Chương 40: Kinh biến

Phía trên đại

trận bảo hộ của cả tòa Cực Đạo Cung, linh quang ba màu bay nhanh, luân phiên

lưu chuyển. Kim hoàng sắc, đại biểu cho ánh mặt trời lực, ngân bạch sắc, đại biểu

cho ánh trăng lực, bụi màu đen, đại biểu cho địa mẫu lực. Ba đạo nguyên lực, hội

tụ cùng một chỗ, va chạm cắn nuốt lẫn nhau, đánh sâu vào ba nguồn ánh sáng sắc

màu của cả trận, thật là rực rỡ.

Bắc Thần bay theo sát Chỉ Điệp giữa không trung, định trụ phía sau nàng ba thước,

che chở nàng chặt chẽ. Theo sau, ba người Giả Tuấn cũng bay lên, hộ bốn phía Chỉ

Điệp.

Chỉ Điệp tựa hồ bị diễn hóa của đại trận trước mắt hấp dẫn toàn bộ lực chú ý,

linh quang hai mắt phi động, nhìn chăm chú thành hình cùng tiêu tán của mỗi trận

văn. Một cỗ linh lực màu trắng ngà, hiện ra xung quanh thân nàng, dựa theo quy

luật nhất định, bắt đầu thay đổi lên.

Sau khi từng đạo địa mẫu lực bị rút ra, bí cảnh Cực Đạo Cung nguyên bản xao động

bất an, bắt đầu trở nên im lặng dần.

Tất cả linh lực, khôi phục lại yên tĩnh, tự do chung quanh trở thành tàn cấm, bắt

đầu yên ổn, đính trên từng đoạn mới. Yêu thú nguyên bản xao động bất an cũng dần

dần ẩn núp, bắt đầu liếʍ láp miệng vết thương.

Thiên lôi tán, địa hỏa diệt, ngay cả gió lốc điên cuồng cũng trở nên nhu thuận

dịu ngoan.

Nhân mã chín tông còn lại cũng lần lượt bay lên giữa không trung, ngưng thần

nhanh chóng xâm nhập vào đại trận bảo hộ của Cực Đạo Cung. Chỗ Cực Đạo Cung,

nơi nơi đều biến thành ngọn nguồn náo động của bí cảnh duy nhất. Linh lực cuồng

loạn, diễn tấu ở trên mặt, khiến cho da mặt sinh đau.

- Mau nhìn bầu trời!

Không biết là đệ tử tông môn nào hô to lên, tất cả mọi người đều giương mắt

nhìn về phía không trung. Khi nhìn thấy rõ ràng biến hóa trên chín tầng trời, mọi

người đều hít một ngụm khí lạnh.

Một tòa lôi trì trắng như tuyết thật lớn đột ngột xuất hiện trên chín tầng trời.

Từng đạo lôi quang màu trắng thô to tàn sát bừa bãi quanh thân lôi trì, chấn vỡ

hư không, mở ra hỗn độn. Lôi điện chủ sát, chính là đại biểu của sát phạt, khí

tức tòa lôi trì này trầm hậu, áp bách trong lòng tất cả mọi người.

Trời quang không sấm, đến tột cùng là sức mạnh to lớn thế nào đang chờ đợi mới

có thể triệu hồi ra một tòa lôi trì lớn như vậy a!

Một tiếng ầm vang rung mạnh, một đạo lôi quang to lớn như cột nước, phụt thẳng

ra từ trong lôi trì, oanh kích thẳng lên phía trên trận mạc.

- Tại sao lại có thể như vậy, điều này không giống với ghi lại trước kia a,

chưa từng nghe nói trong Cực Đạo Cung còn ẩn tàng một tòa lôi trì như vậy! Chẳng

lẽ là ta thiên phú dị bẩm, vừa tiến đến liễn dẫn động ra bí mật bên trong chỗ

sâu của Cực Đạo Cung này!

Giả Tuấn nhảy dựng lên, xuất hiện của lôi trì đã vượt ra khỏi tri thức của hắn.

Chín tông còn lại cũng bắt đầu xao động lên.

Tất cả biến hóa hai ngày trước, đều diễn ra trên mặt đất mỗi trăm năm một lần ở

Cực Đạo Cung, căn cứ vào một ít tư liệu lịch sự bí mật của mười đại tông cũng

có thể biết được.

Chính là sự xuất hiện của tòa lôi trì này tuyệt đối là lần đầu tiên.

Sự tình khác thường tất có hiểm nguy, trong lòng mọi người đều dần nặng nề. Đối

mặt với sức mạnh thiên địa to lớn như thế, nhỏ bé như bọn họ, chỉ có tu vi Hóa

Huyết kì, thật sự là trong lòng quá yếu ớt.

Lúc này, dị biến lại xảy ra, Cực Đạo Cung nguy nga bất động hơn mười vạn năm

nguyên bản bị đại trận bao trùm, bắt đầu ầm vang long chấn động khởi.

Đông, tây, nam, bắc, giữa phương vị chung quanh, đều tự theo dưới nền đất bốc

lên một tòa đạo đài.

Thú rống rung trời, ầm ầm nổ vang, xuyên qua trận mạc, khuếch tán tới toàn thể

bí cảnh, đánh sâu vào tất cả tu chân giả.

Nơi Nam Huyền Tông này, tu vi Triệu Phi Kính thấp nhất, không có tăng cường trụ

cột mà đột nhiên bị công kích đánh đến, há mồm phun ra một ngụm máu tươi. Tình

hình đồng dạng như thế cũng xuất hiện ở chín tông còn lại, tất cả Hóa Huyết tầng

bảy đều bị chấn đến bị thương. Trong cơ thể của Bắc Thần cũng là huyết khí bốc

lên, linh lực tản ra bốn phía, không dễ chịu chút nào.

Bên ngoài Cực Đạo Sơn, thần sắc Phi Tỉ, Phi Chiến, Phi Phác ngưng trọng, rất

nhiều đệ tử quanh thân bọn họ vừa rồi đều lần lượt chịu thương.

Trong mật cảnh cả tòa Cực Đạo Cung, rất nhiều tu chân giả, đều không chịu nổi

uy áp, bị trọng thương. Tam Thú Sơn Mạch bị tấn công mãnh liệt nhất, rất nhiều

yêu thú sợ hãi, đầu hàng. Một ít yêu thú tu vi thấp, da cả người nứt nẻ, trực

tiếp bị chấn thành huyết bọt.

Lúc này, Chỉ Điệp vẫn không có mở miệng, đột nhiên kinh hô lên.

Trong lòng Bắc Thần kinh ngạc, hắn hiểu rõ tính tình của Chỉ Điệp nàng, luôn

luôn là trầm ổn bình tĩnh, đến tột cùng tấn công như thế nào mới khiến cho nàng

thất thanh kinh hô như vậy a!

- Sư tỷ, là có phát hiện gì sao?

Chỉ Điệp là quá mức kích động, dung nhan lạnh lùng nhưng trong trẻo như phù

dung trong nước vào ngày thường lúc này thế nhưng lại đỏ ửng lên. Sau khi bình

phục lại tâm tình trong lòng, Chỉ Điệp mới giải thích với Bắc Thần:

- Đại trận bảo hộ của Cực Đạo Cung, lai lịch thành mê, suy diễn căn cứ vào vết

tích của tông sư trận pháp của các thời đại, đều không thể xác định được tột

cùng là trận pháp loại nào. Hôm nay rốt cục lộ ra chân tướng rồi, đây là một

tòa Tứ Linh Trận thượng cổ, chính là đại trận đệ nhất của yêu tộc Thái Cổ, từng

nắm giữ trên tay Oa Thần.

- Đại trận đệ nhất của yêu tộc Thái Cổ, kia như thế nào bị Cực Đạo Cung lấy

dùng?

- Cái này không thể nào khảo cứu, tuyệt đối sẽ không sai, tòa đại trận này

chính là phương pháp bố trí của đại trận Tứ Linh đã sớm thất truyền ở thực vực,

trở thành trận pháp vô thượng trong truyền thuyết, nhưng lại chứa nhiều bên

trong đều có ghi lại cùng miêu tả của trận này, tuyệt đối sẽ không sai!

Có thể nhìn ra được, Chỉ Điệp thập phần kích động thế nhưng lại hai lần lặp lại

sự thật về Tứ Linh Trận.

- Nghe đồn Nữ Oa Thị Thái Cổ, tu thành thần thông khôn cùng, luyện thạch bổ

thiên, nặn đất tạo người, vẫn che chở cho yêu tộc, được tôn làm Oa Thần. Tòa Tứ

Linh Trận nàng tạo ra chính là ba đại hung trận đứng đầu của Thái Cổ, hung uy

hiển hách, trấn áp chư thiên vạn giới, liền ngay cả đứng đầu to lớn của Chân

Tiên trong truyền thuyết cũng vô pháp phá vỡ.

- Cái này khó trách, tòa đại trận này lợi hại như thế, khó trách Cực Đạo Cung mặc

dù gặp phải đả kích hủy diệt vẫn bảo tồn được đạo trường truyền thừa của chính

mình.

Hình như là phải xác nhận lời nói của Chỉ Điệp, cả Tứ Linh Trận sau khi hấp thu

số lượng lôi điện lực, bốn đạo trận văn thật lớn phân biệt dựa vào bốn tòa đạo

đài trong Cực Đạo Cung này mà hiện ra.

Bốn thân ảnh tôn quý, vĩ đại, cao ngạo, vô địch dần dần xuất hiện ra.

Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, tứ đại chiến thần của yêu tộc Thái Cổ,

ngưng tụ thành hình thể, uy nghi hiển hách, chấn động thiên địa.

Sau đó, lôi quang bị Bạch Hổ hấp thu, ánh mặt trời lực bị Chu Tước hấp thu, ánh

trăng lực bị Thanh Long hấp thu, địa mẫu lực bị Huyền Vũ hấp thu.

- Bốn linh thú tôn quý, tương ứng đều hấp thu bốn loại nguyên lực, khó trách đại

trận bảo hộ của Cực Đạo Cung này có thể sừng sững hơn mười vạn năm, không mất

đi một chút uy năng nào!

Mọi người đều bị bốn đạo hư ảnh thần thú làm cho kinh sợ, Tứ Linh Thái Cổ, uy

danh hiển hách, mặc dù chỉ là một đạo hư ảnh, cũng khiến cho người ta cảm giác

như áp lực của núi đè lên người.

- Chỉ Điệp sư tỷ, tỷ nói dị biến lần này có thể hay không ảnh hưởng đến lần

phun ra đầu tiên, bảo vật phun ra lần cuối cùng còn có thể xuất hiện không? Cho

dù là đạo khí đó có xuất hiện, cũng không xuất hiện dị biến gì chứ, hay là lần

này sẽ có thể xuất hiện đạo khí lợi hại hơn gì đó? Trời ạ, Tiểu Gia ta nhát

gan, đừng làm ta sợ mà!

Giả Tuấn tự dọa mình đến mức không nhẹ, so với đạo khí còn cao hơn một bậc, đó

chẳng phải chính là tiên khí sao. Thực vực Tu Chân Giới, mặc dù là truyền thuyết

có tiên khí, nhưng mà ai cũng chưa từng gặp qua. Một tiên khí kia chính là

tương đương với Chân Tiên a.

Nếu là Cực Đạo Cung lần này phun ra tiên khí thật, vậy thực vực Tu Chân Giới sợ

là sắp náo nhiệt rồi, sợ là ngay cả ba tôn trung vực trong truyền thuyết đều sẽ

ra mặt cướp đoạt.

Bắc Thần vỗ mạnh vào cái ót của Giả Tuấn, mắng:

- Nghĩ đi đâu vậy, thật là có tiên khí xuất thế, chúng ta đây đều phải chết rồi!

Hư vô mờ mịt loại đó, như thế nào có thể xuất hiện!

Sau khi Triệu Phi Kính nuốt xuống một viên Tinh Linh Nguyên Đan, bình phục lại

thương thế trong cơ thể, cũng đi đến chỗ này:

- Ngươi còn dám nói, thật là xuất hiện ra một tiên khí, kia khẳng định năm

chúng ta đều bị xé thành mảnh nhỏ.

- Gừ!

Bạch Hổ rống giận, Thanh Long rít gào, Chu Tước hót cao, Huyền Vũ thét dài, Tứ

Đại Linh Thú đồng thời ra tiếng, từng đạo sóng âm từ phía trên đạo đài bắt đầu

tràn ngập vào trong Cực Đạo Cung.

Bắc Thần quái dị nhìn chằm chằm bốn đạo linh thú, không biết có phải hay không

hắn có ảo giác. Hắn cảm giác sau khi Tứ Linh ở nơi này tê rống, giống như có tồn

tại nào đó nhìn thẳng vào chính mình. Còn sâu trong huyết mạch trong cơ thể hắn,

một cỗ xao động bắt đầu tràn ngập, máu bắt đầu trở nên sôi trào lên. Cảm giác mạc

danh kỳ diệu làm cho trong lòng Bắc Thần thập phần bất an.

Trận nguyên lực của Tứ Linh Trận, thông qua Tứ Đại Linh Thú, càng không ngừng

trút xuống vào sâu trong Cực Đạo Cung, cả trận mạc bắt đầu trở nên bất ổn định.

Giả Tuấn hưng phấn nói:

- Nhanh lên, hẳn là sẽ phun ra bảo vật, mặc kệ là như thế nào, lần này đồ vật tốt

này nọ khẳng định không phải ít!

Theo bốn Linh Thú không ngừng rít gào, bốn loại nguyên lực tiếp nhập vào cũng

không có đình chỉ lại, ngược lại còn nhanh hơn rất nhiều.

Sau đó, chuyện tình làm cho mọi người trợn mắt há hốc mồm cũng đã xảy ra.

Bốn tòa đạo đài, tương ứng với bốn đạo linh thú, sau khi hấp thu nguyên lực đầy

đủ, thế nhưng lại bay lên trên không, toàn bộ đi sâu vào trong Cực Đạo Cung.

Từ đó mà đến, trong Cực Đạo Cung phun ra vô số linh quang.

- Trời của ta a, đây là sắp phát tài rồi!

Đáng tiếc, Tứ Linh Trận bị quản chế chỉ có mươi hai đạo linh quang từ bên trong

thành công vọt ra, trong đó có một đạo linh quang thập phần chói mắt, bay lại

hướng Nam Huyền Tông nơi này.

Không có chút do dự, chiến lực của Bắc Thần khai hỏa toàn bộ, hai chân đạp mạnh,

cấp tốc bắn đi ra ngoài.

Thần thức cường đại, làm cho hắn có phản ứng nhanh hơn với người khác, vừa nhìn

thấy, đạo linh quang đỏ đậm này đã bị hắn chộp vào trong tay.

Sau khoảnh khắc này, ánh mắt Bắc Thần đột nhiên nhíu lại, thần sắc sửng sốt, một

tay mò vào khoảng không. Một vòng cổ sắc màu đỏ đậm bất ngờ bất ngờ nhanh chóng

lui về phía sau, thoát ly khỏi bàn tay của bản thân.

“Đó là tình huống gì đây, thành tinh rồi sao, chẳng lẽ là một kiện linh khí?”

Bắc Thần sửng sốt, thất thần, sau đầu lại có một đạo kình phong đánh úp lại khiến

hắn không thể nào không chống đỡ lại.

- Miếu Minh Đạo Chân Tông!

Một kiếm cấp thứ của Miếu Minh bị Lục Ngân Đao của Bắc Thần đẩy ra sau, vung

tay phải lên, một đạo Hàn Băng Phù đánh ra.

Bắc Thần cười lạnh một tiếng, nếu luận về phù thuật, hắn tự tin không thua cấp

bất kì ai ở đây.

Thần thức vừa động, quanh thân Bắc Thần bay ra một đạo Hỏa Đạn Phù, đánh với

Hàn Băng Phù của Miếu Minh.

- Nam Huyền Tông Bắc Thần, không nghĩ tới bên trong Hóa Huyết cảnh, còn có người

chế phù thuật vượt qua cả ta.

Bắc Thần bổ ra một đao, chém vỡ một đạo Hỏa Đạn Phù Miếu Minh bắn ra, Tẩy Mặc

hung hăng đánh trên thân kiếm pháp của Miếu Minh.

- Tiểu tử ngươi cũng quá kiêu ngạo rồi, ngay cả ta cũng không dám nói lời này,

ngươi cũng thật tự tin.

Sắc mặt tuấn lãng của Miếu Minh nổi lên một tia cười lạnh:

- Cũng không tệ, ít nhất còn có người có thể đối địch với ta a!

Thần sắc Bắc Thần lạnh lùng, khí huyết trong cơ thể bắt đầu di động.

Xa xa, bốn người Chỉ Điệp đã gϊếŧ nhau với người của Đạo Chân Tông.

- Đừng tưởng rằng chỉ có ngươi có thể một tâm đa dụng!

Sau khi Miếu Minh nhẹ cười khinh bỉ, thần niệm vừa động, liên tiếp đánh ra ba đạo

nguyên phù thứ phẩm, vọt ra từ trên đỉnh đầu của hắn, hóa thành biển lửa ngập

trời, đánh mạnh đến chỗ của Bắc Thần.

Trong lòng Bắc Thần mắng mẹ nó, tiểu tử của Đạo Chân Tông này che giấu quá sâu,

thật sự là một con sói độc cao ngạo.