Chương 16

"Hầu tước ...!".

Cuối cùng thì nụ cười đó đã biến mất.

"Ôi trời, có phải ta đã quá thẳng thắn không? Điều này sẽ khiến người phải lo lắng rất nhiều. Đất có được bảo vệ hay không, quyền hành của ngôi đền sẽ rơi vào đâu."

Tất nhiên, điều này xảy ra sẽ không làm hoen ố hình ảnh của ngôi chùa. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu đòn tấn công ngoan cường của tôi được thêm vào sau đó?

"Cho đến khi chúng ta lấy lại đất đai, yêu cầu của ta sẽ không dừng lại. Tất nhiên, hoàng cung sẽ rất vui mừng. Vì vậy ta đã nói với người. Ta muốn kết thúc trong lặng lẽ."

Tôi đẩy khuôn mặt của mình một cách khıêυ khí©h trước mặt Đại quan thần đang méo mó. Sau đó, tôi thì thầm như một kẻ xấu xa.

"Cho dù Thái tử không chịu buông tha, thì cũng sẽ không kết cục chỉ là ô nhục, phải không?".

"Cái gì, người vừa mới nói cái gì?"

Tôi nở một nụ cười tự mãn khi nữ tu sĩ lắp bắp trong giây lát.

"Chắc hẳn có người sẽ khá vui nếu ta nói vậy để vạch trần bộ mặt của vị Thái tử phi đã tham ô đất bằng cách dùng khuôn mặt ngây thơ của mình và phục vụ,xây đắp cho danh dự của ngôi đền, đúng không?"

"Thật không dễ dàng.Ngươi có tai mắt mà,ngươi nên biết rằng một số quý tộc vẫn coi Thái tử phi thấp kém, và một ngôi đền phục vụ cô ấy trong bóng tối

Đại quan thần há to miệng và mất lời. Chắc bà ta chưa bao giờ nghĩ rằng tôi lại xuất hiện một cách công khai đáng sợ như thế này. Nhưng tôi không phải là quý tộc trên thế giới này. Tôi là nhân vật phản diện sẵn sàng tham gia vào bất cứ cuộc chiến nào nếu như tôi muốn.

"Ta sẽ chỉ cho người rằng một lời nói cũng có thể cắt đứt các khoản quyên góp của ngôi đền. Nếu lời nói của ta nghe có vẻ như bịp bợm,người hãy thử xem. Người sẽ thấy nó sẽ diễn ra như thế nào."

"... Đó là việc rất đáng xấu hổ đối với quý tộc kiêu hãnh.Thưa Hầu tước phu nhân."

Bà ta hầu như không thể mở miệng.

"Ha.., ngươi nghĩ gì vậy? Vậy nếu ta yên lặng thì ngôi đền sẽ trả lại đất cho ta."

Đôi mắt bà ta khẽ đảo qua.

"Nếu như trả lại đất ...... người sẽ ...?"

"A, đúng! Đó là mục đích của ta ngay từ đầu."

Nữ tu sĩ loạng choạng và đứng dậy.Bà tac mở cửa bước ra và ngay sau đó quay lại với một chiếc cặp mỏng.

"Đây là giấy chứng nhận hiến tặng mà chính Hầu tước đã viết. Hãy mang nó theo bên mình."

Tôi lấy tài liệu ra khỏi phong bì. Tôi nhìn tờ giấy và gật đầu.

"Được rồi. Sau đó, chuẩn bị cho việc trở về thôi."

Tốt nhất nên để luật, vốn phải tường tận mọi việc, chuyển nhượng tài sản như một loại giấy tờ hữu hình.

Chuyến viếng thăm ngôi đền không được lâu như mong đợi. Tôi đã hoàn thành thành công mục đích của mình và trở lại với tư cách là một Hầu tước phu nhân.

"Chuyến đi của người thế nào? Thưa phu nhân Hestia?"

Tôi lịch sự bước ra và vẫy phong bì trong tay với người quản gia.

"Vâng. Thật là vui. May mắn thay, chúng ta có thể giao tiếp tốt."

Đôi mắt của Uros mở to khi nhận được phong bì.

"Không, thật sự là ... người có mang về đất không?!"

"Tất nhiên. Nó vốn là của Hầu tước Caelus."

Uros mỉm cười.

"Tôi phải bàn giao công việc của công quốc cho người càng sớm càng tốt. Haha."

"A, không hề. Ta không có tài quản lý công việc ..."

Tôi vội xua tay. Mục đích của cuộc hôn nhân của tôi với Caelus trên giấy tờ là để phá hoại Diana và Helios.