Trận đấu lớn
của đệ tử ngoại môn Nam Huyền Tông, mỗi mười năm cử hành một lần, xem như là một
việc trọng đại của tông môn.
Mục đích của trận đấu lớn là khích lệ các đệ tử tinh tiến, tông môn sẽ nhằm vào
thứ tự của các đệ tử mà ban thưởng. Ít nhất, mười người đúng đầu một giới, tông
môn sẽ ban cho Cố Nguyên Đan. Cố Nguyên Đan chính là đan dược phải dùng để tu
chân giả tiến cấp Cố Nguyên kì, hết sức trân quý.
Đối với đại chiến của đệ tử ngoại môn, Bắc Thần tự nhiên cũng có ý tưởng. Như hắn
tính toán, bình thường đối chiến, hắn mặc dù không địch lại được tồn tại Hóa
Huyết đỉnh phong như Phi Chiến, nhưng về thứ tự cũng là có thể nhận thưởng
Tương đối mà nói, đại chiến tông môn chỗ Mật Châu hắn tuy rằng cảm thấy hứng
thú nhưng không có tính toán sẽ tham gia. Nói giỡn gì chứ, nơi đó chính là một
hồi đại chiến của Đạo Tiên cảnh giới. Hiện giờ tiền bối Ngưng Đan kỳ cũng không
biết đồn trú bao nhiêu, một Hóa Huyết tầng tám như hắn, chớ không phải là muốn
đi chịu chết sao!
Lục Quỳnh vừa hỏi điều này, kia khẳng định sẽ không phải là chỉ hỏi chơi thôi.
Trán Bắc Thần toàn là mồ hôi, sẽ không phải vì ăn mất mấy con linh ngư của
nàng, nàng sẽ mang hắn đi làm vật hi sinh chứ!
Lục Quỳnh nhìn thấy được thần sắc của Bắc Thần trải qua biến hóa, cuối cùng lại
nhìn trộm đánh giá bản thân, lúc này đại khái cũng đoán ra được tâm tư của hắn.
- Tiểu tử hỗn láo này, ăn vụng linh ngư của ta thì thôi đi, còn không nghĩ đến
cái tốt của ta. Ngươi đừng nghĩ nhiều, sự tình ta cũng đã tính toán tốt lắm rồi.
Đại chiến tông môn ngươi sẽ không phải tham gia, hai tháng này cứ ở Đệ Tứ Sơn
đi, sau khi mài dũa tu vi, hai tháng sau để Lưu Phủ dẫn ngươi đi Mật Châu!
Trong lòng Bắc Thần có điểm kinh ngạc, hắn chưa từng nghĩ tới, có một ngày con
đường tu chân của chính mình sẽ bị cao tầng tông môn an bài tốt hết rồi.
Phải biết rằng, Lục Quỳnh là sơn chủ của Đệ Tứ Sơn, thân mình lại là tồn tại cấp
cao của Ngưng Đan tầng tám. Trong Đệ Tứ Sơn này, đệ tử ít nhất mấy trăm, trong
đó Ngưng Đan kì cũng không biết có bao nhiêu người, nàng cư nhiên sẽ khảo luận
trên người chính mình, chẳng lẽ chỉ bởi vì ăn vụng mấy con linh ngư kia sao.
Sơn chủ đã an bài, Bắc Thần tất nhiên là không dám dị nghị điều gì rồi.
Nghe nói Lưu Phủ cũng muốn tiến đến Mật Châu, Bắc Thần bất giác lại tràn ngập tò
mò đối với Mật Châu.
Lưu Quỳnh sau khi thấy Bắc Thần gật đầu đồng ý, tinh quang lóe sáng trong hai mắt,
lộ ra khuôn mặt tươi cười. Chỉ biết tiểu tử này đại khái đã đoán ra mục đích của
hành trình Mật Châu nay rồi. Đối với tâm tính trí tuệ của Bắc Thần, nàng cũng
có nhận thức nhất định. Trong lòng đối với đệ tử trước mắt này cũng là thích
thú vô cùng.
- Lưu Phủ, ngươi mang theo Bắc Thần đi Mật Châu đi, cẩn thận làm việc. Đệ Tứ
Sơn chỉ có hai người các ngươi đi là tốt lắm, đối phó với bọn Đạo Chân Tông không
cần nương tay, sớm hay muộn cũng phải đại chiến một hồi. Còn có Bắc Thần ngươi,
ta biết ngươi nắm chắc bài tẩy trong người, nhưng dù sao tu vi còn thấp, làm việc
cần phải lưu tâm mắt. Các ngươi lần này đi, sợ là mấy năm cũng không về được, cần
phải thật cẩn thận!
Lưu Phủ cùng Bắc Thần thi lễ với Lục Quỳnh:
- Cẩn tuân dặn dò của sơn chủ!
Sau đó, Lục Quỳnh từ bên trong linh thảo linh túy cấp địa Bắc Thần mang về, lấy
ra hai mươi phần, ném cho Bắc Thần.
- Đây là phần thưởng cho những cố gắng của ngươi trong Cực Đạo Sơn, mau chút
tăng cường, mài dũa tu vi tăng lên Cố Nguyên kì. Hiện nay Tu Chân Giới nam vực
sóng to gió lớn, đúng là thời điểm thời thế tạo anh hùng, nhưng phải nhìn xem
ngươi có thể nắm bắt được hay không.
Bắc Thần vui mừng rạo rực thu lại toàn bộ hai mươi phần linh thảo cấp địa, hoàn
toàn không để ý đến hàm ý tài bồi bên trong ngữ khí của Lục Quỳnh.
Lục Quỳnh cũng không để ý, phất phất tay, ý bảo Lưu Phủ dẫn Bắc Thần đi đi.
Sau đó, Lục Quỳnh lại công đạo Tần Bạch, Vương Mục một việc, rồi cũng phái hai
người bọn họ đi ra ngoài.
Trong đại điện ở sườn núi, Lưu Phủ hứng thú tràn đầy đánh giá Bắc Thần, còn cảm
thấy hứng thú vây quanh hắn vòng vo hai vòng, tấm tắc tò mò.
Bắc Thần bị hắn nhìn đến nhức đầu một trận, có điểm không quá thích ứng, tổng cảm
giác được cả người không thích hợp, sắp chống đỡ không nổi Lưu Phủ:
- Tiểu Bắc Bá, đệ cũng được quá a, đi một lần bí cảnh Cực Đạo, nổi danh vạn dặm
không nói, ngay cả vài vị lão tổ Đạo Tiên cảnh giới của tông môn cũng được gặp.
Phải biết rằng sư huynh như huynh đều không có phúc phần kia a. Ở Nam Huyền
Tông này tu luyện hơn mười năm, ngay cả một lão tổ Đạo Tiên cảnh giới cũng
không gặp qua.
- Sư huynh nói đùa, đệ cũng chỉ nhìn từ xa xa thôi, nhóm lão tổ đều thật là thần
bí, làm sao đệ có thể thân cận a. Đúng rồi sư huynh, huynh nói sơn chủ ngài vì
cái gì lại không cho đệ tham gia vào đại chiến tông môn a. Đệ còn tính toán náo
động cho đệ tử Đệ Tứ Sơn chúng ta, lấy điểm thưởng nữa mà!
Đối với việc Lục Quỳnh không cho hắn tham gia đại chiến tông môn, Bắc Thần thật
là nghĩ mãi không rõ.
- Nổi bật của Tiểu Bắc Bá đệ còn không nhiều sao, còn muốn làm một trận náo động
ở bên trong tông môn. Cẩn thận có người nhìn chằm chằm đệ a, thả đệ an tĩnh hai
tháng, một phần để mài dũa tu vi. Mấy ngày nay nếu là có nghi vấn, trực tiếp đi
đến đại điện ở sườn núi tìm huynh. Mật Châu kia tuy rằng chiến đấu cao tầng đã
kết thúc, nhưng tranh đấu của Cố Nguyên kì, Hóa Huyết kì vẫn còn kẹt lại chưa đấu
võ nữa. Lần này chúng ta tiến đến, không thiếu được một trận đấu ác liệt. Đệ tốt
nhất nên tăng tu vi của mình lên tới Hóa Huyết tầng chín đi.
Bắc Thần rời khỏi chỗ của Lưu Phủ thì trời đã tối, nhấc chân liền đi đến tu luyện
thất của Tần Bạch.
- Sư tỷ?
Đứng ở ngoài cửa hô lên một tiếng, Bắc Thần liền ở bên ngoài chờ, dù sao cũng
là buổi tối, hắn cũng không thể trực tiếp xông vào.
- Vào đi, cùng sư tỷ còn khách khí cái gì a!
Bắc Thần ngượng ngùng cười cười, lập tức tiến nhập vào trong tu luyện thất của
Tần Bạch.
Tần Bạch lúc này đang khoanh chân ngồi ngay ngắn, hai tay liên tiếp tung bay, từng
đạo phù quyết được đánh ra, dẫn ra một phù bút huyền khí, hóa từng đạo linh mặc
thành ký hiệu, tiến nhập vào bên trong một đạo phù.
Mắt thấy tình hình như thế, Bắc Thần vội vàng khom người lại, ngồi xếp bằng xuống
ngay tại chỗ, cẩn thận quan sát Tần Bạch luyện chế phù.
Tần Bạch luyện chế là một loại nguyên phù thượng phẩm, Thanh Phong Phù. Ở bên
trong Phi Hành Phù được xem như là một tồn tại thượng thừa.
Có thể đứng ngoài quan sát một vị chế phù đại sư luyện chế phù chuẩn xác, đối với
Bắc Thần lúc này tuyệt đối là một cơ hội khó có thể có được. Hắn ở bên trong Cực
Đạo Sơn, cường thế luyện chế nguyên phù thứ phẩm, chính là thủ đoạn của chế phù
sư cao cấp mới có. Cuối cùng có thể thành công luyện chế được bốn đạo nguyên
phù thứ phẩm, cũng đủ chứng minh, chế phù thuật của hắn đã muốn có đột phát loại
mới. Này liên quan đến việc tăng lên tu vi của bản thân hắn, thần thức tổ khiếu
cũng được tăng cường.
Một lúc lâu sau, Tần Bạch thở phào một cái, thân thủ tiếp được một đạo huyền
phù màu xanh ở giữa không trung.
- Như thế nào, vừa mới quan sát một phen, đã có thể sở ngộ rồi?
Sắc mặt Bắc Thần nghiêm túc, cung kính nói:
- Sư tỷ chế phù thuật lại có tinh tiến, sư đệ theo không kịp!
- Giỏi cho tiểu tử dối trá như đệ a, tỷ cho đệ đến quan sát chế phù, chờ mong đệ
có bản lãnh lĩnh ngộ. Thế nhưng đệ lại chỉ biết nịnh nọt thôi, có phải hay
không muốn bị đánh?
Tần Bạch làm bộ dáng muốn đánh, Bắc Thần vội vàng che đầu của mình lại:
- Sư tỷ đừng đánh, đệ có lãnh ngộ rồi, có lãnh ngộ rồi!
Tần Bạch cũng không phải thật muốn đánh hắn, cười nói:
- Phi Chiến nói rồi, đệ lần này ở ngoài Cực Đạo Sơn, mạnh mẽ luyện chế ra bốn
loại nguyên phù thứ phẩm. Thủ đoạn như thế, chính là sư tỷ cũng không làm được.
Đệ trên con đường chế phù thuật, có ưu thế người bên ngoài khó có thể với tới
được, tốt nhất nên quý trọng đi. Chỗ Phù Các đó sợ là vài vị chế phù đại sư
cũng là đứng ngồi không yên a. Đệ lần này đi Mật Châu, sợ là phải bỏ qua một ít
cơ duyên rồi!
Sau đó, Tần Bạch đưa tay đưa cho Bắc Thần Thanh Phong Phù.
- Lần này đi Mật Châu trước, hung hiểm phi thường, hơi không chú ý một chút, có
thể dẫn đến thân vẫn đạo tiêu. Đệ cần phải cẩn thận, Thanh Phong Phù này liền tặng
cho đệ, thời khắc mấu chốt còn có thể cứu đệ một mạng.
Bắc Thần có điểm chần chờ:
- Sư tỷ, này thật sự là tặng đệ sao, rất quý trọng đi!
- Cho đệ ưu đãi còn không cần phải không, đệ không cần vậy ta để thu lại vậy.
Tần Bạch làm bộ dáng phải thu hồi lại Thanh Phong Phù, Bắc Thần cuống quít tiến
lên đoạt lại, hé miệng ra, lập tức hít đạo phù kia vào trong đan điền.
- Đệ phải nhớ kỹ, sau khi tu vi tấn chức lên Cố Nguyên kì, nguyên phù sẽ không
phải đưa vào trong đan điền để dựng dưỡng nữa. Như vậy đối với tăng lên tu vi của
đệ không có lợi, ngoài vật bản mạng, chỉ có vật có tu vi cao hơn bản thân một cảnh
giới mới có thể đưa vào đan điền, mới có thể giúp ích với tu vi.
- Đệ nhớ kỹ rồi sư tỷ ạ!
- Ừm, nơi này còn một ngọc giản, đệ cầm lấy đi rồi tìm hiểu cẩn thận. Bên trong
có ghi lại một ít chế phù tâm đắc của tỷ. Lại nói tiếp, chế phù thuật của đệ vẫn
là do tỷ dẫn đường, khó trách hạn chế phát triển của đệ. Quá hai ngày nữa tỷ đi
Phù Các một chuyến, xem có thể hay không tìm tòi một ít lĩnh ngộ tâm đắc của chế
phù sư còn lại, mở rộng kiến thức chế phù của đệ.
- Đa tạ sư tỷ!
Bắc Thần sau khi rời khỏi động phủ của Tần Bạch, đi bái kiến Vương Mục một chuyến,
đưa một ít tài liệu luyện khí bản thân không dùng đến, từ chỗ hắn đổi lấy một
nhóm linh thạch.
Sau đó, Bắc Thần lập tức xuống núi, đi vào tu luyện mật thất của chính mình.
Sau khi ra lệnh từ chối tiếp khách, Bắc Thần liền một đầu ngã quỵ trên giường,
mê man một ngày một đêm. Một lần thí luyện bí cảnh Cực Đạo Cung, tuy rằng thu
hoạch phong phú nhưng tiêu hao cũng quá lớn. Trải qua mấy trận đại chiến, Bắc
Thần mặc kệ là thần thức, hay là khí huyết, đều phải cẩn thẩn nghỉ ngơi một
phen, mới có thể khôi phục lại no đủ.
Một ngày sau, Bắc Thần thanh tỉnh trở lại, ngồi xếp bằng ở trong phòng tu luyện,
lấy ra một ít thu hoạch ở hành trình bí cảnh Cực Đạo Cung lần này, cẩn thận sửa
sang lại một chút.
Gần năm ngàn linh thạch, trong đó còn có gần một trăm khối là linh thạch trung
phẩm, làm cho Bắc Thần vui sướиɠ hồi lâu, cẩn thận thu lại toàn bộ linh thạch.
Một ít hoàng phù phẩm chất không cao, bị hắn ném sang một bên, hơn mười kiện
pháp khí cũng đồng dạng ném sang một bên.
Mật gấu của gấu nâu là đồ vật vô cùng tốt, có thể lấy để luyện đan, Bắc Thần đều
thu vào. Lông đuôi bản mạng của hai đầu chim sét cũng là thứ tốt, là tài liệu
thượng cấp để luyện chế huyền khí, Bắc Thần cũng cẩn thận thu vào.
Một phù bút huyền khí thứ phẩm, là Cung Sơn chân nhân ban cho, Bắc Thần sau khi
thưởng thức một hồi mới thu vào bên trong túi trữ vật của chính mình.
Một kiện Lục Ngân Đao, bảy bình Thuần Huyết Nguyên Đan, sáu bình Tinh Linh
Nguyên Đan, Bắc Thần cũng là thu vào. Thuần Huyết Nguyên Đan, Tinh Linh Nguyên
Đan tuy rằng phẩm chất cũng không cao lắm nhưng dù sao vẫn là đan dược, vẫn
nhanh hơn so với Bắc Thần tự hấp thu, phun ra nuốt vào linh lực để tu luyện.
Còn lại là một viên Bạo Linh Nguyên Đan, Bắc Thần nhìn nhìn một chút, vẫn là
thu vào.
Một quả linh quả cấp chân, Nguyên Kiên Quả, Bắc Thần dùng phong linh hạp chứa
vào, bỏ vào túi trữ vật.
Mấy ngọc giản mở ấn của Bắc Thần cũng trân trọng thu vào.
Cuối cùng là mười sáu phần linh thảo cấp địa, bốn phần linh túy cấp địa, đều
tương đối bình thường, thích hợp cho Bắc Thần hiện tại sử dụng.
Gần năm trăm phần linh thảo linh túy cấp linh, Bắc Thần từ trong đó chọn lựa được
mười tài liệu luyện Mịch Tinh Nguyên Đan, hơn ba trăm phần còn thừa lại toàn bộ
đều bỏ vào túi trữ vật.
Vật có giá trị này nọ, Bắc Thần đều buộc chặt vào trong túi trữ vật của chính
mình, linh thảo linh túy lại đạt ở trong một túi trữ vật đặc thù. Nhìn nhìn phù
trữ tàng khí bên hông, còn dư lại bốn đạo hoàng phù thường phẩm, Bắc Thần lắc lắc
đầu.
Sau khi linh lực trong cơ thể vận chuyển một vòng, ánh mắt Bắc Thần không khỏi
nhíu lại.
Tuy rằng tu vi tăng lên Hóa Huyết tầng tám nhưng là linh lực huyết mạch của hắn
vào thời điểm lưu chuyển, sẽ xuất hiện một chút cảm giác ngưng trệ lại.
- Đây là dấu hiếu của ám thương trong cơ thể a, xem ra vẫn là phải đi một chuyến
đến Tàng Thư Các, tìm tòi một tí phương pháp luyện đan thích hợp. Cũng là thời
điểm, nên tìm tòi một ít phương pháp luyện chế nguyên phù trung phẩm rồi.