Hành động của hắn không nhỏ, nhưng hầu hết tất cả mọi ánh mắt đều đang đổ dồn về phía Sở Hoa Hùng, vì thế không thấy được sự bất thường của hắn.
Cũng không phải là tất cả mọi người đều không biết, có Lâm Tử Minh đã cảm nhận được, anh nhắm mắt suy nghĩ một chút, lập tức hiểu ra, đây rõ ràng là Sở Hạo đang có biểu hiện cuả sự hoảng loạn, cuộc gọi cho Sở Hoa Dấu chắc chắn là có liên quan đến hắn!
Biểu cảm của Sở Hoa Hùng lúc đầu là kinh ngạc, xong đến phẫn nộ, cuối cùng là sợ hãi.
Ông ta ngắt cuộc gọi, như là bị mất trí, mất hết kiểm soát và không thể nào tin được.
Nhiều người nhìn thấy tình huống đó, đều có một dự đoán không tốt, có phải có chuyện gì đã xảy ra với công ty?
Trong bầu không khí im lặng một cách kỳ lạ đó, Sở Quốc Đông cau mày nói với Sở Hoa Dấu: “Hoa Dấu,là ai gọi đến vậy?”
Ông ta nuốt nước bọt, liếc nhìn mọi người một lượt, sau đó hướng về phía Sở Quốc Đông nói: “là tài vụ của công ty gọi đến
Sở Quốc Đông run rẩy trong lòng, nhưng vẫn biểuhiện như không có gì nói: “đã sảy ra chuyện gì?”
Sở Hoa Dấu làm cái mặt khóc lóc nói: “ tài vụ nói công ty trong tuần này, tuần trước, và tuần trước trước , bị ai đó lấy đi mất 10 triệu .…......... “Cái gì?”
Nghe xong câu nói đó, Sở Quốc Hoa không còn giữ được bình tĩnh nữa, mặt biến sắc, đứng phắt dậy, vô cùng tức giận.
Những người khác nghe được cũng sững sở, đầu óc trống rỗng, lạnh đến khắp người.
Trong lúc đó, tất cả mọi người đều như đều bùng nổ
"Làm sao lại bị ai đó lấy đi 10 triệu ? là ai đã làm?
"Vâng, mười triệu đô không phải là một khoản tiền nhỏ, nếu chúng ta không có mười triệu đô, thì chuỗi vốn đầu tư kinh doanh của Sở Gia sẽ không thể tiếp tục!"
"Thằng khốn nào đã làm điều xấu xa như vậy!"
"Đừng để ông mày biết đó là ai, không ông sẽ xé nát xương mày..."
Nhóm người nhà Sở Gia bắt đầu lên án, kích động tinh thần.Sở Phi cũng choáng váng, có người lấy đi 10 triệu? Ai đã làm như vậy, bây giờ Sở Gia chỉ vừa mới có khởi sắc trở lại, nếu như không còn 10 triệu này nữa, nguồn vố đầu tư của công ty bị đứt, thì chắc chắn những đối tác kia cũng sẽ không làm nữa, đến lúc đó công ty của Sở Gia lại bị dừng lại, thì sẽ để lại hình ảnh không tốt với các nhà đối tác, như thế sẽ đắc tối với họ .
Lâm Tử Minh nhìn chằm chằm Sở Hạo, anh phát hiện sắc mặt của Sở Hạo tái nhợt, không ngừng toát mồ hôi lạnh, giả vờ như là không có gì sảy ra, cầm cốc nước mà tay không ngừng run. 10 triệu đôla, tên này Sở Hạo này chắc chắn dám láy. "Câm mồm hết cho tao! Sở Quốc Đông đạp tay xuống bàn, giận giữ lôi đình, thể hiện ra sự uy nghiêm, ông ấy chủ của Sở Gia, ai cũng sợ ông ấy, không gian lập tức yên lặng ngay.
Sở Quốc thở sâu hỏi Sở Hoa Dấu rằng: “Ai đã lấy đi khoản tiền đó ?"
Sở Hoa Dấu đáp lại: "không điều tra được ai hết."
"Mày nói sao?": Sở Quốc Đông mở to hai con mắt: "Sao lại không điều tra ra được! Chắc không phải làmày lấy đó chút
Sở Hoa Dấu lo lắng nói : “ Ba, ba nói bậy cái chỉ vậy, con làm sao có thể làm ra cái chuyện đồϊ ҍạϊ như vậy? Tài vụ của công ty thực sự nói như vậy với con, không tin ba gọi điện hỏi đi.”
Sở Quốc Hoa mặt lặng như nước, thì có tiếng cất lên: "điều tra lại xem số tiền đó được chuyển vào tài khoản của ai thì không phải là biết được rồi?
Đó là tiếng của Lâm Tử Minh, anh đứng lên và nói trong một biểu hiện lạ lùng, đôi khi mắt anh nhìn chằm chằm Sở Hạo .
Sở Hạo cảm nhận được ảnh nhìn của anh, rất phẫn nộ hận không thể ngay lập tức xé toạc miệng của Lâm Tử Minh, nhưng anh ta không dám hành động, sợ làm lộ chính mình.
Thôi cứ xem ông nội và mọi người của Sở Gia phản ứng như thế nào, nếu như để họ biết được kẻ lấy đi 10 triệu đô là ai, thì chắc chắn ngay tại đó sẽ bị họ đánh chết.
Hắn không ngừng tự nhủ với bản thân, càng vào những lúc như thế này, càng phải bình tĩnh, đánh chết cũng không được thừa nhận! Dù sao lúc hắn lấy tiền đi cũng rất chi là thận trọng, không hề để lại bất cứ dấu vết nào, tiền trực tiếp gửi vào tài khoản của Hàn Kim Long, chỉ cần hắn sống chết không nhận làmình làm thì chắc chắn mọi người sẽ không ai nghi ngờ là hắn làm.
Dù sao thì, trong công ty người có thể điều động tiền cũng không chỉ có mình hẳn . Sở Quốc Đông bất mãn lườm Lâm Tử Minh nói
Câm mồm, mày không có tư cách để nói ở đây!”
Sau đó quay lại nói với Hoa Dấu : “ hỏi tài vụ xem 10 triệu đô này được chuyển vào tài khoản của ai " Sở Hoa Dấu gật đầu, lập tức gọi điện, một lúc sau, biểu hiện nghiêm túc nói: "Đã điều tra đã rõ ràng, được chuyển vào tài khoản của Hàn Kim Long." Hàn Kim Long?
Khi nghe đến cái tên này, Sở Quốc Đông đồng tử co lại, có một chút sợ hãi.
Các thành viên khác của Sở Gia cũng vô thức rụt cổ lại, sợ hãi và sợ hãi.
Danh tiếng của Hàn Kim Long trong thành phố Hoa mặc dù không bằng Lâm Gia nhưng đối với Sở Gia mà nói còn khổng bố hơn cả Lâm Gia, nếu như chọn được chọn lựa đắc tội với Lâm Gia hay là Hàn Kim Long, thì bọn họ thà chọn Lâm Gia.
Thứ nhất Lâm Gia gia tộc không tồi, làm ăn nghiêmtúc, đắc tội với Lâm Gia cũng chỉ bị phá hủy trong việc làm ăn, ít nhất về vấn đề an toàn là không sao hét.
Nhưng mà đắc tội Hàn Kim Long thì lại khác, người này có bối cảnh xã hội rất chi là dày hặn, làm việc không từ thủ đoạn gì, phong cách tàn nhẫn, những ai đắc tội với Hàn Kim long đều mất hết tài sản, nhà tan cửa nát.
Giống như mấy năm trước Sở Gia có người đắc tội với Hàn Kim Long, đều bị giày vò đến tận bây giờ mà vẫn nhớ như in, cuối cùng phải dùng tiền để có được sự bình an.
Bọn họ thật sự là không muốn có một xíu dính dáng gì đến Hàn Kim Long.
Nhưng bây giờ, số tiền này trực tiếp gửi vào trong tài khoản của Hàn Kim Long, điều này nói lên cái gì, trong nội bộ Sở Gia có nội gián của Hàn Kim Long?
Không có khả năng đó, họ lập tức loại bỏ ý nghĩa đó ra khỏi đầu
Đầu tiên, 10 triệu đô đối với Hàn Kim Long mà nói chỉ là một con số rất nhỏ, Hàn Kim Long không có cần thiết phải làm như vậy, đây là hành động phạm pháp, Hàn Kim Long không có ngu ngốc như vậy.
Thế thì, đáng tin cậy nhất , nội bộ trong nhà, cóngười qua sòng bạc của Hàn Kim Long để đánh bạc, thua mất tiền, tự mình điều động tiền của công ty để trả nợ!
Nghĩ đến điều đó, gương mặt của Sở Quốc Đông sầm xuống, cơ thể không khống chế được sự run ray.
Trong mắt ông ta phủ đầy máu, nhìn sang tất cả mọi người, kìm chế lại sự giận dữ của mình, một lời tức giận từ trong răng phát ra "Ai đã làm điều đó ? bước ra đây cho tao!
Nghe xong giọng nói đó, tất cả các thành viên của Sở Gia đều cúi thấp đầu, không dám đối mặt với Sở Quốc Đông, Sở Hạo gập đầu xuống bàn, trong tim không ngừng nói với mình, nhất định phải bình tình nhất dịnh phải bình tĩnh.
"Tao đếm đến ba, ai đã làm điều đó. Vẫn không chịu đứng ra thừa nhận, đợi tao điều tra ra được, tao sẽ bẻ gãy chân mày!" Sở Quốc Hoa nói với ánh mắt lạnh lẽo , đầy ý chí gϊếŧ người, khiến người ta rùng mình. Một "Hai..."
Nhưng vẫn không có ai chịu đứng ra thừa nhận rằng, Sở Hạo cũng giả vờ giận dữ, làm như là rấtphẫn nộ.
Đến thời điểm đó, Lâm Tử Minh lại một lần nữa đứng lên nói đùa với Sở Hạo: "Sở Hạo, đã đến lúc này rồi, mà còn không đứng lên thừa nhận?"
Nghe thấy những lời của Lâm Tử Minh, mọi người đều nhìn về hướng của Sở Hạo hoài nghi.