Chương 38

Có một lần đi thỉnh an gặp Triệu Hi Nguyệt, Hồ lương đệ không khỏi giễu cợt nàng ta vài câu. Tuy nhiên Hồ lương đệ cũng là người không hề đơn giản, cho dù chỉ nói vài câu châm chọc, cũng đủ khiến đối phương ngứa ngáy tay chân. Triệu Hi Nguyệt cũng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay cam chịu bị ức hiếp sau khi trở về viện của mình thì trút hết mọi bực tức lên người của mấy nô tài do phủ nội vụ phái đến, ngoảnh đầu một cái lại rạng rỡ tươi cười đến Kế Đức Đường rồi.

Những ngày như cứ thế trôi đi được dăm hôm, đến ngày cuối cùng của tháng, lịch thị tẩm đã được sắp xếp xong xuôi rồi. Không chỉ có Triệu Hi Nguyệt, mà còn có cả Bàn Nhi.

Thái tử phi xưa nay luôn tự khoe khoang bản thân làm việc công tâm, bất kể phía dưới lén lút như thế nào, ngoài mặt vẫn tuyệt đối không để người khác nắm thóp được mình. Chẳng qua sự ân cần này của Triệu Hi Nguyệt cũng không phải là công toi, ngày thị tẩm của nàng ta bất ngờ được xếp trước nhất.

Hiện giờ Hồ lương đệ đang mang thai, đương nhiên không thể lâm hạnh, ngoài nàng ta ra còn lại có bảy người, mỗi người bốn ngày, hai, ba ngày còn lại sẽ tùy ý Thái tử.

Thái tử phi là mồng một, mồng hai. Bốn ngày của Triệu Hi Nguyệt được phân làm hai, là mồng ba, mồng bốn và mồng mười, mồng mười một.

Còn Bàn Nhi được xếp vào những tuần giữa và cuối tháng, cách xa nhau, cụ thể là ngày mười bảy, mười tám và hai mươi tám, hai mươi chín. Nhìn sự sắp xếp ngày thị tẩm này, trên dưới Đông Cung có thể biết ai được Thái tử phi chiếu cố. Về phần Bàn Nhi, thiếu điều trên mặt nàng có viết bốn chữ “không được sủng ái” to oành rồi.

Tin tức của Tiểu Đức Tử vẫn được tính là rất mau lẹ, ra ngoài lượn lờ một vòng đã có thể lần mò được toàn bộ thời gian thị tẩm của tất cả chủ tử trong Đông Cung.

Nghe Tiểu Đức Tử báo cáo xong, vẻ mặt Tình cô cô thoáng ngạc nhiên nghi ngờ. Nhưng bà ta ở trước mặt Tiểu Đức Tử cũng không nói gì, quay đầu và kéo Bàn Nhi vào trong.

“Chủ tử, dựa theo ngày thị tẩm người được sắp xếp thì e rằng Thái tử phi không những không vừa lòng người, mà còn có ý định không để người có thai. Người phải mau nghĩ biện pháp gì đó càng nhanh càng tốt thôi.”

Bàn Nhi không nén nổi nụ cười, lắc đầu tỏ vẻ đành chịu.

Kỳ thật chuyện này mới đầu nàng cũng không biết, mà là ở kiếp trước hầu hạ Thái tử một thời gian dài nên mới phát hiện Thái tử phi sắp xếp thời gian thị tẩm của các thiếp phòng là có ý tứ cực kỳ sâu xa.

Xưa nay, người ta luôn quan niệm nữ nhân thường dễ có thai trước và sau kỳ kinh nguyệt, vì vậy, hầu hết chủ mẫu thế gia vọng tộc hoặc kính sự phòng trong cung sắp xếp thời gian cung phi thị tẩm đều xếp cho những nhân vật được sủng ai, có năng lực hoặc rủng rỉnh tiền bạc vào những ngày này, các ngày khác sẽ dành cho những người còn lại.



Chỉ là không nhiều người biết điều này, mà Bàn Nhi vừa khéo lại là một trong số đó. Sở dĩ Bàn Nhi biết chuyện đó là do Tình cô cô đã nói với nàng.

Tình cô cô xuất thân long đong vất vả, nữ tử thanh lâu tiếp khách sợ nhất là mang thai ngoài ý muốn. Mà đối với nữ tữ thanh lâu thượng đẳng nhất, bọn họ từ nhỏ đã được đào tạo ở lầu xanh, chẳng những muốn bán đêm đầu tiên của mình được giá cao, mà sau này giá cả hầu hạ khách còn muốn cao hơn những kỹ nữ bình thường khác rất nhiều.

Nếu như có quý nhân giúp chuộc thân, coi như đã thu được một món hời rồi, cho nên tú bà cũng sẽ không tuyệt đường làm ăn. Ép các cô nương trong kỹ viện uống thuốc triệt sản, chỉ có những lò kỹ nữ hạ đẳng mới làm ra những chuyện như vậy, còn bình thường những cô nương ấy đều dựa vào canh tránh thai cùng với tính toán ngày kinh nguyệt để kiểm soát chuyện có mang.

Bằng cách này, nếu sau này có người giúp họ chuộc thân, họ vẫn còn khả năng mang thai, cũng tránh được cảnh về già không thể nương tựa vào ai. Cho nên muốn nắm bắt chuẩn xác những điều này thì phải đào sâu nghiên cứu về nghệ thuật này.

Tình cô cô thương xót Bàn Nhi, trước kia đã đem những chuyện này bí mật nói cho nàng biết, cũng là trong lòng biết sau này Bàn Nhi chỉ có thể làm thiếp, nhờ vậy mà sau này Bàn Nhi tự nhiên có thể sớm hạ sinh nam tử, cũng đỡ phải bị chậm trễ rồi.

Đây cũng là vì Tình cô cô chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn thấu được tâm tư của Thái tử phi. Thật không ngờ rằng Thái tử phi không chỉ đối phó với mỗi Bàn Nhi, mà còn cản trở việc mang thai của những người khác.

Dựa vào thủ đoạn này, cộng với trà ướp hoa từ gia đình có tiếng là nhiều thế hệ học rộng hiểu cao của nhị thái thái, muốn để ai mang thai, muốn ai có thể mang thai, muốn ai không thể sinh con, muốn ai có thể sinh con, Thái tử phi đều nắm trong lòng bàn tay.

Thân thể Thái tử khỏe mạnh cường tráng, cớ gì đến giờ chỉ có mỗi ba nữ nhi, chuyện này có chỗ không hợp lý.

Tuy nhiên, phàm chuyện gì cũng có ngoại lệ, mà Hồ lương đệ cũng có thể xem là ngoại lệ. Bàn Nhi phỏng đoán Hồ lương đệ đại khái cũng đã phát hiện điều kỳ quặc trong đó, nên mới có thể mang thai liên tiếp như vậy.

Về phần Từ lương viện, mặc dù khi đó Bàn Nhi chưa vào Đông Cng nhưng cũng có thể suy đoán được tình hình đại khái.

Khi Từ lương viện vào cung, đúng lúc Thái tử phi đang chịu áp lực rất lớn vì Đông Cung chưa có hài tử ra đời, mà Từ lương viện này vừa vào cung đã rất quy phục Thái tử phi, nên đương nhiên Thái tử phi sẽ nâng đỡ nàng ta. Nếu như lần đó Từ lương viện hạ sinh nhi tử, chắc chắn đứa bé đã bị Thái tử phi ôm đi rồi, nhưng vì Từ lương viện sinh nữ nhi nên mới nàng ta mới có thể giữ lại đứa bé bên cạnh.