Chương 34: Phong độ đâu? Tố chất đâu? Không tồn tại.

Cửa phòng nhà vệ sinh vừa đóng lại, Tân Bảo Châu dám cá rằng lúc mình vừa dứt lời cô nhìn thấy gân xanh trên trán Cận Chính nhảy lên.

Không còn cách nào, cô thật sự mắc tiểu.

Rút đệm bồn cầu dùng một lần cẩn thận trải ra, nhưng lúc ngồi lên vẫn nhịn không được vui vẻ cười ra tiếng còn ngâm nga nửa bài hát do mình sáng tác.

Kiếp trước cô chưa từng thấy vẻ mặt của Cận Chính kinh ngạc bao giờ?

Ngay cả khi hai người mâu thuẫn trở nên vô cùng căng thẳng, cô nói cho hắn biết sự thật mình nɠɵạı ŧìиɧ, mặt hắn cũng không hề biểu hiện ra cảm xúc gì giống như da thịt toàn thân kể cả trái tim đều được xi măng cốt thép đúc thành, không bị tổn thương một chút nào.

Chỉ thiếu điều viết chữ lên mặt là “Tôi căn bản không quan tâm đến cô”, rồi ném thẳng vào mặt cô cho đẹp mặt.

Nghĩ tới đây tâm trạng Tân Bảo Châu lại sa sút, người phạm sai lầm đúng là cô.

Nhưng phụ nữ trong chuyện tình cảm không có cảm giác an toàn chính là như vậy, làm trời làm biển, cầm dao đâm vào tim người mình yêu, nếu cô không thấy đối phương chảy máu, cô sẽ không cảm thấy được yêu chút nào.

Cho dù hắn có cho bao nhiêu, cô cũng chỉ cảm thấy không đủ.

Ai ngờ, con dao đâm vào trống rỗng, nhưng khi cúi đầu xuống lần nữa, lại phát hiện ra rằng cơ thể mình đã bị thủng lỗ chỗ và máu đầm đìa.

Sau khi xác định Cận Chính chưa từng yêu mình, Tân Bảo Châu cũng không biết mình đã kinh ngạc sợ hãi và đau khổ như thế nào, giống như ngực bị thủng một lỗ lớn, gió tây xuyên qua biên giới cuốn đi hơi nóng, chỉ để lại tiếng kêu than vãn mọi nơi.

Rốt cuộc, cô cố gắng kéo dài cuộc sống hôn nhân mấy năm nay có nghĩa lý gì, tình yêu mà cô ấy luôn tự hào từ đầu đến cuối chỉ là một trò cười, tự mình cho là đúng.

Hát không nổi nữa, cô nhịn không được thở dài một h

Cũng không đau khổ vì cho tới bây giờ mình chưa từng được Cận Chính yêu.

Dù sao đó cũng là sự thật ở kiếp trước, cô đã nguyện ý chấp nhận rồi.

Nhưng dù đã hạ quyết tâm không sống dựa vào tình yêu nữa, nhưng cô lại đột nhiên có chút nhớ Trình Ngải Luân.

Chuyện tự sát này, lúc trước vốn là ý nghĩ một mình cô đưa ra trong tuyệt vọng cực độ.

Mất mẹ lại cảm thấy vô cùng căm hận Cận Chính, ngoài chứng mất ngủ và nghiện rượu, kiếp trước cô còn vô cùng nhát gan, luôn muốn trốn tránh mọi chuyện.

Tình thân và tình yêu đều đã mất, hơn nữa thân bại danh liệt và phá sản nghiêm trọng.

Cô thực sự không đủ dũng khí để chống đỡ một thân thể tàn tật như vậy đến cuối đời, cô thậm chí không không dám tưởng tượng rằng một ngày nào đó khi mình sẽ trở thành một bà lão tóc bạc phơ, làm sao cô có thể nhìn lại quãng đời khốn khổ của mình đây?

Cô liền tâm sự suy nghĩ ở trong lòng của mình với Trình Ngải Luân, không ngờ rằng sau khi Trình Ngải Luân nghe xong không hề do dự, rất sảng khoái đồng ý cùng với cô tự tử.

Vẻ ngoài của Trình Ngải Luân không quá sắc cạnh, không giống với vẻ ngoài anh tuấn của Cận Chính, đường nét khuôn mặt của hắn vô cùng dịu dàng, còn dùng cánh môi mềm mại hôn lòng bàn tay cô từng chút từng một, cuối cùng vùi hai má vào trong khuỷu tay cô.

Trình Ngải Luân nói: “Chuyện đầu tư đều là lỗi của anh, anh có lỗi với em, anh đã khiến em thua lỗ rất nhiều. Anh thật sự không nỡ để em một mình cô đơn, để anh đi cùng em trong lòng anh mới cảm thấy thoải mái hơn một chút. Em không cần phải có bất kỳ gánh nặng gì.

Phụ nữ đều là động vật giàu tình cảm, khi đối mặt với người đàn ông sẵn sàng chết vì mình, nói cô ấy không chút động lòng là nói dối.

Đó cũng là lần đầu tiên, Tân Bảo Châu ở trên cán cân tình yêu nghiêng về phía Trình Ngải Luân.

Tuy rằng bị thiên hạ mắng mỏ chửi rủa, bị đồn là không trong sạch nhưng Tân Bảo Châu cũng không phải là người máu lạnh như Cận Chính, ít nhất trong thời gian ở bên Trình Ngải Luân, trong lòng cô cũng tồn tại một bí mật không thể nói cho người khác

Jin Zheng giả vờ yêu cô ấy sâu sắc trong cuộc hôn nhân, nhưng cô ấy đã

Trong cuộc hôn nhân này Cận Chính luôn giả vờ yêu cô, nhưng sau khi ly hôn cô lại cố gắng hết sức để giả vờ rằng cô ấy không còn yêu hắn nữa.

Bí mật này Trình Ngải Luân không biết, Cận Chính không biết, càng đáng sợ hơn là cô lừa gạt chính bản thân cô.

Thật ra cô chưa bao giờ thực sự muốn gắn bó với Trình Ngải Luân từ tận đáy lòng.

Sở dĩ sau khi phá sản còn ôm ảo giác không thực tế đối với Cận Chính, sở dĩ đến tận trước khi chết mới tháo nhẫn kim cương trên tay xuống, đều là vì lý do này.

Từ lúc bắt đầu nɠɵạı ŧìиɧ căn bản đã là một hồi sai lầm ngoài ý muốn, sau đó cô giả bộ thay lòng đổi dạ cũng thuận nước đẩy thuyền, mượn sai lầm này để đau xé lòng, chạy trốn con đường phía trước không biết ra sao của cuộc hôn nhân tan nát này mà thôi.

Nhưng thật không may, chọn con đường này kỳ thật cũng là ngõ cụt.