Nghe nói diễn đàn này có một cái hố, có thể dốc bầu tâm sự gì đó, haizzz, hôm nay tôi cũng cảm thấy phải nói hết ra mới bớt nỗi lòng.
Má nó!!! Ngày hôm nay xui không để đâu cho hết a a a a a a!!! Sao tôi lại có thể thảm như vậy!!!!
Lúc này, tôi đang ngồi trong phòng ký túc xá, nhìn nội dung ôn tập cuối kỳ trên màn hình mày tính, đáy lòng vẫn mờ mịt và lúng túng, lúc hồi thần thì đã thấy trên baidu hiện ra dòng tìm kiếm "Có thể tạo máy thời gian quay lại 1 giờ trước không", trong lúc đang ngơ người, tôi còn vô thức click vào xem mấy trang... Không! Thầy Lỗ Tấn đã dạy bảo chúng ta! Phải là dũng sĩ có can đảm đối mặt với nhân sinh u ám!
Nhưng mà, chuyện này lại liên quan đến học bổng cùng điểm cộng của tôi... Nở nụ cười chan chứa nỗi niềm wtf.
Tôi là học sinh năm 3 của Đại học Kinh tế W, hôm nay là ngày thi học kỳ cuối cùng của kỳ này, thi đại số tuyến tính, bởi vì thi xong là có thể về nhà ăn Tết, thế nên bản thân cũng có chút kích động. Cái môn đại số này, tuy rằng lúc thường lên lớp luôn cảm thấy não mình không đủ dùng, nhưng thi cũng không thấy khó, tầm hơn 1 giờ đã làm xong đề, muốn tự khen bản thân.
Không biết mọi người từng gặp phải sự tình như vầy chưa... Chính là lúc mấy đồng chí làm bài thi vô cùng tốt, lúc soát lại cũng cảm thấy mười phân vẹn mười, đột nhiên phát hiện có một câu làm sai bước đầu rồi, chỉ là lỗi cấp thấp, nhưng mà cách lúc hết giờ chỉ còn 10 phút.
Haizzz, nhọc cả lòng.
Sau đó, tôi liền phát huy hết sức lực, nhanh chóng xem lại, tính toán từ đầu, may mà đề bài kia cũng không khó, thế nên mấy phút là xong, giây phút viết xong ấy, tôi cảm thấy linh hồn mình như được thăng hoa vậy ~~ năm vòng ~~~ vẫn nhiều hơn một so với bốn vòng ~~~ (*)
Có thể vì trước khi đi thi không cầu may trước, sự tình xảy đến không kịp đề phòng.
Tôi có thói quen xoay bút khi làm bài, khi làm đề thi, để phòng việc mực thấm ra sau giấy, tôi luôn dùng bút bi mực đen. Cái lúc mà tôi sửa xong bài làm kia, tâm tình vô cùng vui sướиɠ, bắt đầu xoay xoay bút. Xoay một hồi thì nghe được một tiếng "bụp", hơn nữa bút cũng không động được, lúc đấy tôi còn đang chìm đắm trong ảo tưởng bản thân được điểm tối đa, không để ý mà ấn ấn bút thêm chút nữa. Bấy giờ, phía trước đột nhiên truyền tới một tiếng "A!" ngắn ngủi, tôi hoảng sợ ngẩng đầu lên, phát hiện ra bút của tôi đang đâm vào quần màu cây đay của giáo viên, ngay ở giữa mông trái, hơn nữa, đầu bút đã thấm ra một chấm đen tròn tròn... Càng đáng sợ chính là, lúc đó đã gần hết giờ thi, mọi người đều hồi hộp chờ thầy lên tiếng ra hiệu thu bài, vậy nên thầy giáo người ta vừa lên tiếng, mọi người trong phòng thi lập tức đều quay ra nhìn, sau đó thấy được bút của tôi... Còn giáo viên thì nhìn tôi...
Tôi có thể nói là vì bản thân nhìn chằm chằm bài thi quá lâu, đầu choáng mắt hoa, bị mù tạm thời, cái gì cũng không nhìn thấy không?
Từ nhỏ đã là học sinh ưu tú, tôi xin thề, chưa bao giờ tôi bị giáo viên nhìn chăm chú đến vậy, không biết vì sao, bọn tôi nhìn chằm chằm nhau 20 giây...
Cuối cùng, thầy tự mình rút bút đang cắm trên quần mình ra... Tôi thậm chí còn nghe thấy âm thanh thán phục của người khác truyền tới.
Tôi tựa hồ như nhìn thấy địa ngục đang vẫy tay chào đón mình, không còn lời nào để nói, mặt mũi mất sạch, không biết làm sao, run lẩy bẩy.jpg
Tôi nhìn khuôn mặt không cảm xúc của thầy giáo, rất kiên cường, giả bộ bình tĩnh vô sự mà tuyên bố giờ thi kết thúc, bắt đầu thu bài thi, sau đó ung dung mà rời khỏi phòng học.
Đôi mắt vô thần đã mất đi khát vọng sống.jpg
Sau đó, tôi cũng mặt không đổi sắc mà đóng nắp bút, cũng giả bộ không có việc gì mà thu dọn đồ đạc, không nhìn quần chúng ăn dưa xung quanh, vội vàng chạy về phòng.
- --
Hal: (*)... đống vòng vèo này tôi không hiểu lắm... có liên quan đến cái đại số kia không...?
... Hello hố mới... OTL Cái này ngắn thôi ha ha, chờ cún con lớn lâu quá nên em đành đá chân sang cái này giải tỏa một chút...