Chương 40: Trương Diệu Đông, là mày tìm đến cái chết!

Bây giờ là gần mười một giờ, đối Sở Phi mà nói đã quá khuya , cô nói với Trương Diệu Đông : "Diệu Đông, tôi ngày mai còn phải đi làm, nên phải về trước, đây là quà của anh, chúc anh sinh nhật vui vė."

Sở Phi lấy ra một hộp quà tinh tế từ túi và đưa cho Trương Diệu Đông.

Trương Diệu Đông thật vất vả mới đợi được cơ hội này, có thể đem Sở Phi giữ lại, làm sao hắn để Sở Phi rời đi được? Huống hồ Sở Phi đã uống xong ly nước kia, lập tức sẽ phát tác.

Hắn mở hộp quà, là một chiếc cà vạt quý giá, có chút vui vẻ, " Phi Phi, cảm ơn em, anh hiện tại đang thiếu một cái cà- vật, em thật sự là hiểu anh!"

Sở Phi ảm đạm cười nói: "Anh thích là tốt rồi. Tôi đi trước, mọi người chơi vui vẻ."

Trương Diệu Đông vội vàng gọi lại cô. " Phi Phi,

không cần đi! Sắp đến mười hai giờ, chờ cùng anh ăn bánh sinh nhật đi, được không? Cầu xin em

Sở Phi nhíu cau mày, nhìn thấy Trương Diệu Đông đau khổ cầu xin, cô trong lòng không muốn, nhưng vẫn đồng ý, "Được rồi, cùng anh ăn xong bánh ngọt, nhất định tôi phải về nhà ""Được được!" Trương Diệu Đông kích động muốn chết, liên tục gật đầu.

Sở Phi không nhìn đến biểu tình kì lạ của Trương Diệu Đông, cô một lần nữa ngồi xuống, một lát sau, cảm giác được thân thể của chính mình bắt đầu nóng lên, đầu cô dần trở nên nặng nề, như thể cô bị cảm lạnh..

Ngay từ đầu cô không có quá để ý, dù sao KTV mở hệ thống sưởi, lại có nhiều người như vậy, nóng cũng là bình thường, nhưng dần dần, cô ý thức có gì đó không ổn!

Cô hiện tại thân thể ngày càng nóng, nghĩ muốn cởϊ qυầи áo, hơn nữa đầu ngày càng nặng nề, tầm mắt đều bắt đầu mơ hồ, hơi thở cũng ngày càng gấp gáp.

Đặc biệt trong cơ thể cô, có một số cảm giác xấu hổ, chuyện này tuyệt đối không phải cảm mạo!

Cô lập tức nhìn qua Trương Diệu Đông, phát hiện Trương Diệu Đông đang nhìn cô chằm chằm, nhìn thấy phản ứng của cô, ánh mắt cuồng nhiệt, không ngừng nuốt nước miếng. Mà những người khác trong, cũng đồng dạng lộ ra biểu tình dâʍ đãиɠ.

Nhìn thấy cảnh này, cho dù Sở Phi có ngu xuẩn đếnmấy cũng hiểu được , Trương Diệu Đông đã hạ thuốc trong ly nước của cô!

Cô rất hoảng loạn và tức giận, không thể tin được đây là thật sự, cho tới nay, Trương Diệu Đông ở trước mặt cô luôn là một người đàn ông lịch lãm, lại làm ra chuyện như vậy, quả thực không bằng cầm thú.

Cô không khỏi nghĩ tới đến phía trước, Lâm Tử Minh còn nhắc nhở cô, nhưng thật nực cười khi đó cô còn xúc phạm Lâm Tử Minh, nói Lâm Tử Minh này đây tiểu lấy tâm tiểu nhân đo lòng quân tử, hiện tại nhớ tới đến, thật sự là hối hận! Sớm biết vậy cô nên nghe lời Lâm Tử Minh.

Đã là người trưởng thành, Sở Phi rất rõ ràng mục của Trương Diệu Đông là cái gì, buồn cười cô xem nhiều tin tức như vậy, lại vẫn không có một chút phòng bị nào.

Hiện tại cô thực hối hận, thực kích động, thừa dịp chính mình còn có khả năng hành động, cô nhanh đứng lên, đối Trương Diệu Đông nói: "Diệu Đông, nhà tôi đột nhiên có việc, hiện tại lập tức phải đi về, ngại quá, không cùng anh ăn bánh ngọt, lần sau tôi lại mời anh ăn cơml"

Cô rất nhanh chóng với Trương Diệu Đông, sau đó sẽ rời đi.Nhưng đã đến trước nhac thầm mic thuyết mâm có thể để con vit da nau chin bay di Ham lap túre ngan tho So Phi, cũng không che dấu da^ʍ đảng trường "hông phải nói cùng anh ăn bánh ngọt, mau the nao niềm ti lại đi, không thể mặc định a

sợ Đi biển Sứ cô mớm lừa giảm, kiêm nhầm mó "Không phải không mề mặt anh, mà là tới thực s phải đi l

Sau một thời gian cô cảm thấy không chì cơ thể mình và mềm rất mong đôi chân cô màu đầu mềm nhìn ra cô đang cố gắng hết sức đề đúng vùng

Trương Diệu Đông thắc mắc mở mụ cười, lôi ra bộ mặt thờ thần tình đăng khinh nhìn Sở Phi "e xem a thuốc đã bắt đầu phát tác nồi nhìn cô sắc mặt đồ cùng, hai châm nhun nhiệm ra, có phải hay không cầ khát vọng đàn ông

Những người khác cũng là đồng dạng cuời xấu Xe đứng lên không có hào ý nhìn chằm chằm sẽ man

"Trương Diệu Đông Anh anh cho tôi an gi vậy? ! Sở Phi giọng mới bắt đầu rum này

"Sở Phi cô thông minh minh viện nhất định đoàn được, sẽ không cầm tôi giải thích đi Dang vàTrương Diệu Đông lúc này, thực đê tiện, làm sao còn dáng vẻ phong độ lúc trước? Hiện tại Trương Diệu Đông chính là một tên sắc lang.

Người đàn ông đã từng ép rượu Sở Phi cười xấu xa nói: "Mỹ nữ, đây chính là thứ tốt đó, có thể cho thấy một bản thân khác của cô ! Hiện tại cô chính là thân thể nóng lên, hai chân như nhũn ra, sau một lúc nữa,cô liền hận không thể bị nam nhân chà đạp, ha ha-ha.

Sở Phi tức giận đến cả người đều phát run, hiện tại cô là càng ngày càng hối hận, nếu cho cô một cơ hội nữa, cô cam đoan nghe lời Lâm Tử Minh !

"Trương Diệu Đông, tôi là bạn đại học của anh, sao anh có thể đối xử với tôi như vậy! Anh đây là phạm tội, phải ngồi tù !"

"Ngồi tù? Ha ha ha, cô cảm thấy được tôi sẽ sợ sao?" Trương Diệu Đông khinh thường nói: "Cô có biết tôi vừa rồi cho cô uống thuốc gì sao? Cũng đủ hạ gục một con bò, qua lúc nữa, cô sẽ quỳ gối trước mặt tôi, cầu xin tôi cùng cô! Đến lúc đó tôi sẽ quay lại, không phải tôi đối với cô mưu đồ gây rối, mà là cô đối tôi mưu đồ gây rối. Bất quá cũng tốt, cô bình thường lạnh lùng, đối khinh thường tôi, chờ một chút ở trên giường, xem có bao nhiêu phóng đãng!"

Sở Phi nổi điên, tát vào mặt Trương Diệu Đông, "Đồvô sỉ! ! !"

Trương Diệu Đông bị tát, hắn cũng không tức giận, ngược lại là vui vẻ nở nụ cười, "Còn dám đánh tôi? Chờ một chút xem tôi như thế nào hành hạ cô!"

Sở Phi muốn chạy, nhưng cô vừa mới bước hai bước, đã bị hai người phụ nữ bên cạnh đẩy ngã vào sô pha, hiện tại cô là thật luống cuống, nước mắt rơi xuống, "Trương Diệu Đông, tôi van cầu anh, đừng đối với tôi như vậy. . . . .

Trương Diệu Đông đi tới, trên cao nhìn xuống nhìn chằm chằm cô, "Không cần như vậy đối với cô? Cô giả vờ cái gì! Đừng cho là tôi không biết, hai ngày trước cô vì xin Vương Thủ Quý mượn hai ngàn vạn, đã sớm không biết bị hắn ngủ bao nhiêu lần, cô hiện tại giả vờ trong trắng trước mặt ông đây?"

"Ông đây theo đuổi cô năm năm, ước chừng năm năm ở cô trên người tốn bao nhiêu tiền, bao nhiêu công sức, cô chưa bao giờ nhìn tôi một lần, tay cũng không để ông chạm một chút! Cuối cùng còn tình nguyện gả cho phế vật Lâm Tử Minh! Cô có biết ông đây tức giận thế nào không!"

Trương Diệu Đông phát điên , càng nói càng tức giận, hiện tại người đầy mùi rượu, phấn khích nói, "Dựa vào cái gì? ! Dựa vào cái gì cô gả cho phế vật Lâm Tử Minh cũng không gả cho tôi? Ông đây so vớihắn kém sao! Tốt, cô không phải lạnh lùng sao, thanh cao sao, đêm nay ông đây liền nhìn xem cô còn có thể thanh cao không!"

Sở Phi hiện tại rất hối hận , cô rất muốn phản kháng, chính là cô hiện tại không còn chút sức lực nào, giọt nước mắt hối hận rơi trên khỏe mắt.

Trương Diệu Đông không có lập tức chạm vào Sở Phi, hắn đứng ở kia, đáng khinh đánh giá Sở Phi, chờ Sở Phi khống chế không được chủ động cầu hắn, chính là hắn đợi một hồi lâu, Sở Phi đều còn có thể nhịn xuống, hắn có chút mất kiên nhẫn, bắt đầu hưởng Sở Phi về tới.

Sở Phi nhìn đến động tác của Trương Diệu Đông, cô lộ ra ánh mắt tuyệt vọng

Nhưng đúng lúc này, đột nhiên của phòng bị đá văng ra, truyền đến một tiếng ầm lớn, và toàn bộ cánh cửa bị phá vỡ.

Động tĩnh lớn như vậy, đem mọi người hoảng sợ, nhất là Trương Diệu Đông, hắn run rẩy đến mức trượt chân và quỳ xuống trước mặt Sở Phi.

Tất cả mọi người nhìn qua hướng cửa, đột nhiên thấy một bóng dáng cao lớn đang đứng ở cửa, ánh đèn hành lang chiếu vào anh ta, nhìn anh ta thật hùng vĩ và đáng sợ.Trên mặt đeo mặt ra, phát ra âm thanh trầm thấp tức giận. "Trương Diệu Đông mày muốn chết t

Sở Phi nhìn thấy dạng về này, cô nhất thời toàn thân run lên, vui mừng mà khôc