Chương 2: Đưa lưng về phía nhau ngủ

Kết hôn đã hơn một năm, ngủ cùng nhau, nhưng chưa làm qua.

Tối hôm qua cô thật sự không cố ý dụ dỗ anh, cô chỉ là lấy thân phận vợ hợp pháp dùng phương thức trực tiếp nhất để người đàn ông của cô một lần nữa tỉnh lại.

Tư Thừa Nam luôn đem phòng ngủ chính nhường cho cô, còn mình ngủ ở phòng cho khách, đương nhiên mọi đồ đạc của anh đều để ở phòng ngủ chính, để tránh bị trưởng bối bất ngờ kiểm tra.

Không ai trong cả gia đình có thể nhìn thấy dấu vết ở riêng, ngoại trừ thái độ của Tư Thừa Nam.

Ngày mốt chính là Tết Nguyên Đán, bọn họ phải về Tư gia, thời gian Bạch Tương phẫu thuật định vào sau Tết Nguyên Đán, hôm nay xuất viện trở về nhà ba mẹ, chuẩn bị đón Tết.

Bạch gia cùng Tư gia đều ở cùng một khu biệt thự, nhân duyên của Bạch Tương rất tốt, bữa tiệc đêm giao thừa mời rất nhiều bạn bè đến, Thang Tư Mẫn cũng tới.

Những người có mặt ở đây ít nhiều cũng biết về mối quan hệ của Thang Tư Mẫn cùng Tư Thừa Nam, nhìn ba người ánh mắt họ khó tránh khỏi thấy xấu hổ chút.

Tào Giai Giai cùng Bạch Tương nói đùa trong chốc lát, lại an ủi mẹ Bạch Tương, rồi lặng lẽ từ phía sau đi ra ngoài trở về nhà chồng.

Mẹ chồng đang xem TV, thấy cô một mình trở về liền hỏi Tư Thừa Nam.

“Còn đang nói chuyện với Bạch Tương ạ, để bọn họ nói chuyện nhiều một chút, Thừa Nam ngoài miệng không nói gì, gần đây cũng ngủ không ngon giấc”.

Mẹ Tư đối với cô con dâu này hết mực yêu thích, mẹ chồng con dâu xem TV một lát, Tào Giai Giai còn cùng bố chồng chơi một ván cờ, tuy rằng thua, nhưng bố chồng rất cao hứng, tặng cô bao lì xì.

“Mau sinh con đi, mẹ đang chờ ôm cháu trai đây”, mẹ chồng nói.

Tư Thừa Nam trở về, mẹ Tư cũng nói một câu như vậy, không nói thêm lời nào.

Nội tâm Tư Thừa Nam thấy cảm kích, về cách Tào Giai Giai xử lý đối với chuyện sinh con này, kết hôn được một năm mẹ chồng đã lén nhắc tới chuyện này, Tào Giai Giai đầy mặt ngượng ngùng nói bọn họ cũng vô cùng cố gắng, nhưng vẫn không có động tĩnh gì.

Cả người cảm thấy áy náy vì không xứng với Tư gia, kỹ thuật diễn quá chuẩn, lừa được mẹ Tư khiến bà quay đầu khuyên con trai đừng tạo áp lực cho bà xã.

Trở về nhà lớn đương nhiên phải ngủ chung một giường, Tư Thừa Nam về phòng, cô đang trong phòng tắm.

Tiếng nước dừng lại, Tư Thừa Nam ngồi trên sô pha nhắm mắt dưỡng thần, trong phòng truyền đến tiếng rêи ɾỉ cố kìm nén của người phụ nữ, ngẫu nhiên còn truyền ra tiếng hút khí kêu đau.

Tư Thừa Nam nhớ tới đêm đó nơi riêng tư bị anh tra tấn đến đáng thương, tâm sinh áy náy, Tào Giai Giai thật sự là một đối tác tuyệt vời, tuân thủ lời hứa, chưa bao giờ bởi vì đoạn hôn nhân này mà tạo cho anh thêm phiền toái, ngược lại còn giúp anh ngăn chặn rất nhiều phiền toái.

Hình ảnh đêm đó một lần nữa xuất hiện, Tư Thừa Nam gần đây đều toàn tâm toàn ý lo cho bệnh tình của bạn tốt, lúc này nghe được tiếng rêи ɾỉ đứt quãng, mới nhớ lại chuyện xảy ra lúc đó.

Chỉ là, bọn họ có ước định, không thể có quan hệ vợ chồng thật, còn ba tháng, thôi đi.

Tào Giai Giai đi ra liền mở tủ quần áo, Tư Thừa Nam hỏi cô tìm cái gì, cô nói tìm cái chăn, Tư Thừa Nam cúi đầu nhìn cái chăn trên người mình.

“Lạnh”, cô giải thích, cô thích ngủ phải quấn kín mít, lưng tựa lưng ngủ trong không gian trống rỗng không thoải mái.

“Nếu không có chăn, anh đem điều hòa chỉnh cao lên”, Tư Thừa Nam nói.

Giường này không lớn bằng giường ở nhà, hai người tương đối gần nhau, mỗi người chơi di động của mình.

Tư Thừa Nam còn đang xem một ít tư liệu về cuộc phẫu thuật của Bạch Tương, Tào Giai Giai thở dài nửa ngồi dậy, đặt ngón tay cái lên lông mày, “Đừng xem nữa, khối u của Bạch Tương nằm ở vị trí nguy hiểm, tất cả đều phụ thuộc vào kinh nghiệm của bác sĩ cùng ứng biến ở thực tiễn, bác sĩ Trần rất giỏi, cũng rất đáng tin. Đừng lo”.

Tào Giai Giai ngữ khí ôn nhu, âm điệu đều đều, Tư Thừa Nam thật sự bình tĩnh trở lại, trong lòng tựa hồ có loại yên tâm, mấy ngày liền mệt mỏi, chính anh cũng chưa ý thức được, giống như đứa trẻ ôm eo cô kéo lại gần.

Đêm nay không có đưa lưng về phía nhau ngủ, sau khi Tư Thừa Nam tỉnh lại thấy Tào Giai Giai còn duy trì tư thế ôm anh như tối hôm qua.