Cận Chính nóng lòng muốn hợp tác với nhà họ Tân, bản thân hắn có điều kiện tốt, cũng chưa từng kết hôn, vì vậy hôn nhân gia tộc đương nhiên là phương pháp tốt nhất để nhanh chóng giành được sự tin tưởng của nhà họ Tân.
Ai cũng đều biết Tân Thiệu Khanh đã sớm bước qua tuổi năm mươi, nhưng dưới gối chỉ có ba đứa con gái.
Con gái lớn Tân Ái Linh và con gái thứ Tân Xảo Tư đều là con của vợ cả Quách Văn Gia, còn về cô em út Tân Bảo Châu lại là “con gái riêng” duy nhất của nhà họ Tân.
Ngay từ đầu Đường Ba cho rằng Cận Chính sẽ tìm cơ hội ở chung để kết thân với Tân Ái Linh người trạc tuổi hắn.
Suy cho cùng cô ấy cũng xuất thân từ một gia đình danh giá, là “con vợ cả” chân chính, cũng được một tay Quách Văn Gia một người cũng xuất thân từ danh gia vọng tộc lâu đời nuôi dạy lớn lên, Tân Ái Linh không chỉ thông thạo ba ngoại ngữ, mà thành tích nghệ thuật cũng khá cao.
Có một người vợ thanh lịch khéo léo, tham gia vào lĩnh vực kinh doanh các tác phẩm nghệ thuật, hơn nữa còn có mối quan hệ rất rộng, rất nổi tiếng trong giới ngân hàng của bọn họ.
Vốn tưởng rằng Cận Chính cũng có ý định này, thậm chí khi bọn họ gặp mặt Tân Thiệu Khanh ở những nơi công cộng đông người, đối phương cũng ưu tiên giới thiệu với hắn về phòng đấu giá tác phẩm nghệ thuật mà con gái lớn của mình làm.
Mời hắn nếu rảnh rỗi có thể đi đến ngồi một chút.
Nhưng Cận Chính không chỉ không chủ động đi tới, ngược lại vào ngày sinh nhật của cô em út con vợ lẽ Tân Bảo Châu, hắn và Đường Ba được mời tham dự buổi sinh nhật do Thái Trân Trân thu xếp.
Chưa chào hỏi vợ cả đã đến gặp vợ hai.
Huống hồ làm việc phải thận trọng, điều tra rõ ràng sở thích của tam tiểu thư, không làm thì thôi làm thì động tác đầu tiên chính là chiều theo sở thích của cô, quà tặng là một con ngựa lùn nhưng vô cùng tốt.
Số tiền không nhiều, nhưng để có thể đích thân chọn lựa mua được ngựa từ nước ngoài về thì cũng phải có giấy chứng nhận vận chuyển trở về, cũng cần trả phí nhập hội ở trại nuôi ngựa, vậy cũng không phải là một số tiền nhỏ.
Lúc ấy Đường Ba cũng không vạch trần điều đó, nhưng âm thầm suy đoán, Cận Chính người này rất tinh, sở dĩ chọn Tân Bảo Châu, đại khái cũng sẽ không bởi vì dáng vẻ xinh đẹp của đối phương. Dù sao người trong vòng tròn này, chỉ cần có tiền là đi phẫu thuật thẩm mỹ thì cũng sẽ không quá xấu, chỉ nhìn nhan sắc kén vợ kén chồng cũng quá không biết suy nghĩ rồi.
Có lẽ là bởi vì đối phương nhỏ tuổi?
Tâm tính tương đối đơn thuần trong sáng, yêu đương cũng sẽ dễ dàng theo ý "nhân sĩ xã hội" như hắn sắp xếp.
Không cẩn thận rất có thể còn sẽ nói ra hết chuyện xưa, gốc gác nhà họ Tân.
Theo đạo lý, Tân Bảo Châu ở độ tuổi này, quả thật cũng có thể bị điều kiện của Cận Chính hấp dẫn. Ai cũng không ngờ vào ngày sinh nhật chuyện tốt này lại không thành, đương sự giả vờ “ốm bệnh” không xuất hiện.
Món quà này căn bản không có cơ hội tặng đi.
Trên đường trở về Đường Ba còn luôn miệng châm chọc, mỉa mai, sau đó lại nói mát Cận Chính.
Nói hắn đúng là xui xẻo mong muốn thắng lợi chưa đạt được đã bị bỏ lại ở phía sau, không nghĩ tới đυ.ng phải một người tinh quái không biết điều như vậy. Tốt hơn hết là nên nhanh nhanh từ bỏ ý định ăn cỏ non càng sớm càng tốt, nếu thật sự thích ăn tươi, cưới Tân Ái Linh xong cũng có thể tìm mối quan hệ ngoài hôn nhân như thường.
Vốn tưởng sau ngày đó Cận Chính sẽ đối với cô em út phai nhạt đi.
Nhưng hắn vẫn luôn chú ý đến tin tức của đối phương, không chỉ thu thập “Lịch sử kết giao” của những người xung quanh ở nước Anh, mà ở trong lúc bận rộn vẫn chú ý chuyện Tân Bảo Châu sinh nhật "Trúng tà" ở Hồng Kông bên này
Lại còn quyên góp mấy chục triệu tiền đến Hồng Kông để được tình cờ gặp gỡ người ta.
Nói cho cùng, vẫn là đem "quà mừng sinh nhật" muộn kia tặng đi.
Nhưng thế này thì sao?