Chương 44: Nuôi thả

Ba vị điện

chủ Đạo Tiên Cảnh Giới của Nam Huyền Tông, Ngọc Sơn, Thanh Sơn, Ngải Sơn liên

thủ phóng ra, là đối kháng dẫn đầu của Nam Huyền Tông với Đạo Chân Tông nối với

Mật Châu, ngăn chặn lại tồn tại Đạo Tiên Cảnh Giới của Đạo Chân Tông, hai vị

chân nhân Hoàn Đảo, Hoàn Tiều.

Một hồi đại chiến, kinh thiên động địa, Ngọc Sơn chân nhân trực tiếp gϊếŧ chết

Hoàn Đảo chân nhân, Ngải Sơn lại làm Hoàn Tiều chân nhân bị thương nặng.

Sau đó, ba người Ngọc Sơn chân nhân cùng nghe thấy bốn vị chân nhân Đạo Chân

Tông Hoàn Thạch, Hoàn Hải, Hoàn Lãng, Hoàn Ba chạy tới đại chiến một hồi.

Bảy vị tồn tại Đạo Tiên Cảnh Giới, ở trên trời cao đại chiến một ngày một đêm,

khiến cho cả thiên địa chấn động, khắp nơi là thanh âm tuyệt vọng.

Mười sáu vị sơn chủ Nam Huyền Tông, ở Binh Lâm Bắc Huyền Tông đầu não của Binh

Châu, mười sáu người liên thủ, liên trảm tám vị tồn tại Ngưng Đan Kì của Bắc

Huyền Tông. Hơn nữa đại chiến một hồi với hai vị chân nhân Hà Tân, Hà Kí của Bắc

Huyền Tông đến hỗ trợ sau. Cuối cùng, song phương đều tự rút đi.

Cả tập thể nam vực Tu Chân Giới đều chấn động, Hoàn Đảo chân nhân cảnh giới Đạo

Tiên của Đạo Chân Tông ngã xuống, Bắc Huyền Tông đại bại, quả thực nghe rợn cả

người. Đồng dạng là cảnh giới Đạo Tiên Cảnh, Hoàn Đảo chân nhân thế nhưng lại bị

một mình Ngọc Sơn chân nhân gϊếŧ chết, thậm chí còn không thể kiên trì đi vào cửa

viện phía sau tông môn.

Nam Huyền Tông này mấy ngàn năm qua vẫn luôn đả kích Đạo Chân Tông, suy yếu Bắc

Huyền Tông, tranh đoạt tông môn vị trí đại tông ở Nam Vực, rốt cục đã lộ ra dữ

tợn với mọi người.

Lúc này, trọng địa của tông môn Nam Huyền Tông, trong thiên địa Huyền Linh Lục,

ba vị chân nhân Diệu Sơn, Hư Sơn, Cung Sơn lần thứ hai hội hợp.

Nam Huyền Tông có một tông, hai viện, ba điện, mười sáu sơn. Tông Tôn Diệu Sơn

chân nhân, Đạo Tôn Hư Sơn chân nhân, Tu Tôn Cung Sơn chân nhân, có thể nói là

ba người quyết sách cao nhất của Nam Huyền Tông. Lúc này, bọn họ còn đang

thương thảo sách lược đả kích Đạo Chân Tông cùng với Bắc Huyền Tông.

- Tông Tôn, đệ tử Đệ Tứ Sơn kia là mầm non tốt, cần phải trọng điểm bồi dường.

Hư Sơn chân nhân tựa hồ tương đối cảm thấy hứng thú với Bắc Thần, còn đang thảo

luận về tàn dư đại chiến ba tông, thế nhưng lại nhắc tới vấn đề bồi dưỡng của Bắc

Thần.

Cung Sơn chân nhân nghe vậy, cũng tiếp chuyện theo:

- Nghe nói tiểu tử này ở bên trong tông môn còn có một biệt hiệu là Tiểu Bắc

Bá, một tay chế phù thuật rất cao. Ở đại chiến Cực Đạo Sơn thế nhưng có thể lợi

dụng tinh huyết bản mạng cường thế nguyên phù thứ phẩm. Có vẻ như là một chế

phù sư tương đối cao minh, ở chỗ tu viện nơi đó vài vị chế phù sư cũng thập phần

cảm thấy hứng thú với hắn.

Diệu Sơn chân nhân có chút hứng thú nghe một ít sự việc thú vị của Bắc Thần, tỷ

như trộm săn linh ngư của các sơn, săn bắt một ít linh trân này nọ của một vài

tông môn.

- Tông Tôn tính toán ra sao, nếu là phải trọng điểm bồi dưỡng, tu viện của

chúng ta đây thu hắn về, cũng có thể dốc lòng nghiên cứu chế phù thuật.

- Trọng điểm tài bồi tất nhiên không phải là không thể, chính là một mầm non

như vậy, nhị vị sư thúc không biết là tán dưỡng lại càng thú vị hay sao?

- Tán dưỡng?

Đối với quyết định này của Tông Tôn, hai vị chân nhân Hư Sơn và Cung Sơn đều có

điểm không hiểu. Đệ tử tư chất thượng thừa như thế, đương nhiên phải nắm vào

trong tay, cẩn thận bồi dưỡng rồi, như thế nào lại còn có thể tán dưỡng.

- Dựa vào tông môn bồi dưỡng có thể có nhiều thành tựu, dựa theo sở thuật vừa rồi,

Bắc Thần không chỉ có tư chất thượng thừa, tâm tính lại kì giai. Phác ngọc như

thế, vẫn là không cần đặt giới hạn cho hắn, để cho hắn tán dưỡng, chính mình

giao tranh tiến bộ. Đương nhiên, tài nguyên tất yếu vẫn là cung cấp. Cung Sơn

sư thúc sau này giáo kiểm thu hoạch của bọn đệ tử, có thể hậu đãi một chút điểm

cống hiến cho hắn. Lần này Cực Đạo Cung mở ra, xuất hiện động phủ của Đạo Tiên Cảnh

Giới cùng với thiên địa biến đổi to lớn cuối cùng. Ta nhưng thật ra cũng cảm thấy

hứng thú, bọn họ có thể mang ra được cái gì tốt.

Sau khi thao thao bất tuyệt, Diệu Sơn chân nhân giống như nghĩ ra cái gì, nói với

Hư Sơn chân nhân:

- Đúng rồi, cùng với sư ngận Lục Quỳnh nói rồi, hai tháng sau, để cho Bắc Thần

đi Mật Châu!

Bắc Thần vẫn còn đang an dưỡng ở Đan Các, không biết vận mệnh của mình đang bị

tam đại thủ lĩnh tông môn thảo luận, hơn nữa tùy tay đã bị tông môn nhận xét

thành đãi ngộ cần được tán dưỡng. Ba người Bắc Thần, Giả Tuấn, Phi Kính được

Thanh Sơn chân nhân đưa đi Đan Các. Rất nhanh, còn có luyện đan đại sư, vì bọn

họ điều trị thương thế trên người. Ngay cả Phi Sơn chân nhân là luyện đan tông

sư vẫn luôn tọa trấn Đan Các đều bị kinh động, lại đây xem xét một phen.

Bắc Thần cũng không quen biết lão nhân nhỏ gầy râu tóc trắng bạc trước mắt này,

nhưng nhìn thấy vẻ mặt sùng bái của các luyện đan đại sư, cũng đại khái đoán ra

được thân phận của đối phương.

Nam Huyền Tông, Phi Sơn chân nhân vô cùng nổi danh ở cả Nam Vực, vị luyện đan

tông sư duy nhất.

Phi Sơn chân nhân dùng đôi mắt tinh tường đánh giá vài lần trên người Bắc Thần,

lại đi đến bên cạnh hắn, khịt khịt mũi, lộ ra tươi tười ý tứ hàm xúc khó hiểu.

Bắc Thần bị hắn cười đến nổi một thân da gà, biết đối phương là đại tiền bối, lại

không thể hỏi nhiều.

- Tiểu tử rất xảo quyệt a!

Phi Sơn chân nhân nói nhỏ một câu, lưu lại mấy viên linh đan rồi rời khỏi.

Một giây sau khi biến mất như một làn khói, Phi Sơn chân nhân ngồi ngay ngắn

bên trong động phủ của chính mình, phất tay đánh ra một đạo phi kiếm truyền âm.

- Tiểu tử Đệ Tứ Sơn kia, không phải nói chế phù thật rất cao sao, ta như thế

nào ngửi thấy trên người hắn còn có đan hương, hơn nữa phẩm chất cũng không thấp,

nguyên đan thượng phẩm Mịch Tinh Nguyên Đan a. Tiểu tử giỏi, hẳn là luyện đan

sư rồi. Tiểu tử Diệu Sơn kia cũng không biết nghĩ muốn cái gì, mầm non tốt như

vậy cần phải tán dưỡng a!

Âm thầm nói vài câu, Phi Sơn chân nhân lắc đầu, thân thủ đánh ra một cỗ linh lực,

rót vào bên trong một lò đan thật lớn trước người, một mùi đan hương tuyệt diệu

bắt đầu phiêu dật bay ra.

- Sư thúc tổ, đệ tử Lục Thư ngài triệu kiến đến đã đến bái kiến rồi!

- Tiến vào đi.

- Sư thúc tổ triệu kiến, không biết có việc gì ạ?

Phi Sơn chân nhân nhìn nhìn Lục Thư dáng vẻ thư sinh thập phần nặng nề trước

người, đưa cho hắn một đạo ngọc giản.

- Đạo ngọc giản này ngươi cầm đi Tàng Thư Các, đổi lấy hai ngàn điểm cống hiến.

Bên trong có một đạo phương pháp luyện đan một loại linh đan thứ phẩm Bổ Mạch

Linh Đan. Còn có một ít luyện đan tâm đắc của lão phu, đạo linh đan này có thể

tu huyết bổ mạch thương thế, ám thương rõ ràng trong cơ thể. Không đến mấy ngày

có đệ tử tiến đến Tàng Thư Các hỏi, ngươi đưa phương pháp luyện đan này cho hắn

mở ấn một phần, rồi lập tức thu hồi lại trả cho lão phu.

Lục Thư cũng không hỏi nhiều, thu hồi ngọc giản rồi thi lễ rời khỏi.

- Tiểu tử này dạy ra đồ đệ cũng ít lời như hắn a!

Bắc Thần ở Đan Các an dưỡng ba ngày, có vài vị luyện đan đại sư ra tay, rất

nhanh khôi phục lại thương thế. Giả Tuấn, Phi Kính cũng khôi phục hoàn toàn

thương thế. Hai người này là không chịu nổi yên tĩnh, cứ phải lôi kéo Bắc Thần

vào trong Đan Các khám phá một chút. Phải biết rằng, Đan Các thuộc loại địa điểm

trọng địa ở Nam Huyền Tông, ngày thường bọn họ rất ít có cơ hội tiến vào.

Giả Tuấn là một tên côn đồ, chuyên chọn nữ luyện đan sư cọ cọ, chọc đến toàn bộ

Đan Các đều thập phần tức giận.

- Sư tỷ, tỷ luyện đan gì a?

- Sư muội, đan dược này thơm quá, rất giống mùi hương trên người sư muội a!

- Sư huynh, huynh có phương pháp luyện đan của loại đan dược này không, trực tiếp

cho đệ mấy viên cũng được!

- Loại nào?

- Liền loại đó đó, nam nhân đều biết cả!

Bắc Thần sau khi đi theo bọn họ một lần, quyết đoán đều đánh bọn họ một chút,

chính mình một người thanh tịnh.

Bất quá, ngày hôm sau Đan Các liền náo nhiệt, một vị luyện đan đại sư hừng hực

lửa giận rít gào.

- Là ai, là tên khốn nào ăn mất linh ngư của lão tử, mẹ nó một lần là ba con, một

con cũng không lưu lại cho ta a!

Luyện đan đại sư, địa vị tôn sùng ở Tu Chân Giới, lần này phát hỏa, cả Đan Các

đều kinh động. Rất nhiều luyện đan sư có nam có nữ, oanh oanh yến yến

Bắc Thần đứng ở trong đám người, liếʍ liếʍ môi, lựa chọn trầm mặc.

Giả Tuấn, Phi Kính cũng dùng ánh mắt quái dị nhìn nhìn Bắc Thần, bọn họ có thể

khẳng định, loại chuyện xấu này ở Nam Huyền Tông xác định chắc chắn chỉ có Bắc

Thần làm được.

Luyện đan đại sư này, trong ngày thường đều ở Đan Các, một lòng tinh nghiên luyện

đan thuật, đối với Tiểu Bắc Bá tất nhiên là không có quan tâm gì. Nếu là bọn họ

đi ra ngoài hỏi thăm một chút, người thứ nhất có thể là hung thủ chỉ có thể là

Bắc Thần, hỏi cũng không cần hỏi.

Buổi tối hôm nay, Đan Các lại náo nhiệt, Bắc Thần bắt lấy ba con linh ngư, ở

trong một thạch động nướng đến vui vẻ. Giả Tuấn, Phi Kính cũng góp tay vào, ba

người tranh đoạt một trận, động tĩnh có điểm lớn, kinh động một gã luyện đan sư

đi qua.

Khi nữ đệ tử này nhìn thấy Bắc Thần đang nướng ba con cá trộm được, sắc mặt có

bao nhiêu đặc sắc.

Lúc sau, ba người Bắc Thần bị đuổi ra khỏi Đan Các, cũng bị cảnh cáo không bao

giờ được phép vào nữa.

Bắc Thần nhai chóp chép, vẻ mặt lại có gì đáng tiếc nhìn đại môn Đan Các, lập tức

cho một cú đánh lêи đỉиɦ đầu hai người Phi Kính, Giả Tuấn.

- La cái gì mà la a, vốn còn có thể ăn thêm nhiều ngày rồi!

- Đại ca, đừng nói nữa, huynh nướng linh ngư thật rất cao tay, gia gia của đệ

cũng có dưỡng mấy con, lần sau chúng ta đến bắt đi!

- Này mới phải chứ!

Ba người này ở bên ngoài Đan Các vòng vo một hồi, đã bị một lực không gian cuốn

đi. Chớp mắt một cái, bọn người Bắc Thần đã đi đến đại điện. Chỉ Điệp, Phi Luyện

sớm đã đến, Bắc Thần thấy hai người bọn họ không xảy ra việc gì, tất nhiên là

tâm vui.

- Mọi người đã đến đông đủ, bọn người Phi Chiến đã muốn một mình giao thu hoạch,

đến năm tiểu tử các ngươi, lão phu thật sự tò mò, các ngươi có thể có thu hoạch

gì!

Một lão giả đạo bào, mang theo ba vị sơn chủ từ bên ngoài đi đến.

Ba vị sơn chủ, phân biệt là Lục Tuệ Đệ Nhị Sơn, Lục Quỳnh Đệ Tứ Sơn, Lục Ca Đệ

Thập Nhất Sơn.

Thấy được mấy người Bắc Thần cũng hơi giật mình, lão giả đạo bào ngồi xuống

cũng không kiến lễ, Lục Tuệ cười nói:

- Vị này chính là Cung Sơn chân nhân viện tôn của Tu Viện, còn không mau qua

bái kiến!

Viện tôn Tu Viện a! Kia chẳng phải là một trong tam đại thủ lĩnh của Nam Huyền

Tông sao. Tâm thần năm người Bắc Thần chấn động, vội vàng kiến lễ.

- Bái kiến Cung Sơn lão tổ!

Cung Sơn chân nhân vung tay lên, cười nói:

- Tốt lắm, lấy hết thu hoạch của nhóm ngươi ra đi, cấp linh này nọ thì tự mình

lưu trữ, ngoài cấp địa đều lấy ra!

Nghe được lời ấy, trong lòng Bắc Thần vui sướиɠ. Cấp linh này nọ, hắn chính là

thu hoạch được một số lớn, không chỉ có chính mình thu thập, đa số vẫn là chiến

lợi phẩm, tổng cộng sợ là không dưới năm trăm phần a!

Lập tức Bắc Thần thật sảng khoái lấy ra hết linh thảo linh túy cấp địa mình lấy

được, túi trữ vật Phi Chiến cho hắn, cũng lấy ra.

Tuy rằng sớm đã có dự liệu, sau khi Bắc Thần lấy ra một nhóm hộp ngọc, phong

linh hộp này nọ, tất cả mọi người đều kinh hãi, ngay cả Cung Sơn chân nhân, sắc

mặt cũng thay đổi một chút.

Bốn người Giả Tuấn cũng ngây ngẩn cả người, không nhìn ra a, Bắc Thần tiến vào

Cực Đạo Cung thế nhưng lại thu hoạch được nhiều tài liệu cấp địa như thế.

Hai người Phi Kính, Phi Luyện còn tốt, dù sao cũng chia vật trân quý trong động

phủ gấu nâu với Bắc Thần. Giả Tuấn, Chỉ Điệp lại giảm đi rất nhiều, Giả Tuấn bị

Miếu Hoàng cướp sạch, Chỉ Điệp có nhiệm vụ tông môn trong người, cũng là gây chậm

trễ.

- Tiểu tử giỏi, không hổ là đệ tử Đệ Tứ Sơn ta!

Lục Quỳnh nở nụ cười, thần thái trên mặt cũng muốn bay lên.

Lục Tuệ, Lục Ca bên cạnh cũng khách sáo với nàng một phen, đồng thời cũng có

chút hâm mộ. Căn cứ vào lệ thường, tài nguyên này nọ sẽ giao cho các sơn sử dụng,

còn thu hoạch của đệ tử còn lại sẽ tương đương thành điểm cống hiến.

Thần thức Cung Sơn chân nhân đảo qua, sau khi cầm đi một linh hạp trước mặt Bắc

Thần, liền ý bảo ba người Lục Tuệ thu đi thu hoạch của đệ tử của chính mình