Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 645: Nguy Cơ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chưn ơng 645: Nguy cơ!

Tay trái Tiền Gia Lân nắm yết hầu đối phương, tay phải không chút do dự đánh ra mấy chưởng đem khớp xương của Loar dỡ xuống toàn bộ, Tiền Gia Lân sẽ không cấp cơ hội phản kích cho đối phương.

Ông lão thấy thế tưởng ngăn lại nhưng người đeo mặt nạ lại không có cho ông cơ hội thực hiện, ông chỉ có thể trơ mắt nghẹn khuất mà nhìn cháu trai của mình mất đi năng lực phản kháng trở thành con tin.

Ánh mắt ông lão hung ác hung hăng nhìn chằm chằm người đeo mặt nạ là đầu sỏ gây tội chế tạo cái hậu quả thảm thống này, ông lão hận không thể đem người này rút gân lột da, nghiền xương thành tro.

Bất quá, ông lão tuy thống hận người đeo mặt nạ nhưng cũng biết người này không phải dễ đối phó, ngay lúc ông định chém gi·ết Tiền Gia Lân lại có thể lặng yên không tiếng động mà xuất hiện làm ông không hề nhận biết rồi ra tay ngăn cản, tất nhiên thực lực của người này đã tiến vào cấp bậc lĩnh vực.

Chỉ là không biết mục đích người này là gì? Là đứng ở về phía đối phương hay chỉ là một trong những khách nhân của đấu giá hội trong lúc vô tình xâm nhập chiến đấu? Trong lòng ông thầm đoán, ông cố nén lửa giận, nói: “Lão già ta là giám s·át Ám Ảnh của đấu giá hội tên là Tư Ẩn Giả Melado, xin hỏi các hạ là vị nào?” Nếu chỉ là đi ngang qua thì khi ông đã biểu lộ thân phận cũng nên biết né tránh. Nếu là như thế, ông liền phóng tên này một con ngựa. Ông cũng không muốn cành mẹ đẻ cành con. Nghe được ông lão tự xưng là Ẩn Giả khi, sắc mặt Tiền Gia Lân ở phía sau tức khắc biến đổi một chút.

Một khi tiến vào cấp bậc lĩnh vực đều có mạnh yếu phân chia cũng không phải mỗi cái cường giả lĩnh vực đều có thực lực đều giống nhau, bọn họ cũng có một ít siêu cấp siêu việt cường giả lĩnh vực, căn bản là không phải cường giả lĩnh vực bình thường có thể chống lại. Bọn họ có huy hoàng chiến tích, có thể đánh bại hoặc là đ·ánh ch·ết cường giả lĩnh vực khác, được chính phủ công nhận là siêu cấp cường giả, sở hữu danh hiệu riêng cho bản thân.

Theo như lời của ông lão Ẩn Giả là danh hiệu mà ông nhận được, không hề nghi ngờ ông lão khô gầy bình thường trước mắt này chính là một vị siêu cấp lĩnh vực cường giả.

Tiền Gia Lân lo lắng nhìn người đeo mặt nạ, đối mặt với một vị cường giả lĩnh vực như vậy, người đeo mặt nạ có thể ngăn cản không ?

Người đeo mặt nạ căn bản không chịu ảnh hưởng từ giới thiệu của Melado, giọng nói vẫn thản nhiên nói: “Vô danh tiểu tốt. Không đáng nhắc đến.”

Lăng Lan nhìn như bình tĩnh, kỳ thật trong đầu đã rít gào: “Tiểu Tứ!”

“Có em đây, lão đại!” Tiểu Tứ vẻ mặt lén lút cười gian mà xem tình cảnh đại chiến náo nhiệt của hacker cấp vương của phòng đấu giá cùng hacker cấp vương của Vân gia, hoàn toàn không có một chút áy náy khi giá họa cho Vân gia, Tieur Tứ còn ghét bỏ hacker cấp Vương gia nhập đại chiến quá ít. Không kinh tâm động phách như trong tưởng tượng, lại đột nhiên nghe được hà đông sư tử hống của lão đại liền vội vàng quay về.

“Ẩn giả là có ý gì?” Lăng Lan dò hỏi, thời điểm Melado xưng mình ẩn giả trên mặt rõ ràng lộ ra một chút tự đắc, xem ra cái này danh hiệu cũng không phải tự mình phong cho mình. Lăng Lan là người cẩn thận, trong lòng có nghi vấn liền tìm Tiểu Tứ bách khoa tới hỏi.

Tiểu Tứ giải thích cho Lăng Lan hiểu về việc cường giả lĩnh vực đạt được danh hiệu, Lăng Lan hai mắt lãnh mang chợt lóe dùng tay nhéo gương mặt béo muốn đào tẩu của Tiểu Tứ khi thấy tình huống không ổn, rồi dùng sức bóp: “Chuyện quan trọng như vậy, thế mà không chịu nói sớm.”

Không nghĩ tới cường giả lĩnh vực có phân chia như vậy, Lăng Lan đánh chết hai cường giả lĩnh vực ở tinh cầu Kaki chắc là cường giả lĩnh vực bình thường. May mắn Lăng Lan trong lòng có khả nghi nên hỏi nhiều một câu, nếu vẫn là dùng tâm thái chiến đấu cùng hai cường giả lĩnh vực kia tới đón chiến vị ẩn giả này, tin tưởng kết quả của Lăng Lan khẳng định thực thảm thống.

Đối với Tiểu Tứ thường thường quên trước quên sau Lăng Lan quyết định không thể lại nuông chiều, nên “Dùng cách xử phạt về thể xác” để trừng phạt Tiểu Tứ.

“Chin lỗi mòa (xin lỗi mà), e quên chíu thôi hà.” Tiểu Tứ bị bóp méo miệng đến rơi lệ đầy mặt, nhưng không dám phản kháng, lỗi tại bản thân nên phải gánh chịu.

Nội tâm Lăng Lan chấn động, nhưng Melado không rõ lắm, nghe được Lăng Lan trả lời trong lòng trầm xuống. Ở biết lão là Ẩn Giả nhưng đối phương còn bình tĩnh như vậy, hoặc là đối phương đã sớm biết hoặc là đối phương tự tin tuyệt đối sẽ không thua. Vô luận là loại nào, với lão mà nói đều không phải tin tức tốt.

Melado biết chuyện này tuyệt đối không thể giải quyết hoà bình được, hai mắt đột nhiên trợn lên một luồn ánh sáng chợt lóe, khí thế đáng sợ đột nhiên bùng nổ nhưng người đeo mặt nạ đã sớm đoán trước lão một bước liền buông cổ tay của lão ra nhanh chóng thối lui 3 mét. Melado hừ lạnh một tiếng dậm chân đuổi theo.

“Phanh”, một tiếng trầm vang phát ra, người đeo mặt nạ tuy rằng không có làm bất luận động tác gì nhưng khí thế lại bùng nổ, hai cổ khí thế mạnh mẽ đối đầu nhau, làm cho mọi người phía sau cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, có mấy người thực lực yếu sắc mặt càng tái nhợt, chỉ cần bị lan đến cũng đã làm cho họ không chịu nổi.

Melado cùng người đeo mặt nạ ngầm thử một chiêu với nhau, mặt ngoài chỉ nhìn thấy hai người đứng bất động đối diện nhau. Lực lượng ngang nhau! Cái kết luận này làm Melado chau mày, cứ việc có suy đoán trước nhưng kết quả ra tới làm Melado có cảm giác sự tình khó giải quyết.

Tới rồi loại cấp bậc cao thủ này như Melado tuyệt đối không nghĩ cùng đối thủ cùng đẳng cấp đấu đến ngươi chết ta sống, đứng càng cao sống càng lâu, liền càng quý trọng sinh mệnh. Đương nhiên, còn có cháu nội được lão ký thác kỳ vọng cao, mới 28 tuổi đã tiến vào khí kình hậu kỳ, có rất lớn hy vọng tiến vào lĩnh vực, đang ở trong tay đối phươn, càng làm cho lão không thể không sợ ném chuột vỡ đồ.

Melado châm chước nói: “Các hạ đến chuyến này là vì những người này sao?”

Người đeo mặt nạ nhàn nhạt nói: “Vậy lão nghĩ là vì sao?”

Đương nhiên đúng rồi! trong lòng Melado điên cuồng hét lên. Nếu không phải vì những người này sao có thể còn đứng ở đây cùng mình vô nghĩa?

Cảm giác trào ý trong mắt người đeo mặt nạ, Melado đột nhiên nghĩ đến câu trả lời của đối phương là đang chế nhạo mình hỏi một câu vô nghĩa? Lĩnh hội được ý tứ này Melado tức muốn hộc máu……

“Nếu đã như vậy, đem Loar lưu lại lão sẽ cho các hạ mang theo họ rời đi.” Melado nuốt xuống cục tức tại hầu nghiến răng nghiến lợi nói, vì cháu nội cưng, lão phải nhẫn.

“Nhìn tôi giống thằng ngốc hả?” Người đeo mặt nạ hỏi lại.

Melado sửng sốt, còn chưa trả lời, người đeo mặt nạ đã nói tiếp, “Đem bảo mệnh át chủ bài từ bỏ. Sau đó cho các người toàn lực đuổi gi·ết?” Lăng Lan duỗi ra tay, đôi tay Tiền Gia Lân liền buông lỏng nguyên bản con tin Loar trong tay đã nằm trong tay người đeo mặt nạ.

Trong lòng Tiền Gia Lân đột nhiên nhảy dựng, không biết vì sao tổng cảm thấy người đeo mặt nạ là người bên mình, tuy con tin bị đối phương lấy đi lại chưa hoảng sợ phẫn nộ, nhảy dựng cũng chỉ là bị thủ đoạn quỷ mị của người mặt nạ lam cho chấn kinh thôi.

So sánh với Tiền Gia Lân, thủ đoạn người đeo mặt nạ liền hung ác rất nhiều. Ngón tay thon dài nắm yết hầu Loar, nhìn như không có dùng bao lớn sức nhưng thực mau hai mắt Loar liền trợn to, mặt bắt đầu biến thành màu đen, trong miệng phát ra ca ca thanh âm. Bởi vì tứ chi đã bị bẻ gãy nên vô pháp giãy giụa, nhưng thân thể run rẩy tựa như một con trùng đang vặn vẹo.

“Dừng tay!” Melado phẫn nộ quát.

Tay người đeo mặt nạ nới lỏng, tình huống Loar liền chuyển biến tốt đẹp một ít.

“Hiện tại, lựa chọn quyền không phải do ông nơi đó. Mà là ta.” Người đeo mặt nạ bình tĩnh mà nói.

Bình tĩnh của Melado đã biến mất, từ ngữ khí, sự căng chặt của cơ bắp, cùng với khí thế Melado phát hiện đối phương là một người cực kì bình tĩnh không sợ uy h·iếp, trong nhiều năm lão chỉ nhìn đến tâm thái như vậy ở ba người, mà này ba người lại là nhân vật lão cũng muốn nhìn lên. Chẳng lẽ người này cũng là như thế?

Tiến vào cấp bậc lĩnh vực thời gian càng lâu, Melado liền càng rõ ràng trình độ thủy thâm trong giới lĩnh vực. Không phải như nhân thế nghĩ rằng tiến vào lĩnh vực chính là cường giả đơn giản như vậy. Trong lĩnh vực cũng có kẻ yếu, chỉ là kẻ yếu này so kẻ yếu khác hơi mạnh hơn một chút mà thôi.

Ở trong lĩnh vực, người có phải cường giả chân chính hay không là phải xem người đó lĩnh ngộ đối lĩnh vực có bao nhiêu sâu. Đồng dạng một cái lĩnh vực cường giả, năng lực hiểu được đối lĩnh vực sâu cạn không đồng nhất sẽ trực tiếp biểu hiện ở sức chiến đấu. Trên thực tế, trong lĩnh vực là có thể hạ gục cùng cấp bậc đỉnh cấp cường giả trong nháy mắt mà những người này không phải phong hào bình thường như lão co thể làm được, mà là phong vương xưng đế.

Mà ba người kia, đó là đế vương trong giới lĩnh vực.

Trong lòng Melado càng thêm kiêng kị, cắn chặt răng nói: “Được, lão sẽ đưa tất cả người ở đây ra ngoài, bất quá một khi ra khỏi cửa liền phải thả Loar.”

Người đeo mặt nạ nghe vậy gật gật đầu dẫn theo Loar xoay người liền đi, chiến đội bốn người Tiền Gia Lân không có chần chờ, một người đỡ công chúa điện hạ, một người dẫn theo người hầu theo sát ở người đeo mặt nạ phía sau rời khỏi.

Melado thở dài một hơi, tay hướng sau vẫy vẫy, liền thấy những nhân viên có võ trang từ trong lối thoát hiểm lui ra ngoài, mà thân ảnh Melado cũng ở ng·ay lúc này đột nhiên biến mất.

Trên đường, bọn họ lại đυ.ng phải ba người, hai người mang mặt nạ một người trùm đầu, xem đồ án mặt nạ của hai người đó là một cái hệ liệt, Tiền Gia Lân cũng biết tất nhiên là cùng một đám với người đeo mặt nạ.

Nhìn đến có người ra tới, ba người(có mặt nạ) không nói gì, chỉ là chờ mọi người đều ra khỏi lối thoát hiểm liền đi ở cuối cùng bọc hậu. Tiền Gia Lân hồ nghi mà nhìn người mang khăn trùm đầu tổng cảm thấy người nọ có chút quen thuộc……

Mà tầng ngầm thứ bảy, Tề Long cùng Triệu Tuấn dựa theo bản đồ Lăng Lan cấp tìm được thang lầu bị che giấu. Tề Long, Triệu Tuấn không nghĩ tới, thang lầu của tòa phòng đấu giá này thế nhưng là thang mây chứ không phải loại thang lầu kiến trúc bình thường.

Cho nên địa phương đặt nó chỉ là một lối nhỏ đường kính 3 mét, ở trên bản vẽ biểu thị là nó ống nước thải, nếu không phải trên bản đồ của lão đại đặc biệt chỉ rõ đây là thang lầu chỉ sợ bọn họ căn bản sẽ không đi nơi này. Không thể không nói, phòng đấu giá vì tính bảo mật nên trong lúc kiến tạo đã vắt óc tìm mưu kế mà đem cái lối đi này che giấu.

Tề Long cùng Triệu Tuấn cũng không thắc mắc tại sao lão đại nhà mình sẽ biết bí mật này. Đối ngoại Lăng Lan bày ra năng lực hacker cực kỳ bưu hãn, đã ở trong lòng đội viên thành lập lên hình tượng lão đại là không gì không biết ( cấp Tiểu Tứ điểm cái tán ), cho nên có thể đào đến này bí mật này chẳng phải chuyện gì khó.

Tìm được thang mây mấy cái động tác hai người đã đế tầng ngầm thứ bảy. Vừa đến, bọn họ liền cảm giác được một cái thật lớn chấn động, vị trí này cùng điểm bị nhốt của chiến đội Mục Hữu Vân khoảng cách không xa, hai người liếc nhau, giây tiếp theo liền như một trận gió biến mất.

Mục Hữu Vân dùng kính thuẫn chống lại cửa phòng bị phá huỷ, một bên tính toán trình độ tiêu hao năng lượng của kính thuẫn, một bên tự hỏi làm như thế nào để thoát vây. Đúng lúc này, Mục Hữu Vân nghe được phòng vách tường ‘ca’ một tiếng, đột nhiên nghĩ tới cái gì, vội quay đầu lại hô to: “Cẩn thận hai bên vách tường.”

Đội viên Mục Hữu Vân đều là lão đội viên được huấn luyện kỹ càng, nghe được tiếng Mục Hữu Vân mọi người liền nhảy lên.

“Phanh” “Phanh” hai tiếng đồng thời vang lên, hai bên vách tường cách vách cùng phòng của họ tức khắc bị tạc nổ vụn. Ở một đám bụi mù cùng mảnh vỡ có bóng dáng năm người đi vào.

Đội viên không cần Mục Hữu Vân ra lệnh sôi nổi tiến lên nghênh chiến. Nhưng đối phương có mười người, mà bọn họ chỉ có sáu người, trong đó Mục Hữu Vân càng là muốn ngăn cản công kích điên cuồng ở cửa nên yêu cầu mỗi đội viên cần thiết chặn lại hai người.

“Phanh!” Trong đó một đội viên cùng đối phương đối chiến đã bị hai người đánh bay ngã nặng nề ở trên vách tường, lại té xuống đất, người này vô pháp khống chế mà phun ra một ngụm máu tươi, trong khoảng thời gian ngắn bò không đứng dậy.

Tuy lần này đội viên mà Mục Hữu Vân mang đến đều là khí kình cấp bậc cao thủ, nhưng có một đội viên vừa mới tiến vào khí kình không lâu, căn bản vô pháp ngăn cản hai đối thủ khí kình trung hậu kỳ.

Hai người không chút do dự liên tiếp ra tay chuẩn bị trực tiếp giải quyết đội viên kia. Bọn họ nhận được mệnh lệnh gϊếŧ không tha.

“Chuột nhỏ!” Những người khác thấy một màn như vậy đỏ ngầu mắt liều mạng mà hô. Bọn họ là đồng bọn mười mấy năm, tuy thiên phú có tốt có xấu nhưng chưa bao giờ ghen ghét, ghét bỏ nhau, lẫn nhau nâng đỡ, nắm tay cộng tiến, có thể đem chiến đội Phong Vân thành công thăng cấp đến bốn sao đều là kết quả cùng nhau nỗ lực, lúc này thấy sinh mệnh đồng bọn nguy cấp, đương nhiên giận dữ vạn phần, nếu không phải từng người bị đối thủ cuốn lấy, bọn họ tuyệt đối sẽ không chút do dự nhào qua tương trợ……

Mắt thấy nắm tay hai người đó liền đánh trúng điểm trí mạng của tên đội viên kia, ‘phanh phanh’ hai tiếng, hai bóng người đột nhiên bay ngược ra ngoài, một cái thật mạnh nện ở trên vách tường, một cái từ động trong phòng bay ra ngoài té ở một cái phòng khác.

Mục Hữu Vân dẫn theo đội viên vừa bị đánh chớp mắt đi tới cửa, lại lần nữa dùng kính thuẫn chống lại khe hở, sau đó đem kính thuẫn trong tay đưa cho đội viên: “Giữ chặt.”

“Rõ, đội trưởng!” Trong miệng đội viên chảy máu tươi, lại chém đinh chặt sắt trả lời. Cứ việc thân bị trọng thương, đứng đều đứng không nổi, nhưng những người bên ngoài muốn tiến vào nhất định phải đạp lên thi thể này mới được. Đọi viên biết sức lực mình khả năng không đủ, đôi tay gắt gao nắm kính thuẫn để ở bụng, dùng toàn thân lực lượng để đối kháng lực phản chấn sinh ra vì ngăn cản viên đạn mà thành.

Mục Hữu Vân không có lại đi quan tâm sự tình ở cửa, nhiệm vụ đã giao thì phải lựa chọn tin tưởng đội viên của mình. Giây tiếp theo, Mục Hữu Vân đi đến trước mặt đối thủ mới vừa bò lên, một quyền đánh ra ngoài.

Mục Hữu Vân biết mình cần thiết mau chóng giải quyết tên đối thủ này, nếu không kết cục của các đội viên sẽ giống như Chuột nhỏ, một đánh hai, đối mặt vẫn là hai cái đối thủ tương đồng cấp bậc, cơ hồ không có bất luận phần thắng nào.
« Chương TrướcChương Tiếp »