Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đánh Dấu Một Trăm Năm, Chiếc Áσ ᒪót̠ Của Nàng Cá Ướp Muối Bị Nổ Tung

Chương 53: Tà Ma

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 53: Tà ma

Bị kiếm của Đan Dao đâm trọng thương, ác quỷ cũng biết mình không phải là đối thủ của cô, tiếp tục đấu cũng chỉ mất mạng.

Ác quỷ có sát khí bức người như thế này, đã sớm khai linh trí, biết mình không thể địch lại, nên lập tức muốn chuồn đi.

Ác quỷ phun ra một ngụm hắc khí có mùi thối kinh thiên, rồi hóa thành một bóng đen xông ra khỏi Thất Tinh cung, trong chớp mắt đã biến mất vô tung vô ảnh.

“Hừ! Chạy nhanh đấy!”

Đan Dao thấy ác quỷ chạy trốn, cũng không lựa chọn đuổi theo trước tiên.

Một kiếm vừa này cô đâm vào, bên trong có chứa kiếm khí tinh thuần cùng với linh lực âm hàn của Minh Ngọc Công đã bám vào nó. Cô có thể tìm nó bất cứ lúc nào thông qua hàn khí mà nó tỏa ra.

“Trước tiên phải diệt kẻ không biết trời cao đất rộng như ngươi mới được.”

Đan Dao hừ lạnh một tiếng, chưởng thẳng vào kẻ kia.

Người kia chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm, đã nổ tung tại chỗ, biến thành một đống thịt vụn.

Giải quyết xong tên này, Đan Dao hóa thành một đạo linh quang, cảm ứng hàn khí của Minh Ngọc Công mà đuổi theo.

Lúc này, trong một ngôi miếu đổ nát, cách Thất Tinh cung khoảng một trăm dặm.

Một lão đạo sĩ râu tóc bạc hết, toàn thân tản ra quỷ khí đang tĩnh tọa luyện khí.

Bên cạnh lão ta, còn trưng bày một cái đầu lâu, nhìn vô cùng quỷ dị.

Nhìn thì biết, lão đạo sĩ này chuyên môn thuần dưỡng ác quỷ, quỷ tu.

Đột nhiên, lão ta mở hai mắt ra.

Thì thấy một đoàn hắc khí hóa thành một ác quỷ, đứng trước mặt lão ta.

Đây chính là con ác quỷ bị Đan Dao dùng kiếm chém.

“Đồ khốn, không phải bần đạo để ngươi đi theo bảo hộ nhi tử của ta hay sao? Sao ngươi lại tự mình quay về?”

Lão đạo sĩ thấy ác quỷ trở về một mình……Không đúng, một quỷ trở về, thì lập tức nổi giận.

Ác quỷ bị dọa đến toàn thân phát run, trong miệng phát ra quỷ ngữ ô ô.

“Cái gì? Ngươi nói nhi tử ta bị cốc chủ Bách Hoa cốc phát hiện? Không chỉ chặt đứt tay nhi tử ta, mà còn đâm một kiếm làm ngươi bị thương, ngươi sẽ không gạt ta đấy chứ?”

Ác quỷ hoảng sợ hét lên, nói cho lão đạo sĩ mình không dám nói dối.

“Phế vật, bần đạo dày công nuôi ngươi, chính là muốn cho ngươi bảo hộ nhi tử của ta, không nghĩ tới ngay cả một nha đầu mà ngươi cũng đánh không lại. Còn đem nhi tử ta đặt vào hiểm cảnh mà không quan tâm, bần đạo nuôi ngươi làm cái gì?”

Lão đạo sĩ tức giận không kìm được, giơ cây phất trần màu đen trên tay đem ác quỷ cuốn lấy.

Ngay sau đó , hai tấm bùa được dán lên cây phất trần màu đen.

Ánh sáng của lá bùa chiếu lên người ác quỷ, ác quỷ kêu thảm liên tục, sau đó cơ thể nó nổ tung, biến thành quỷ khí.

Lão đạo sĩ hé miệng, đem toàn bộ quỷ khí hút vào trong bụng.

Khi không ngừng dung hợp với quỷ khí, khí tức u ám trên người lão ta càng ngày càng rõ, nhìn vô vùng âm u đáng sợ.

Đúng lúc này, cửa của ngôi miếu hoang lại mở ra, một trận gió lớn thổi vào.

“Người nào?”

Lão đạo sĩ gầm lên một tiếng, quay đầu nhìn ngoài cửa.

Liền thấy một người phụ nữ mặc sa y màu xanh, mang mặt nạ băng ngọc hồ điệp, tay cầm trường kiếm, đang lạnh lùng nhìn lão.

Lão đạo sĩ ngơ ngác một chút: “Ngươi là ai? Sao lại dám xông vào chỗ này?”

Đan Dao không có giấu diếm mà nói: “Ta là cốc chủ Bách Hoa cốc, chuyên tới để tiêu diệt tà ma.”

Lão đạo sĩ nghe vậy thì biến sắc, lạnh lùng nói: “Thì chính là ra xú nha đầu ngươi đã đả thương nhi tử của ta và tiểu quỷ mà ta nuôi?”

“Đúng vậy!’ Đan Dao gật đầu.

“Nhi tử của ta đâu?” lão đạo sĩ quát hỏi.

“Đi cầu Nại Hà, uống canh Mạnh Bà.”

“Xú nha đầu đáng chết, dám ra tay độc ác với nhi tử của ta như vậy. Hôm nay ta nhất định phải cho ngươi biết cái gọi muốn sống cũng không được, muốn chết cũng không xong.”

Lão đạo sĩ lập tức nổi giận, quơ lấy một tấm bủa lẩm bẩm nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »