhìn thấy lời nhắn đầy nhiệt tình của fan, Trình Hạ xoa nhẹ ngón tay, hai má không khỏi nóng lên. Đây là mấy lời như lang như hổ gì vậy? Lại còn muốn chui qua màn hình liếʍ bàn tay? Đừng đùa vậy nha!

Đúng lúc này điện thoại đột nhiên hiển thị tin nhắn wechat của người đại diện: “Trình Hạ, em mau xem weibo, bài hát mới của Trần Di Quân đang lên hot search! Cô ấy có tag em, weibo của em cũng bùng nổ rồi!”

Trình Hạ vội vàng mở weibo.

Hot search số 7 là “Bài hát mới của Trần Di Quân”, hot search số 15 là “Mảnh vỡ ký ức”.

Trên các trang tin tức đều là tin Trần Di Quân phát hành bài hát mới, trong đó có nhân vật đang cực hot trên weibo của Trần Di Quân, cô đã viết rất nhiều lời cảm ơn, sau cùng còn nhắc đến Trình Hạ: “Tại đây, tôi xin long trọng giới thiệu nhân vật chính trong MV này @Trình Hạ, ánh mắt của tôi không tồi đúng không? Trình Hạ vừa đẹp trai vừa nghiêm túc, phần piano cũng là em ấy tự chơi, trình độ piano của Trình Hạ rất rất giỏi luôn đó!”

Fan của Trần Di Quân la hét điên cuồng, sôi nổi tràn qua weibo của Trình Hạ.

Weibo của cậu vốn dĩ còn chưa tới 200 lượt theo dõi, kết quả sau khi Trần Di Quân tuyên truyền, weibo của cậu chỉ trong thời gian ngắn đã tăng lên 100.000 lượt theo dõi! Khi Trình Hạ ấn mở weibo ngón tay còn có chút run rẩy!

100.000, từ trước tới nay cậu chưa từng trông thấy nhiều fan như vậy!

Chẳng qua

chỉ là một MV có thời lượng 4 phút, Trần Di Quân mới @ cậu có một lần đã nhiều thêm 100.000 lượt theo dõi? Thật đáng sợ!

Mục tin nhắn riêng đã biến thành hơn 1350 tin, căn bản không kịp đọc.

Trình Hạ thụ sủng nhược kinh, vội vàng đăng weibo theo chỉ dẫn của người đại diện: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm, cảm ơn nữ thần @Trần Di Quân đã cho em cơ hội này, em rất thích bài hát của chị Di Quân, cũng rất vinh dự khi được tham gia ghi hình cho MV này. Hy vọng mọi người ủng hộ nhiều hơn nữa cho ca khúc mới của chị Quân [hoa tươi][hoa tươi]”

Fan của Trần Di Quân ngay lập tức bình luận.

Trình Hạ chỉ cảm ơn Trần Di Quân dưới góc độ của người hâm mộ, giúp Trần Di Quân tuyên truyền. Suy cho cùng MV cũng là “phần phụ thuộc” của bài hát, Trần Di Quân là nhân vật chính. Là một diễn viên trong MV, cường điệu bản thân quá mức sẽ “khách át giọng chủ”.

Các fan của Trần Di Quân cảm thấy anh giai nhỏ giúp nữ thần tuyên truyền đặt biệt đáng yêu, chạy qua weibo của cậu gào khóc, cũng có rất nhiều fan muốn xem cậu chơi piano.

Đạo diễn Trương đã dự đoán được hiệu quả này sau khi phát hành MV, vì vậy ông đã quay lại toàn bộ khung cảnh Trình Hạ chơi đàn. Trong lúc người hâm mộ đang đói khát, đạo diễn Trương trực tiếp đăng đoạn clip hoàn chỉnh Trình Hạ chơi bản “Ảo cảnh trong tuyết” lên weibo cá nhân của mình, Trần Di Quân tiện tay chia sẻ.

Ngay khi clip ngoài lề này được tung ra, lượng share lập tức đạt hơn 6 con số!

Clip ngoài lề không hề thêm filter, cũng chẳng có hiệu ứng đặc biệt, chỉ là một đoạn video đơn giản, Trình Hạ ngồi trong phòng chăm chăm chú chú đàn hết bản nhạc, thiếu niên hoặc nhắm mắt say sưa chơi đàn, hoặc mỉm cười nhìn phím đàn đen trắng trước mặt, đôi tay linh hoạt lướt nhanh trên dãy phím, âm thanh đàn dương cầm vang lên trong căn phòng kín.

Chơi đàn cũng chuyên nghiệp quá rồi.

Người hâm mộ liên tục phát lại video, gửi bình luận, kết quả hashtag “Hậu trường Trình Hạ chơi đàn” của đạo diễn Trương lại lên hot search!

Vào ngày lễ tình nhân, đơn khúc của Trần Di Quân đã được phát hành trên mạng, khắp nơi đều đang thảo luận về bài hát này, các nền tảng âm nhạc lớn cũng nhận được những bình luận chuyên nghiệp từ các nhà phê bình âm nhạc và cảm nhận của người hâm mộ sau khi nghe bài hát.

“Tôi không thể không nghĩ tới học trưởng Beta thầm mến hồi cấp ba, hình ảnh của Trình Hạ rất gần với nam thần học đường, thật sự là vừa tươi trẻ vừa đẹp trai!”

“Bài hát này của Trần Di Quân viết rất tốt, MV cũng rất hay, hình tượng, khí chất và kỹ năng của diễn viên chính trong MV lại càng tốt, nghe nói là người mới của Thiên Toàn, rất có tương lai”.

“Em là Beta nữ, bài hát này của chị Quân đã chạm đến trái tim em rồi! Còn nữa, em muốn thành fan của Trình Hạ, chơi dương cầm siêu tốt luôn!”

“…”

Từng dòng từng dòng bình luận khiến Trình Hạ hoa mắt.

Chỉ với 4 phút của MV, lại có thể có nhiều người nhớ tới cậu như vậy, điều này cậu hoàn toàn không ngờ tới.

Đây là lần đầu tiên cậu thấy bản thân được nhiều người yêu mến và theo dõi như vậy, lần đầu tiên hoảng hốt khi thấy weibo tràn ngập bình luận, cũng là lần đầu tiên phát hiện, loại cảm giác khi trông thấy chính mình trên tivi còn tốt hơn tưởng tượng của cậu vô số lần.

Trở thành diễn viên là mơ ước từ nhỏ cậu cậu, bây giờ mơ ước đã trở thành sự thật, cậu phải tiếp tục nỗ lực.

Ngay khi Trình Hạ đang kích động theo dõi bình luận, Bùi Thiệu Trạch lại gửi đến một tin nhắn: “Trình Hạ, khả năng hút fan của em đã vượt quá mong đợi của tôi, lượt theo dõi weibo đã hơn 300.000 rồi”.

Trình Hạ vội vàng trả lời: “Cảm ơn Bùi tổng đã cho em cơ hội này, còn có chị Quân và đạo diễn Trương cũng đã giúp em tuyên truyền!”

Bùi Thiệu Trạch bình tĩnh nói: “Đây mới chỉ là bắt đầu, con đường của em vẫn còn rất dài. Đó chỉ là ngọn lửa nhỏ trong vòng âm nhạc, còn kém xa độ nổi tiếng trong giới điện ảnh và truyền hình, hãy cố giữ cho lòng mình bình thản, chuẩn bị quay bộ phim truyền hình mới”.

Trình Hạ gửi icon mặt cười: “Vâng ạ, Bùi tổng!”

Cậu luôn cảm thấy Bùi tổng có chút giống với thầy chủ nhiệm hồi cấp ba, tuy rằng hơi nghiêm túc, thế nhưng mọi lời nói ra đều rất hợp lý.

Lúc này, Bùi Thiệu Trạch đang nhìn máy tính, màn hình đang tạm dừng ở hình ảnh Trình Hạ chơi đàn.

Bùi Thiệu Ngạn mang cà phê lên cho anh trai, tiện thể muốn xin tiền tiêu vặt. Kết quả vừa mới nhìn, lại thấy anh trai đang nhìn chằm chằm vào máy tính, ánh mắt có chút… dịu dàng khác thường?

Cậu ta tập trung nhìn lại lần nữa, vừa mới nhìn thấy Trình Hạ, Bùi Thiệu Ngạn không nhịn được hỏi: “Đây là ai vậy?”

Bùi Thiệu Trạch thu lại ánh mắt, giọng nói thong thả: “Là MV mới của Trần Di Quân trực thuộc Thiên Toàn.”

Bùi Thiệu Ngạn chỉ vào người trên màn hình máy tính: “Ý em là cậu ấy trông rất đẹp, anh à, anh vừa nhìn cậu ta đúng không?”

Bùi Thiệu Trạch nhăn mày không vui: “Em đã hoàn thành công việc anh giao chưa?”

Bùi Thiệu Ngạn lập tức trưng ra vẻ mặt như ăn phải mướp đắng: “Sao anh giống y như thầy chủ nhiệm cấp ba của em vậy, lại còn ngày ngày giao bài tập! Em lớn rồi, còn phải nộp bài cái gì…”

Bùi Thiệu Trạch đáp: “Phải hoàn tất trong vòng một tuần, nếu không sẽ trừ của em một nửa tiền lương tháng tới.”

Bùi Thiệu Ngạn tò mò: “Anh trả lương cho em bao nhiêu?”

Bùi Thiệu Trạch suy nghĩ một chút, đáp: “Bằng với lương thực tập sinh trong công ty, nếu biểu hiện tốt thì một tháng trả 3500.”

Bùi Thiệu Ngạn suýt thì hộc máu – Trước đây mỗi tháng cậu ta tiêu 35.000 cũng còn không đủ!

Kết quả Bùi Thiệu Trạch lại nói: “Nếu như không nghiêm túc, vậy chỉ trả em 500 thôi.”

Bùi Thiệu Ngạn: “…”

Thấy vẻ mặt bi phẫn của em trai, Bùi Thiệu Trạch vui vẻ nói tiếp: “Vẫn không muốn làm bài tập à?”

Bùi Thiệu Ngạn quay lưng bước đi.

Bùi Thiệu Trạch mở lại màn hình máy tính.

Hôm đó khi quay MV, lúc anh đi ngang qua phòng nhạc bắt gặp Trình Hạ chơi đàn, ấn tượng rất sâu. Hôm nay xem MV đã xử lý hậu kỳ, thêm vào mấy hiệu ứng mông lung, thiếu niên ngồi an tĩnh bên cây đàn, quanh thân dường như có một tầng sáng mờ, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.

Anh có thể lý giải vì sao sau khi đăng clip Trình Hạ chơi đàn, weibo tăng vọt lên 300.000 lượt theo dõi.

Thiếu niên vừa nghiêm túc vừa xinh đẹp, thực sự rất khiến người yêu thích.

Bùi Thiệu Trạch chợt cảm nhận được tâm trạng vui mừng khi “mầm non mình trồng đã được công nhận”.

Đừng sốt ruột, Trình Hạ, 300.000 lượt theo dõi đã tính là cái gì? Đây mới chỉ là bắt đầu thôi.