Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 641: Thần chi tử!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 641: Thần Chi Tử!

Editor: Quân Mộ Thanh

Lăng Lan nghĩ nghĩ, tiếp theo lại phân phó nói: "Tiểu Tứ, nên làm như thế nào thì cứ làm tiếp đi."

Đây là hoàn toàn uỷ quyền hả? Tiểu Tứ lần đầu tiên có được quyền tự chủ lớn như vậy, không nói hai lời liền vọt vào mạng lưới, đi thu phục giúp lão đại nhà mình.

Trong ghế lô Lý gia:

Trợ lý phụ trách thấy giá cả mà mình đưa ra bị đối thủ cạnh tranh khác vượt qua, không cần suy nghĩ đã nhập giá cả mới rồi gửi đi.

"Đang gửi đi.." Đợi nửa ngày, lại qua một lượt nữa, nhưng số liệu của bọn họ vẫn chưa được đưa lên, trong lòng trợ lý cảm thấy không ổn, hắn vội vàng ngẩng đầu hô: "Chỗ chúng ta hình như xảy ra trục trặc rồi."

Người đại diện Lý gia vốn vẫn luôn bình tĩnh nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở mắt, lạnh giọng hỏi: "Sao lại thế này?"

"Vừa nãy tôi báo giả cả nhưng phòng đấu giá chủ không thu được, đối phương không báo ra số liệu của chúng ta." Rõ ràng một lượt kia, giá cả mà hắn đưa ra là cao nhất.

Đại diện Lý gia sắc mặt hơi đổi, lập tức phân phó nói: "Liên lạc ban tổ chức, bảo bọn họ mau chóng giải quyết." Nói xong, hắn nhịn không được thầm mắng một tiếng "mẹ kiếp", nếu hôm nay hắn không thành công mang tư liệu của KA (đạn dung hợp hạt nhân) về, Boss nhất định sẽ không để yên cho hắn.

Hắn biết rõ, Boss muốn lợi dụng phần tư liệu này để gia tăng lợi thế cạnh tranh gia chủ của phe phái bọn họ.. Nghĩ đến hậu quả của việc thất bại, mồ hôi trên trán hắn bắt đầu nhiều lên, mất đi thong dong lúc ban đầu, giữa mày lộ ra một chút thần sắc nôn nóng.

"Tôi đã xin ban tổ chức giúp đỡ." Trợ thủ lập tức trả lời.

Người đại diện Lý gia khuôn mặt hơi trầm xuống, gật gật đầu, kiên nhẫn chờ đợi ban tổ chức giải quyết trục trặc.

Ghế lô Diệp gia: "Lão bản, lần này đối phương không nhận được giá cả mà chúng ta báo ra." Trợ lý phụ trách ra giá thấy trong một vòng ra giá mới không có con số của mình, lập tức hội báo tình huống cho lão bản nhà mình.

Người đại diện Diệp gia nghe vậy liền nhăn mày, hắn biết rõ bối cảnh phòng đấu giá ngầm của Och, tuy rằng ngoài mặt là chợ đen, nhưng thật ra vẫn là phía chính phủ sắp xếp. Chẳng qua có một số thứ thuộc về vật phẩm buôn lậu, không cách nào nói rõ nơi đưa ra vật phẩm đó với các quốc gia khác nên mới cố ý biến trắng thành đen, mang những vật phẩm này đến chợ đen bán đấu giá để tiêu thụ.

Nhưng lực lượng bảo vệ của bọn hắn cùng với các loại thi thố phòng bị đều là đứng đầu Och, những kiểu như thế này sẽ không bao giờ nảy sinh những lỗi nhỏ không thể chấp nhận được như vậy, đây là chuyện vốn không có khả năng xảy ra.. Ý nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu người đại diện Diệp gia chính là, trận đấu giá này chẳng lẽ bị công kích?

"Lục Thiếu tá, lần này chúng ta ngụy trang hẳn không có vấn đề đúng không." Người đại diện Diệp gia sắc mặt ngưng trọng hỏi một người thanh niên khuôn mặt lộ vẻ khôn khéo ngồi ở bên cạnh. Hắn đang nghĩ liệu có phải có tổ chức nhằm vào Liên Bang hay không, hoặc là nhằm vào Quân bộ, nhằm vào Diệp gia bọn họ.

"Không có vấn đề gì, cho dù là hacker Vương cấp cũng không tìm ra một chút sơ hở." Lục thiếu tá chắc chắn nói, kia chính là thứ mà mấy hacker Vương cấp của quân đội bắt tay cùng chế tạo, cũng không phải là một, hai tên hacker Vương cấp có thể nhìn ra được.

Người đại diện Diệp gia trong lòng có nắm chắc. Hắn quay đầu nói với trợ lý ra giá: "Liên lạc ban tổ chức, bảo bọn họ lập tức giải quyết." Một khi đã như vậy, bọn họ cũng có thể nhân cơ hội buộc ban tổ chức cho bọn họ một câu trả lời. Hắn hy vọng trục trặc này kéo dài càng lâu càng tốt, tốt nhất là đến khi bán đấu giá kết thúc. Như vậy hắn có thể khiến ban tổ chức copy phần tư liệu kia rồi bán cho hắn với giá thấp, có thể sử dụng giá cả thấp nhất để lấy được thứ bọn họ muốn, đây chính là chuyện mà hắn muốn làm nhất.

Thương nhân họ Khương cũng phát hiện vấn đề này, trên mặt hắn lộ ra một tia mỉm cười, cũng giống như Diệp gia, hắn kiên nhẫn chờ đợi ban tổ chức cho bọn hắn một câu trả lời.

Tuy rằng thiếu đi ba đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ nhất, nhưng những người cạnh tranh khác lại không biết điều này, họ vẫn cảm tình trào dâng nâng giá của vũ khí kiểu mới mà Aubrey Joia nói có thể thay đổi thế cục của toàn thế giới này, giá cả càng ngày càng nâng lên đến con số trên trời khiến người nghẹn họng nhìn trân trối..

"Đều điên hết rồi!" Lăng Lan mắt lạnh nhìn một màn trước mặt, trong lòng phỏng đoán, thế giới này sở dĩ chiến hỏa không ngừng, hoàn toàn bởi vì nhân loại biểu hiện tư dục chính mình quá nhuần nhuyễn, không có khả năng thoái nhượng, bởi vậy mới tạo thành cái thế giới tràn ngập khói thuốc súng này.

Chẳng qua, kiên nhẫn chờ đợi kết quả là không có kết quả, Tiểu Tứ đã sớm cắt đứt một ít thư từ qua lại đối ngoại của ba ghế lô kia, người phụ trách của Hứa ca theo dõi tất cả ghế lô, thứ hắn nhìn thấy cũng chỉ là hình ảnh mà Tiểu Tứ muốn cho hắn thấy. Ở chỗ ban tổ chức, tất cả số liệu đều là chính xác, chỉ là ba cái ghế lô kia đã không ra giá nữa mà thôi.

Tuy rằng trong lòng có chút kinh ngạc, nhưng bọn họ cũng không hoài nghi, vì dù có ra giá hay không thì đây đều là quyền của khách hàng, bọn họ không có quyền can thiệp.

Đương nhiên, nếu bọn họ có một chút nghi ngờ, cẩn thận đối chiếu hình ảnh của ba ghế lô kia thì có lẽ có thể thấy được một ít sơ hở, bởi vì thật ra có mấy hình ảnh bị lặp lại, nhưng Tiểu Tứ sắp xếp chúng cách nhau rất xa cho nên không phải cao thủ tuyệt đỉnh chắc chắn không nhìn ra được.

"Sao đến bây giờ bọn họ vẫn chưa trả lời tin tức?" Nhìn thấy người ra giá càng ngày càng ít, ban tổ chức lại không có bất kì một thông báo nào, thậm chí cũng không phái người đến ghế lô của bọn họ, người đại diện Lý gia là người đầu tiên không kiềm chế được.

Hộ vệ đứng ở cửa dưới sự chỉ thị của Boss nhà mình, mở ra một cái màn hình, nhập vào một chuỗi mật mã dài, chuẩn bị mở ra cửa phòng ghế lô.

Nhưng cửa phòng lại không có chút một phản ứng nào. Đến lúc này, tất cả mọi người biết đã xảy ra chuyện.

Bọn họ muốn dùng máy liên lạc liên lạc với người bên ngoài đầu tiên, lại phát hiện máy liên lạc của bọn họ cũng không có phản ứng, bọn họ bây giờ giống như một con cá trong chậu, không cách nào liên hệ được với bên ngoài. Mọi người sắc mặt đại biến, hoài nghi chủ sự đặc biệt nhằm vào bọn họ!

Hộ vệ theo chỉ thị của người đại diện Lý gia, đang định chuẩn bị rút ra súng lục quang thúc bạo lực phá cửa thì trợ lý vẫn đang nhìn chằm chằm vào quang não đột nhiên kinh hô lên: "Mau xem cái này."

Người đại diện Lý gia lập tức nhào tới, chỉ thấy trên quang não hiện ra một cái đầu lâu dữ tợn, đầu lâu mở miệng phun ra một hàng chữ: "Tư liệu của KA (đạn dung hợp hạt nhân) chỉ thuộc về ta! Quyết không cho phép các người nhúng chàm! Nếu ngoan ngoãn nghe lời trở về, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, nếu không, ta sẽ rất tức giận rất tức giận, sau đó.."

Hai ghế lô còn lại cũng xuất hiện hình ảnh này, sau khi dòng chữ này xuất hiện, một hình ảnh khác cũng được hiển thị lên, đó chính là tổ trạch khổng lồ như hoàng cung của Lý gia, Diệp gia, cùng với biệt thự của thế lực sau lưng thương nhân họ Khương. Ba nơi này đột nhiên nổ mạnh, hóa thành tro tàn dưới ngọn lửa hừng hực.

"Toàn bộ phá hủy, cho nên tuyệt đối không cần chọc ta sinh khí nha!"

"Cuối cùng, xin hãy gọi ta là Thần Chi Tử!"

Sau câu nói này, tất cả hình ảnh đều biến mất, trên quang não lại khôi phục hình ảnh hiện trường bán đấu giá đâu vào đấy, tư liệu của KA đã phá cột mốc 5 tỷ, sáng tạo ra kí lục bán đấu giá tối cao của hội đấu giá.

"Là hacker!"

Nhìn thấy như vậy, người phụ trách ở ba ghế lô kia làm sao có thể không rõ, bọn họ tạm thời yên lòng, đảo mắt lại cười khổ. Lúc này đây, Bọn họ chắc chắn không giành được tư liệu KA.

Bọn họ rất rõ ràng, Och bởi vì buổi đấu giá này cố ý để ba tên hacker vương cấp tọa trấn. Nhưng tồn tại mà ba vị hacker Vương cấp cũng không thể ngăn cản, từ nãy tới giờ Och vẫn chưa phát hiện sự cố sinh ra, như vậy vị hacker ra tay này, tuyệt đối đã tới Thần cấp..

Nhưng hacker Thần cấp là định hải thần châm của quốc gia, tuyệt đối sẽ không rời khỏi biên giới, vị hacker Thần cấp này rốt cuộc là thần thánh phương nào. Hắn tự xưng chính mình là Thần Chi Tử, chẳng lẽ thật sự cho rằng chính mình là con của thần linh sao?

Ba người suy tư một lát, sau đó phân phó thủ hạ không cần bại lộ chuyện này. Bọn họ rất rõ ràng, nếu đây thật là một vị Hacker Thần cấp thần bí ra tay, chỉ sợ dù có khiếu nại với ban tổ chức Och cũng không có kết quả gì, bên Och chắc chắn không tìm ra được vấn đề. Thậm chí đối phương còn sẽ hoài nghi bọn họ có phải đang cố ý quấy rối hay không. Nếu cứ dây dưa với đối phương rất có thể sẽ bại lộ lai lịch của bọn họ.

Người đại diện Diệp gia chỉ có thể tiếc nuối thu lại dự tính ban đầu của hắn, lúc này việc bức thiết nhất của bọn họ chính là chạy về Liên Bang, dò hỏi vị Hacker Thần cấp duy nhất của Liên Bang kia, có lẽ hắn có thể biết vị Hacker Thần cấp này là ai, cũng chỉ có loại cường giả cấp bậc này mới có thể nhìn ra chút gì đó từ trong đấy.

Không bao lâu sau tư liệu KA bị ghế lô 091 giành được.

Sau khi tư liệu bị bán đấu giá, chủ sự Och tuyên bố buổi đấu giá kết thúc.

Tận đến lúc này, người của ba ghế lô mới có thể câu thông với ngoại giới.

Ba người không chút do dự liên lạc với đám người thuộc thế lực của bọn họ đang chờ ở bên ngoài, mệnh lệnh bọn họ toàn lực khai quật lý lịch chi tiết về khách nhân ở ghế lô 091. Nếu hắn là người cuối cùng giành được nó, vậy người tự xưng Thần Chi Tử kia chắc chắn có quan hệ với đối phương, thậm chí có thể là người đối phương mời đến cũng nói không chừng.

Đồng thời bọn họ cũng không nán lại lâu trong phòng đấu giá, sau khi làm xong kết toán hàng đấu giá với ban tổ chức, ba bên rất nhanh rời khỏi. Không bao lâu sau, phi thuyền của bọn họ bay khỏi tinh cầu Och.

Bởi vì bọn họ rời đi nhanh, nên cũng không biết sau đó Tinh cầu Och đã liên tiếp xảy ra chuyện lớn, thiếu chút nữa làm kinh tế của Tinh cầu Och lùi lại về lúc mới giải phóng.

Bởi vì Lý gia, Diệp gia cùng thương nhân họ Khương giấu giếm, phía Och cũng không biết có hacker ghé thăm, chẳng qua Och cũng không phải một chút chuyện cũng không có, bởi vì quyền trượng Baro, hắn và đồng đội hợp tác của bọn hắn đã xảy ra một ít cọ xát.

Đối với quyền trượng Baro, vốn dĩ là muốn để Baraja mua về, nhưng người cung cấp quyền trượng Baro lại hy vọng Baraja phải trả giá đắt mới được. Tuy rằng giá cả bán đấu giá cuối cùng của quyền trượng Baro cao thật, nhưng nó còn chưa đạt tới một nửa giá cả mà người kia dự định. Điều này cũng khiến bên Och chỉ trích đồng đội hợp tác của bọn họ rằng vì sao phải bỏ dở nửa chừng.

Bên hợp tác đương nhiên cực kì oan uổng, chỉ trích bên Och chủ động gửi tin tức bảo bọn họ thu tay lại, bên Och lại cho rằng đây là thiên hoang dạ đàm (1), bảo bên hợp tác cung cấp chứng cứ. Bên hợp tác ban đầu lời thề son sắt, nhưng khi tìm kiếm những tin tức đó thì dù có tìm thế nào cũng không thấy. Bên hợp tác ngay lập tức hiểu ra bọn họ trúng gian kế của Och, cho rằng Och đã lặng lẽ phản bội bọn họ, đứng về phía Liên Bang..

Bọn họ công kích lẫn nhau, bên Och cũng hoài nghi công thủ đồng minh (2) của bọn họ có phải định đẩy Och ra làm kẻ chết thay hay không, kết quả vốn là quan hệ hợp tác thân mật khăng khít lập tức xuất hiện khoảng cách. Cho dù có Caesar ở giữa điều tiết, cho dù đôi bên áp xuống lửa giận, mặt ngoài hòa hảo như lúc ban đầu, thì quan hệ giữa bọn họ cũng không thể khôi phục lại được như trước kia nữa, trong lòng mỗi bên đều có khúc mắc.

Tiểu Tứ cũng không biết thủ pháp dã man không nói lý lại lỗ hổng mười phần này khiến cho Och cùng một mạch của Caesar trong lòng có khúc mắc, thậm chí trong tương lai, bởi vì khúc mắc này mà Och quyết liệt với một hệ của Caesar. Đương nhiên đây đều là lời phía sau, bây giờ tạm thời không nhắc tới.

Sở dĩ sẽ có loại hiệu quả này cũng vì phía Och tự tin vào thực lực của Hacker nhà bọn họ, đồng thời bên hợp tác cũng tin tưởng thực lực của Hacker Och, có thể phá rối ở phòng đấu giá chỉ có thể là chính bản thân Och.. Cho nên, tự tin là chuyện tốt, là ưu điểm, nhưng quá tự tin thì sẽ xuất hiện vấn đề, mọi việc đều không thể quá mức.

Đám người Lăng Lan cũng không biết lúc này Och đang cãi cọ với bên hợp tác, bọn họ đang tiến hành kết toán tài chính với hội đấu giá Och. May mắn tài khoản liên kết với thư mời cũng đủ tài chính, bọn họ thuận lợi lấy được ba món đồ kia, rời khỏi ghế lô dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác.

Đi vào cửa thang máy, Lý Lan Phong cười nói: "Cảm ơn anh, chúng tôi có thể tự đi xuống được, xin dừng bước."

Nhân viên công tác lễ phép nói: "Đưa khách mời đến cửa chính là công việc của tôi. Sáu vị, mời." Làm lơ lời từ chối khéo của Lý Lan Phong, hắn lập tức đi vào lúc cửa thang máy mở ra, sau đó đứng ở cửa, hướng về phía sáu người Lăng Lan ý bảo mời vào.

Lý Lan Phong cười lắc đầu, mang theo sáu người đi vào thang máy, thang máy vẫn là cái thang máy kia, to muốn chết. Lăng Lan theo thói quen đi đến góc, dựa vào vách tường thang máy, cô cúi đầu như đang suy nghĩ điều gì.

Những người khác cũng không quấy rầy cô, mấy người tùy ý mà đứng, nhìn chằm chằm vào con số trên màn hình, chờ đợi để xuống lầu một.

Màn hình vừa mới hiện đến lầu ba. Đang lúc mọi người chờ đợi chuyển đến con số tiếp theo thì đột nhiên trước mắt tối sầm lại. Tất cả đèn chiếu sáng trong thang máy đều tắt. Cùng lúc đó, một tiếng xé gió đột nhiên nhào về phía Lăng Lan đang đứng ở một góc.

"Keng" một tiếng. Lưỡi dao sắc bén kịch liệt va chạm với thứ gì đó, trong bóng đêm lóe lên ánh lửa. Ngay sau đó, "ầm" một tiếng, không biết là cái gì đập mạnh vào vách tường, khiến cho cả thang máʏ яυиɠ lắc dữ dội.

"Tách" một tiếng, thang máy đã khôi phục nguồn điện, tất cả đèn đồng thời sáng lên. Lúc này mới thấy rõ, tên nhân viên công tác kia đã nằm ở góc tường giống như một đống thịt nát, mà đứng phía trước đúng là Tề Long đang cử động cánh tay. Tay phải của cậu đang vô lực cầm một thanh quân đao ba tấc.

"Cũng dám đánh lén lão đại nhà tôi ngay ở trước mặt tôi, tìm chết!" Tề Long hừ lạnh nói.

Lý Lan Phong đứng ở trước mặt Lăng Lan, ngón tay rụt lại, một thanh chủy thủ từ bàn tay trượt vào trong tay áo, một đao vừa rồi ngăn trở nhân viên công tác đánh lén Lăng Lan chính là của Lý Lan Phong.

Tên nhân viên công tác kia phun ra một ngụm máu tươi, mặt vô biểu tình nói: "Mấy người trốn không thoát đâu, hình ảnh ở nơi này đã được truyền tới phòng điều khiển rồi."

Lăng Lan gõ gõ vào tấm lưng nhìn như gầy ốm thể nhược, nhưng thực tế tràn ngập sức bật cứng cỏi đang che ở trước mặt mình, ý bảo Lý Lan Phong tránh ra một chút.

Lý Lan Phong biết Lăng Lan chắc chắn có điều muốn nói, không cần suy nghĩ liền bước sang bên cạnh một bước.

Lăng Lan thong thả ung dung đi lên trước, Tề Long thấy thế tự động thối lui một bước dài, nhường ra vị trí.

Lăng Lan nhìn chằm chằm nhân viên công tác, hơi hơi cúi người xuống, nói: "Nơi này tổng cộng có tám cái máy theo dõi, có thể nói là 360 độ không góc chết, nếu tôi biết nơi này có nhiều máy theo dõi như vậy, thì còn muốn chiếu sáng thang máy để làm gì?"

Đồng tử của nhân viên công tác đột nhiên co rụt lại, hắn nhớ tới hành động trong kế hoạch, chỉ khi hắn thành công đánh chết sáu người thì đèn mới được thắp sáng, nếu không coi như nhiệm vụ thất bại. Mà hiện tại, nhiệm vụ của hắn thất bại, nhưng đèn lại được bật lên, rõ ràng là cơ quan để bật đèn chỉ có hắn biết.

"Rất tò mò sao tôi lại biết được đúng không?" Lăng Lan búng tay một cái, thang máy trở thành một mảnh đen nhánh, lại búng tay một cái, thang máy khôi phục ánh sáng.

"Cậu rốt cuộc là ai?" Hứa ca nói thiếu niên vô hại có thể là người mạnh nhất trong sáu người bọn họ, lúc ấy hắn còn không tin, nhưng cuối cùng hắn vẫn nghe theo mệnh lệnh của Hứa ca, người đầu tiên mà hắn xuống tay chính là thiếu niên này. Nhưng không nghĩ tới hắn còn chưa tới gần được đối phương thì đã bị đám người bên cạnh cậu ta đánh bại.. Mà tên ngốc to con thoạt nhìn chỉ có Cụ hiện mười cấp, đã bước nửa chân vào cấp bậc Tỉ mỉ, vậy mà lại là một cao thủ Khí kình, chỉ dùng một chiêu đã đánh trọng thương một tên Tỉ mỉ đỉnh như hắn.. Bọn họ chính là một đám ma quỷ giả heo ăn thịt hổ.

"Tôi là người như thế nào? Không phải là anh đã đoán ra rồi à?" Lăng Lan đứng thẳng thân, ánh mắt nhìn đối phương tựa như nhìn một con kiến, khiến cho ánh mắt của nhân viên công tác tức khắc rụt rụt.

"Anh rất thông minh, không sai, nếu tôi có thể bật công tắc đèn, vậy đương nhiên có nắm chắc khiến người ở phòng điều khiển nhìn thấy hình ảnh giả dối. Tỷ như hiện tại, vẫn là một mảnh đen nhánh, sau đó lại chờ một chút, xuất hiện chính là anh đứng ở thang máy, mà sáu người chúng tôi đều đã bị đánh bại."

Lăng Lan nói thong thả ung dung, nhưng trái tim của nhân viên công tác theo lời nói của cô mà càng ngày càng nặng nề.

"Đương nhiên, nếu anh thất bại, người giám thị nơi này nhất định sẽ phái đội canh giữ cầm súng ở cửa thang máy. Một khi thành công, những người đó sẽ trở thành người thu dọn thi thể của chúng tôi, quyền trượng Baro bị các người thu hồi, sau đó chế tạo thành biểu hiện giả dối rằng chúng tôi cầm tang vật lẩn trốn, hấp dẫn tầm mắt của Baraja.."

Ánh mắt nhân viên công tác nhìn về phía Lăng Lan càng ngày càng hoảng sợ, bởi vì lời nói của Lăng Lan, vừa lúc là chuyện mà bọn họ sẽ an bài.

"Các người hẳn là còn phái một nhóm người khác đi gϊếŧ công chúa điện hạ, ừm, dựa theo phong cách của các người, nhất định sẽ phái sáu người có thân hình gần giống chúng tôi giả trang thành chúng tôi. Khi công chúa điện hạ gặp mặt bọn họ, những người đó sẽ nhân lúc công chúa chưa chuẩn bị, đột nhiên tập sát công chúa.. Nếu thành công, tội danh sẽ giá họa lên trên đầu chúng tôi, không thành công, cũng có thể chế tạo thành chúng tôi vì quyền trượng Baro mà nổi lên lòng tham, khi đó công chúa điện hạ cùng với Baraja sẽ toàn lực đuổi gϊếŧ chúng tôi. Mà mấy người cũng là có thể thuận lợi thoát khỏi hiềm nghi.."

Lăng Lan cười như không cười nói: "Quả nhiên tính kế thật tốt!"

"Cậu là ma quỷ!" Đoạn lời nói này của Lăng Lan làm cho nhân viên công tác không còn ôm chút may mắn nào. Hắn đột nhiên há mồm muốn cắn mạnh vào lưỡi để tự sát thì Tề Long nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm vào hắn đột nhiên ra tay. Cậu nắm cằm hắn, chỉ nghe "răng rắc" một tiếng, bóp gãy xương hàm dưới của hắn.

"Vẫn còn chưa đủ." Lăng Lan híp híp mắt, đột nhiên một quyền đánh trúng má phải của đối phương. Nhân viên công tác "phụt" một tiếng, phun ra mấy cái răng hàm.

Lâm Trung Khanh không chờ Lăng Lan phân phó, lập tức tiến lên nghiêm túc kiểm tra kia mấy cái răng kia: "Tìm được rồi, có một cái răng hàm rỗng ruột, bên trong có viên nhộng, có lẽ là độc dược."

"Vậy thì đúng rồi. Hiện tại ở thế giới này, đâu phải cắn lưỡi là có thể tự sát được." Lăng Lan lạnh nhạt trả lời.

Lý Lan Phong lập tức lấy ra một chiếc khăn tay sạch sẽ từ trong túi, đưa cho Lăng Lan.

Lăng Lan kinh ngạc nhìn anh một cái. Trong lòng nói thầm tên này thích sạch sẽ đến vậy à, còn mang theo thứ này bên người? Trong đầu Lăng Lan không khỏi tưởng tượng ra hình ảnh Lý Lan Phong tay làm thủ thế hoa lan chỉ, cầm khăn lau miệng, thân thể không khống chế được mà lạnh run.. Ừm, về sau nhất định phải chỉnh lại Lý Lan Phong, miễn cho lại ra thêm một Lạc Lãng nữa.

Đối với việc tiểu đội ra một người kỳ ba như Lạc Lãng, Lăng Lan đã cảm thấy chính mình nghiệp chướng nặng nề, không bao giờ có thể dạy hư cái thứ hai được nữa.

Chẳng qua Lăng Lan cũng không cự tuyệt ý tốt của Lý Lan Phong, cô thuận tay nhận chiếc khăn, dùng sức xoa mu bàn tay phải của mình, sau đó ném cho Lý Lan Phong, dùng hành động thực tế nói cho đối phương, nam nhân thì phải dùng như vậy.

Lý Lan Phong lại cầm chiếc khăn nhăn thành một đống kia nghiêm túc gấp lại, sau đó cẩn thận bỏ vào túi mình.

Một màn này khiến cho khóe mắt Lăng Lan giật giật, chẳng lẽ khoảng thời gian trước Lý Lan Phong cùng Lạc Lãng ở chung quá nhiều, sau đó bị tiểu tử Lạc Lãng kia ảnh hưởng? Trong lòng Lăng Lan cực kì khó chịu, chuẩn bị trở về phải thẳng tay thu thập Lạc Lãng một trận, nha, chính mình mọc lệch còn chưa tính, dạy hư đội viên làm gì?

Lạc Lãng đang vội túi bụi ở Quân đoàn 23, đột nhiên cả người rét run, rùng mình mấy cái, khiến đồng bọn chung quanh lo lắng không thôi. Lý Thì Du còn không thèm để ý đến sự kháng nghị của Lạc Lãng, trực tiếp cởϊ qυầи Lạc Lãng, tiêm xuống một mũi kháng thể ở trên cái mông trứng của cậu, miễn cho sinh bệnh ảnh hưởng đến đội viên khác.

Hiện tại đang là thời khắc mấu chốt mà bọn họ và Đoàn trưởng đấu trí đấu dũng, khuyết thiếu một chiến lực mạnh mẽ, vậy tuyệt đối không được! Vì thế Lạc Lãng chỉ có thể cắn chăn nén nước mắt, bị Lý Thì Du tàn nhẫn chà đạp một lần.

"Đinh" một tiếng, rốt cuộc tới lầu một, Lăng Lan vứt một ánh mắt cho Tề Long, Tề Long lập tức nâng tên nhân viên công tác kia lên chắn ở trước mặt, đứng ở cửa thang máy.

Cửa thang máy mở ra, đập vào mi mắt mọi người lại là sáu, bảy khẩu súng, bọn họ không nhìn bên trong là ai, chỉ điên cuồng nổ súng.

Hai người Lý Anh Kiệt, Triệu Tuấn Đã sớm trốn ở trần thang máy, đột nhiên phi thân nhào về phía đối phương, nháy mắt đã đánh bại hai người, mà Tề Long đứng ở giữa thì coi nhân viên công tác như tấm chắn, toàn bộ những viên đạn bắn ra đều ghim ở trên người nhân viên công tác, Tề Long nhân cơ hội chạy trốn ra ngoài, trong lúc tay súng chưa kịp phản ứng lại, một chiêu đá xoáy quét ngã một mảnh.

Mà Lý Lan Phong cùng Lâm Trung Khanh trốn ở hai bên sườn cửa thang máy, chậm hơn ba người một nhịp, bọn họ theo sát phía sau đánh bại hai tên bị Tề Long bỏ sót.

Trong chớp mắt, bảy, tám người đứng ở cửa thang máy đã bị đám người Lăng Lan giải quyết.

"Xem ra đối phương vốn không muốn lưu lại một người sống, bao gồm cả anh." Lăng Lan đi ngang qua tên nhân viên công tác bị Tề Long ném ở một bên, nói. Hai mắt tràn ngập thù hận của kẻ sắp chết kia, tàn lưu một loại bi thương khi bị vứt bỏ.

"Cho nên, ngàn vạn đừng làm quân cờ, nếu phải làm thì hãy làm kỳ thủ." Lời nói bình đạm của Lăng Lan rơi vào trong tai của nhân viên công tác, trong mắt hắn lộ ra một tia hối hận cùng mờ mịt, cuối cùng ngưng kết thành một mảnh thù hận, mở to hai mắt nuốt xuống một hơi cuối cùng.

Không biết thù hận của hắn là đối đám người Lăng Lan, hay là bởi vì chính mình bị vứt bỏ một cách vô tình, tóm lại hắn chết không nhắm mắt. Nhưng điều này cũng chẳng liên quan đến đám người Lăng Lan, trong khoảnh khắc hắn ra tay với Lăng Lan, thì đã chú định hắn chỉ có một con đường chết, chỉ khác nhau ở chỗ hắn chết trong tay đám người Lăng Lan, hay là trong tay chính đồng đội của mình.

(1) Thiên hoang dạ đàm: Câu này cũng giống với câu ví "như truyện nghìn lẻ một đêm" của người Việt Nam, ý chỉ đối phương nói chuyện vô lý, không có sức thuyết phục.

(2) Công thủ đồng minh: Một liên minh được thành lập bởi hai hoặc nhiều quốc gia với mục đích cùng tấn công hoặc phòng thủ chống lại các quốc gia khác trong thời kỳ chiến tranh.

Đôi lời của editor: Thật sự rất xin lỗi mọi người vì sự trễ nải của editor, bây giờ editor mới thi xong và có time ra chương mới, nhưng editor không dám đảm bảo cái gì nữa vì editor lại sắp thi Toeic rồi, đành phải ra thêm chương nào thì biết chương đấy vậy.
« Chương TrướcChương Tiếp »