Dân Quốc Song Tính Ngụy Huynh Đệ

6.28/10 trên tổng số 39 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
*Tên mẩu chuyện moe tự đặt, vì đây là moe chọn ra vài mẩu ngắn hợp gu trong nguyên bộ tuyển tập H văn song tính của tác giả và tác giả chỉ đặt tên chương thôi không có tên truyện. Thể loại: nguỵ huynh …
Xem Thêm

“Ngô ngô…….. Tiểu……. Khải…….”

Khương Khải đem Tạ Vãn Thư đè ở dưới thân hôn môi, môi lưỡi giao triền, tiếng “Tư tư” liếʍ mυ"ŧ từ trong miệng hai người không ngừng phát ra, nước bọt sáng lấp lánh không cẩn thận tràn ra một tia, ở trên mặt Tạ Vãn Thư mỹ diễm hoặc nhân có vẻ da^ʍ phi kiều diễm…….

Tay Khương Khải đã vói vào dưới sườn xám Tạ Vãn Thư, ở hoa huyệt sớm đã dâʍ ŧᏂủy̠ giàn giụa moi đào, làm thân mình Tạ Vãn Thư không khỏi vặn vẹo lên. Tạ Vãn Thư muốn nói chút gì, lại bị Khương Khải hôn lên môi thật sâu. Huyệt động bị Khương Khải sớm đã thuần thục mà bôi trơn xoa nắn, côn ŧᏂịŧ y còn khống chế không được cương cứng……

“Ngô ô ô…… Tiểu Khải……”

Mặt Tạ Vãn Thư trắng nõn đỏ ửng một mảnh, đôi mắt đẹp phảng phất thủy quang, Cố Anh Tuấn đã là trợn mắt há hốc mồm.

Nguyên lai, nguyên lai….. Là cái dạng này sao!

Hắn sớm biết rằng Tạ Vãn Thư cùng Khương Khải huynh đệ tình thâm, lại không nghĩ rằng, là cái “Tình thâm” này a!

Này…… Cố Anh Tuấn không biết như thế nào cho phải, đối phương giống như liền phải ở trước mặt hắn trình diễn đông cung sống. Tuy rằng hắn háo sắc, nhưng là cũng không có tính toán xem người khác làʍ t̠ìиɦ a……

Nhưng ánh mắt Cố Anh Tuấn vẫn nhịn không được ở trên người Tạ Vãn Thư lưu luyến, nhìn y bị Khương Khải giải khai nút thắt lộ ra cổ tuyết trắng thon dài, nhìn Khương Khải ở nơi đó gieo từng viên dâu tây, nhìn địa phương bị cái bàn ngăn trở, phát sinh tiếng nước rất nhỏ, trong lòng lại càng thở dài…..

Đáng tiếc, đáng tiếc a!

Thiếu chút nữa, đại vưu vật là của hắn!

Chẳng qua hắn thật đúng là so ra kém Khương gia, càng không nghĩ cùng Khương gia đại thiếu gia bá vương này đối nghịch…..

Khương Khải chú ý tới ánh mắt bên cạnh sắc mị mị, mới ý thức được Cố Anh Tuấn còn ở, không khỏi lạnh lùng nói: “Ngươi thế nào còn chưa đi?”

Cố Anh Tuấn biết mình là ngại mắt người ta, thở dài, thất vọng mà đi rồi. (Tội anh hết sức~)

Thiếu chút nữa chuyện này a……

Bên này, Tạ Vãn Thư rốt cuộc có thể nói chuyện, “Tiểu Khải, buông ta ra, chúng ta như vậy không được……”

Khương Khải ánh mắt nặng nề, “Tạ Vãn Thư, có phải mẹ ta cùng ngươi nói cái gì hay không?”

Tạ Vãn Thư quay đầu đi, “Phải lại như thế nào, không phải lại như thế nào……”

Y đã thật cẩn thận, lại không nghĩ rằng vẫn là…… Vì cái gì, bọn họ là huynh đệ đâu……

“Ta là thật sự muốn cùng ngươi ở bên nhau. Rất muốn rất muốn.”

Khương Khải chôn mặt đến trước ngực tuyết trắng ngậm lấy một viên nụ hoa nở rộ mυ"ŧ vào gặm cắn, không có sữa, nhưng có nhàn nhạt hương vị thơm ngọt……

“Ngô ân…… Ân ân ân…….”

Tạ Vãn Thư bị hút vυ" hút đến cả người càng thêm xụi lơ cùng mẫn cảm, trên mặt nhiễm một hồng nhạt, cặp mắt đào hoa kia có thể câu nhân tâm đều run lên…… Không đúng, này không đúng…….

“Tiểu Khải……”

Khương Khải nâng lên một chân trắng nõn thon dài của mỹ mạo ca ca trong lòng ngực, tùy ý đối phương moi đào huyệt thịt lầy lội. Từng đợt nước sốt từ lỗ nhỏ cơ khát chảy ra, làm ướt ngón tay Khương Khải…..

Khương Khải đem ca ca đùi hướng ra phía ngoài mở ra, một chân duỗi tới trên bàn, mặt anh tuấn chôn đến huyệt khẩu ca ca tản ra hơi thở dâʍ đãиɠ mị hoặc không ngừng phun ra nuốt vào da^ʍ trấp lãng dịch hung hăng liếʍ mυ"ŧ nước sốt…..

“Ngô ân……. Muốn chết…… A a……. Tiểu Khải…… Tiểu Khải hút đến hảo sướиɠ……. Ân ân……”

Tạ Vãn Thư bị Khương Khải đè nặng thân thể, dựa vào gối mềm, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ chưa từng thể nghiệm qua……

Khương Khải móc ra côn ŧᏂịŧ lớn dữ tợn đã giương cung bạt kiếm, nhắm ngay hoa huyệt lầy lội. Dươиɠ ѵậŧ thô to không lưu tình đâm rách hoa đế phấn nộn, hung hăng cắm vào nữ huyệt Tạ Vãn Thư vẫn như cũ phấn nộn, đảo phiên tảng lớn thịt môi màu mỡ. Chất lỏng văng khắp nơi, Tạ Vãn Thư lại đau lại sướиɠ rêи ɾỉ.

“Ngô ân ân……. Đau quá……. Tiểu Khải chậm một chút……… A a a……..”

Màng xử nữ đã sớm bị Khương Khải dùng phương pháp khác lộng phá, nhưng lúc này, mới là lần đầu tiên chân chính phá huyệt.

Khương Khải đĩnh động vòng eo cường tráng, vì sợ Tạ Vãn Thư da^ʍ kêu hấp dẫn người tiến đến, tiến lên ngậm lấy môi y, cùng y lại lần nữa môi răng giao triền. Tiếng nước tư tư ở trong góc quán cà phê không ngừng vang lên.

Tạ Vãn Thư đã chịu kɧoáı ©ảʍ cùng kí©h thí©ɧ, bắn một lần lại một lần, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm cho nơi nơi đều dính…… Nhục huyệt bị Khương Khải thao làm đến hoàn toàn tê dại, mỗi một tấc thịt non đều bị đại điểu thô to ma sát đến ứ hồng, huyệt khẩu cùng âm thần bị đâm sưng đỏ……

Khương Khải hung hăng đâm vào rút ra mật huyệt Tạ Vãn Thư, ra ra vào vào, đều là thâm nhập như vậy, đỉnh nhập hoa tâm y. Trong huyệt đạo, từng luồng âm tinh không ngừng phun trên hàn thân hắn, huyệt thịt không ngừng xoắn chặt hắn, làm hắn sướиɠ thấp suyễn ra tiếng.

Trên sườn xám tinh xảo lây dính các loại chất lỏng, trâm cài Tạ Vãn Thư cũng sớm rơi trên ghế, tóc đẹp tán loạn. Trên thân mình trắng nõn như ngọc tím tím xanh xanh, tràn đầy dấu vết bị yêu thương…….

Mắt đẹp Tạ Vãn Thư dính đầy nước mắt, trên mặt mỹ diễm tinh xảo che kín tìиɧ ɖu͙©, miệng nhỏ bị Khương Khải ngậm lấy, kɧoáı ©ảʍ từng đợt lại từng đợt từ nơi giao hợp vọt tới, đại nhũ còn bị nắm thưởng thức. Bộ ngực tuyết trắng thật lớn không ngừng nhảy lên, cảm nhận bộ phận cùng Khương Khải da thịt tương liên càng ngày càng nóng bỏng nhiệt ý, tuyết da cũng trở nên hơi hơi đỏ lên. Đẹp vô cùng.

Hai tiểu thịt cầu dưới côn ŧᏂịŧ Tạ Vãn Thư phấn nộn lung lay, lông tóc thưa thớt cũng dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, lầy lội một mảnh Khương Khải thao mở hoa huyệt trơn ướt, mỗi một lần đâm vào rút ra đều nổi lên mị thịt màu đỏ, lại có rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ bị côn ŧᏂịŧ mang ra tới.

Hảo sướиɠ…… Rất thích……

Y thật muốn, vẫn luôn như vậy a……

Không quản những cái nhìn của người khác, cùng Tiểu Khải, vĩnh viễn vĩnh viễn ở bên nhau…….

Quán cà phê im ắng, trên cửa treo lên thẻ “Không tiếp tục kinh doanh”, nhóm phục vụ từ lâu bị đuổi đi.

Cố Anh Tuấn tiên sinh cũng đang ở trên người một mỹ nhân “Hắc hưu hắc hưu” mà phấn đấu.

Sách, hắn có bao nhiêu tri kỷ, còn thay bọn họ bao hết quán.

Hừ, hắn cũng có người thao a! (Cưng chưa>
Chương 2: Bên cạnh bể bơi mãnh thao dâʍ đãиɠ mỹ ca ca, Tạ Vãn Thư bị nội bắn khóc thút thít xin tha
“Vãn Thư, ngươi thật sự có hảo hảo suy xét qua ta nói sao?”

Mẫu thân Khương Khải, đại danh đỉnh đỉnh Khương phu nhân Lạc Mẫn, đứng bên cạnh bể bơi trong biệt thự, đạm mạc nhìn xuống song nhi đẫy đà nằm trên ghế nghỉ ngơi.

Trên tay nàng xách túi da định chế trân quý, trên người váy liền áo là hàng thủ công Italy độc nhất vô nhị, giày cao gót, phảng phất mang theo ánh sáng, đã cao quý ưu nhã lại khó có thể tiếp cận.

Đây cũng là một nữ tử trải qua qua sóng to gió lớn danh môn, nàng đối với nhi tử duy nhất của mình là yêu thương từ trong lòng, đáng tiếc……. Nhi tử, càng thích người trước mắt này.

Có Tạ Vãn Thư ở, nàng vẫn luôn phảng phất là một mẫu thân dư thừa, cái gì quan tâm quan ái, Tạ Vãn Thư đều có thể mọi mặt chu đáo. Điều này, nàng nội tâm phức tạp. Một phương diện, Vãn Thư làm nàng giảm bớt áp lực cùng gánh nặng, một phương diện phân đi niềm vui nàng vốn nên được có của mẫu tử…….. Nhi tử vẫn như cũ đối nàng hiếu thuận, lại không hề là tiểu áo bông tri kỷ.

(“áo bông nhỏ ấm áp” của mẹ là đứa con hiểu chuyện, luôn quan tâm chăm sóc mẹ, hiểu được sự cực khổ của mẹ nên thân thiết hơn, dễ chia sẻ và thấu hiểu hơn. Về sau người tri kỷ như thế đều có thể gọi là “Tiểu áo bông” không riêng con cái.)

Mà sau lại, nàng dần dần phát hiện cảm tình nhi tử đối Tạ Vãn Thư biến hóa. Nàng từng sợ hãi, từng lo lắng, thậm chí bắt đầu oán trách Tạ Vãn Thư —— nhưng nàng biết, một cây làm chẳng nên non, thế nào khả năng chỉ có y một người sai đâu?

Cho nên nàng chỉ có thể làm chuyện đê tiện, làm y hảo hảo nghĩ kỹ. Rời đi Khương Khải.

Tạ Vãn Thư nghiêng thân, da thịt oánh bạch lỏa lồ ra tới có chút loá mắt, nhũ sóng rung động làm mí mắt Lạc Mẫn run một chút. Cho dù thân là nữ nhân, nàng không khỏi bắt đầu hâm mộ Tạ Vãn Thư hảo dáng người hảo tướng mạo, cũng trách không được nàng nhi tử sẽ…

Hôm nay Tạ Vãn Thư xuyên một thân áo tắm màu đen, thân trên cho dù là bảo thủ ngực, cũng vô pháp che dấu đại nãi tròn trịa. Một đôi chân thon dài trắng nõn đáp trên ghế, càng làm người cơ hồ huyết mạch phun trương.

Thêm Bình Luận