Đan Thần

5.5/10 trên tổng số 4 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Nhân sinh hung hăng càn quấy của quần là áo lượt từ nay về sau bắt đầu, truy cầu đỉnh phong đan đạo vô thượng, thành tựu Bất Hủ Đan Thần!. - Tồn tại thập đại đại sư đan đạo đỉnh phong nhất Cửu Châu, b …
Xem Thêm

Chương 3: Đi, Ngươi Đi Được Sao??
Lúc này cửa sân mở ra, xa xa đang có một đội binh sĩ tuần tra đi

qua sân nhỏ, nghe được mệnh lệnh liền dừng lại. Cầm đầu là đội trưởng

trẻ tuổi nhất của phủ Trấn Quốc Công La Anh Hùng, tuy không đến hai mươi tuổi, nhưng thân thể cường tráng, trên gương mặt cương mãnh có một vết

thương cực lớn xẹt qua mắt trái, làm cho tuổi còn trẻ chính hắn lộ ra

phi thường hung mãnh. Nghe được trong sân có âm thanh la lên, đám binh

sĩ lập tức chuẩn bị tiến lên xem xét phát sinh chuyện gì.

- Thanh âm này. . . Là của đại thiếu. . .

- La đội, đại thiếu bên kia có việc. . .

. . .

La Anh Hùng nghe được mệnh lệnh, thân thể cũng lập tức căng cứng, ai ăn

gan báo không muốn sống nữa hay sao, lại dám nháo sự ở phủ Trấn Quốc

Công, nhưng sau khi quay đầu thấy Trình Cung trong sân, khí tức hung ác

cùng sát khí trong mắt lập tức tiêu tán. Nghe được thủ hạ nói, hắn càng

nhịn không được run lên, hai đấm nắm chặt.

- Đều đứng lại cho ta, ai cho các ngươi động.

Thanh âm La Anh Hùng cũng không lớn, nhưng rất có lực uy hϊếp, mấy người sau

lưng đều dừng lại, khó hiểu nhìn về phía La Anh Hùng.

Hai đấm La

Anh Hùng nắm chặt, phẫn nộ nhìn thoáng qua Trình Cung trong sân, Trình

gia là gia tộc Chiến Thần của Lam Vân đế quốc, là Thần trong suy nghĩ

của tất cả tướng sĩ. Nhưng chỉ có người trước mắt này, hắn lại làm cho

gia tộc Chiến Thần hổ thẹn, hắn là sỉ nhục của gia tộc.

- Nhưng mà La đội, vừa rồi đại thiếu có lệnh. . .

- Quân nhân, chỉ nghe quân lệnh, hắn. . .

La Anh Hùng nhìn thoáng qua Trình Cung trong sân, vô cùng tức giận hừ một tiếng, trực tiếp dẫn người ly khai.

Lúc này trong sân hào khí khẩn trương, cũng không có nhiều người chú ý tới

La Anh Hùng, hạ nhân ngoại viện đều khẩn trương nhìn vào bên trong, mà

hai gã thủ vệ ở cửa lớn cùng hai gã thủ vệ ở nội môn đều vọt vào.

- Bắt ta. . . Ha ha. . .

Nghe được Trình Cung nói, không những Dư Siêu Quần không sợ, mà lập tức cất tiếng cười to, như là nghe được một truyện cười.

Nghe được mệnh lệnh của Trình Cung, thủ vệ trong sân xông tới trước tiên,

những binh lính này không phải gia đinh bình thường mà đại gia tộc bồi

dưỡng, bọn hắn đều là từ trong núi thây biển máu gϊếŧ đi ra, mặc dù chỉ

là binh sĩ bình thường, nhưng mỗi người đều có được lực lượng ngoài

Thoát Thai kỳ tầng sáu.

Tu luyện nguyên khí mỗi một cảnh giới,

ba, sáu, chín đều là bình cảnh khó vượt qua nhất, Thoát Thai kỳ cũng như thế, vô số người chung thân bị kẹt ở một cảnh giới. Tầng ba của Thoát

Thai kỳ sẽ làm cho lực lượng gia tăng gấp đôi, chỉ cần chăm chỉ tu luyện một ít cũng có thể đạt tới. Đột phá tầng ba, dưới tầng sáu thì mạnh hơn người bình thường gấp ba, hơn nữa cũng bắt đầu tu luyện nguyên khí

chính thức.

Mà trên Thoát Thai kỳ tầng sáu thì có được lực lượng

vượt qua người bình thường gấp mười lần, quan trọng nhất là lúc ra tay

có một ít nguyên khí bám vào, uy lực kinh người, chỉ bằng vào cường độ

thân thể cũng có thể đơn giản đánh nát tảng đá.

- Trình đại

thiếu, đầu óc của ngươi có phải bị người làm hỏng rồi hay không, Dư Siêu Quần ta không phải là hạ nhân của Trình gia các ngươi cũng không phải

binh sĩ Trình gia các ngươi. Ta chính là đệ tử của Vân Đan Tông, đến

Trình gia các ngươi làm cung phụng cũng là nể mặt mũi Trình lão gia tử.

Dư Siêu Quần nói xong, khinh thường nhìn thoáng qua mấy binh sĩ chung

quanh, sát khí của bọn hắn thật là đủ, nhưng dù sao cũng chỉ là Thoát

Thai kỳ mà thôi. Nói như thế nào mình cũng đã đạt tới Hoán Cốt kỳ tầng

thứ ba, nguyên khí vào xương, cường như kim thiết, chỉ bằng mấy tên này

cũng muốn bắt mình.

Vân Đan Tông? Loại Tông phái Luyện Đan nhỏ bé này, trên đại lục có quá nhiều, Trình Cung căn bản chưa từng nghe qua,

từ trong trí nhớ lộn xộn kia mới biết được một ít. Vân Đan Tông này là

môn phái luyện đan lớn nhất của Lam Vân đế quốc, nghe nói tổ sư là một

nhân vật năm đó khởi nghĩa cùng Thái tổ, Vân Đan Tông đã từng xuất hiện

một gã Đan sư cửu cấp, hôm nay tông chủ là một gã Đan sư thất cấp.

Dư Siêu Quần nói ra Vân Đan Tông, chứng kiến Trình Cung khẽ nhíu mày, thần sắc càng đắc ý, Vân Đan Tông tuyệt đối là một trong các thế lực siêu

cấp của Lam Vân đế quốc, coi như là Trình gia cũng không dám đơn giản

trêu chọc.

- Vân Đan Tông đúng không.

Trình Cung cất bước

đi về phía tiểu nữ hài, nhìn tổn thương trên người tiểu nữ hài, không để ý tổn thương trên tay dốc sức liều mạng nâng dược vật lên, ánh mắt

Trình Cung nhìn Dư Siêu Quần càng thêm khó chịu, ánh mắt nhìn dược liệu

dưới mặt đất, lại nhìn về phía Dư Siêu Quần nói:

- Vân Đan Tông

dạy ngươi dùng yêu thú năm cấp Hổ Yêu Huyết giả mạo yêu thú thất cấp Hổ

Yêu Huyết sao? Vân Đan Tông dạy ngươi dùng Hà Thủ Ô năm mươi năm giả làm Hà Thủ Ô ba trăm năm sao? Vân Đan Tông còn dạy ngươi dùng Bách Linh

Diệp là dược liệu âm hàn hỗn hợp cùng Hổ Yêu Huyết nhiệt tính sao? Chẳng lẽ sư phụ ngươi không có nói cho ngươi biết như vậy sẽ bạo lô sao?

Mấy binh lính kia không biết cái gì, nhưng mà hình như tiểu nữ hài kia có

chút hiểu rõ đối với dược vật, thoáng cái cứng đờ. Mà Dư Siêu Quần thì

triệt để ngốc tại chỗ, làm sao có thể, tại sao hắn lại biết, dược lô đã

vỡ nát, tất cả dược vật đã cơ bản hủy diệt, coi như là Đan sư đến, cũng

không có thể nhìn ra năm cụ thể ah. Chẳng lẽ tiểu tử này phái người điều tra mình, biết mình âm thầm nuốt dược liệu nhà hắn?

- Hừ.

Sắc mặt Dư Siêu Quần thay đổi mấy lần, lập tức nói:

- Nói hưu nói vượn, ngươi hiểu cái gì gọi là luyện dược sao, ta xem hôm

nay là ngươi cố ý bới móc, Trình gia ngươi đã đối đãi với ta như thế, ta cũng chỉ có thể trở về môn phái bẩm báo, cáo từ.

- Đi, ngươi đi được sao.

Luyện dược sư có thể nói là Đan sư dự bị, tuy chín phần cả đời dừng bước ở

đây, nhưng bọn hắn coi như là một bộ phận của đan đạo. Thấy Dư Siêu Quần là loại Luyện dược sư vô sỉ này, tâm Trình Cung muốn gϊếŧ hắn cũng có,

chỉ là lúc này lực lượng của mình còn quá yếu, xem ra Dư Siêu Quần này

đã đạt tới Hoán Cốt kỳ, rất khó đối phó.

Nhưng Trình Cung lại không có ý định buông tha hắn như vậy:

- Các ngươi còn sửng sờ ở kia làm gì, bắt hắn lại, nếu giao ra đồ vật đã

nuốt mà nói, thì đánh tám mươi gậy, đuổi ra khỏi phủ, nếu như phản kháng thì gϊếŧ ngay tại chỗ, sau đó mang thi thể của hắn cùng lò đan nổ tung

này đến Vân Đan Tông.

Bốn binh sĩ này cũng rất ngoài ý muốn,

trước kia tuy Trình đại thiếu ở bên ngoài hung hăng càn quấy, nhưng ở

trước mặt Dư Siêu Quần này còn chưa dám xằng bậy, cho dù muốn nhờ hắn hỗ trợ luyện chế một ít dược vật cũng phải cho hắn rất nhiều chỗ tốt. Hôm

nay là làm sao vậy, hơn nữa giọng điệu này cùng khí thế kia, làm cho bọn hắn phảng phất lại nhớ tới quân doanh, những người này cũng mặc kệ Dư

Siêu Quần là ai, nghe Trình Cung nói như vậy lập tức muốn xông lên.

- Trình Cung ngươi dám. . .

Dư Siêu Quần thấy bốn binh sĩ này thật muốn xông lên, thân thể của hắn có

chút lui về sau, nguyên khí Hoán Cốt kỳ cường đại tràn ngập toàn thân.

- Hoán Cốt kỳ rất cường đại sao? Vân Đan Tông rất giỏi sao? Ngươi biết

nơi này là chỗ nào không, nơi này là phủ nhất đẳng Trấn Quốc Công của

Lam Vân đế quốc, coi như là tông chủ Vân Đan Tông các ngươi đến đây cũng không dám tùy ý động thủ. Hôm nay nếu như ngươi dám phản kháng một

chút, ta sẽ lập tức lệnh người gϊếŧ chết ngươi. Ngươi cho rằng chỉ bằng

ngươi một cái Hoán Cốt kỳ, có thể gϊếŧ ra phủ Trấn Quốc Công sao, nếu

như ngươi có tự tin này mà nói, ngược lại có thể thử một chút.

Nhìn Dư Siêu Quần, Trình Cung cười mỉm nói, bộ dáng như chờ ngươi ra tay.

Sắc mặt Dư Siêu Quần thay đổi mấy lần, hắn không nghĩ tới người thường

xuyên vuốt mông ngựa hắn, cầu mình cho hắn một ít thuốc mê, xuân dược,

hôm nay lại có thể nói ra lời nói này, nhưng nghe Trình Cung nói xong,

hắn lập tức rùng mình.

- Ta muốn gặp gia chủ, ta muốn gặp Trấn Quốc Công. . .

Trình Cung cười cười, rất tùy ý nói:

- Cái kia không có tất yếu, xử trí một Luyện dược sư nho nhỏ như ngươi,

đâu cần kinh động nhiều người như vậy, dẫn hắn đi, nếu như phản kháng

gϊếŧ chết bất luận tội.

- Vâng.

Trình Cung là người Trình

gia, trước kia những binh lính này nhìn thấy Trình Cung đi theo phía sau Dư Siêu Quần đều cảm giác không thoải mái, hôm nay trong nội tâm rất

thống khoái ah. Quan trọng nhất là, Trình Cung nói ba xạo vài câu, lại

làm cho Luyện dược sư bình thường cao cao tại thượng, cao thủ Hoán Cốt

kỳ này ngoan ngoãn bị bọn hắn mang đi, không dám có chút phản kháng.

- Thiếu gia. . . dược. . .

Thấy Dư Siêu Quần mặt xám như tro, toàn thân run rẩy cũng không dám có chút

phản kháng bị mang đi, tiểu nữ hài đau lòng nhìn về phía dược liệu lần

nữa.

- Ta đã tốt rồi, ngươi trước đi tắm rửa thoáng một phát, một hồi bọn người kia lấy dược liệu trở lại, ngươi dùng ba cây Bách Linh

Diệp, hai cây Hà Thủ Ô làm dẫn, lẫn vào dược vật ngoại thương bình

thường, thương thế rất nhanh có thể chuyển biến tốt đẹp.

Lực

lượng bản thân chưa đủ thật sự là phiền toái, còn phải phí nhiều miệng

lưỡi như vậy, cái này nếu là lúc trước, dùng tính tình của mình đã trực

tiếp diệt sát rồi. Thân thể này quá yếu, vừa rồi đội binh sĩ kia cũng

không tới, nếu quả thật triệt để chọc giận Dư Siêu Quần, làm cho hắn

không đường thối lui dốc sức liều mạng cùng mình, cái kia thật nguy

hiểm. Xem ra mình còn phải nghĩ biện pháp trước điều trị thân thể thoáng một phát, còn có Hư Không Âm Dương Đỉnh kia, cái kia là mấu chốt mình

đoạt xá trọng sinh, nhất định phải nghiên cứu rõ ràng.

Trình Cung không giống Đan đạo đại sư bình thường, hắn không môn không phái chu du thiên hạ, thấy sự tình không vừa mắt nhất định sẽ ra tay, hơn nữa ra

tay tàn nhẫn không chút lưu tình. Bởi vậy có không ít bằng hữu sinh tử,

nhưng mà người đắc tội cũng không ít, thậm chí có lần bị một quốc gia

hoặc là mấy môn phái liên hợp đuổi gϊếŧ, nhưng Trình Cung lại không thèm để ý. Nam nhân sống trong thiên địa, có cái nên làm có việc không nên

làm, làm việc không hỏi trời xanh không hỏi quỷ thần, chỉ cầu không thẹn với lương tâm.

Tuy tính cách như thế, nhưng cũng không thể nói

Trình Cung không biết nặng nhẹ làm xằng bậy, trên thực tế hắn không môn

không phái, có thể trở thành một trong Cửu Châu thập đại Đan đạo đại sư, có thể gây ra vô số phiền toái, thậm chí đoạt được Cửu Châu đệ nhất

Thần khí cũng bình yên vô sự, cái này đã nói rõ năng lực của hắn không

giống bình thường, năng lực này cũng không chỉ là lực lượng mạnh đơn

giản như vậy.

Lúc này vừa mới đoạt xá trọng sinh, Trình Cung còn

có rất nhiều sự tình không hiểu rõ, cho nên cũng không đi để ý chuyện

này quá nhiều, trực tiếp quay người vào phòng.

Khuôn mặt tiểu nữ

hài kia còn bị khói đen bao phủ, nhưng từ trong ánh mắt của nàng có thể

nhìn ra khϊếp sợ cùng với vô cùng sùng bái.

. . .

Lúc này ở cách đó không xa, trên một tiểu lâu hai tầng, Trình Tiếu Thiên đứng ở nơi đó, theo sau hắn là lão quản gia lão La.

- Lão gia, Anh Hùng niên kỷ còn nhỏ, dễ dàng hành động theo cảm tình, không hiểu nhiều sự tình, trở về ta sẽ trừng phạt. . .

- Tiểu tử này ta rất thích, về sau sẽ là mãnh tướng.

Trình Tiếu Thiên lơ đễnh khoát tay áo:

- Anh Hùng cũng là ta nhìn lớn lên, loại chuyện này không trách hắn.

La Anh Hùng là cháu trai duy nhất của lão La, tuy Trình Tiếu Thiên nói như thế, nhưng trong lòng lão La đã quyết định, tìm thời gian hảo hảo thu

thập tiểu tử này thoáng một phát. Ở đây cũng không phải là quân doanh

chiến trường, tính tình kia phải thu liễm thoáng một phát mới được, dù

nói thế nào Trình Cung cũng là chủ tử, nếu như thật xảy ra chuyện gì,

trách nhiệm có thể to lắm.

- Lão gia, Dư Siêu Quần kia là người Vân Đan Tông, có cần ta giải quyết tốt hậu quả hay không.

- Vân Đan Tông rất giỏi sao? Nơi này là phủ nhất đẳng Trấn Quốc Công của Lam Vân đế quốc. . .

Trình Tiếu Thiên cũng không có trực tiếp trả lời, trong miệng lẩm bẩm lời

Trình Cung mới vừa nói, trên nét mặt lộ ra ngoài ý muốn cùng kinh ngạc,

hơn nữa là một loại thoải mái, đây mới là cháu ruột của Trình Tiếu Thiên ta, đây mới là phong phạm của người Trình gia ta.

Lão La đi theo bên người Trình Tiếu Thiên gần năm mươi năm, tự nhiên minh bạch ý tứ của Trình Tiếu Thiên, lập tức gật đầu nói:

- Dư Siêu Quần này cũng xác thực rất hư không tưởng nổi, tuy hắn là người Vân Đan Tông, nhưng làm việc cũng có chút quá đáng, trước kia ta cũng

đề cập qua chuyện này cùng gia chủ, hiện tại đuổi hắn ra ngoài cũng tốt.

- Lão La, ngươi nhìn ra cái gì không vậy?

Trình Tiếu Thiên căn bản không có để ý tới Dư Siêu Quần, ngược lại là ánh mắt nhìn chằm chằm vào cửa phòng Trình Cung.

- Vừa rồi Đại thiếu rất có khí thế, nói chuyện cũng rất sắc bén, cái này

không giống cùng thời điểm bình thường khi dễ người, quần là áo lượt, bá đạo, mặc dù chỉ là mấy câu, lại làm Dư Siêu Quần kia không dám xằng

bậy.

Lão La nghĩ nghĩ tình huống vừa rồi, nói ra phân tích của mình.

- Đây vẫn chỉ là thứ nhất, vừa rồi ta cảm nhận được một loại sát khí,

thoáng qua tức thì. Cổ sát khí này rất mạnh, vừa rồi không ngờ tiểu tử

này động sát tâm, cho tới bây giờ hắn không có chơi qua chiến trường,

nhưng cổ sát khí này ngay cả ta cũng cảm thấy kinh hãi. Nhưng nếu như

vừa rồi hắn thật sự lộ ra ý muốn gϊếŧ Dư Siêu Quần, khoảng cách gần như

vậy, vừa rồi chung quanh không có cao thủ, nếu như Dư Siêu Quần muốn dốc sức liều mạng mà nói, coi như là ta và ngươi chỉ sợ cũng không đuổi tới kịp. Nhưng hắn vẫn khống chế được cục diện rất tốt, sau đó hóa giải

nguy cơ.

Đây mới thực sự là địa phương làm cho Trình Tiếu Thiên

giật mình, hắn vốn là muốn đến xem Trình Cung khôi phục như thế nào, lại không nghĩ lại thấy một màn như vậy.

- . . .

Lão La không có trả lời, bởi vì hắn không có cảm nhận được sát khí của Trình Cung,

cảm giác cùng bình thường hơi có chút bất đồng, nhưng lại không thể rõ

ràng, chỉ có thể nói Dư Siêu Quần không may.

- Có phải ngươi muốn nói, kỳ thật cái này chỉ là ảo giác của ta hay không.

Trình Tiếu Thiên rất rõ ràng đoán được tâm tư của lão La.

- Lão gia, ta sẽ cho người tùy thời quan sát nhất cử nhất động của đại

thiếu, có lẽ sau khi đại thiếu trải qua sự tình lần này, thật sự có cải

biến cũng không chừng. Chỉ là gia chủ đã đi lâu như vậy, có cần phái

người đi đón hay không.

Lão La chấp nhận suy đoán của Trình Tiếu

Thiên, lại không muốn đả kích Trình Tiếu Thiên. Đi theo bên người Trình

Tiếu Thiên năm mươi năm, hắn quá rõ ràng Trình gia giờ phút này thoạt

nhìn cường thế vô cùng, quyền thế ngút trời, nhưng tuyệt đối không vững

vàng như bề ngoài như vậy.

- Hắn là Bạo Hùng, nếu như ngay cả nhi tử bị đánh thành như vậy cũng không làm ồn ào, hắn cũng không phải là Bạo Hùng rồi.

Trình Tiếu Thiên nói xong, ánh mắt nhìn gian phòng Trình Cung, chẳng lẽ vừa

rồi kia chỉ là ảo giác, chẳng lẽ Trình gia thật sự khổ sở ba đời. Chỉ là hôm nay ngược lại là thật bất ngờ, tuy bình thường Trình Cung quần là

áo lượt, nhưng trong chuyện này xử lý có chút khí phách, kia mới là

Trình gia ta, nếu như hắn có thể vì việc này mà hồi tâm học giỏi, con hư biết nghĩ lại quý hơn vàng cũng là chuyện tốt.

Thêm Bình Luận