Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 628: Dụ hoặc!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 628: Dụ hoặc!

Editor: Quân Mộ Thanh

Người trẻ tuổi rũ mắt che đi một tia trào phúng, lúc ngẩng đầu lên lại đầy mặt cung kính, hắn trả lời: "Không có, chẳng qua tín hiệu của Số 37 vẫn còn tồn tại, điều này tỏ vẻ hắn không có nguy hiểm gì, khả năng là do chiến đấu với đối phương rồi lâm vào cục diện bế tắc, chúng ta vẫn nên kiên nhẫn chờ đợi một chút."

Lời nói của người trẻ tuổi khiến cho sắc mặt của mấy người trung niên hòa hoãn lại.

Lúc này, một người trung niên nhìn ra cửa kính sát đất, khuôn mặt lộ vẻ nghi hoặc nói: "Mọi người có cảm thấy hình như cửa kính kia dày hơn rồi không?"

Mấy người nhìn qua nhưng lại không rõ nguyên do: "Có phải là ông hoa mắt không đấy?"

"Không, tôi trời sinh đã rất mẫn cảm đối với độ dày, tôi vẫn luôn cảm thấy độ dày của tấm kính kia thay đổi." Người trung niên chưa từ bỏ ý định mà đi qua, lúc hắn vừa mới chạm vào tấm kính liền cảm giác được một cổ lạnh lẽo tận xương truyền đến từ đầu ngón tay.

"Lạnh quá." Người Trung niên rụt tay lại theo bản năng.

"Sao có thể, dù bên ngoài có mưa cầu vồng đi nữa nhưng tinh cầu Kaki vẫn luôn duy trì nhiệt độ ổn định ở mức 25 độ." Một người khác cũng không tin tưởng lời nói của người trung niên nọ, hắn cũng duỗi tay đυ.ng vào một chút.

"Thật sự rất lạnh." Người nọ nhanh chóng thu tay lại, vẻ mặt kinh ngạc nói.

Đang lúc bọn họ hoang mang thì người trẻ tuổi sắc mặt đại biến, vội kêu: "Mau tránh ra!"

Người trung niên bị tiếng la của người trẻ tuổi làm hoảng sợ, theo bản năng tránh ra cửa sổ sát đất, người trẻ tuổi trừng lớn đôi mắt nhìn ra ngoài cửa kính sát đất ý đồ muốn nhìn ra cái gì đó.

"Làm sao vậy?" Một người trung niên mặc dù trong lòng kinh sợ, nhưng vẫn mở miệng dò hỏi.

Người trẻ tuổi cười khổ: "Khả năng địch nhân chúng ta đến rồi."

"Là ai?" người trung niên kia bị câu nói của người trẻ tuổi làm hoảng sợ, vội truy vấn nói.

Người trẻ tuổi nhìn chằm chằm cửa sổ sát đất, chậm rãi trả lời: "Hẳn là tên cao thủ lĩnh vực đã quyết đấu cùng Số 37 kia.." Cũng chỉ có hắn có thể vô thanh vô tức lẻn vào đến chỗ bọn họ rồi thủ vệ ở bên ngoài.

"Vậy Số 37.." người Trung niên sắc mặt đại biến.

"Tuy rằng không chết, nhưng có lẽ đã trọng thương." Người trẻ tuổi trả lời. Đây là kết cục tốt nhất, chỉ e rằng đối phương đã chết, đây mới là tin tức mà chỗ bọn họ còn chưa thu được mà thôi.

Người trung niên vốn dĩ có chút hoảng loạn nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại: "Cho dù có tìm được chỗ chúng ta thì sao chứ?" Tuy rằng chỉ là sở chỉ huy lâm thời nhưng Hồn Vực cũng sẽ phái một cường giả lĩnh vực tọa trấn. Tương tự, ở chỗ bọn họ cũng có.

Vừa dứt lời, một lão nhân mái tóc bạc phơ tuổi tầm sáu mươi xuất hiện ở bên người bọn họ.

"Cửu trưởng lão!" Người trẻ tuổi thấy thế vội cung kính hô.

Lão nhân được gọi là Cửu trưởng lão kia coi như không nghe thấy, hai mắt lão sáng ngời nhìn chằm chằm vào cửa sổ sát đất, lạnh lùng nói: "Nếu đã tới thì cần gì phải che giấu chân thân?"

Đột nhiên một bóng hình dần hiện ra trên cửa sổ, sau đó chậm rãi biến thành một thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Cửu trưởng lão nhìn thấy bộ dạng của người tới, không khống chế được mà lộ ra dáng vẻ khϊếp sợ, không nhịn được nói: "Không có khả năng!"

Không chỉ có Cửu trưởng lão đầy mặt khϊếp sợ mà mấy người ở đây đều bị kinh sợ, người trẻ tuổi lại càng thất kinh hỏi: "Cửu trưởng lão, lẽ nào tên cường giả lĩnh vực này là đồng nhan?"

Cửu trưởng lão lập tức trả lời: "Sao có thể!" Lão tự tin tư liệu đăng kí của Hồn Vực bọn họ là hoàn thiện nhất, so với Liên Bang còn đầy đủ hơn, nhưng trong trí nhớ của lão lại không có tên cường giả lĩnh vực nào như vậy, chẳng lẽ là mới thăng cấp?

Nghi vấn này vừa mới xuất hiện đã bị Cửu trưởng lão trực tiếp phủ quyết, đối phương có thể đánh bại Thiên bảng 37 nên tuyệt đối không có khả năng mới vừa thăng cấp lĩnh vực. Thiên bảng Số 37 tuy rằng tương đối nhiều nhược điểm nhưng đã hắn tiến vào lĩnh vực chừng bảy, tám năm, tuyệt đối không phải là hạng mà người mới vừa thăng cấp lĩnh vực có thể đánh bại.

"Tốt cuộc ngươi là ai?" Cửu trưởng lão tìm không thấy đáp án, đơn giản trực tiếp hỏi ra.

Người tới chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ mà không mở miệng nói, tất cả mọi người đều cảm giác được một cổ áp lực cường đại, ngay cả Cửu trưởng lão đã tiến vào lĩnh vực mấy chục năm cũng cảm giác được mình đang chịu áp lực rất lớn, điều này khiến lão thay đổi sắc mặt.

"Nguyên tố lĩnh vực của ngươi hẳn là băng hệ đi, mà băng hệ, trong tư liệu của chúng ta tổng cộng có ba vị lĩnh vực cường giả. Một vị là Băng Đế của mảnh đất hỗn loạn, một vị là Mục Tề Quan Đông gia chủ, còn có một vị là thượng tướng Caesar Rey. Mà ngươi tuyệt đối không phải Caesar Rey, không biết ngươi là Mục Tề Quan Đông gia chủ hay là Băng Đế của mảnh đất hỗn loạn?" Cửu trưởng lão bình tĩnh hỏi. Tuy rằng lão không có cách nào từ trên người đối phương tìm ra được điểm tương tự với hai người này, nhưng dù sao thì so với Rey càng đáng tin một chút, bởi vì hai người kia đều là người da vàng.

Đáng tiếc rằng lão hỏi chuyện lại chỉ được đến một mảnh yên lặng. Toàn bộ không khí tức khắc trở nên đông lạnh, đương nhiên phân lạnh băng này là do khí lạnh mà đối phương mang đến gây ra.

Thấy đối phương căn bản không có ý tứ muốn nói chuyện, mặt già của Cửu trưởng lão đỏ lên, lão cảm thấy chính mình bị coi khinh, lửa giận trong lòng tức khắc hừng hực bốc cháy, cho dù là lão quái vật Mục Tề Quan Đông gia tới thì lão cũng là không sợ, người trước mắt này lại lợi hại nữa cũng không lợi hại bằng lão quái vật kia..

Ở băng hệ, lão quái vật kia nhận đệ nhị thì không có ai dám nhận đệ nhất, dù là Băng Đế của mảnh đất hỗn loạn thì khi đi vào Hoa Hạ cũng không dám tự xưng là Băng Đế, chính là bởi vì Hoa Hạ có lão quái vật Mục Tề Quan Đông ở.

Vốn dĩ Cửu trưởng lão đã chuẩn bị trước đánh giá đối thủ, để cho đối phương nếm mùi đau khổ, nhưng lão cũng không dám cuồng vọng như vậy.

Cửu trưởng lão bên này quyết định động thủ, Lăng Lan bên kia nhìn như làm lơ đám người Cửu trưởng lão nhưng kỳ thật lại đang nói chuyện với Tiểu Tứ.

"Tiểu Tứ? Cái này mà gọi là không có người lợi hại hả? Thế người trước mắt chị đây lại là cái gì?" Lăng Lan nhìn thấy nơi này lại xuất hiện một cường giả lĩnh vực, trong lòng tức khắc lộp bộp một chút, nếu như nơi này còn có một cường giả lĩnh vực khác nữa thì Lăng Lan quyết định sẽ lập tức chạy trốn..

Tiểu Tứ chọt chọt ngón tay, rất vô tội nói: "Em nói có lão nhân mà.." Ngụ ý là nó không nói lão nhân này không nguy hiểm a.

"A, Tiểu Tứ, em thế mà cũng biết cắt câu lấy nghĩa đấy." Lăng Lan cười lạnh.

Tiểu Tứ liều mạng lắc đầu: "Không có không có không có, thật sự chỉ có một tên này." Nó nịnh nọt nói, "Lão đại, sau khi đánh bại lão ta, người nơi này mặc chị tra tấn."

"Hiện tại lão đại nhà em cảm thấy rất có thể mình mới là người bị đối phương tra tấn." Lăng Lan vừa dứt lời, toàn thân ngay lập tức phòng bị lên, cô cảm giác được khí thế trên người Cửu trưởng lão tăng vọt, này rõ ràng là muốn cùng cô cao thấp đây mà.

Trong lòng Lăng Lan rất nhảy nhót, tuy rằng cô chất vấn Tiểu Tứ, nhưng cũng biết Tiểu Tứ sẽ không để cô lâm vào thế hiểm, sợ rằng nơi này thật sự chỉ có một tên cường giả lĩnh vực, mà nếu chỉ có một tên cường giả lĩnh vực thì Lăng Lan lại rất nguyện ý cùng đối phương đánh một trận, để tăng cường cảm ngộ (1) của mình đối với lĩnh vực.

Thân ảnh Cửu trưởng lão đột nhiên biến mất, khí thế của Lăng Lan toàn bộ khai hỏa, nguyên tố lĩnh vực của đối phương không rõ, tình huống lúc ấy của Hỏa Tà khi đυ.ng phải cô lại tái hiện lần nữa, chẳng qua hiện tại cô lại là người lâm vào thế bị động..

Trong không gian học tập, Tiểu Tứ liều mạng mà đá đá cái chân ngắn nhỏ của mình, vẻ mặt phẫn nộ nói: "Vì sao lại không cho ta nói tư liệu của tên kia cho lão đại?"

Ngũ Hào cười tủm tỉm nói: "Đây chính là mệnh lệnh của Nhất Hào, nếu người có nghi vấn thì có thể tìm Nhất Hào nha!"

Tiểu Tứ vốn đang giãy giụa kịch liệt đột nhiên cứng lại rồi..

"Còn có, chừng nào thì người chuẩn bị nói cho lão đại nhà người là người nhân lúc cô ấy không chú ý, trộm giấu lại một đóa hoa nhỏ đây?" Tuy Ngũ Hào vẫn mang dáng vẻ cười tủm tỉm như cũ nhưng Tiểu Tứ lại rõ ràng cảm giác được đằng sau dáng vẻ tươi cười đó của đối phương mang ác ý thật sâu.

Tiểu Tứ cả người đều hóa đá, nó cũng sắp quên mất chuyện này rồi.

"Tốt nhất là người nên nhanh một chút, Nhất Hào đã áp chế đóa hoa nhỏ kia lâu lắm rồi, nếu lại áp chế tiếp sẽ gây bất lợi đối với quá trình tiến hóa của đóa hoa kia. Đơn giản người không cần nói cho lão đại nhà người, trực tiếp trở thành chủ nhân của đóa hoa nhỏ kia chẳng phải được rồi sao." Ngũ Hào giống như ác ma mà dụ hoặc Tiểu Tứ.

Tiểu Tứ kiên quyết ngăn cản dụ hoặc: "Ta mang Tiểu Hoa về đây chính là vì lão đại, chủ nhân của Tiểu Hoa chỉ có thể là lão đại."

"Vậy người không phải dụng công vô ích sao, vì để cho Tiểu Hoa tiến hóa người đã tiêu hao rất nhiều năng lượng, thậm chí còn làm chậm trễ tốc độ tiến hóa của mình, người vẫn cam tâm làm áo cưới cho người khác ư?" lời nói của Ngũ Hào vĩnh viễn dựa theo căn nguyên khiến cho người ta dao động, Tiểu Tứ vốn đơn thuần, nghe được lời này cũng không khỏi ngẩn người.

"Đúng không, kỳ thật người trở thành chủ nhân của Tiểu Hoa, đối với lão đại nhà người không phải cũng hữu dụng như nhau sao, cũng không nhất định phải để lão đại của người trở thành chủ nhân của Tiểu Hoa nha.. Hơn nữa nếu người trở thành chủ nhân của Tiểu Hoa thì sẽ không cần nói cho lão đại nhà người về chuyện này, lão đại của người cũng sẽ không trách cứ người đã tự chủ trương. Không phải người muốn trở thành tiểu đệ hoàn mỹ nhất của lão đại nhà người sao? Làm như vậy thì cô ấy sẽ không có cơ hội trách cứ người nữa." Ngũ Hào liên tiếp dụ hoặc Tiểu Tứ, Tiểu Tứ bắt đầu có chút hỗn loạn, nó cảm thấy Ngũ Hào nói cũng rất có đạo lý..

"Chính là.." Tiểu Tứ tư duy đơn thuần vẫn cảm thấy có chút vấn đề.

"Không cần nói chính là cái gì hết, Tiểu Hoa sắp tỉnh lại rồi, Nhất Hào nói lần thức tỉnh này hắn sẽ không áp chế nó lại nữa, hoặc là người lập tức nói cho lão đại nhà người, hoặc là tự người đi đến chỗ Tiểu Hoa, trở thành người đầu tiên mà tiểu hoa nhìn thấy, trở thành chủ nhân của nó.." Ngũ hào nói cho Tiểu Tứ thời gian của nó đã không còn nhiều.

Tiểu Tứ bắt đầu trầm tư, mà bên ngoài, Lăng Lan đã cùng đối phương đánh một chiêu đầu tiên, khí kình cường đại trực tiếp phá nát tất cả cửa kính sát đất, căn phòng vốn được trang trí cực kì xinh đẹp tức khắc bị phá hư hầu như không còn, một mảnh hỗn độn.

"Đối thủ phóng thích lực lượng chỉ là Khí kình, cũng không mang theo năng lượng nguyên tố.." Lăng Lan cau mày, cô cảm thấy có chút khó giải quyết. Tên cường giả Lĩnh vực trước mắt này thực lực rất mạnh không nói, mấu chốt nhất chính là lão che dấu nguyên tố Lĩnh vực của mình rất hoàn mỹ, so với trận chiến lúc đấy của cô còn hoàn mỹ hơn. Cô khi ấy còn lộ ra một chút dấu vết nhưng cuối cùng bởi vì thu liễm băng hàn chi khí mà may mắn giấu diếm được đối thủ, nhưng hiện tại đối thủ này lại khiến cô không tìm thấy một chút dấu vết nào.

Không hổ là lão quái vật đã tiến vào lĩnh vực mấy chục năm, kinh nghiệm chiến đấu không phải là một cường giả lĩnh vực bình thường có thể bằng được. Lăng Lan trong lòng thán phục.

Người trẻ tuổi thấy Cửu trưởng lão cùng tên cường giả lĩnh vực thân phận không rõ đánh lên, hắn ném một ánh mắt cho mấy đồng đội bên người, mấy người nhẹ nhàng lẻn ra cửa, chuẩn bị rời đi từ nơi này.

Thể thuật của bọn họ cao nhất cũng chỉ là Khí kình đỉnh đại viên mãn, người trẻ tuổi lại chỉ có Khí kình sơ cấp, hai cường giả Lĩnh vực quyết đấu, bọn họ lưu lại nơi này không chết cũng trọng thương.

Bọn họ mới vừa đi tới cửa thì sắc mặt lập tức thay đổi, hóa ra cửa lớn đã bị một tầng băng dày bịt kín, dù bọn họ có kéo, có túm, có đá thế nào cũng không có tác dụng. Người trẻ tuổi là người giỏi về quan sát, hắn phát hiện cửa kính sát đất vốn dĩ bị đánh nát không biết từ khi nào đã bị một tầng băng mỏng bao trùm, cho dù bọn họ muốn nhảy ra từ cửa sổ thì cũng không có khả năng thực hiện.

(1) Cảm ngộ: Hiểu rõ, thông hiểu.

P/S: Thông báo trước với mọi người một chút, ngày mai editor sẽ đi tiêm vacxin, nên nếu nhỡ ốm rồi không đăng bài được thì hẹn các bạn vào chủ nhật hoặc muộn hơn nhé!
« Chương TrướcChương Tiếp »