Từ Minh , tôi đến rồi , đùng 20 phút không có đến muộn nha ." Khuôn mặt của Lâm Sơn Hà nở một nụ cười tự đắc , cơ thể anh hơi củi xuống, và anh giữ một cử chỉ tôn trọng. Nếu Sở Gia nhìn thấy cảnh này, chắc chắn họ sẽ bị dọa đến mức không nói ra được, hoài nghi cuộc đời.
Lâm Từ Minh nhìn vào khuôn mặt đẫm mồ hôi của anh ta, ý vị sâu xa nói: "Lâm Gia Chủ, cháu vội vàng gọi cho bác đến khiến cho bác người đầy mồ hôi, bắc sẽ không giận cháu chứ?"
Lâm Sơn Hà vội vàng lắc đầu và vẫy tay: "Không, không! Làm thế nào bác có thể tức giận với cháu, không có chuyện đó?"
"Thực sự không có?"
"Thực sự không có!"
Lâm Tử Minh cười khúc khích, không nói nữa và nhấm nháp tách cà phê của mình.
Lâm Sơn Hà cũng gọi một tách cà phê, cẩn thận từng chút một nói: "Tử Minh à , cháu gọi bác đến có chuyện muốn bàn với bác đúng không?"
Lâm Tử Minh mặc kệ hắn sau gần một phút, anh khẽ gật đầu, làm cho hắn không còn chút mặt mũi nào nữa , nhưng hắn không dám phát tiết, vì sợ đắc tội Lâm Tử MinhBrategy "Thực ra cháu gọi bác đến đây không có ý gì khác, đó là cháu đã quên mang theo tiền cháu hy vọng bác sẽ giúp cháu thanh toán ." Lâm Tử Minh nói với một nụ cười.
Nghe điều này, nụ cười trên khuôn mặt của Lâm Sơn Hà lập tức cứng lại, và một cơn giận dữ bùng lên từ thái dương của hắn trực tiếp lao thẳng lên đầu hắn!
Lâm Sơn Hà có bao giờ chịu đựng cục tức như vậy đâu? Phóng mắt nhìn ra Thành Phố Hoa,ai trước mặt hắn mà chả thành thật và tôn trọng . Hắn gần như không thể kiềm chế nổi , nhưng khi nhìn thấy sự nhạo báng trên khuôn mặt của Lâm Tử Minh , trong lòng hắn hoảng sợ,cố gắng để kìm nén lại.
Lâm Tử Minh bây giờ không giống với Lâm Tử Minh trước đây, hắn không đủ khả năng để đắc tội.
Hắn hít một hơi thật sâu,siết chặt đùi mình để giữ bình tĩnh và nở nụ cười. "Hóa ra là như vậy, không dám không dám , bác sẽ đi thanh toán cho cháu."
Lâm Tử Minh đợi hắn đứng dậy và nói: "Đột nhiên, không còn 50 tỷ. Bây giờ cuộc sống của Lâm Gia có khó khăn không?"
Cả người Lâm Sơn Hà nhất thời cứng lại , khuônmặt lỏe lên sự bực bội và bất phục, hắn gật đầu nói "Từ Minh, việc bốn năm trước, chúng ta thựC sự xim lỗi cháu, khiến cháu phải chịu thiệt thòi lớn như thế này. Sau này, chúng ta luôn luôn thấy rất hối hận luôn muốn tìm cháu trở lại và đền bù xứng đáng cho châu."
Hắn chơi bài tình cảm kỹ năng diễn xuất của hắm cũng đặc biệt tốt. Hắn cũng đã tuôn ra hai giọt nước mắt. Nếu Lâm Tử Minh không biết tính cách của hắn , đổi lại là người khác thì dễ dàng bị hắn lừra rồi.
Lâm Tử Minh tỏ ra khinh bi, mặt anh xuc động và nói: "Bác ơi, mọi người thực sự nghi như vậy ? Cháu thực sự có thể quay trở lại với Lãm Gia không?"
Lâm Sơn Hà thấy Lâm Từ Minh bị lừa, tâm trạng phấn chấn trở lại. Hắn khinh thường Lâm Từ Minh quá dễ bị lay động rồi, trên mặt tỏ ra chân thành nôic "Tất nhiên rồi!Cháu là con trai duy nhất của em trai bác. Máu trên người cháu là dòng máu của nhà họ Lâm , chúng ta lúc nào cũng chào đón cháu !
Lâm Tử Minh trước tiên rất vui, sau đó nghĩ ra điều gì đó, tỏ ra sầu não, "Nhưng tôi haizz, vi trả thù Lâm gia , trong lúc tức giận tôi đã quyên góp hơn 50 tỷ nhân dân tệ mà ông nội để lại cho tôi, tôi không thể giúp đỡ Lâm Gia được... "
"Cái gì?!" Nghe thấy điều này, Lâm Sơn Hà phànứиɠ dữ dội. Anh ta đột nhiên đứng dậy, đôi mắt mở to, mặt đỏ bừng, và cơ thế hắn run lên. "mày, mày, mày đã quyền góp tất cả tiền số tiền ấy? Mày là cái đồ phá gia chi tử , cái đồ phá nhà !!! Tao ..." %3D
Chẳng mấy chốc, hắn thấy Lâm Tử Minh đang ngồi đó bình thản, nhìn hắn với nụ cười trên mặt, đầu có một chút sầu não nào? Lâm Sơn Hà phản ứng ngay lập tức, Lâm Tử Minh đang ở đây bỡn cợt hắn.
Một thời gian, hắn đứng đó, thấy rất xấu hổ.
"Bác, nhìn bác rất nhiệt tình kêu cháu về Lâm Gia, mục đích không đơn thuần." Lâm Tử Minh nói đùa.
Lâm Sơn Hà đã nguyền rủa Lâm Tử Minh một nghìn lần và mười nghìn lần. Cái đồ súc sinh này tệ đến nỗi khiến hắn không biết phải nói gì được, chỉ đành gượng cười.
Mục tiêu của Lâm Tử Minh đã đạt được,anh ta quá lười để nói chuyện vô nghĩa với Lâm Sơn Hà thẳng thắn:" Muốn cháu trở về Lâm Gia không phải là không thể. Nói như thế này, bốn năm trước, bác đã vu khống cháu chống đối làm hại ông nội và đuổi cháu ra khỏi Lâm Gia. Cục tức này cháu không thể nhịn được, nếu như trong thời gian này bác làm cháu hài lòng , cháu hết tức giận ,cháu tự nhiên sẽ về Lâm Gia. "
Lâm Sơn Hà thở phào nhẹ nhõm, hắn sợ rằngLam Tử Minh ad ahét aing khong về Lam Gia T Manith, ahäu muấm hài thuờng cái gi? Miễn là chung la thể làm điều đó, chúng ta sẽ lam chau nai
Lâm Tứ Minh uống cả hạt và không trà lời ngay lập ti. Sau mặt thời gian, anh TỚI, "Công ty phim và truyềm hinh Tr Quyinh của Lãm Gia giờ có giã trị thị trong lahat man dan tem
"Đúng" Lãm Som Ha gất đầu Hän không hiểu rõ muc đich của Lâm Tâm Ninh khi đề cập đên công ty này. Ngành cöng nghiệp của Lăm Gia có nhiều mgänih wä liëm quan đến nhiều linh vục. Công ty phim và truyền hình Từ Quýnh này là một trong nhiều mgämih công nghiệp của Lãm Gia Với giá trị thị trường là 2 ty nhân dân tệ đôi vài Lâm Gia chỉ có thế được coi là một công ty misa
Làm Từ Mini mái "V thái độ trung thực của bác chấu mua Công ty Điện ảnh và Truyền hình Từ Quỳnh Chi giá 5 t nhân dân tệ và cho bác 500 triệu miniãm diảm thể làm hay không?"
lãm SDm Hà đã không biểt Lâm Từ Minh đang định giờ trò gì, mihung việc tốt này hắn chắc chắn kihuömg có lý do gì để từ chối, và bây giờ Lâm Gia dang gặp những hoàng kinh tế và chuỗi vốn bị phá wör. Vol 2,5 ty đồng mày, mà cũng có thể quay vàng trong một thời gian.!"Làm" Lâm Sơn Hà hữu, "Khi nào thi thỏa thuận được thực hiện?"
"Thỏa thuận thành công trong hôm nay. Ngoài ra, tôi không muốn Làm Gia nhiều chuyện, đừng nói thân phận của tôi ở khắp nơi."
"Bác hiểu, bác hiểu"
Hành động của Lâm Sơn Hà rất nhanh chóng, và trong vòng nửa giờ, thủ tục chuyển nhượng đã hoàn tất Từ giờ trở đi, Lâm Từ Minh chính là ông chủ lớn của Công ty Điện Ảnh và Truyền Hình Từ Quỳnh, nắm giữ 60% cổ phần.
Có hai lý do cho việc mua lại Công ty Điện Ảnh và Truyền hình Từ Quỳnh. Lý do đầu tiên là công ty điện ảnh và truyền hình này được thành lập bởi cha anh. Bây giờ anh đã có được nó, nó có thể được coi là hoàn thành một tâm nguyện. Lý do thứ hai là Vương Tổng, người gọi Sở Phi ngủ với ông ta, là người quản lý của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Tử Quỳnh.
Anh ta phải xem xem Vương Tổng cải người được gọi là giàu có mạnh mẽ đó lợi hại như thế nào!
Phi Phi, tôi đã nói rằng tôi sẽ bảo vệ em, và tôichắc chắn sẽ bảo vệ em 1 Lâm Tu Minh nấm chật tay và lỏe lên một cái nhìn chắc chắn,
Công việc của Lâm Sơn Hà rất nhanh chóng. Sau khi anh và Lâm Từ Minh hoàn tất thủ tục chuyển nhượng, họ lập tức sắp xếp và nói với các giám đốc điều hành cấp cao của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Tử Quỳnh về vấn đề này, dặn dò bọn họ rằng phải hầu hạ tốt ông chủ mới, mỗi hàng chữ đều tiết lộ Lâm Tử Minh thân phận không đơn giản, anh ta là một ông chủ siêu giàu có!Dọa bọn họ sợ đến nỗi ai ai cũng đều căng thẳng, bọn họ đều đặt việc trên tay xuống và chào đón sự xuất hiện của ông chủ lớn.
Đặc biệt là những các viên nữ và nữ minh tình đã nghe được những lời đồn thổi , có một chút sắc đẹp và họ đã cố gắng hết sức để trang điểm cho bàn thân thật xinh đẹp. Nếu lỡ như ông chủ nhìn trüng mình thì sao? Không phải là một bước trên trời sao?
Đối với các nhà lãnh đạo nam trong công ty họ cũng đang lên kế hoạch làm thể nào để làm hài lòng ông chủ mới.
Vương Tổng, với tư cách là người quản lý của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Từ Quỳnh, khi nghe tin này, cả người chết lặng. Phải biết rằng tiền đồ của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Từ Quỳnh bày giờ không tốt. Các công ty cạnh tranh quả nhiều Lợi nhuận một chút một chút đều bị thu hẹp lại. Tại thời điểm này, có người thực sự đã chỉ hơn 500 triệu đểcó được Phim và Truyền Hình Tử Quỳnh?
Dù tầm mắt của ông chủ mới là gì đi chăng nữa, ít nhất thì chắc chắn ông chủ mới phải là một người siêu giàu!
Một người siêu giàu như vậy phải phục vụ tốt.
Rồi hắn chợt nghĩ đến, tối nay một người phụ nữ xinh đẹp trong Sở Gia sẽ qua đêm với hắn, liệu có thể ...