"Anh nghĩ sao về Trần Quốc Đạt"
Tô Vân Du nhìn Bạch Nhất Huy phía đối diện và hỏi đầy ẩn ý.
"Không chú ý lắm. Tuy Bạch gia và Trần gia có mối quan hệ lâu dài. Trần Quốc Đạt và anh cách nhau cả một thế hệ, trên thương trường và truyền thông anh ta rất có tiếng nói và hình ảnh đẹp. Thế nhưng..." Bạch Nhất Huy ngừng lại một chút, hơi nhíu mày "anh thấy anh ta có chút gì đó kì lạ. Anh không thích. Cảm giác rất nguy hiểm"
Dạo gần đây Bạch Nhất Huy rất bận, rất ít khi gặp cô. Anh có biết một số thông tin của cô qua nghe ngóng của người đại diện nhưng thông tin rất chung chung không cụ thể.
Khó khăn lắm mới gặp được cô thì cô lại hỏi về Trần Quốc Đạt. Bạch Nhất Huy không cảm thấy ghen hay tức giận bởi anh cảm nhận được vấn đề trong câu hỏi của cô.
Quả thực Bạch Nhất Huy không tiếp xúc nhiều với nhà họ Trần, đặc biệt là Trần Quốc Đạt. Khi còn bé thì anh không nhớ rõ, đến lúc lớn thì anh ta ở nước ngoài nhiều năm.
"Bạch gia và Trần gia ai mạnh hơn"
"Anh không quan tâm nhiều đến sự nghiệp Bạch gia nhưng theo anh biết Bạch gia và Trần gia hoạt động trên hai lĩnh vực khác nhau, là hai công ty đa ngành tuy có một số hạng mục trùng lặp nhưng về cơ bản lĩnh vực thế mạnh chính là khác nhau nên rất khó đánh giá.
Nếu Bạch gia mạnh về truyền thông và giải trí thì Trần gia đánh vào mảng hàng hóa tiêu dùng và công nghệ."
Bạch Nhất Huy điềm đạm phân tích kỹ hơn về hai tập đoàn.
Mặc dù là một thần tượng âm nhạc nhưng Bạch Nhất Huy cũng là cậu chủ Bạch gia. Thông tin trên thương trường và vị thế kinh tế thì anh nắm rất rõ.
"Ba của anh là người như thế nào"
Bỗng nhiên Tô Vân Du hỏi, Bạch Nhất Huy hơi sững sờ trước câu hỏi của cô. Một lát sau anh mỉm cười.
"Đây có phải là thăm dò về phụ huynh không."
"..." Bạch Nhất Huy nghĩ vấn đề đi đâu vậy. Hình như hai người lạc tần số rồi.
"Ba của anh, Bạch Nhất Trung, đứng đầu Bạch gia, luôn suy nghĩ để phát triển Bạch gia. Là người...ừm... nghiêm khắc, lạnh lùng, Từ bé cả anh lẫn Bạch Vân đều ít nhận được sự quan tâm của ba vì ông rất bận rộn.
Trên thương trường ông là người đáng kính. Nhưng ông cũng là một người ba tồi."
Giọng Bạch Nhất Huy hơi trầm xuống. Có lẽ anh đang nhớ về những kỉ niệm của ba mình.
"Ba mẹ em cũng vậy nhưng quan trọng bọn họ đều yêu thương mình. Anh đã trưởng thành tuyệt vời như vậy đấy thôi."
Tô Vân Du nhớ lại gia đình của cô, người ta nói sự nghiệp và gia đình rất khó để cân bằng quả không sai. Khi cô trở thành diễn viên nổi tiếng, cô có rất ít thời gian để về thăm ba mẹ của mình. Chủ yếu chỉ là những cuộc điện thoại nhanh chóng và vội vàng, bỗng nhiên Tô Vân Du thấy mình thật đáng trách.
...
Diễn biến tiếp theo của cuộc nói chuyện giữa hai người là những mẫu chuyện từ lúc còn bé đến lúc hiện tại, rất rất nhiều kỷ niệm...
Thông qua đó Tô Vân Du hiểu thêm phần nào người đàn ông đứng đầu Bạch gia. Mục đích của cô là muốn mượn sự trợ giúp từ Bạch gia để khuấy động dư luận. Bạch Nhất Huy chắc chắn sẽ giúp cô, tuy nhiên điều này sẽ khiến anh khó xử và có vấn đề với ba của mình hoặc là Bạch gia.
Trần Quốc Đạt không phải là nhân vật nhỏ, sức ảnh hưởng của hắn ta rất lớn, cũng không dễ giải quyết. Với mối quan hệ của Bạch gia và Trần gia là quan hệ hợp tác, không phải không thể trở mặt nhưng không nhất thiết phải làm vậy.
Đứng trên lợi ích Bạch gia thì Bạch Nhất Trung chắc chắn sẽ án binh bất động.
Theo nguyên tác, Tô Vân Du dám khẳng định là nếu Bạch gia không phản ứng thì ngay cả có Bạch Nhất Huy cũng rất khó để tác động vào việc này. Trừ khi Bạch Nhất Trung vì Bạch Nhất Huy cầu xin hoặc lý do nào đó.
Tô Vân Du không thích mình lợi dụng quá nhiều vào Bạch Nhất Huy. Nguyên nhân tai sao thì cô không biết mà cô cũng chẳng quan tâm, chỉ là không thích.
***
Trần Quốc Đạt không sống cùng biệt thự với gia đình Trần Nguyên. Hiện nay anh ta có một vài căn hộ ở ngoài, tỉnh thoảng có trở về Trần gia họp mặt hoặc là thảo luận công việc và các vấn đề Trần gia.
Trần Nguyên thử vào phòng chú cậu ở Trần gia tuy nhiên không thu hoạch được gì. Không biết là cậu thở phào nhẹ nhõm hay như thế nào nữa, Trần Nguyên khá là bối rối.
Trong những căn nhà của Trần Quốc Đạt, Trần Nguyên đặc biệt chú ý tới một căn nhà ở ngoại ô thành phố, cách Trần gia khoảng 30 km về phía Tây, nằm ở lưng chừng đồi. Đây là biệt thự yêu thích của chú cậu, không khí ở đây trong lành và thoải mái. Cuối tuần chú cậu thường đến đây thư giãn. Hơn nữa, gia đình cậu cũng có biệt thự gần đó nên biệt thự này của chú cậu mới chỉ ghé qua một lần.
Trần Nguyên không biết mình nên tìm cái gì và định hướng như thế nào. Bởi suy nghĩ hiện tại của cậu rất phức tạp và mâu thuẫn.
※※※※※