Đan Thần

5.5/10 trên tổng số 4 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Nhân sinh hung hăng càn quấy của quần là áo lượt từ nay về sau bắt đầu, truy cầu đỉnh phong đan đạo vô thượng, thành tựu Bất Hủ Đan Thần!. - Tồn tại thập đại đại sư đan đạo đỉnh phong nhất Cửu Châu, b …
Xem Thêm

Chương 32: Lại Dám Đánh Phượng Mông
Tử Yên công chúa không hề nghĩ tới, không ngờ Trình Cung lại nhanh như vậy, ác như vậy, đột nhiên ra tay như vậy. Cho tới bây giờ nàng chưa có chính thức trải qua cuộc chiến sinh tử nào biết, chiến đấu không phải trò chơi mà chờ tất cả mọi người chuẩn bị xong mới bắt đầu, cũng không phải những đại nội thị vệ chở nàng chuẩn bị xong mới tập kích.

Tử Yên công chúa cảm giác bụng đau nhói, đau đến nước mắt của nàng đã chảy ra, trường tiên trong tay rơi trên mặt đất, mà ngay cả nguyên khí trong thân thể cũng bởi vì đau đớn kịch liệt mà tản mất. Đau, đau quá, cho tới bây giờ chưa có cảm thụ đau đớn qua như thế, có phải nội tạng của mình đã vỡ nát rồi hay không, có phải mình sắp chết rồi hay không.

- Ngươi. . . Ô. . . Ngươi dám. . . Đánh ta. . .

Tử Yên công chúa toàn thân run rẩy, khóc rất thảm, hai mắt đẫm lệ mông lung, ngẩng đầu không dám tin nhìn Trình Cung.

- Ta ngay cả cưỡиɠ ɠiαи cũng dám, đánh nàng hai cái tính là gì, ta thấy nàng là cần ăn đòn.

Trình Cung nắm chuôi Trảm Mã Đao, cúi đầu hạ giọng nói.

- Trình. . . Cung. . . Ta. . . Ta muốn gϊếŧ ngươi ô ô. . .

Tử Yên công chúa đau đến sắc mặt trắng bệch, đau đớn, ủy khuất, vốn là ở bên trong ý nghĩ của nàng, lần này tự mình ra tay, ít nhất đánh cho Trình Cung nằm trên giường nửa năm, làm cho hắn về sau cũng không dám hung hăng càn quấy cùng mình nữa, lại để cho tất cả mọi người biết rõ, mình không có bất cứ quan hệ nào cùng hắn, mình càng không có khả năng gả cho hắn.

Nhưng mà lúc này, không đợi nàng động thủ, đã bị đánh trước. Nàng không giống hoàng tử, cho tới bây giờ bệ hạ không có cưỡng ép nàng cái gì, cho dù hoàng đế có rất nhiều con gái, nhưng nàng là người được sủng ái nhất, từ nhỏ đến lớn không có bị chạm qua một đầu ngón tay, càng không biết bị người đánh là tư vị gì.

- Ta ghét nhất là người khác uy hϊếp, nếu nàng dám uy hϊếp nữa, ta trực tiếp đánh mông nàng hay không.

- Ta là công chúa, ngươi. . . Ô. . . nếu ngươi dám như vậy đối với ta, ta để cho phụ hoàng gϊếŧ ngươi.

Trình Cung nghe xong, trực tiếp nâng tay lên, không chút khách khí đánh xuống:

- BA~. . . Ba ba ba. . .

- Ai bảo nàng không nghe lời, ai bảo nàng không nghe lời, bảo nàng ở trong nhà chờ ta, nhưng nàng vẫn không vâng lời, ai bảo nàng không nghe lời. . .

Tiếng thanh thúy vang lên, quanh quẩn ở cửa thành yên tĩnh, người chung quanh đều xem choáng váng.

- Người nam nhân này làm sao vậy, vậy mà đánh nữ nhân.

- Ngươi biết cái gì, tiểu hài tử, nếu như ngay cả nương tử nhà mình cũng quản không tốt, đó mới gọi là mất mặt, nam nhân nên như vậy.

- Còn tưởng rằng có thâm cừu đại hận gì, thì ra là vợ chồng trẻ cãi nhau.

. . .Truyện sưu tầm by Mạnh Thường Quân - MangaClub.Vn ]

Dân chúng bình thường không biết chuyện gì xảy ra, nhưng mà những binh lính giữ cửa thành thì trợn tròn mắt, nhất là người đội trưởng kia. Hai chân đều đang run rẩy, làm sao bây giờ ah, trước kia Tử Yên công chúa tới nói cho bọn hắn biết, một hồi bất luận phát sinh chuyện gì, bọn hắn đều không được quản, giả bộ như không nhìn thấy, nếu không thì đừng trách. Hiện tại công chúa bị đánh, nếu là người khác, có lẽ bọn hắn đã sớm xông lên rồi, nhưng vừa rồi bọn hắn nghe công chúa gọi hắn là Trình Cung.

Vân Ca Thành đệ nhất quần là áo lượt phá gia chi tử, Trình đại thiếu, đứng đầu Tứ đại hại đế đô, đắc tội hắn cùng đắc tội công chúa cũng không có gì khác nhau ah, có lẽ còn thảm hại hơn.

Điên rồi, Trình đại thiếu này thật sự điên rồi, thậm chí dám đánh mông công chúa. . .! !

- Ah. . . Trình Cung. . . Ngươi thả ta ra, ô ô ô. . . Ta muốn nói cho phụ hoàng. . . Gϊếŧ ngươi. . .

Tử Yên công chúa như thế nào cũng không nghĩ tới, vậy mà Trình Cung đánh mông nàng, hơn nữa còn ở trước mặt nhiều người như vậy. Hiện tại đau đớn đã biến thành thứ yếu rồi, cái này không giống vừa rồi, bị Trình Cung đánh vào mông, Tử Yên công chúa xấu hổ hận không thể lập tức tìm một lỗ đất chui vào, không muốn sống, ta không muốn sống nữa.

- Tại sao nàng biết được tin tức chúng ta trở về? Còn nữa, có phải nàng mướn người đối phó ta hay không?

Trình Cung thấp giọng hỏi.

- Ngươi đánh ta. . . Ô ô. . . Trình Cung. . . Ta. . .

- Nàng tốt nhất trả lời câu hỏi của ta, nếu như nàng không trả lời, ta sẽ đánh nàng mười cái, còn mạnh hơn hồi nãy nữa.

Trình Cung cũng không muốn nghe nàng thút thít nỉ non cùng uy hϊếp.

Tử Yên công chúa sợ tới mức thân thể run lên, nếu như trước đây có người nói muốn đánh nàng, nàng căn bản sẽ không tin, nhưng mà hiện tại nàng lại biết Trình Cung tuyệt đối không phải đang nói đùa.

- Ta. . . Ô. . . Nói, là dùng tiền mua được tin tức, có người chuyên môn bán tin tức, ô. . . ta cho bọn hắn tiền, biết được các ngươi ly khai Vân Ca Thành, ta lại để cho bọn hắn hỗ trợ tìm một ít người bắt bọn ngươi trở lại. Về sau bọn hắn nói đã thất bại, ta chờ thật lâu, bọn hắn còn nói ngươi trở về rồi.

Tử Yên công chúa nức nở, nhưng vẫn là hảo hảo trả lời vấn đề của Trình Cung.

- Nếu không phải thấy nàng không có quá nhiều tạp niệm tà ác gì, thì trước kia nàng bày ra trò cưỡиɠ ɠiαи công chúa, cộng thêm hôm nay nàng chủ động khıêυ khí©h, Lam Vân đế quốc ta võ phong hưng thịnh, thường xuyên có thi đấu chém gϊếŧ, cho dù ta gϊếŧ nàng, người khác cũng không nói được gì, cho dù không gϊếŧ cũng phế bỏ nàng. Đánh nàng chỉ là cho nàng nhớ lâu một chút, tuy nàng là công chúa, nhưng có ít người không phải nàng có thể chọc được, cũng không thể gây, nhớ kỹ, sẽ không có lần sau nữa đâu.

Thanh âm Trình Cung rất thấp, chỉ có Tử Yên công chúa mới có thể nghe được, Trình Cung nói xong trực tiếp trở mình lên ngựaTruyện sưu tầm by Mạnh Thường Quân - MangaClub.Vn ]

Người khác không nghe được, nhưng Ba Phong ở bên người Trình Cung, hắn là nghe được rành mạch. Giờ phút này hắn cảm giác toàn thân lạnh buốt, vốn cho là những chuyện bên ngoài kia đã đủ kí©h thí©ɧ, khá lớn gan, đủ khoa trương rồi. Nhưng hiện tại mới biết được, những cái kia đều là đồ chơi cho con nít.

Nữ nhân này là công chúa, mà Trình Cung lại đánh mông nàng, vân...vân, đợi một tý, Trình Cung, Trình Cung, Trình gia, đúng rồi, Trình gia Đại thiếu gia tên là Trình Cung, chẳng lẽ hắn chính là tiếng xấu đồn xa, Vân Ca Thành đệ nhất quần là áo lượt phá gia chi tử Trình Cung, Trình đại thiếu.

Đúng rồi, đoạn thời gian trước hình như có tin đồn Trình đại thiếu cùng công chúa, sắp trở thành phò mã, hiện tại xem ra chỉ sợ sự tình kia là giả, nhưng mình nhận thức Trình Cung này hơn phân nửa là Trình đại thiếu.

- Giá!

Giờ phút này Trình Cung đã thúc ngựa vào thành, Ba Phong sửng sốt một chút, cũng gấp gáp đi theo.

. . .

Nội viện Trình gia có Trúc viên, là địa phương bình thường Trình lão gia tử uống trà hoặc là đánh cờ, nói chuyện phiếm cùng một ít bằng hữu cũ.

- Bái kiến Nhị thiếu gia.

Lão La thấy Trình Lam tới, vội vàng hành lễ.

Trình Lam phi thường cung kính, lễ phép thi lễ:

- La gia gia tốt, ta có chuyện trọng yếu muốn bẩm báo gia gia, kính xin La gia gia hỗ trợ thông truyền một tiếng.

Lão La nghe xong bất đắc dĩ cười khổ nói:

- Nhị thiếu gia, điều này e rằng không được rồi, lão gia đang tiếp một vị khách quý trọng yếu, đã sớm cho ta biết bất luận kẻ nào cũng không được quấy rầy.

Gần đây Trình Lam một mực bế quan, đối với những chuyện mà Trình Cung gây ra, hắn vẫn thờ ơ lạnh nhạt. Mặc kệ hắn làm như thế nào, phế vật vẫn là phế vật, Trình gia nhất định là phải dựa vào mình, bây giờ mình chuẩn bị kỳ thi cuối năm, không có thời gian đi để ý tới hắn.

Cứ để cho hắn náo, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện, tự nhiên sẽ có người thu thập hắn. Mục tiêu của mình là văn siêu Chu Dật Phàm, võ thắng Thất hoàng tử. Nhưng mới vừa rồi, hắn vừa đạt được một tin tức, không ngờ Trình Cung đánh Tử Yên công chúa, hơn nữa còn là ở cửa thành, trước mặt mọi người. Đây là cái gì, nếu có người thừa cơ gây phiền toái, cái này là tội lớn mưu nghịch, cho dù bệ hạ có thể làm chuyện lớn hóa nhỏ, vậy cũng sẽ ảnh hưởng đến quan hệ của Trình gia cùng hoàng thất.

Cái này đối với tương lai phát triển của Trình gia phi thường bất lợi, Trình Lam cho rằng chuyện này nhất định phải nói cùng gia gia thoáng một phát, nếu lại để cho Trình Cung làm ẩu như vậy mà nói, sớm muộn gì mâu thuẫn của Trình gia cùng hoàng thất sẽ bộc phát.

- Ta có chuyện phi thường trọng yếu, chỉ cần La gia gia thông báo một tiếng, tin tưởng gia gia sẽ triệu kiến ta.

Trình Lam đối với mình rất có tự tin, từ nhỏ mình làm việc ổn trọng, nói có chuyện trọng yếu là có chuyện trọng yếu, hoàn toàn bất đồng cùng phế vật Trình Cung kia.

- Nhị thiếu gia, không phải lão bộc ta không đi thông báo, trên thực tế lão gia tử đã nói, cho dù bệ hạ tự mình tới cũng phải chờ hắn nói hết lời cùng khách quý. Ngươi nhìn bên cạnh xem, vừa rồi người bệ hạ phái tới mời lão gia tử còn chờ ở đó.

Lão La nói xong, ngón tay chỉ bên cạnh, thái giám kia vội vàng cười tới chào, gia hỏa lần trước bị Trình lão gia tử đạp bay ra ngoài bọn hắn cũng biết, đến Trình gia cho dù truyền thánh chỉ cũng không dám hung hăng càn quấy, huống chi chỉ là truyền lời.

Phản ứng thật nhanh, xem ra bệ hạ đã biết việc này rồi, vậy mình cũng không cần phải nói cái gì nữa rồi. Đại bá, phụ thân không ở nhà, gia gia đã già rồi, nếu không sao lại phóng túng Trình Cung xằng bậy như vậy, chỉ cần mình có thể khảo thi được trạng nguyên, vậy đã là đỗ đầu ba kỳ Thi Hương, Thi Hội, Thi Đình, đến lúc đó mình văn siêu Chu Dật Phàm, võ siêu Thất hoàng tử, là thời điểm mình chính thức chấp chưởng Trình gia.

Trong nội tâm nghĩ vậy, Trình Lam cáo từ lão La ly khai, đi vài bước đột nhiên quay đầu lại nhìn bên trong Trúc viên một cái, là khách quý gì mà có thể làm gia gia như vậy?

. . .

Trúc trong viên, Lục Trúc vờn quanh bốn phía, Trình Tiếu Thiên thì đang cùng khách quý trò chuyện vui vẻ.

- Ha ha. . . Ngươi đã biết rõ còn trêu chọc Trình gia gia ngươi, tiểu tử thúi kia là cái dạng gì ta còn không biết sao, ngươi là một lòng luyện đan không biết sự tình bên ngoài, hiện tại bên ngoài đều bị hắn náo ngất trời rồi.

Trình Tiếu Thiên nhắc tới việc này, không khỏi lắc đầu, nói xong quay đầu nhìn thoáng qua bên ngoài:

- Như vừa rồi lại xảy ra chuyện, lại dám ở bên ngoài cửa thành đánh công chúa, bệ hạ phái người tới chờ ở bên ngoài, hiện tại nghĩ tới tiểu tử này ta lại đau đầu.

Đối diện Trình Tiếu Thiên đúng là Đông Phương Linh Lung, lúc này nàng đang châm trà, chậm rãi rót cho Trình lão gia tử, lại rót cho mình một ly, sau đó không vội không chậm nói:

- Cái khác ta không biết, nhưng hắn ở phương diện luyện đan là có kỳ ngộ, vài ngày trước có chút đan dược tiểu Tuyết luyện chế nhiều lần cũng không thành công. Nàng là Ẩn Phong thân thể, trời sinh có năng lực khống chế hỏa diễm, chỉ cần để cho nàng nhập môn, cho dù dược tề cấp chín đối với nàng mà nói cũng rất nhẹ nhàng. Nhưng mà mấy dược phương kia lại rất kỳ quái, độ khó phi thường to lớn, yêu cầu đối với khống chế tinh thần lực cơ hồ đạt đến trình độ luyện chế Phàm đan trung phẩm. Coi như là ta, cũng phải thử ba lượt mới hiểu được, dần dần mới có thể khống chế tốt.Truyện sưu tầm by Mạnh Thường Quân - MangaClub.Vn ]

- Cái kia còn chưa chắc, nói không chừng hắn lấy được từ chỗ nào đó.

Tuy Trình Tiếu Thiên nói như vậy, nhưng mà nghe người khác khoa trương Tôn nhi của mình, trong lòng vẫn là rất vui vẻ.

- Vậy hẳn là có người tùy ý điều chế đan dược, tiến hành theo chất lượng, hơn nữa mỗi chủng dược vật đều hữu dụng, đa số đều dùng để điều trị thân thể, cố bản bồi nguyên, cũng có rất nhiều loại là vì khôi phục nguyên khí, trị liệu nội ngoại thương lúc chiến đấu.

Đông Phương Linh Lung ung dung nói, nâng chén trà lên, nhẹ nhàng uống một ngụm:

- Chỉ tiếc, thời gian gần đây hắn không có nhà, ta cũng không có biện pháp hiểu rõ rốt cuộc là sau lưng của hắn có người dạy, hay là bản thân hắn biết, nếu như là bản thân hắn biết. . .

Thêm Bình Luận