“Tiểu Bảo, gần đây cậu có gặp vấn đề tình cảm gì hay không.” Tạ Đình Ngọc đang rất mịt mờ hỏi. “Có chuyện thì cứ nói với anh đi.”
“Sao đột nhiên hỏi cái này?” Phương Bạch nuốt nước miếng, cuối cùng rời mắt khỏi cổ áo của Tạ Đình Ngọc.
“A.... Cũng không có, chỉ là anh đọc trên mạng nói mấy đứa nhóc ở độ tuổi của cậu sẽ có một số vấn đề về tình cảm ấy mà.” Tạ Đình Ngọc chột dạ giải thích, anh cũng không thể bại lộ sự thật anh ship CP được. “Ví dụ như gần đây cậu có thích ai không…..’’ Ánh mắt mang theo vẻ chờ mong không giấu diếm bắn thẳng vào Phương Bạch.
“........” Ông anh ngốc của hắn cũng ngây thơ quá đi, Phương Bạch nghĩ, những gì muốn hỏi đều viết đầy ở trên mặt rồi kìa. “Người thích sao, em có thích một người lâu lắm rồi, nhưng mà anh ấy còn chưa biết đâu.”
Tạ Đình Ngọc kích động, “Người kia là..... là..... là ai.” Kích động đến nói lắp luôn.
“Là.... một người rất chín chắn trong nhóm của chúng ta, ó thể làm rất tốt mọi việc, là người mà em hoàn toàn có thể ỷ lại.” Phương Bạch không dám nói quá rõ ràng mắc công lại hù anh nữa, chỉ lén mong bản thân Tạ Đình Ngọc có thể hiểu được.
Chín chắn ổn trọng giỏi giang, có thể làm cho Tiểu Bảo ỷ lại, mỗi chữ trong đó hoàn toàn không hề dính dáp gì đến với Hà Lạc trẻ con ngây thơ, Tạ Đình Ngọc cứng đờ, CP Trúc Mã chính thức BE rồi.
Tiểu Bảo vốn thích Chu Kha, Chu Kha vừa là đội trưởng vừa là người chế tác, Chín chắn ổn trọng giỏi giang, hoàn toàn phù hợp, chẳng lẽ CP Bạch - Kha là thật sao, Tạ Đình Ngọc lại kích động lên.
Nhưng nghĩ đến đến kiểu đầu đinh hết sức nam tính và chiều cao 1m9 của Chu Kha, hai tên trông như top ở bên nhau thật sự có kết quả sao, Tạ Đình Ngọc tức khắc lại rầu quá rầu.
Bởi vì sự biến chuyển quá lớn này mà buổi tối Tạ Đình Ngọc lăn qua lộn lại mất ngủ, Phương Bạch thì ngủ ở bên cạnh, nhóc con này vẫn luôn như vậy, buổi tối luôn thích ăn vạ chen chúc ở trong phòng của anh, quả nhiên vẫn là bé cưng, không rời khỏi được vòng tay của anh trai mà.
Bộ lọc nhóc cưng của anh đối với Phương Bạch rất nặng, cho dù Phương Bạch cơ bắp đầy người, cho dù trong CP mà anh ship Phương Bạch là top.
Cứ thế Tạ Đình Ngọc lăn qua lộn lại đến hơn 1 giờ sáng mới ngủ được, cơn buồn ngủ ập đến rất nhanh liền ngủ thϊếp đi, Phương Bạch ngủ kế bên anh đột nhiên mở mắt ra.
Hắn để sát vào quan sát, sau khi phát hiện Tạ Đình Ngọc đã thật sự ngủ say thì đột nhiên thò lại gần mổ lên môi của anh một cái, môi của anh ngốc mềm mại dễ bắt nạt như con người anh, Phương Bạch liếʍ mυ"ŧ vào, đôi môi như cánh hoa kia bị hôn một hồi thì hơi sưng đỏ lên.
Hắn cố ý bóp nhẹ mũi của Tạ Đình Ngọc, trong lúc ngủ không thở được, miệng vô thức hé mở, Phương Bạch đạt được mục đích nhanh chóng buông tay ra. Thò lại gần đưa đầu lưỡi đỏ vào cái miệng hơi hé mở của anh mình.
Kem đánh răng có mùi bạc hà, Phương Bạch có thể nếm ra được, hắn dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ răng và vòm miệng của anh sau đó tìm thấy thịt nghêu mềm ẩn bên trong, dùng đầu lưỡi nhanh nhẹn cuốn nhẹ nhàng cọ xát, linh hoạt như một xúc tu bạch tuộc.
Tạ Đình Ngọc vẫn luôn hé miệng, mặt bị bẻ qua hôn môi, nước bọt dọc theo khóe miệng chảy ra, bị Phương Bạch rút lưỡi ra liếʍ vào hết trong miệng.
Chỉ hôn một cái đã khiến dưới háng của Phương Bạch cứng đến phát đau, hắn cởi bỏ dây quần móc dươиɠ ѵậŧ của mình ra, trên qυყ đầυ đã sớm chảy ra không ít dịch tuyến tiền liệt, hắn nhẹ nhàng cầm tay của Tạ Đình Ngọc, qυყ đầυ đặt trong lòng bàn tay non mềm, vừa tuốt cán của mình, vừa thả dê anh mình.
Áo ngủ của Tạ Đình Ngọc bị vén lên, lộ ra cơ thể thon gầy, điểm xuyết hai núʍ ѵú màu hồng trên khuôn ngực mềm mại, chính anh cũng chưa phát hiện núʍ ѵú của mình thường xuyên bị thằng em mυ"ŧ đến càng ngày càng lớn vào ban đêm, có đôi khi thức dậy núʍ ѵú bị đau khi áo ngủ ma sát, còn tưởng rằng là áo ngủ càng giặt càng thô chứ.
Phương Bạch đầu tiên là trồng một dấu dâu tây trên xương quai xanh mà hắn thèm muốn cả đêm, sau đó liếʍ xương quai xanh mảnh khảnh xinh đẹp dính đầy nước miếng của mình, Tạ Đình Ngọc có một nốt ruồi đặc biệt xinh đẹp dưới xương quai xanh, Phương Bạch luôn thích mυ"ŧ vị trí này, hôm nay cũng không ngoại lệ mà liếʍ nốt ruồi kia rất lâu rồi mới di chuyển xuống núʍ ѵú của anh mình.
Tạ Đình Ngọc là trạch nam, ngày thường ngoại trừ luyện tập vũ đạo thì không thích vận động, cho nên cho nên tuy gầy nhưng da thịt trên người mềm mại, sờ rất đã, bao gồm ngực cũng vậy, Phương Bạch véo thịt vυ", yêu thích không buông tay xoa nhẹ, khoang miệng ngậm lấy liếʍ láp quầng vυ", hàm răng cắn đỉnh vυ", lấy đầu lưỡi đâm thọc rãnh vυ", khe vυ" chịu không nổi mở ra.
“....... Ưʍ.......” Tạ Đình Ngọc đột nhiên rên lên một tiếng nhỏ, trong lúc ngủ say anh mơ thấy mình bị biến thành một con bò sữa, đang bị người ta dùng sức vắt sữa, còn có thể bắn ra không ít chất lỏng màu trắng, người vắt sữa bóp thôi chưa đủ, anh ta còn dùng răng cắn vào rồi dùng lưỡi liếʍ, làm cho anh vừa đau vừa ngứa.
Phương Bạch biết chất lượng giấc ngủ của Tạ Đình Ngọc rất tốt, cũng đã vô số lần xác minh anh không dễ dàng tỉnh lại như vậy, cho nên mới vùi ở trong chăn, to gan ngậm vυ" của anh, nắm tay của anh giúp chính mình thủ da^ʍ đến cao trào bắn tinh, bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong lòng bàn tay của Tạ Đình Ngọc, nhơm nhớp một mảnh.
Phương Bạch dùng đầu ngón tay quét một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chính mình rồi đút vào trong miệng hé mở của anh, ấn đầu ngón tay vào lưỡi anh, cho anh ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, cả người Phương Bạch đều vùi vào trong lòng ngực Tạ Đình Ngọc, tựa má vào ngực anh ngủ rất ngon lành, cho nên khi Tạ Đình Ngọc vừa mở mắt đã nhìn thấy một cái đầu đen xì ở trong ngực thì giật nảy mình, mới nhớ tới tối hôm qua Phương Bạch không về phòng của mình ngủ.
Trong miệng có vị hơi chua chua, anh nghi hoặc nuốt nuốt, vội vã rời giường đánh răng, hình như hôm nay Phương Bạch còn có lịch trình, anh vỗ mặt đánh thức hắn.
“.... Ưʍ..... anh, chào buổi sáng.” Phương Bạch bị đánh thức duỗi người, dùng cánh tay dài kéo theo Tạ Đình Ngọc đã xuống giường đến gần, sau đó cọ đầu lên trên bụng của anh.
Vì trong miệng có mùi nên Tạ Đình Ngọc không muốn nói gì cả, chỉ lấy tay vuốt vuốt đầu cún, sau đó chạy ra khỏi cửa phòng. Vừa ra khỏi phòng đúng lúc gặp được Hà Lạc mới vừa vào cửa, khác với khuôn mặt baby vô tội của Phương Bạch, hắn có mái tóc dài ngang lưng,, vai rộng chân dài, khuôn mặt mang vẻ đẹp phí giới tính như tượng điêu khắc, là khuôn mặt đại diện của nhóm bọn họ. Mặt nhìn rất khôn khéo, thực ra tính cách yếu ớt ấu trĩ, ngay đến fans cũng cảm thấy chỉ số thông minh không cao.
Diễn suốt đêm trở về, vừa vào cửa đã nhìn thấy Tạ Đình Ngọc, Hà Lạc phấn khích đang muốn nói cái gì đó, còn chưa xổ được một chữ thì đã thấy anh vội vàng lao vào nhà vệ sinh, anh mắc tiểu lắm sao? Hà Lạc bĩu môi buồn bực.
Sau đó liền thấy Phương Bạch mặc áo ngủ gãi đầu bước ra từ phòng của Tạ Đình Ngọc.
“Sao anh lại chạy đến phòng của Tiểu Ngọc nữa.” Hà Lạc nhíu mày, khó chịu chất vấn, không lớn không nhỏ nhũ danh của Tạ Đình Ngọc.
“..... Mới về à, tối hôm qua anh đồng ý rồi, không tin cậu hỏi anh ấy đi.” Phương Bạch khoe khoang, chỉ khi ở trước mặt Tạ Đình Ngọc mới làm cún con hiền lành vô hại, thực ra hắn là một kẻ ngang ngược, khi mới vào công ty vẫn luôn muốn đấu với Hà Lạc trạc tuổi của mình, có điều mấy chuyện này đều chỉ giống như hai con gà con mổ nhau ở trong mắt của Tạ Đình Ngọc mà thôi.
Tạ Đình Ngọc đánh răng xong đi ra nhìn thấy Hà Lạc vừa trở về vẻ mặt không tốt nhìn Phương Bạch, tim đập thình thịch một tiếng, không xong, bị Lạc Lạc thấy Phương Bạch đi ra từ phòng của anh, cái vẻ mặt đó là ghen sao, radar CP của Tạ Đình Ngọc phút chốc nhạy bén lên.
Quả nhiên, tuy rằng Tiểu Bảo thích Chu Kha, nhưng Lạc Lạc vẫn yêu Tiểu Bảo sâu đậm, cái thứ tình yêu chết tiệt này đang đùa giỡn lòng người mà, Tạ Đình Ngọc che miệng, suýt chút nữa đã rơi nước mắt vì sự tưởng tượng của mình.
Hai người đang bận đấu võ mồm đột nhiên dừng lại nhìn cái vẻ mặt yêu hận rối rắm của Tạ Đình Ngọc, hai mặt nghi hoặc.
“Tiểu Ngọc, em làm cả đêm mệt quá à.” Hà Lạc nhào lên đi ôm lấy Tạ Đình Ngọc làm nũng, ôm chặt y như ra oai, từ sau khi CP mình ship bị toang, rõ ràng hành động y vẫn giống như trước kia, nhưng hiện tại bị một người trong CP ôm lấy ở trước mặt người kia, Tạ Đình Ngọc vẫn có chút không được tự nhiên.
Radar CP nhạy bén của Tạ Đình Ngọc nhìn thấy hết sức rõ ràng Phương Bạch phồng má, đây.... đây là sao thế này, Phương Bạch khó chịu, hành động này của Lạc Lạc làm vậy là để Tiểu Bảo ghen sao, cậu ấy yêu cậu ấy quá đi! Hơn nữa Phương Bạch vẫn để ý đến Lạc Lạc.
Nhưng mà tối hôm qua Phương Bạch đã nói người cậu ấy thích là Chu Kha, Lạc Lạc lại vẫn thích Phương Bạch, còn lợi dụng mình để làm cho Phương Bạch ghen để ý đến hắn, công cụ hình người Tạ Đình Ngọc đột nhiên cảm thấy thương Hà Lạc quá.
Anh đột nhiên dịu dàng vuốt mái tóc dài của Hà Lạc, kéo tay của hắn nói, “Thức suốt đêm chắc đói rồi nhỉ, để anh đi nấu mì cho cậu.” Giọng nói hết sức dịu dàng, Hà Lạc được cưng mà sợ ngơ ngác bị Tạ Đình Ngọc kéo đi đến nhà bếp.
Ánh mắt trìu mến của Tiểu Ngọc là sao thế, cuối cùng cũng phát hiện mình đáng yêu hơn thằng nhóc Phương Bạch kia sao, mỹ nhân ngu ngốc Hà Lạc âm thầm vui vẻ, lén làm mặt quỷ với Phương Bạch ở sau lưng Tạ Đình Ngọc, giành lại thắng lợi trước mắt Phương Bạch, vui vẻ đắc ý mà ăn mì.
Phương Bạch đứng tại chỗ suy nghĩ vẻ mặt phong phú của anh mình, luôn cảm thấy có gì đó không đúng.