Chương 38: Nhân Thần Cộng Phẫn

"Đệ nhất Kiếm Thần?" Diệp Tinh Thần nghi vấn hỏi.

"Tinh Thần ca ca không biết sao? Chính là Lăng Phong Kiếm Thần" Diêu Thiến Tuyết nói như vậy.

Lăng Phong Kiếm Thần?

Chiêu kiếm Vô Ảnh này của Diệp Tinh Thần, đích thật là do một vị nam tử tên là Lăng Phong truyền thụ.

Năm trăm năm trước, Diệp Tinh Thần được hắn nhờ vả luyện chế một viên Lạc Hoàng đan, đi cứu mẫu thân của hắn, bởi vậy Diệp Tinh Thần kết bạn với hắn.

Lúc trước Diệp Tinh Thần thấy hắn làm người thẳng thắn, trọng tình trọng nghĩa, còn là một hiếu tử, bằng không Diệp Tinh Thần cũng sẽ không giúp hắn luyện chế một viên Lạc Hoàng đan.

Không nghĩ tới năm trăm năm sau, vị bằng hữu này của mình đã trở thành đệ nhất Kiếm Thần của Chân Vũ đại lục.

Diệp Tinh Thần chính là người đã cứu mạng mẫu thân hắn, nếu lúc gặp lại, Diệp Tinh Thần bảo hắn làm bất cứ chuyện gì vì mình, hắn cũng sẽ không chối từ.

Diêu Thiến Tuyết phồng cái miệng nhỏ nhắn, cảm thấy Diệp Tinh Thần càng ngày càng không thể tưởng tượng nổi, nhưng mà khiến nàng càng thêm hiếu kỳ và hảo cảm đối với Diệp Tinh Thần.

...

Diệp Tinh Thần cầm trong tay tinh hạch yêu thú trong cơ thể lam sí báo, viên tinh hạch yêu thú này cũng chỉ lớn chừng ngón cái, trong đỏ có màu lam, nhìn như một viên tinh thể, kỳ thật đây chính là năng lượng kết tinh trong cơ thể yêu thú.

Tinh hạch yêu thú, bình thường dùng để luyện đan, thời điểm luyện chế đan dược dung hợp, lấy tinh hạch yêu thú làm vật dẫn, có thể gia tăng xác xuất thành đan thành công rất tốt.

Đương nhiên, tinh hạch yêu thú không chỉ hạn chế dùng để luyện đan, còn có thể dùng để rèn vũ khí và các loại vật chất khác.

Vũ khí được gia nhập tinh hạch yêu thú rèn, độ cứng và độ sắc bén đều tăng lên rất nhiều.

Tóm lại, công dụng của tinh hạch yêu thú rất rộng, hơn nữa cũng tương đối quý trọng.

"Miếng tinh hạch yêu thú thứ tư!"

Cộng thêm ba viên tinh hạch yêu thú mà lúc trước săn gϊếŧ Băng Huyền Nộ Lang lấy được, tổng cộng có bốn viên tinh hạch yêu thú.

Thành tích này cũng nằm trong top 3 trong tổ chức đoàn.

Phải biết rằng, đạt được một viên tinh hạch yêu thú, cũng không dễ dàng.



Thực lực của nhóm khác kém xa tổ chức đoàn thể như Diệp Tinh Thần.

Có thể là tổ chức đoàn của Lục Khang kia, lấy được tinh hạch yêu thú nhiều hơn Diệp Tinh Thần mấy viên, dù sao thì Lục Khang này ti tiện cướp đoạt thành quả lao động của người khác, trái với quy tắc thi cử.

Cho dù đám người Lục Khang có thành tích cao hơn nữa cũng sẽ bị khấu trừ điểm.

"Tử Dương, vết thương còn đau không?" Diệp Tinh Thần đi đến bên cạnh Diệp Tử Dương, nhìn vết thương của hắn đã được băng bó rồi.

Diệp Tử Dương cười hắc hắc nói: "Thần ca ta chẳng những không đau, còn có thể bình thường đi đường, hắc hắc, tương lai y thuật của chị dâu thật cường đại."

Lời này rõ ràng khiến Diêu Thiến Tuyết cách đó không xa nghe được, nàng lại không phản bác gì, chỉ bày ra vẻ mặt bướng bỉnh với Diệp Tinh Thần.

"Không có việc gì là tốt rồi." Diệp Tinh Thần cũng chuẩn bị điều tức thân thể một chút, hôm nay hắn mệt đến ngất ngư.

Hôm nay sắc trời đã tối, hơn nữa mọi người trước đó đã đánh một trận tử chiến với Lam Sí Báo, thể lực tiêu hao quá lớn, không thể không nghỉ ngơi một đêm, đợi ngày mai tiếp tục đi săn gϊếŧ yêu thú.

Năm tổ kỳ thi thực chiến, còn thừa lại thời gian một ngày.

Diệp Tinh Thần phỏng đoán, ngày mai nếu vận khí tốt, nói không chừng có thể săn gϊếŧ được một hai con yêu thú.

Ở Lưu Cốt sơn mạch, yêu thú nhiều lắm, nhưng đám người Diệp Tinh Thần cũng chỉ có thể đối phó với vài ba con yêu thú rải rác mà thôi, mấy chục chục con khác, hắn căn bản không dám tới gần.

Diệp Tinh Thần vừa ngồi xếp bằng ở một bên, điều tức thân thể, Diêu Thiến Tuyết lại nhẹ nhàng di động gót sen, ngồi ở bên cạnh Diệp Tinh Thần.

Nàng không nói gì, chỉ trừng đôi mắt to trong veo kia, cẩn thận nhìn chằm chằm Diệp Tinh Thần.

"Sao vậy?" Diệp Tinh Thần hỏi.

Diêu Thiến Tuyết chu cái miệng nhỏ nhắn, hỏi: "Tuyệt kỹ khống hỏa của Tinh Thần ca ca cường đại như vậy, vì sao vậy?"

Nàng sẽ không hoài nghi Diệp Tinh Thần chính là vị Đan Hoàng thiên tài kia, chỉ tò mò rốt cuộc Diệp Tinh Thần và vị Đan Hoàng kia có quan hệ gì.

"Hì hì... Tinh Thần ca ca, có phải ngươi có một vị sư phụ luyện đan thần bí hay không?" Diêu Thiến Tuyết lại nghi vấn hỏi.

Diệp Tinh Thần trầm mặc một lát, gật đầu.

Hắn đích thật là có một vị luyện đan sư phụ, một vị mỹ nữ sư phụ bộ dạng khuynh thành thiên chi.

Diêu Thiến Tuyết cười nhẹ nói: "Khó trách Tinh Thần ca ca có trình độ khống hỏa khủng bố như vậy, vị sư phụ Tinh Thần ca ca kia rất vừa ý với Tinh Thần ca ca đúng không? Cũng có thể là một Luyện Đan sư rất cường đại đúng không?"



Diêu Thiến Tuyết sẽ nghĩ như vậy, vị sư phụ của Diệp Tinh Thần kia đã truyền thụ lại 【 Vô Tâm Thối Hỏa Pháp 】, 【 Tâm Hỏa Liêm Pháp 】 hiếm thấy, loại tuyệt kỹ khống hỏa thất truyền hiếm thấy này cho Diệp Tinh Thần, có thể thấy được là rất yêu thích đồ đệ Diệp Tinh Thần này, Diêu Thiến Tuyết chính là nghĩ như vậy.

Diệp Tinh Thần cười lạnh nói: "Không sai, cô ta rất mạnh, pháp quyết khống hỏa 【 Tâm Hỏa liêm pháp 】 của ta cũng là cô ta truyền thụ cho ta."

Diêu Thiến Tuyết làm sao nghĩ tới "nàng" mà Diệp Tinh Thần nói chính là Đan Đạo Đại Đế Cung Dao mà thế nhân kính ngưỡng trong Chân Vũ đại lục.

Nhưng có ai biết, sư phụ mà Diệp Tinh Thần một mực kính ngưỡng nhất, lại tàn nhẫn đưa mình vào trong lò luyện đan luyện hóa, cũng bị nàng cướp lấy bản mệnh đan hỏa.

"Tinh Thần ca ca, sao huynh lại tức giận vậy?" Diêu Thiến Tuyết nhìn Diệp Tinh Thần, trong mắt tràn đầy lửa giận hừng hực.

Diệp Tinh Thần chuyển mắt nhìn về phía thiếu nữ đáng yêu tinh xảo này, tiếp đó giảng giải: "Kể cho ngươi nghe một câu chuyện về một vị luyện đan sư, ngươi có muốn nghe không?"

Diêu Thiến Tuyết mím môi nhỏ, gật đầu: "Tinh Thần ca ca, huynh nói đi, Thiến Tuyết sẽ nghiêm túc nghe"

Diệp Tinh Thần lạnh lùng nói: "Thật lâu trước đây, có một cô nhi, lúc hắn chín tuổi, được một vị mỹ nữ tuyệt sắc thu lưu, cũng truyền thụ cho vị thiếu niên này bản lĩnh luyện đan, mà vị thiếu niên này thiên phú luyện đan trác tuyệt, chỉ cần cho vị thiếu niên này hai năm thời gian, hắn có thể trò giỏi hơn thầy, nhưng lại bị sư phụ của hắn đầu nhập vào lò luyện đan luyện hóa, cũng bị cướp đoạt đan hỏa bản mệnh, chỉ vì thành toàn con đường đan đạo của vị sư phụ kia."

Nghe đến đó, trong lòng Diêu Thiến Tuyết lập tức xúc động, nàng cảm thán một tiếng: "Thiếu niên kia thật đáng thương, bị sư phụ hắn xem như một quân cờ."

Diêu Thiến Tuyết chuyển lời, tức giận nói: "Nhưng đáng hận nhất hẳn là vị sư phụ thiếu niên này. Nàng vì tiền đồ của mình, tàn nhẫn đem đồ đệ của nàng đầu nhập vào lò luyện đan luyện hóa, cướp lấy bản mệnh đan hỏa, có thể làm ra loại chuyện vô nhân đạo này, làm bậy là Luyện Đan Sư, càng là sỉ nhục của giới đan đạo, quá ác độc"

Diêu Thiến Tuyết như thế nào cũng đoán không được, vị thiếu niên kia chính là thiên tài Đan Hoàng mà nàng ngưỡng mộ nhất, càng sẽ không nghĩ đến, vị luyện đan sư bị nàng nói thành sỉ nhục giới đan đạo kia, chính là Đan Đạo Đại Đế Cung Dao hôm nay.

Diêu Thiến Tuyết chợt ngộ ra nói: "Thì ra Tinh Thần ca ca là đang vì vị thiếu niên kia mà cảm thấy phẫn nộ, nếu việc này là thật thì đúng là nhân thần cộng phẫn"

Cho nên, Diệp Tinh Thần đã thề, đợi đến ngày mình quật khởi, chính là lúc nàng ta mất mạng ở Hoàng Tuyền!

...

Sáng sớm hôm sau.

Ánh nắng ban mai, khiến sương sớm mông lung xung quanh bốc hơi tản đi.

Trải qua một đêm nghỉ ngơi, thể lực của Diệp Tinh Thần đã khôi phục đến đỉnh phong, tinh thần vô cùng phấn chấn.

Sau khi bọn người Diêu Thiến Tuyết nghỉ ngơi một đêm, tinh thần cũng trở nên toả sáng.

"Cách ngày khảo thí thực chiến của tổ năm người còn có một ngày, chúng ta lại đồng tâm hiệp lực hoàn thành khảo thí!"