Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 639: Ra giá!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 639: Ra giá!

Editor: Quân Mộ Thanh

"Đây là thứ gì?" Lăng Lan tò mò hỏi.

Tiểu Tứ trả lời: "Khối năng lượng."

"Khối Năng lượng? Thật hay giả thế? Vậy thì sao lại không giám định ra được?" Dựa theo đoạn giới thiệu về vật phẩm, niên đại của vật này chỉ khoảng một vài trăm năm, năng lượng khối chế tạo ra từ 200 năm trước không có khả năng sẽ không nhận ra được.

"Bởi vì đây không phải khối năng lượng ở nơi này mà là của Tinh hệ Dream Dora chúng em. Bằng trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại của nhân loại đương nhiên không có kiểm tra ra năng lượng chứa đựng bên trong, hoặc cũng có thể là do khối năng lượng này vốn dĩ đã bị dùng hết, không kiểm tra ra năng lượng cũng rất bình thường." Tiểu Tứ lập tức trả lời.

Lăng Lan nghe vậy cau mày, cô nghiêm túc hỏi Tiểu Tứ: "Khối năng lượng này vì sao lại xuất hiện ở đây? Tiểu Tứ em có biết không?"

Năm đó Tiểu Tứ không biết vì sao lại đi đến địa cầu, sau đó nhân duyên trùng hợp mà nhận cô làm chủ nhân, xuất hiện một lần vốn đã là chuyện khó có thể tưởng tượng được rồi, vậy mà sau vạn năm lại phát hiện thêm một sản vật của Tinh hệ Dream Dora nữa. Điều này khiến cho Lăng Lan nảy sinh cảnh giác, năm đó Tinh hệ Dream Dora bị hủy diệt, đến tột cùng có bao nhiêu thứ thành công phá vỡ thời không tiến vào tinh hệ này, lại hoặc là còn tồn tại trí năng thể nào khác ngoài Tiểu Tứ đây?

Nếu là trường hợp thứ nhất, vậy cùng lắm chỉ có thêm nhiều vật phẩm kì lạ mà thôi, nhưng nếu là trường hợp thứ hai, vậy thì cô cùng Tiểu Tứ liền phải cẩn thận, miễn cho bại lộ.

"Có thể là lỗ hổng thời không, em có thể đi ra từ lỗ hổng thời không thì những đồ vật khác cũng có thể làm được." Tiểu Tứ trả lời.

"Vậy những tồn tại giống với em liệu có tới tinh hệ này hay không?" Lăng Lan truy vấn nói.

Tiểu Tứ nghiêm túc suy nghĩ, nói: "Khả năng sẽ là không, bởi vì em không cảm giác được có đồng loại ở thế giới giả thuyết."

Nhìn thấy lão đại nhà mình vẻ mặt nghiêm túc, Tiểu Tứ lại lần nữa giải thích: "Lão đại, trí năng thể chúng em rất nhạy bén trong việc cảm giác đồng loại, chỉ cần có tồn tại thì dù chúng em không chạm mặt cũng sẽ cảm nhận được hơi thở của đối phương. Mà nhiều năm như vậy em cũng chỉ tìm được một vài vật nhỏ tự tiến hóa ở trong thế giới giả thuyết, không thể so được với loại tồn tại như em.." Tiểu Tứ nói tới đây, tựa hồ nghĩ tới cái gì. "Tiểu Hoa xem như không phải đúng không?"

Tuy rằng Tiểu Hoa bản chất là Mạt thế chi hoa của Tinh hệ Dream Dora. Nhưng ban đầu cậu nhóc là chỉ một cái chồi mầm, ở nơi này trải qua hacker thôi hóa, nghiêm khắc mà nói thì Tiểu Hoa cũng không phải chân chính đến từ Tinh hệ Dream Dora.

Lăng Lan biết nơi Tiểu Hoa sinh ra, kiên định lắc đầu nói: "Tiểu Hoa không tính."

"Vậy chắc chắn là không còn nữa." Tiểu Tứ khẳng định nói.

Câu trả lời Tiểu Tứ khiến Lăng Lan yên tâm, cô theo bản năng mà nhìn về phía đám người Tề Long, lại phát hiện bọn họ không chú ý tới mình, duy chỉ có một ánh mắt nóng bỏng dừng trên người cô. Lăng Lan biết đây tất nhiên là của Lý Lan Phong.

So sánh với những bạn nhỏ khác chỉ khi có việc mới đi tìm cô, thì Lý Lan Phong lại thường xuyên dù không có việc gì cũng chú ý cô. Cô có nhu cầu gì hoặc là có an bài nào, Lý Lan Phong tất nhiên là người đầu tiên biết được. Điều này làm cho Lăng Lan tương đối buồn bực, cô nỗ lực nuôi lớn mấy đứa nhóc, về trình độ ăn ý còn kém hơn Lý Lan Phong nửa đường gia nhập..

Chẳng qua khi Lăng Lan nhớ đến năm đó cùng luyện tập Cơ giáp với con báo.. Tức khắc trong lòng bình thường trở lại.

Năm đó cô và Lý Lan Phong cùng nhau nỗ lực luyện tập Cơ giáp, cùng nhau trưởng thành, có loại tình nghĩa bạn bè chân chính. So sánh với các bạn nhỏ coi cô trở thành lão đại không gì làm không được, thì Lý Lan Phong vừa coi cô là đội trưởng, vừa coi cô trở thành bạn bè tri kỷ của mình, cũng sẽ càng chú ý cô cần điều gì, này có lẽ chính là điểm khác biệt giữa Lý Lan Phong cùng đám Tề Long.

Điều này cũng khiến Lăng Lan không cách nào coi Lý Lan Phong trở thành đám Tề Long được. Không thể không nói, ở trong lòng Lăng Lan Lý Lan Phong vẫn có chút đặc biệt.

Lăng Lan bỏ qua nỗi khó chịu vừa rồi, bỏ tay xuống lặng lẽ làm một chuỗi thủ thế.

Một bên Lý Lan Phong chen đến chỗ Lý Anh Kiệt, vỗ vỗ bờ vai của cậu, nói: "Mã Nghiêu, nhìn lâu như vậy, cũng nên nhường cho tớ nhìn đi."

Lý Anh Kiệt hồi trừng mắt nhìn anh một cái: "Tôi không phải còn đang xem sao."

Lý Lan Phong ló đầu nhìn, cười nhạo nói: "Mấy thứ cậu xem giá thấp nhất cũng là tiền vạn, mua nổi à?"

"Mua không nổi thì mở rộng tầm mắt cũng tốt mà." Một bên Lâm Trung Khanh nhanh chóng liếc Lý Anh Kiệt một cái, ngắt lời nói.

Lý Anh Kiệt nhịn xuống lửa giận sắp bùng nổ, hừ lạnh một tiếng rồi chuyển tầm mắt lên trên hình ảnh.

Lý Lan Phong cũng mặc kệ có đắc tội Lý Anh Kiệt hay không, anh dùng sức đẩy Lý Anh Kiệt ra, sau đó tiếp nhận quang não thao tác, rất nhanh đã chuyển giao diện đến đoạn có giá cả cực thấp, nói: "Xem những thứ mà chúng ta chắc chắn mua không nổi còn không bằng xem những cái này, chúng ta có thể mua một cái để lúc về khoe khoang cũng tốt."

Lý Anh Kiệt bị đẩy ra vốn đang muốn phát hỏa, nghe được những lời của Lý Lan Phong, ánh mắt tức khắc sáng ngời, lửa giận bốc lên lập tức biến mất, hắn nói: "Không sai, nếu tới thì cũng phải mang một thứ về làm bằng chứng chứ."

Cậu chúi đầu lại gần, bắt đầu thương lượng cùng Lý Lan Phong, rốt cuộc muốn mua cái gì.

Lý Anh Kiệt phản ứng rất nhanh, Lý Lan Phong ngãy giờ vẫn ở cùng Lan lão đại, lúc này Lý Lan Phong ra tay tất nhiên là do Lan lão đại phân phó, cậu đương nhiên cần phối hợp tốt với Lý Lan Phong.

Cuối cùng hai người chọn ra ba món đồ có giả cả thấp nhất, dù vậy, những thứ này đều có giá mấy ngàn điểm danh dự. Một cái là một mảnh sứ màu trắng to bằng ngón cái, nghe nói là đồ vật của mấy vạn năm trước, chẳng qua do nó quá nhỏ lại còn là mảnh vỡ, cũng không xác định được là thứ gì. Cho nên tuy nó có niên đại xa xăm nhưng giá cả lại không cao, giá khởi đầu chỉ có 1500 điểm, mà hiện tại cũng chỉ có một người cảm thấy hứng thú với nó, ra giá đúng bằng giá gốc, Lý Anh Kiệt châm chước một phen, cuối cùng ấn xuống con số 1550, bao trùm người ra giá đầu tiên.

Một cái khác chính là Hình trụ Vô Danh mà Lăng Lan nhìn trúng, vẫn là 3280, Lý Lan Phong cùng Lý Anh Kiệt thương lượng một chút, định ra mức giá 3300, đẩy xuống giá cả của người ra giá cao nhất. Đương nhiên mọi người đều biết đây chỉ là tạm thời, vài phút cuối cùng mới là chiến trường chân chính, trừ phi không có người cạnh tranh, nếu không đoạn thời gian này là sẽ thời điểm chơi tim đập chân chính.

Còn món đồ thứ ba là một cành cây rách nát tả tơi, phải nói là đây thứ xấu nhất trong ba vật phẩm, nhìn như là đồ vật không đáng giá tiền nhất nhưng trên thực thế giá khởi điểm của nó lại bằng hai món trước gộp lại, tổng cộng 4500. Nó đắt như vậy bởi vì đây là một nhánh thực vật có sinh mệnh được lấy ra từ Tinh cầu Lục Hải mà Caesar mới tìm ra.

Qua nghiên cứu thì đây là một loại thực vật mới, có điều cũng không coi như trân quý vì loại thực vật này có thể thấy rất nhiều ở Tinh cầu Lục Hải. Chẳng qua bởi vì chưa hủy bỏ phong tỏa, cho nên vì tìm kiếm cái lạ tinh cầu Och vẫn để thứ này vào danh sách hàng đấu giá, một vài người có sở thích thu thập các loại thực vật rất có hứng thú với loại đồ vật này.

Trên thực tế cũng đích xác như thế, trong ba vật phẩm thì cành cây này là tranh đoạt kịch liệt nhất, Giá cả đã lên tới 6700. Lý Anh Kiệt ra giá chơi chơi 6800, nhưng con số này vẫn khiến sắc mặt của mấy người bàng quan hơi đổi. Nha, cơ hồ là một nửa phí dụng tiền du lịch của bọn họ chuyến này.

Biến hóa sau đó khiến mọi người trực tiếp từ bỏ cành cây này, bởi vì chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, giá cả của cành cây này đã lên đến một vạn, bọn họ đều trong túi ngượng ngùng. Lại nói, bọn họ cũng không muốn lãng phí tiền trên một cành thực vật bình thường. Vì thế tầm mắt của mọi người lại tập trung lên hai món đồ khác..

Thời gian từng chút từng chút một trôi qua, còn năm phút cuối cùng là đến hai giờ, giá cả của các loại vật phẩm bắt đầu điên cuồng dâng cao, người cạnh tranh mảnh sứ chỉ có một người, sau khi đối phương ra giá hai lần, Lý Anh Kiệt lại ra giá lần nữa, đối phương hoàn toàn không nhúc nhích. Lý Anh Kiệt Cảm thấy không đã ghiền, đơn giản liền đặt lực chú ý lên chỗ Hình trụ.

Vẫn có hai, ba người cảm thấy hứng thú với Hình trụ, khi giá cả nhảy đến hơn 5000, cũng chỉ dư lại một người cạnh tranh cùng Lý Anh Kiệt.

Đối phương toàn nâng giá một trăm một làm Lý Anh Kiệt tức điên, đến một phút cuối cùng, trong lúc cảm xúc Lý Anh Kiệt quá kích động đã viết nhầm thêm một số không, vốn muốn ra giá 6200 lại biến thành 62000. Cho nên sau khi giá cả được gửi đi, Lý Anh Kiệt vừa thấy con số kia, tức khắc sắc mặt đại biến, ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất.

Cậu hỏng mất mà đập đầu mình, khóc hô: "Lão tử thế mà lại viết nhầm một số không, thật là ngu ngốc ngu ngốc ngu ngốc ngu ngốc.."

Lâm Trung Khanh thấy thế, sắc mặt tức khắc xanh trắng một mảnh, cậu đột nhiên đẩy ra Lý Lan Phong, nhìn giá cả của hình trụ trên quang não, phát cuồng mà kêu lên: "Nhanh ra giá tiếp, nhanh ra giá tiếp đi!" Rõ ràng cậu ta đang hi vọng đối phương trong lúc xúc động sẽ ra giá lần nữa, áp đảo giá cả mà bọn họ cung cấp.

Nghe được lời nói của Lâm Trung Khanh, Lý Anh Kiệt lúc này tỉnh ngộ lại, cậu vẫn còn một chút hy vọng, lập tức song thủ hợp chưởng (1), bắt đầu cầu nguyện thần linh khắp nơi, mong đối phương nhanh ra giá đẩy giá cả của cậu xuống thì mới có thể vãn hồi tổn thất của cậu..

(1) Song thủ hợp chưởng: Hai tay chập lại thành động tác bái phật.

Quảng Cáo

Trong phòng điều khiển, Hứa ca cười lạnh mà bỏ quang não xuống, người cạnh tranh với Lý Anh Kiệt chính là hắn, nhìn thấy đối phương vì vội vàng mà phạm phải sai lầm, hắn cuối cùng cũng trút hết hờn dỗi trong lòng. Dùng nhiều tiền như vậy, coi như là bọn họ trả tiền phí cho ghế lô kia.

Hai giờ tròn, lời cầu nguyện của hai người Lý Anh Kiệt, Lâm Trung Khanh đương nhiên không thành công, bọn họ ra giá cao nhất, Hình trụ không biết tên kia bị Lý Anh Kiệt thu vào trong túi, còn có mảnh sứ không có giá trị quá cao kia.

Cả người Lý Anh Kiệt có chút mơ màng hồ đồ, cậu mờ mịt hỏi: "Tổng cộng bao nhiêu tiền?"

"64300 điểm danh dự." Lâm Trung Khanh cũng bị đả kích ủ rũ cụp đuôi.

Lý Anh Kiệt cắn cắn môi, cuối cùng cũng có thể khiến bản thân tạm thời bình tĩnh lại, cậu gian nan nói: "Trên người tôi chỉ có hơn 53400 điểm, các cậu có thừa điểm danh dự không?"

Sau khi Tề Long mở ra máy liên lạc của mình, nói: "Tớ còn có hơn 2200."

Triệu Tuấn gãi gãi đầu, ngượng ngùng nói: "Gần nhất tiêu mạnh tay, chỉ còn lại chưa đến 2000 điểm."

Lý Lan Phong thở dài: "Tớ có 2600 điểm."

"1800 điểm." Lăng Lan nói. Đoạn thời gian này hình như cô ăn tương đối nhiều đồ ăn ngon, tiền cũng dùng rất nhanh.

"Tớ chỉ có 1100" Lâm Trung Khanh cúi đầu hổ thẹn nói, trong đám người thì gia cảnh cậu là kém nhất, lần này đi ra ngoài, cậu miễn cưỡng mang đi 1500 điểm, ở trên thuyền ăn mặc cần kiệm, vậy mà vẫn còn hơn 1000 điểm.

"Chúng ta gộp lại vẫn chưa đủ tiền đấu giá đâu." Lý Lan Phong cười khổ nói.

Triệu Tuấn tròng mắt chuyển động: "Nếu không chúng ta dùng tạm số tiền mà công chúa cho chúng ta trước?"

Mấy người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng phát hiện cũng chỉ có thể lựa chọn như vậy, chẳng lẽ muốn nói cho phòng đấu giá là bọn họ không mua sao? Nếu mà làm như vậy thật, bọn họ tuyệt đối sẽ bị người của phòng đấu giá trực tiếp bắt đi bỏ vào chảo dầu.

Cũng may, đồ vật phải đợi đến khi bán đấu giá trân phẩm kết thúc mới có thể đưa tới, bọn họ chỉ cần giúp công chúa lấy được quyền trượng Baro, hỏi mượn công chúa chút tiền chắc là sẽ không bị cự tuyệt. Sáu người Lăng Lan ở ghế lô cắn răng thề, nhất định phải cướp được quyền trượng Baro để giải quyết khốn cảnh của bọn họ.

Sau hai giờ chính là thời gian tiến hành bán đấu giá vật phẩm tại hiện trường, màn hình lớn trong ghế lô hiện lên hình ảnh đại sảnh bán đấu giá, một vị bán đấu giá sư trẻ tuổi anh tuấn phong độ nhẹ nhàng đi lên đài bán đấu giá, còn chưa giới thiệu đã nghe được tiếng vỗ tay nhiệt tình phía dưới.

"Các vị khách nhân tôn kính, tôi là bán đấu giá sư Aubrey của bổn tràng, Joia, sau đây tôi sẽ vì các vị mà phục vụ." Bán đấu giá sư mỉm cười nhìn phía dưới, cong lưng cúi chào, sau đó mới tự giới thiệu tên. Sau khi hắn nói ra tên của mình, hiện trường xuất hiện không ít tiếng kinh hô.

Tiểu Tứ búng tay một cái, đem tư liệu cuộc đời của Aubrey. Joia hiện ra trước mắt Lăng Lan, Lăng Lan lúc này mới hiểu vì sao hiện trường lại nhiệt tình như vậy, vừa nói đến tên thì ngay lập tức phát ra tiếng kinh hô.

Aubrey. Joia, là con trai của tổng thống Och - Aubrey. Fila, là huyết mạch duy nhất được bảo tồn. Tổng thống Fila lấy bản thân chi lực, dùng thời gian ba mươi năm đưa một Och vốn bần cùng phát triển trở thành một tinh cầu thương nghiệp du lịch giàu có. Ông có được sự ủng hộ của người dân Och, thậm chí đã có chương trình nghị sự đưa ra đề nghị đưa gia tộc Aubrey trở thành Hoàng tộc Och giống như cách làm của các Đế quốc khác, trở thành biểu tượng của Och.

Nhưng đề nghị này lại bị tổng thống Fila cự tuyệt. Cũng bởi vì Tổng thống Fila cự tuyệt cho nên dân chúng Och càng thêm yêu thích chương trình nghị sự này. Nghe nói chương trình nghị sự này nếu có thể tiến vào hội nghị, thì một khi được thông qua, Och sẽ trở thành Đế quốc Och, mà Aubrey sẽ trở thành Hoàng thất của đế quốc Och. Như vậy Aubrey. Joia sẽ trở thành Quốc Vương đời kế tiếp.

Đương nhiên Aubrey Joia được hoan nghênh như vậy cũng không hẳn vì hắn là con trai của Tổng thống Fila, mà vì hắn còn là một mạo hiểm gia xuất sắc. Cùng với một bán đấu giá sư với năng lực đứng đầu, khi hắn vẫn còn mai danh ẩn tích thì vật phẩm qua tay hắn đều được ra giá cao thậm chí là giá trên trời, chính điều này cũng khiến hắn trở thành bán đấu giá sư được hoan nghênh nhất ở Och. Hội đấu giá ngầm này có thể mời đến Aubrey Joia, có thể thấy được ban tổ chức thực lực hùng hậu, cùng với việc cũng có liên hệ chặt chẽ với chính phủ Och, nếu không Aubrey Joia sẽ không xuất hiện ở chỗ này.

Aubrey Joia đâu vào đấy đưa ra từng mặt hàng đấu giá, mục tiêu của đám người Lăng Lan là quyền trượng Baro, cho dù đồ vật phía trước có trân quý hi hữu đến cỡ nào cũng có thể nhìn như không thấy.

Chẳng qua không phải là một chút cũng không thấy, khi bán đấu giá Cơ giáp Vương bài của Liên Bang, sáu người đều toát ra ánh mắt muốn được đến, chẳng qua giá cả trên trời kia khiến bọn họ chỉ có thể liếʍ màn hình chảy nước miếng, đương nhiên cho dù có tiền, có mua được cũng vô dụng.

Người muốn chiếm lấy Cơ giáp Vương bài của Liên Bang rất nhiều, nhưng đối thủ cạnh tranh chủ yếu lại là bốn nhà, một nhà đến từ Tinh hệ Nam Tinh, một nhà đến từ Liên minh Aoya, một nhà lại đến từ mảnh đất hỗn loạn xa xôi, mà một nhà cuối cùng lại là Diệp gia của Hoa Hạ Liên Bang.

Tinh hệ Nam Tinh ở góc phía Nam của thế giới nhân loại, con người nơi đây đều kiêu dũng thiện chiến, nhưng tứ chi phát đạt tất nhiên mang theo đầu óc đơn giản, điều này khiến cho lĩnh vực phát triển Cơ giáp của Tinh hệ Nam Tinh vẫn luôn theo sau mấy siêu cường quốc khác, Tinh hệ Nam Tinh muốn lấy được Cơ giáp Vương bài này, đương nhiên muốn cho nhân viên nghiên cứu tháo dỡ Cơ giáp tiến hành nghiên cứu.

Phải biết rằng Cơ giáp Vương bài ở trên chiến trường dù có bị đánh bại, thì trừ phi có thể một kích đánh ngất đối phương, nếu không Vương bài sư sĩ bị thua sẽ lựa chọn tự bạo để bảo hộ bí mật của Cơ giáp Vương bài. Bởi vậy ý tưởng muốn bắt cơ giáp vương bài đi nghiên cứu hoàn toàn bị ngâm nước nóng, ép cho bọn họ không thể không tìm kiếm con đường khác.

Lúc này nhìn thấy phòng đấu giá có Cơ giáp Vương bài, bọn họ đương nhiên muốn dồn toàn lực giành lấy chiếc Cơ giáp này.

Mục đích của hai nhà muốn giành Cơ giáp Vương bài khác cũng không sai biệt lắm, mà Diệp gia chỉ sợ là nghe theo yêu cầu của Quân bộ Liên Bang, toàn lực mang về chiếc Cơ giáp Vương bài bị buôn lậu này.

Cuối cùng vẫn là Diệp gia giành được Cơ giáp, có một đoạn thời gian trong lúc đấu giá Diệp gia không hề hé răng, trải qua sự giám sát của Tiểu Tứ, hóa ra là bởi vì Diệp gia nhận được tin tức khá muộn, trong lúc hấp tấp, tiền của bọn họ không dự trù đủ, mà tiền Cơ giáp lại sắp vượt qua số điểm danh dự mà bọn họ chuẩn bị. Cuối cùng, bọn họ khẩn cấp tìm được người của Lý gia, Lý gia ra tay cho vay một số điểm tín dụng rất lớn, cuối cùng mới có thể mang chiếc cơ giáp này về.

Tuy rằng bảo vệ được Cơ giáp Vương bài nhưng Diệp gia (Quân bộ) cũng trả giá rất đắt, bọn họ trả giá tiền tài, số lượng cũng đủ để bọn họ nghiên cứu phát minh ra ba năm mười chiếc Cơ giáp. Chẳng qua đại giới này bắt buộc phải trả, nếu không một khi quốc gia khác nghiên cứu ra vũ khí nhằm vào Cơ giáp Vương bài của bọn họ thì tổn thất sẽ không phải là chút tiền tài này, điểm này Quân bộ vẫn hiểu rõ.

Đương nhiên, Quân bộ sau khi trả giá đại giới sẽ không dừng tay lại như vậy, đến tột cùng là ai tuôn chiếc Cơ giáp Vương bài này ra ngoài, kế tiếp Quân bộ tất nhiên sẽ có một hồi vận động lớn huyết vũ tinh phong, chắc chắn sẽ bắt được con chuột lớn đó, sau đó xào hầm nấu ăn.

Có điều việc này đều là chuyện của Quân bộ, Lăng Lan chỉ là hơi hơi chú ý rồi lại ném ra sau đầu. Bởi vì tiếp theo chính là lúc quyền trượng Baro lên sân khấu.

Sau khi Aubrey Joia nói ra lai lịch của quyền trượng Baro, toàn trường vậy mà xuất hiện lặng im khó được. Mọi người đều biết thứ này chỉ hữu dụng đối với đế quốc Baraja, mà bọn họ nhiều nhất chỉ dùng để làm nơi cất giữ, vì một món đồ trang trí không trân quý mà đắc tội một đại quốc, tất cả mọi người biết đây là mất nhiều hơn được.

"Quyền trượng Baro, giá khởi điểm là một ngàn vạn điểm danh dự, xin ra giá." Aubrey Joia xin đạm nhiên nói, hắn đã bán ra Cơ giáp Vương bài với giá trên trời, cho nên đối với vật nhỏ này cũng không quá để trong lòng.

"1100 vạn." ghế lô 103 ra giá. Lăng Lan vừa thấy con số này liền biết công chúa Gullibaldo đã ra tay, cô ấy quả nhiên không kiềm chế được, là người đầu tiên ra giá.

Sau khi Gullibaldo ra giá, hiện trường cũng không có người tiếp tục ra giá, điều này khiến cho Gullibaldo trong lòng đại hỉ, có lẽ cô có thể nhẹ nhàng mang quyền trượng đại biểu cho Hoàng thất Baraja bọn họ về.

"Ghế lô 103 ra giá lần đầu tiên! Quyền trượng Baro này tuy rằng chỉ là một món đồ cổ có lịch sử 400 năm, nhưng ý nghĩa mà nó đại biểu lại không phải là nhỏ, nó đại biểu cho vinh dự của Hoàng thất Đế quốc Baraja. Hoàng thất Baraja từng đối ngoại nói, ai có thể mang quyền trượng Baro về cho đế quốc Baraja, Baraja sẽ thỏa mãn một yêu cầu của đối phương. Tiền dù nhiều thì cũng chỉ là một đống số liệu, nhưng có quyền trượng này, ngươi khả năng có thêm một cơ hội, thậm chí là một lần sinh mệnh. Tôi nghĩ các vị khách nhân tôn kính tất nhiên hiểu rõ thứ nào quan trọng hơn. Hiện tại, tôi hỏi lại một lần nữa, còn có ai ra giá không?"

Aubrey Joia nói ra bí mật của quyền trượng Baro, khiến công chúa Gullibaldo ở ghế lô 103 hận đến nghiến răng nghiến lợi, cô biết ngay lần này muốn giành được quyền trượng Baro sẽ không đơn giản như vậy.

"1500 vạn!" Quả nhiên, Aubrey Joia vừa dứt lời, ghế lô số 7 liền ra tay.
« Chương TrướcChương Tiếp »