Hàn Kim Long của lúc này đâu có khiêm tốn, cung kính như lúc hắn ta ăn tối với Lâm Tử Minh hai ngày trước. Bây giờ hắn ta rất hiên ngang anh dũng không giận, tự trọng, hắn ta toát ra một hào quang mạnh mẽ khắp cơ thể mình, trong nháy mắt làm cho toàn bộ những người ngồi đó yên tĩnh hết lại, nhìn hắn ta với anh mắt cung kính.
Là người tay trắng gây dựng lên sự nghiệp của gia đình, mặc dù Hàn Kim Long mặc bộ vest, nỗ lực cải trang mình như là một doanh nhân thượng lưu, nhưng cái tính cách dung dữ của hắn đã bán đứng lại hắn.
"Wow, rất náo nhiệt mà, có vẻ như tôi đã đến đúng lúc."Hàn Kim Long cười mỉm nói, hai tay xoay hai qua hạnh đào, nhẹ nhàng đi vào .
Sở Hạo nhìn thấy Hàn Kim Long xuất hiện, nụ cười trên mặt hắn cứng lại, mặt hắn xanh xao trắng bệch , hai con mắt trợn tròn, vô cùng sợ hãi, ngay cả đôi chân của hắn cũng đan run rẩy.
Hắn không hiểu tại sao Hàn Kim Long lại đến đây?
Hôm qua rõ ràng hắn đã chuyển cho Hàn Kim Long 10 triệu đô rồi mà, vì so vẫn còn phải tìm đến đây, vì hôm nay hắn ta không có đi đánh bạc như?
Giữa đám đông, Lâm Tử Minh nhìn thấy Hàn Kim Long đang đến, anh lộ ra một nụ cười bí ẩn trênmặt.
Hàn Kim Long vì sao lại ở đây vậy?Tất nhiên, là do hắn nhận được tin nhắn của chủ tịch Tử Quỳnh, chỉ thị hắn đến đây.
Mười năm triệu năm trăm năm mươi độ đối với hắn mà nói là một con số không lớn, hơn nữa vài ngày trước Sở Hạo đã trả hắn 10 triệu đô la rồi, chỉ còn lại năm triệu năm mươi đô khoan dung vài ngày cũng
không có vấn đề gì. Nhưng do, hắn ta nhận được một thông điệp từ Lâm Tử Minh, yêu cầu hắn ta đến đây, chắc chắn hắn ta không dám từ chối, bỏ hết mọi việc đang làm lập tức chạy qua đây.
Hắn ta không hiểu tại sao chủ tịch của Tử Quỳnh lại gọi hắn đến đây, làm sao lại có quan hệ với Sở Gia tất cả đều không có gì hắn chỉ vì muốn bán cho chủ tịch của Tử Quỳnh một ân tình mà thôi.
Sau bữa tối hôm đó, hắn ta cố điều tra thông tin của chủ tịch Tử Quỳnh , nhưng hắn ta không điều tra được gì cả, hắn ta chỉ mới phát hiện ra đối phương là người lấy ra 2.5 tỉ nhân dân tệ mua lại công ty Tử Quỳnh của Lâm Gia. Nghe Vương Vệ Qúy nói là một dân chơi cổ phiếu, điều này cho thấy vị chủ tịch trẻ của Tử Quỳnh rất giàu có, cực giàu, có một gia cảnh dày dặn, một nhân vật nhỏ bé muốn điều tra mà có thể điều tra ra sao.Khi biết được điều đấy, hắn lập tức dừng cuộc điều tra chủ tịch của Tử Quỳnh để tránh khi chủ tịch của Tử Quỳnh biết được, tránh rước họa vào người. Càng trong những tình huống như vậy hắn ta cảng nhận ra là mình nhỏ bé đến nhường nào, trên thế gia này còn rất nhiều người mà hắn không thể đắc tội được.
Chủ tịch của Tử Quỳnh gửi cho hắn ta một thông điệp đơn giản, trong thời gian ngắn nhất đến đây để hợp tác với anh ta trong một vở kịch.
Hắn ta không hiểu nổi chủ tịch của Tử Quỳnh đang định giở trò gì, điều này cũng không có quan trọng, quan trọng hắn đi làm là được rồi.
Sử Quốc Đông nhìn thấy Hàn Kim Long đến, tỏ thái độ cung kính và nói: "Hàn lão đại, ngọn gió nào đưa anh đến đây vậy?" Sở Quốc Đông là người đứng đầu của Sở Gia, ông ta đại diện cho sự tôn nghiêm của Sở Gia,mặc dù rất sợ Hàn Kim Long, nhưng trước mặt mọi người ông ta vẫn tỏ ra rất binhg tĩnh
Hàn Kim Long với hai quả hạnh đào trong tay, hắn ta không ngừng quay tròn chúng , phát ra âm thanh, khiến tất cả thành viên của Sở Gia nghe được đều thót tim, bao gồm cả Sử Phi.
Han Kim Long không có nói ngay lập tức, mà đangnhìn xung quanh đó tìm kiếm chủ tịch của Tử Quỳnh, nhưng hắn đã bị thất vọng, không có nhìn thấy hình bóng của chủ tịch.
Những người bị Hàn Kim Long liếc qua, từng người từng người tim đều đập rất nhanh, rất sợ hãi, những năm trước Hàn Kim Long đã đem đến cho họ rất nhiều sự sợ hãi.
"Ồ, tình cờ tôi tới đây để ăn tối, nhân tiện, đến để đòi nợ." Hàn Kim Long nói với một nụ cười mỉm
Mắt của Sở Quốc Đông co lại, quả nhiên điều tồi tệ nhất đã sảy ra, hơn nữa thua mất một số tiền lớn đến vậy ngay cả 10 triệu đô cũng không đủ để trả.
Suy nghĩ về điều này, ngay lập tức mắt ông ta giống như một con dao, bay tới chỗ Sở Phi, hận không thể ngay lập tức xé nát Sở Phi.
"Hàn đại ca? Anh đang đùa đúng không ? Sở Gia nhà chúng tôi không có mối quan hệ làm ăn với anh, làm sao lại có thể mắc nợ anh được?” Sở Quốc Đông vừa nói vừa cười.
Nụ cười trên khuôn mặt của Hàn Quốc Đông hề thay đổi, “ Oh, xem ra ông chủ của Sở Gia vẫn chưa biết chuyện, thằng cháu nội đích tôn của anh, trong thời gian này đến chỗ tôi vui chơi rất nhiệt tình, nhưng có chút đáng tiếc vận may không tốt nên đã thua mất một ít tiền . Đã nói rõ ràng là ngày thứ hai sẽ trả lạitiền, kết quả ngày hôm qua không thấy người đầu hết, điện thoại cũng gọi không có được, tôi chỉ còn cách đến làm phiền ông chủ của Sở Gia vậy, ông không để ý chứ?
Nghe xong điều đó, Sở Quốc Đông đã không thể bình tĩnh được nữa, nụ cười trên mặt cũng bị đóng băng lại, miệng bị co giật dữ dội, nhịn khổng nổi tức giận nói; “Hàn lão đại, có chuyện như thế ?Tôi một chút cũng không biết gì cả.
Khuôn mặt của Hàn Kim Long thay đổi ngay lập tức, nụ cười tắt đi, trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Sở Quốc Đông, xem ra ông chủ của Sở Gia không muốn trả nợ?”
Cảm nhận được cơn giận của Hàn Kim Long, Sở Quốc Đông bị dọa hết hồn, nhanh chóng lắc đầu nói: "Không, không, không, Hàn lão đại anh hiểu lầm tôi rồi! Tôi tuyệt đối không có ý đó, nếu như thật sự là Sở Gia nợ tiền anh, tôi đảm bảo sẽ trả anh, chỉ là không biết nợ anh bao nhiêu vậy ?
Khuôn mặt của Hàn Kim Long nhìn tốt hơn một tí, hắn nói với một nụ cười: "Không nhiều, cũng chỉ là 1550 triệu nhân dân tệ thôi, nhân tiên, đã trả lại mười triệu vào ngày hôm kia, còn sót lại năm triệu năm mươi tệ . Tuy nhiên, nếu tính lãi hai ngày này, thì sẽ là 650 triệu nhân dân tệ, Sở Gia chủ, máy năm nay kiếm tiền không dễ dàng được nữa, bây giờ Hàn mỗ thiếu tiền, vì vậy tốt nhất là hôm nay trả hếttiền, kết quả ngày hôm qua không thấy người đầu hết, điện thoại cũng gọi không có được, tôi chỉ còn cách đến làm phiền ông chủ của Sở Gia vậy, ông không để ý chứ?
Nghe xong điều đó, Sở Quốc Đông đã không thể bình tĩnh được nữa, nụ cười trên mặt cũng bị đóng băng lại, miệng bị co giật dữ dội, nhịn khổng nổi tức giận nói; “Hàn lão đại, có chuyện như thế ?Tôi một chút cũng không biết gì cả.
Khuôn mặt của Hàn Kim Long thay đổi ngay lập tức, nụ cười tắt đi, trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Sở Quốc Đông, xem ra ông chủ của Sở Gia không muốn trả nợ?”
Cảm nhận được cơn giận của Hàn Kim Long, Sở Quốc Đông bị dọa hết hồn, nhanh chóng lắc đầu nói: "Không, không, không, Hàn lão đại anh hiểu lầm tôi rồi! Tôi tuyệt đối không có ý đó, nếu như thật sự là Sở Gia nợ tiền anh, tôi đảm bảo sẽ trả anh, chỉ là không biết nợ anh bao nhiêu vậy ?
Khuôn mặt của Hàn Kim Long nhìn tốt hơn một tí, hắn nói với một nụ cười: "Không nhiều, cũng chỉ là 1550 triệu nhân dân tệ thôi, nhân tiên, đã trả lại mười triệu vào ngày hôm kia, còn sót lại năm triệu năm mươi tệ . Tuy nhiên, nếu tính lãi hai ngày này, thì sẽ là 650 triệu nhân dân tệ, Sở Gia chủ, máy năm nay kiếm tiền không dễ dàng được nữa, bây giờ Hàn mỗ thiếu tiền, vì vậy tốt nhất là hôm nay trả hết"độc ác, độc ác quá đi, đúng là đồ ác quỷ..."
Chỉ có một lúc, Sở Phi trở thành cái gai trong mắt hàng ngàn người, họ cứ tưởng là do Sở Thiên đánh bạc và đã thua mất rất nhiều tiền cho Hàn Kim Long, bây giờ người trực tiếp nói thành Sở Phi báo thù Sở Gia, cố ý thua tiền ở chỗ Hàn Kim Long thua hơn 10 đô la, tâm địa độc ác.
Sở Phi đã cố gắng giải thích nhưng bị bác bỏ, nhưng giọng nói của cô quá nhỏ, trong sự ác độc nguyền rủa của thành viên Sở Gia hoàn toàn bị nhấn chìm xuống.
Đôi mắt cô đỏ mọng, quá ấm ức, quá bất lực, không thể nhịn được nữa cô bật khóc, "Không phải là tôi làm ......"Tại sao mọi người lại vu khống cho tôi.…......trong mắt mọi người, tôi thật sự ác độc như vậy sao?”
Cô ta la hét toáng loạn, nhưng không ai tin cô cả.
Cách không xa Hàn Kim Long bị thu hút bước đến, nhìn rõ Sở Phi, sững sờ một lúc, mắt trợn lên, rất ngạc nhiên.
Đầu óc hắn phản ứng nhanh chóng, hắn đã hiểu tại sao chủ tịch của Tử Quỳnh lại gọi hắn đến đây.