Chương 5

Sau khi được đấm bóp một hồi, Bàn Nhi cũng rất mệt mỏi, nhanh chóng ngủ thϊếp đi.

Giữa lúc mọi người đều tưởng rằng Bàn Nhi sẽ không qua khỏi, ai ngờ bệnh tình của nàng lại dần dần tốt hơn, lúc tới Thông Châu thì đã có thể xuống giường đi lại mấy bước rồi.

Đến Thông Châu thì chẳng khác nào đã vào tới Kinh Thành, mọi người lên bờ để chỉnh đốn một ngày. Bùi Vĩnh Xương nhìn thấy Bàn Nhi tuy rằng còn hơi yếu, nhưng đã khá hơn rất nhiều so với những ngày uể oải trước đó nên lập tức tiến về Kinh Thành.

Từ Thông Châu đến Kinh Việt nhiều nhất cũng chỉ mất nửa ngày. Ngày hôm sau khi trời còn chưa sáng đoàn người đã lên đường, vội vàng nhanh chóng đến Kinh Thành trước buổi trưa.

Nhà họ Trần vì có Trần Thủ Phụ nên được Hoàng Đế coi trọng. Nơi họ ở tọa lạc tại ngõ Tây Đường Tử gần bên Đông Hoa môn, đây là một khu nhà lớn với năm lối vào, ba con đường và bốn viện dành cho bốn phòng của Trần gia.

Trên đường đi, Bàn Nhi cúi đầu đi theo sau Bùi Vĩnh Xương, mãi cho đến Vân Hà viện vốn là nơi ở của nhị phu nhân, thì nàng mới ngẩng đầu nhìn ngó tình hình xung quanh.

Nhà chính có năm gian, trong sân được lát bằng nền gạch xanh, ở giữa là một hòn non bộ được làm bằng đá Thái Hồ. Có dòng nước chảy uốn lượn theo non bộ, trên núi giả còn có kỳ hoa dị thảo nở rộ, quả nhiên là hiếm có khó tìm. Những cây sồi xanh, cây lựu trồng ở góc sân đang sinh sôi phát triển, um tùm tươi tốt.

Trước hiên có vài nha hoàn bận bỉ giáp màu lục, vừa nhìn thấy Bùi Vĩnh Xương, họ lễ độ gọi một tiếng ‘cô gia’. Một nha hoàn mặc bỉ giáp màu xanh lam bước nhanh đến chào hỏi hắn ta, nhiệt tình nghênh tiếp Bùi Vĩnh Xương và Bàn Nhi.

Hương Bồ và Thanh Đại bị bỏ lại bên ngoài, hai nha đầu này cái gì cũng chưa từng thấy nên sớm đã bị sự giàu sang và khí thế hào nhoáng bên ngoài của Trần gia dọa sợ đến nỗi không dám ngẩng đầu lên.

Bùi Vĩnh Xương lúc này vẫn chưa biết gần đây Trần gia rất rối ren, nhạc mẫu của hắn ta, Trần nhị phu nhân gần đây vì những chuyện mờ ám lén lút khác mà tức giận không nhẹ, liên tục mấy ngày hạ nhân ở Vân Hà viện đều nơm nớp lo sợ sẽ xui xẻo chọc trúng cơn giận của chủ tử.



Hôm nay cũng không ngoại lệ, nhị phu nhân lại đang nổi trận lôi đình, ở trong phòng lớn tiếng mắng chửi tam phu nhân, tứ phu nhân giả nhân giả nghĩa, đê tiện bỉ ổi, sau đó lại đay nghiến đại phu nhân là kẻ khẩu Phật tâm xà, ghen ăn tức ở nữ nhi của nhị phu nhân là Thái tử phi nên sau lưng ngấm ngầm ngáng chân bà ta.

Đúng lúc đó Bùi Vĩnh Xương đến. Bùi Vĩnh Xương là nữ tế của nhị phòng Trần gia, hắn ta cưới thứ trưởng nữ của nhị phòng. Khi ấy nữ nhi của Trần gia chưa là Thái tử phi, gia tộc rất thanh liêm và vẫn chưa đạt tới địa vị tôn quý. Cộng thêm việc Trần nhị lão gia không phải là người có tham vọng và có chí lớn, tuy rằng có công danh, nhưng lại mê muội thi họa sơn thủy, trong lòng Trần nhị phu nhân cũng biết khó mà trông cậy được vào phu quân làm quan, nếu làm quan mà không kiếm chác được gì, thì chi bằng vơ vét ngân lượng.

Dựa vào tấm thẻ bài Các lão của Trần gia, nhị phu nhân đã tìm cho mình một nữ tế làm nghề buôn muối. Đừng xem thường bản lĩnh của các diêm thương, bởi vì bọn họ vô cùng giàu có.

Bùi Vĩnh Xương hiếu thuận, đều đặn ngày lễ ngày tết không thiếu dịp nào không những cung phụng nhị phòng, còn biếu tặng quà cáp cho cả nhà Trần gia. Việc làm ăn của Bùi gia ở Thông Châu tự nhiên cũng thuận buồm xuôi gió, chẳng ai dám ra tay gây khó dễ.

Người nhà họ Trần không ai không biết tứ cô gia rất hiếu thảo, hễ tứ cô gia biết nhị phu nhân thấy không thoải mái ở đâu thì sẽ vung tiền mua tất thảy các loại dược liệu quý hiếm đắt đỏ ở Thông Châu, nhị phu nhân thích các loại tranh cổ bản đơn lẻ, tứ cô gia đều ra sức thu thập và cấp tốc mang đến Kinh Thành.

Dựa vào phương thức ‘nước chảy đá mòn’ này, Bùi Vĩnh Xương thực sự rất có thể diện ở Trần gia. Đặc biệt là trước mặt nhị phòng, Trần nhị phu nhân gần như đối đãi với hắn ta như phu quân của nữ nhi ruột của mình.

Đại nữ tế rất có hiếu với nhị phu nhân, hiện tại mọi người trong nhà đều phản đối bà ta, thậm chí ngay cả phu quân cũng không đứng về phía bà ta, nên đương nhiên đại nữ tế trở thành người thân thiết, vừa nghe nói Bùi Vĩnh Xương tới đây, bà ta vội vội vàng vàng sai người gọi hắn ta vào trò chuyện.

Khi Bùi Vĩnh Xương đang nói chuyện với nhị phu nhân, Bàn Nhi hầu ở ngoài hiên.

Bây giờ là mùa xuân tháng ba, hoa trong hoa viên của Vân Hà viện đã bung nở rồi, có hoa hồng, tử đinh hương và hoa nhài nghênh xuân cùng nhau tỏa hương khoe sắc, trong không khí mang theo hương hoa thơm thoang thoảng khiến ai nấy đều cảm thấy khoan khoái dễ chịu.

Bàn Nhi cúi đầu, nghiêng nửa người ngồi xuống đó, thỉnh thoảng lại có những nha hoàn ra ra vào vào, các nàng ấy đều mặc bỉ giáp màu lục hoặc màu lam, chỉ liếc qua phong thái và trang phục trên người cũng thừa biết bọn họ không phải là nha hoàn của nhà bình thường, thậm chí Bàn Nhi của trước kia cũng đều kém xa bọn họ.