Chương 42

Cận Chính tây trang phẳng phiu đứng ở phía dưới ánh đèn nê ông màu xanh lá xanh biển của bảng hiệu thật lớn, khí hậu mùa hè nóng bức, tiếng người ồn ào, hôm nay thời tiết còn có mây bay thấp không gió, đều làm cho tinh thần hắn có chút áp lực và dao động.

Tàn dư bụi tro đen rơi ra ngoài ở đây, hắn lại nghĩ đến Tân Bảo Châu.

Không phải là thứ trong mười mấy năm qua này, đơn giản bởi vì tâm tư dạo chơi mà vô tình nghĩ đến chạm vào đoạn ký ức kia, mà là một thứ khác gần đây càng ngày càng quấy rối suy nghĩ của hắn.

Nơi này là Lan Quế Phường, buổi tối thứ bảy.

Ánh mắt kìm lòng không đậu dừng ở trên ngã tư đường đứng một chút, do dự chốc lát, cuối cùng vẫn không lên xe, trước tiên kêu tài xế chờ, còn mình thì lấy điện thoại trong túi quần ra.

Thật ra hôm nay hai người đã thông qua một cuộc điện thoại vui vẻ vừa phải.

Cận Chính đã chu đáo để luật sư của mình dự tính thỏa thuận trước hôn nhân, trợ lý cũng nhiều lần liên hệ cho Tân Bảo Châu, hẹn cô thời gian để tới văn phòng của Cận Chính quyết định chi tiết trong đó.

Nhưng đều không ngoại lệ, Tân Bảo Châu tìm viện cớ từ chối tất cả, không phải hôm nay có hoạt động xã đoàn, thì chính là ngày mai có luận văn đuổi theo, tóm lại, hẹn ba lần, một lần cô cũng không chịu nhả ra.

Dường như so với người đi đường còn vội vã hơn, trên thực tế thì hoàn toàn không đem chuyện này để ở trong lòng.

Trợ lý thật sự khó xử nhìn tin tức trên báo chí, hai bên đều giả vờ giải thích, lúc này dòng dư luận chuyển biến rất nhanh, nhưng Tân tiểu thư vô cùng không phối hợp lịch trình mỗi ngày của ông chủ mình.

Mỗi lần nối máy điện thoại trước hết cũng còn nhớ rõ hỏi hắn tới cùng: Cận Chính có giới thiệu hạng mục quản lý tài sản tốt cho cô hay không.

Hơn hết là không nên mạo hiểm, lại có báo cáo khổng lồ cái loại cho vay nặng lãi này.

Cận Chính nghe thế tự nhiên lại cười lạnh: Trên đời này nào có bữa cơm thuận lợi như này? Một vòng trước còn nói cái gì mà muốn học hỏi vài thứ, cũng chỉ sợ là nói dối với hắn, Tiểu hỗn cầu này rõ ràng không nghĩ tới học cá chỉ nghĩ mỗi vớt cá thôi. Tính toán nhỏ nhặt thì rất tinh ranh.

Cuốc điện thoại cuối cùng buổi sáng ngày hôm nay vẫn là Cận Chính tự mình gọi qua, mới vừa kết nối được bên kia thì chính là tràn ngập âm nhạc đinh tai nhức óc trong xe.

Tân Bảo Châu đang trên đường đi ăn cơm trưa, vốn chỉ qua loa vài câu với Cận Chính, nghe lời nói của hắn vô cùng chính xác, muốn cô nghỉ hè liền bắt đầu đến công ty thực tập học làm việc cùng hắn, hơn nữa dự định ở giữa tháng tìm cơ hội tự mình tới cửa thăm hỏi nhà họ Tân, giành được sự đồng ý của đối phương cho phép bọn họ yêu đương.

Trong giọng điệu lại càng không chừa lại bất cứ đường sống nào.

Tân Bảo Châu lúc này mới rầu rĩ không vui, khí thế tang thương nói: Buổi sáng ngày mai sẽ đi qua xem xem hợp đồng.

Dù sao cũng là cô gái nhỏ bảy năm của Cận Chính, Cận Chính thông cảm cho cô ngày thường học tập vất vả, mấy cô gái tuổi này đều có tính ham chơi.

Chắc là kế hoạch nghỉ hè là du lịch ăn chơi vui vẻ cùng đám bạn, nên dằn lại tính khí hỏi cô nghỉ hè có muốn đi nơi nào hay không, còn chưa nói xong câu tiếp theo sắp tới bản thân đi công tác cô có thể thuận tiện đi theo để giải sầu.

Tân Bảo Châu đã vội vàng muốn cắt đứt điện thoại, nói là mình đương nhiên có rất nhiều nơi muốn đi, hiện tại phải chạy đến khách sạn Bốn Mùa chúc mừng sinh nhật bạn.

Thời điểm giọng vội vã vang lên, Cận Chính cầm di động, lông mi nhíu thật chặt.

Gác di động xuống, hai mươi phút sau, vẫn là tốt tính lục lọi gửi tới một tin nhắn cho cô: “Uống ít rượu chút. Đừng làm cho bác gái không yên lòng.”

Nhưng Tân Bảo Châu cũng chờ đủ hai mươi phút sau phản hồi hắn một cái tin nhắn, nói rõ là không cảm nhận được sự quan tâm của hắn, còn phải cố tình chật một tiếng giải thích một câu: “Người trẻ tuổi chúc mừng đương nhiên là phải uống rượu! Đã lâu rồi tôi không thả lỏng. Đêm nay xuyên đêm ở Lan Quế Phường, tôi đã sớm thông báo cho mẹ. Không cần ông cụ lo lắng.”

Loại thành tâm dâng lên gặp tin nhắn này đương nhiên Cận Chính sẽ không phản hồi, trực tiếp động động ngón tay xóa bỏ.

Nhưng bây giờ đây người đang ở kế bên Lan Quế Phường, nhìn thấy xung quanh không ít nam nữ ở đầu đường uống đến mức ngã trái ngã phải, khó tránh khỏi lo nghĩ cho an nguy của cô.

Cũng chính là khéo sao mà, mới vừa sờ lấy di động ra, điện thoại còn chưa có gạt ra, hắn liếc mắt một cái liền trông thấy trên phố đối diện, “Bạn gái nhỏ” Tân Bảo Châu của hắn đang bị hai tên đàn ông trẻ tuổi thân mật ôm ấp đi ra.