Chương 50: Giao dịch thành công
Hạng Dương cười khổ: “Ngươi vừa mới bước vào Động Hư cảnh không lâu, cách Thiên Quân còn tới hai đại cảnh giới. Nếu như chờ ngươi đột phá Thiên Quân, thì ta sợ ta đã bị chân khí đốt đến chết rồi?”
Đan Dao cười nói: “Làm sao có thể? Không phải ngươi nói ta là thiên tài tu luyện tuyệt thế vạn năm có một sao? Thiên phú của ta tốt như vậy, tu luyện lại khắc khổ, lại thêm bên cạnh có ngươi chỉ điểm. Không tốn bao nhiêu năm, ta nhất định có thể tu thành Thiên Quân.”
Không phải cô cố ý làm Hạng Dương khó xử, mà trên Động Hư là Địa Tôn và Thiên Quân, thực sự quá khó đột phá.
Cảnh giới tu luyện của tu sĩ ở Thiên Huyền Đại Lục tăng dần từ dễ tới khó.
Động Hư cảnh là một bước ngoặt.
Dưới Động Hư thì chỉ cần thiên phú tốt một chút, tài nguyên tu luyện đủ nhiều. Muốn trở thành Động Hư không phải là chuyện đặc biệt khó.
Trên Động Hư là Địa Tôn và Thiên Quân, thì hoàn toàn khác nhau.
Độ khó tu luyện gần như là tăng theo cấp số nhân.
Chuyện này giống như thi đại học, phía dưới Động Hư như thi xếp hạng trên một ngàn người trong tỉnh thì độ khó rất lớn, nhưng chỉ cần cố gắng đi học thì còn có thể làm được.
Mà Địa Tôn và Thiên Quân thì độ khó của nó giống như phải đứng mười hạng đầu toàn tỉnh, không chỉ phải có thực lực, mà còn phải có chút vận may.
Cho dù siêu học bá đứng đầu toàn trường mỗi lần thi, thì cũng không dám cam đoan chính mình thi đại học có thể cầm mười hạng đầu trong tỉnh.
Mặc dù Đan Dao lợi dụng hệ thống đánh dấu cá ướp muối bật hack gian lận, chỉ dùng mười lăm năm ngắn ngủi đã tu luyện đến Động Hư cảnh.
Nhưng đối mặt trên Động Hư là Địa Tôn và Thiên Quân giống như lạch trời, cô không dám cam đoan phải mất bao nhiêu năm mới có thể tu thành.
Dù cô có nắm giữ hệ thống, đánh dấu được vô số thiên tài địa bảo, kinh đan diệu dược.
Đá từ ngọn núi khác có thể tấn công ngọc!
Đứng ở trên vai người khổng lồ, mới có thể nhìn xa hơn, cao hơn.
Bây giờ bên cạnh có một vị đã đột phá đến cảnh giới Thiên Quân, cô đương nhiên phải tham khảo một chút kinh nghiệm của hắn để tu luyện, để sớm ngày đột phá đến cảnh giới cao hơn.
Mặc dù Hạng Dương biết tình trạng cơ thể của mình có thể chống đỡ không được bao lâu, nhưng cuối cùng vẫn chịu đáp ứng yêu cầu của Đan Dao.
Nói cho cùng, hắn vẫn còn có chút không cam tâm.
Không cam tâm đem Giá Y Thần Công mình khổ luyện mấy trăm năm truyền cho người khác.
Không cam tâm chịu nhiều đắng cay như vậy, cái gì cũng không nhận được, cuối cùng chịu phải tán công mà chết.
Không cam tâm mượn tay người khác báo thù, dù sao thù gϊếŧ cha mẹ không đội trời chung. Hắn thân là con, đương nhiên muốn tự tay báo thù, mới có thể an ủi vong linh cha mẹ trên trời.
Đến bước này, Đan Dao và Hạng Dương đã đạt được giao dịch.
Hạng Dương chỉ điểm Đan Dao tu luyện, giúp cô tu thành Thiên Quân.
Để báo đáp lại, sau khi Đan Dao tu luyện thành, sẽ nói cho Hạng Dương biết phương pháp luyện thành công pháp Giá Y Thần Công.
Hai người vỗ tay tuyên thệ, quyết định ước định.
Đan Dao không nhịn được hỏi: “Ngươi cứ như vậy mà tin tưởng ta? Không sợ bị ta lừa à?”
Hạng Dương không hiểu, tại sao mình lại tin tưởng Đan Dao như thế?
Nghĩ đến Giá Y Thần Công thần kỳ tinh diệu đến bự nào.
Trong những năm truyền từ thời thượng cổ đến nay, chỉ có một phương thức là làm áo cưới cho người khác.
Chưa từng nghe có người nói có phương pháp khác để luyện thành môn kỳ công kinh hãi thế tục này.
Nếu như có phương pháp thứ hai luyện thành, thì vì sao chưa từng có người thành công luyện được?
Hạng Thị nhất tộc nắm giữ tâm pháp Giá Y Thần Công nhiều năm như vậy, vì sao không thể nhìn thấu huyền cơ trong đó?
Thật tình không biết, nhân tính phức tạp.
Có một số việc, chỉ sợ ngay cả người trong cuộc cũng mơ hồ tại sao mình biến thành như vậy
Chuyện này giống như Đông Phương Bất Bại, trước khi tu luyện ‘Quỳ Hoa Bảo Điển’, hắn làm một người đàn ông không thể đàn ông hơn được nữa.