Bùi Thiệu Trạch không trực tiếp chỉ định Trình Hạ nhận vai nhân vật chính, dù sao trước mắt Trình Hạ vẫn chưa có tác phẩm truyền hình điện ảnh nào, chỉ định như vậy sẽ khiến người đại diện và những nghệ sĩ khác dấy lên nghi ngờ. Anh hiểu rõ đạo lý “chín quá hóa nẫu”, hiện giờ anh là ông chủ của công ty, tổ trưởng của tổ C, nếu như vừa bắt đầu đã để lại ấn tượng “thiên vị Trình Hạ”, vậy đây cũng chẳng phải chuyện tốt gì.
Thế nên anh mới dành cơ hội cho tất cả người mới.
Người mới trong tổ đều có thể tham gia thử vai. Còn việc ai được đóng chính thì phải dựa vào thực lực để giành lấy.
Bùi Thiệu Trạch tin tưởng Trình Hạ, ở phần sau tiểu thuyết cậu trở thành ngôi sao quốc tế, tài năng ở mảng diễn xuất không thể nào đột nhiên trở nên kém đi được. Ước mơ của Trình Hạ là trở thành một diễn viên xuất sắc, cơ hội bày ra ngay trước mắt, chắc hẳn cậu sẽ tự biết phải làm thế nào để giành được.
Bùi Thiệu Trạch nhìn về phía Chu Nhan, nói tiếp: “Tôi đã hỏi bên hậu cần chọn vài căn hộ cho nghệ sĩ, cô đi nhận chìa khóa, để những người mới này chuyển tới đó ở càng sớm càng tốt. Ngoài ra, bên cạnh những người mới cũng cần thêm một trợ lý, cô tự xem rồi sắp xếp đi.”
Chu Nhang vội vàng gật đầu: “Bùi tổng yên tâm, tôi sẽ cố gắng nhanh chóng sắp xếp ổn thoả.”
Bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa, Bùi Thiệu Trạch nói một tiếng “Vào đi”, Chương Phàm mang hợp đồng của Trình Hạ vào văn phòng, đặt lên bàn: “Bùi tổng, hợp đồng đã đóng dấu xong rồi.”
Bùi Thiệu Trạch đưa một bản cho Trình Hạ.
Trình Hạ lập tức đi qua, hai tay cung kính nhận lấy.
Đúng lúc này, bên ngoài lại có tiếng gõ cửa, có người phụ nữ đẩy cửa bước vào.
Người đến phía trước đeo kính râm, tóc xoăn lọn to màu hạt dẻ, khoác môt chiếc áo to màu vàng chói rực rỡ, môi tô son đỏ tươi, lúc bước đi hơi hất hất lên, kiêu kỳ ngất trời. Người bên cạnh cô ta mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, buộc tóc đuôi ngựa thoạt nhìn vô cùng giỏi giang, trên tay còn ôm túi đựng tài liệu, khuôn mặt bình tĩnh.
Bùi Thiệu Trạch ngẩng đầu nhìn hai người, hỏi: “Trần Di Quân?”
Nguyên tác “Đánh dấu ngoài ý muốn” không nhắc tới nhân vật này, dù sao phần lớn nội dung trong nguyên tác cũng chỉ toàn nhắc đến vấn đề vướng mắc yêu hận của nhân vật chính, đối với tình hình công ty đều là múa bút cho qua. Thế nhưng Trần Di Quân quả thực là nghệ sĩ lớn trong hợp đồng của Thiên Toàn. Bùi Thiệu Trạch sau khi xuyên qua đã cẩn thận xem xét tư liệu của Thiên Toàn, do đó chỉ cần trong nháy mắt đã nhận ra cô.
Người phụ nữ bỏ kính râm xuống, đi tới phía trước bàn làm việc, dứt khoát nói: “Bùi tổng, hôm nay tôi đến đây là muốn đàm phán với ngài về việc chấm dứt hợp đồng. Về phần phí vi phạm hợp đồng, tôi sẽ tuân theo điều khoản trong hợp đồng để bồi thường.”
Người đại diện buộc tóc đuôi ngựa đứng bên cạnh đặt một bản hợp đồng lên bàn, bình tĩnh nói: “Mời Bùi tổng ký tên.”
Trần Di Quân, ca sĩ tuyến một. Chất giọng cực tốt, phong cách đa dạng, có thể hát Rock and roll, các loại ca khúc thịnh hành, lại còn có thể tự viết nhạc, thu hút cực nhiều fan hâm mộ, mỗi một bài hát đơn phát hành ra đều nhảy vọt vào top 3 lượng tiêu thụ. Cô đã từng đề cập với công ty chuyện hủy hợp đồng, chẳng trách lúc chia tổ Thôi phó tổng và Dương phó tổng lại đẩy vị minh tinh khó nhằn nhất này cho Bùi Thiệu Trạch.
Tuy là một Beta nhưng bởi vì ngoại hình kinh diễm, khí thế bức người, nên được người hâm mộ gọi là “nữ vương”.
Bùi Thiệu Trạch ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén trực tiếp nhìn thẳng vào mắt cô: “Hợp đồng vẫn chưa tới kì hạn, tại sao lại muốn kết thúc sớm? Cô có bất mãn gì với với Thiên Toàn sao?”
Mấy lời này nghe thì có vẻ rất bình lặng, nhưng Trần Di Quân lại có cảm giác lạnh sống lưng, nhất là khi trực tiếp nhìn vào mắt Bùi Thiệu Trạch, loại cảm giác này càng thêm mạnh mẽ hơn.
Thấy được người đàn ông trước mặt không giống dạng công tử bột như lời đồn, Trần Di Quân lập tức cười giải thích: “Tôi cho rằng sau khi mình rời khỏi Thiên Toàn sẽ có càng nhiều không gian tốt hơn để phát triển, tôi chuẩn bị lập phòng làm việc riêng của mình rồi, bồi dưỡng thêm vài người mới có thiên phú trong mảng âm nhạc, tự mình xây dựng một tập thể… Chắc Bùi tổng sẽ không phong sát* tôi, khiến tôi không thể ngóc đầu lên được đâu nhỉ?”
*phong sát: phong bế nghệ sĩ, không cho nghệ sĩ xuất hiện trước công chúng, ngăn chặn tài nguyên.
Bùi Thiệu Trạch thản nhiên nói: “Sẽ không có chuyện đó, cô không làm gì có lỗi với Thiên Toàn, tôi cũng không hẹp hòi đến mức phong sát nghệ sĩ cũ của Thiên Toàn. Tuy nhiên, muốn đi hay muốn ở, cô cứ đọc qua văn kiện này đã rồi hãy đưa ra quyết định.”
Anh đưa qua một tập tài liệu cho người đại diện đứng bên cạnh.
Người đại diện mở ra xem, sắc mặt hơi thay đổi: “Tỷ lệ chia được đẩy lên 80%, còn làm khách mời thường trực của ca sĩ thần tượng?”
Ca sĩ thần tượng, show có tỉ lệ người xem cao nhất trong các chương trình truyền hình tạp kỹ tuyển chọn tài năng của CNTV, khách mời đều là những ca sĩ máu mặt. Măc dù Trần Di Quân ra mắt đã nhiều năm, nhưng vẫn chưa từng làm khách mời tại chương trình này. Cô ngẩn người, mở to mắt nhìn về phía Bùi Thiệu Trạch: “CNTV chưa bao giờ hợp tác với Thiên Toàn, nhà tài trợ trước giờ không phải luôn là STAR Media sao?”
Bùi Thiệu Trạch đáp: “Trước kia không có, không có nghĩa là sau này cũng không.”
Cô nhanh chóng bình tĩnh lại: “Bùi tổng, ngài đang nghiêm túc à?”
Bùi Thiệu Trạch gật đầu: “Trần tiểu thư là ca sĩ nổi tiếng nhất của Thiên Toàn chúng tôi, Thiên Toàn cũng rất có thành ý muốn giữ cô lại. Một là ký lại hợp đồng, nâng cao tỷ lệ phân chia, hai là tăng cường chính sách tài nguyên, khách mời thường trực của show tạp kỹ chỉ là món khai vị thôi, qua Tết âm lịch sẽ lập tức chuẩn bị album mới cho cô, sáu tháng cuối năm sẽ tổ chức tour diễn toàn quốc, kỉ niệm 8 năm ra mắt, cảm thấy thế nào?”
Trần Di Quân: “!!!”
Phân chia 2:8, concert toàn quốc, đãi ngộ tốt như vậy?!
Trần Di Quân không thể tin nổi: “Bùi tổng, đột nhiên lại ưu ái tôi như vậy… Tôi có thể hỏi lý do vì sao không?”
Bùi Thiệu Trạch bình tĩnh đáp: “Tầm ảnh hưởng của Thiên Toàn trong nền âm nhạc càng ngày càng thu hẹp, ít nhất cũng nên có một hai ca sĩ nổi tiếng có tiếng nói. Gần đây công ty ký kết với vài người mới, trong số đó có người ca hát rất khá, sau này cô cũng có thể dẫn dắt bọn họ.”
Trần Di Quân rốt cuộc cũng hiểu ra, giữ cô lại, coi cô như một tấm thẻ bài lấn vào mảng âm nhạc, thuận tiện để cô hướng dẫn người mới của công ty. Bùi Thiệu Trạch cho cô những điều khoản ưu việt, đương nhiên cũng muốn cô làm việc vì công ty.
Trần Di Quân muốn hủy hợp đồng với Thiên Toàn, một là vì tỉ lệ chia chác quá thấp, cô cảm thấy số tiền mình tự kiếm ra đa phần đều bị công ty lấy đi, hai là công ty không coi trọng cô, cô cho rằng rời khỏi Thiên Toàn tự mình phát triển sẽ tốt hơn.
Hiện giờ Bùi Thiệu Trạch đã giúp cô giải quyết cả hai vấn đề này, điều kiện tốt như vậy, cô căn bản không có lý do gì để cự tuyệt.
[Độ hảo cảm của Trần Di Quân với bạn +5]
[Độ hảo cảm của Trình Hạ với bạn +5]
Trần Di Quân có thêm độ hảo cảm cũng là lẽ thường, nhưng Trình Hạ lại là sao đây?
Đứng bên cạnh xem cuộc vui cũng có thể cộng thêm độ hảo cảm à?
Bùi Thiệu Trạch nhìn về phía Trình Hạ, cậu nở nụ cười ngượng ngùng nhìn anh.
Bùi Thiệu Trạch: “…”
Không biết nhóc Trình Hạ này lại đang tưởng tượng vớ vẩn gì, hay là cảm thấy ông chủ có năng lực làm việc?
Tâm trang Bùi Thiệu Trạch không tệ, rời mắt khỏi gương mặt Trình Hạ, hỏi Trần Di Quân: “Có muốn xem xét lại việc hợp đồng với Thiên Toàn không?”
Trần Di Quân và người đại diện nhìn nhau, sau đó lập tức thức thời đáp: “Bùi tổng, Di Quân muốn chấm dứt hợp đồng là vì bị công ty phớt lờ, trong lúc kích động muốn được tách ra solo. Nếu ngài đã đích thân hứa hẹn sẽ tập trung bồi dưỡng cho cô ấy, chuyện kí lại hợp đồng, để chúng tôi trở về suy nghĩ thêm một chút.”
“Được, bên pháp vụ tôi đã đánh tiếng trước, giúp cô Trần đây soạn thảo một bản hợp đồng mới rồi, hai người có thể tìm luật sư chuyên nghiệp xem lại từ đầu tới cuối các điều khoản.” Bùi Thiệu Trạch hơi ngừng lại một chút, đột nhiên nhìn về phía Trần Di Quân: “Bài hát đơn gần đây của cô vẫn chưa quay MV phải không?”
Trần Di Quân ngớ ra, không ngờ Bùi tổng lại am hiểu nghệ sĩ dưới trướng như vậy, cô nói: “Đúng vậy Bùi tổng, bài hát mới của tôi đã thu âm xong rồi, nhưng MV vẫn còn đang trong giai đoạn chuẩn bị.”
Bùi Thiệu Trạch đáp: “Cô xem qua tư liệu về người mới cuat công ty đi, nếu như có người phù hợp, có thể để bọn họ tham gia diễn xuất.”
Không giống phim truyền hình cần diễn viên nổi tiếng kéo người xem, khán giả xem MV đều là người hâm mộ của Trần Di Quân, diễn viên đóng chính không cần nổi tiếng tới mức nào, cứ đẹp là ổn rồi. Thay vì ra bên ngoài tìm, thà để người mới của công ty xuất hiện một chút. Huống hồ Bùi Thiệu Trạch cũng không áp đặt dúi người mới nào cho cô, chỉ để cô tự xem xem, Trần Di Quân đương nhiên không tiện từ chối, nhanh chóng nhận lấy tư liệu Bùi tổng đưa qua.
Lúc này cô mới chú ý đến hai người vẫn luôn lặng lẽ đứng bên.
Chu Nhan trước kia có gặp qua, là người đại diện của Thiên Toàn.
Chàng trai còn lại nhìn rất xa lạ, xuất hiện trong văn phòng của Bùi tổng, là nghệ sĩ mới kí kết của công ty sao?
Thân hình thiếu niên không cao lớn, tầm trên dưới 1m78 gì đó, chiều cao này cũng không tính là có lợi thế trong giới giải trí, nhưng được cái thân thể mảnh mai cân đối, toàn bộ gộp lại trông cực kỳ hòa hợp. Cậu mặc quần jean màu đen bó, làm nổi bật đôi chân vừa dài vừa thon, bên trên mặc áo len lông cừu màu nâu nhạt, quần áo đơn giản, gọn gàng sạch sẽ, khiến toàn thân cậu tràn đầy sức sống, gương mặt phủ đầy vẻ phấn chấn tươi trẻ.
Thấy Trần Di Quân nhìn qua, thiếu niên mỉm cười với cô. Tái tim Trần Di Quân đột nhiên đập thình thịch. Nụ cười của thiếu niên này, thật sự đã khiến trái tim của bà chị già như cô tan chảy mất rồi!
Cô nhịn không được nói: “Cậu là nghệ sĩ mới kí kết hợp đồng với công ty sao?”
Trình Hạ gật đầu: “Chào chị Quân, em là Trình Hạ, là fan hâm mộ của chị, thường hay nghe bài hát của chị lắm.”
Trần Di Quân nghe đối phương nói là người hâm mộ của mình, ấn tượng ban đầu vốn dĩ dừng ở 70 điểm lập tức tăng vọt lên trên 90 điểm, cô nở nụ cười ôn hòa, hỏi: “Trình Hạ à, em có hứng thú đóng MV không?”
Trình Hạ ngớ ra: “Em?”
Trần Di Quân kích động đi qua, trên dưới đánh giá cậu: “Gần đây chị đang chuẩn bị quay MV cho bài hát, vẫn chưa tìm được nam chính! Mới rồi không phải Bùi tổng nói để chị chọn người mới sao? Chị cảm thấy hình tượng và khí chất của em đều vô cùng phù hợp! Chính là em rồi!”
Người đại diện đứng bên cạnh “khụ” một tiếng, nhắc nhở cô chú ý xung quang. Trần Di Quân không thèm để ý đến đối phương, cười tủm tỉm nhìn thẳng vào mắt Trình Hạ: “MV rất ngắn, không có tình tiết phức tạp gì, em chỉ cần lộ mặt chút là được. Thế nào, có đồng ý không?”
Trình Hạ nhìn người đại diện Chu Nhan, cô cũng đang cảm thấy hơi bối rối.
Cái loại tình huống gì đây?
Trần Di Quân tùy ý vậy sao? Mới gặp mặt một lần đã kéo Trình Hạ đi đóng vai nam chính trong MV của mình luôn?
Chính vào lúc này, Bùi Thiệu Trạch đột nhiên thấp giọng gọi: “Trình Hạ.”
Mọi người đồng loạt quay đầu, chỉ thấy Bùi tổng vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt nhìn Trình Hạ mang theo chút ôn hòa: “Quay MV đơn giản hơn phim truyền nhiều, rất nhiều MV ca nhạc đều tìm người mới đóng, cậu đừng áp lực quá. Di Quân đã chủ động mời cậu, vậy cậu đi thử xem, biểu hiện cho tốt vào.”
Trình Hạ được chiều mà lo, giọng nói cũng hơi run rẩy rồi: “Cám, cám ơn Bùi tổng! Cám ơn chị Quân đã cho em cơ hội này!”
Trình Hạ nắm chặt hợp đồng đứng tại chỗ, tâm tình tốt nhanh hơn muốn bay lên trời.
Trần Di Quân lập tức lấy điện thoại ra: “Nào nào, kết bạn với chị đi. Bài hát này của chị phải phát hành kịp ngày lễ tình nhân, thời gian quay MV rất gấp, nếu không có gì ngoài ý muốn thì sẽ định vào tuần sau, em quay về chuẩn bị một chút, nội dung chi tiết thì để người đại diện hai bên liên lạc với nhau.”
Trình Hạ vội vàng kết bạn với Trần Di Quân, người đại diện hai bên cũng kết bạn với nhau.
Trần Di Quân vẫy tay cười với Trình Hạ, nói tạm biệt Bùi tổng rồi xoay người rời khỏi văn phòng.
Trình Hạ nắm chặt hợp đồng đứng nguyên tại chỗ, tâm trạng như sắp bay lên mây.
Không ngờ rằng hôm nay vừa tới gặp Bùi Tổng đã có cơ hội đóng MV mới của ca sĩ nổi tiếng, Bùi tổng còn đưa cho cậu tư liệu của phim mới, đợi đến khi chọn diễn viên cậu cũng có thể đi
thử vai.
Đối với một người mới mà nói, Trình Hạ cảm thấy mình như trúng số độc đắc vậy.
[Độ hảo cảm của Trình Hạ với bạn +5]
Bùi Thiệu Trạch nhìn gương mặt đầy kích động của thiếu niên, nói: “Được rồi, nhanh chóng về chuẩn bị chuyển nhà. Điều kiện của căn hộ cho nghệ sĩ rất tốt, sinh hoạt hàng ngày sau này cũng sẽ có trợ lý giúp đỡ. Cậu nói rõ với cha mẹ, đừng để họ lo lắng.”
Trình Hạ cật lực gật đầu: “Vâng, vậy em đi trước đây, cảm ơn Bùi tổng!” Thiếu niên cúi đầu cực thấp với Bùi Thiệu Trạch, sau đó mới cùng Chu Nhan rời khỏi văn phòng.
Bùi Thiệu Trạch mở hệ thống ra xem.
Độ hảo cảm 50.
Với trình độ tưởng tượng quá độ của Trình Hạ, độ hảo cảm cuối cùng cũng đã đạt được một nửa.