Chương 7

15

Ngày hôm sau, trước khi bắt đầu quay, tôi và Lâm Mạt trang điểm trong phòng hóa trang.

Cô ta trưng ra vẻ mặt không cam lòng: “Chị Nghê Nhiễm, thật ra em rất hâm mộ chị, chị có thể quay cảnh hôn cùng Ngu Hữu Dã, còn em muốn quay mà lại không thể quay.”

Tôi mỉm cười đáp: “Tôi cũng rất hâm mộ cô, vì có thể khoe hết tài năng, nổi bật giữa một loạt nữ diễn viên ưu tú, giành được vai nữ chính của bộ phim này.”

Cô ta nghe hiểu ý chế nhạo trong lời nói của tôi, sắc mặt thay đổi: “Ở trong giới giải trí không phải so cả thế lực ở phía sau à? Tôi có thể lấy được vai nữ chính của bộ phim này là bản lĩnh của tôi, cô cũng bớt nói móc nói mỉa tôi đi, làm như vai nữ phụ của cô không phải là do Ngu Hữu Dã lấy cho ấy? Đều là dựa vào đàn ông cả, cô cũng chẳng cao quý hơn tôi đâu.”

“Tập trung đóng phim cho tốt đi.” Tôi lười phải tranh luận cùng cô ta.

Mỗi vai diễn cô ta lấy được đều là dựa vào kim chủ sau lưng cô ta, còn tôi, trừ vài diễn này có sự giúp đỡ của Ngu Hữu Dã, thì những vai diễn khác tôi đều giành được bằng thực lực của mình.

Nếu tôi cũng giống như Lâm Mạt, thì hiện tại tôi đã không như này.

Khi bắt đầu quay cảnh hôn, tôi và Ngu Hữu Dã đều phát huy khá tốt, Lâm Mạt đứng bên cạnh xem toàn bộ quá trình với khuôn mặt đen xì.

Bộ phim này tôi và Ngu Hữu Dã đều quay rất nghiêm túc, Lâm Mạt thì có chút kéo chân.

Cô ta dành toàn bộ tâm tư cho việc làm thế nào để dỗ cho kim chủ vui vẻ, không hề quan tâm đến việc nghiên cứu kỹ thuật diễn.

Ba tháng sau, 《 Hoa hạ 》 đóng máy.

Sau tiệc đóng máy, tôi và Ngu Hữu Dã đường ai nấy đi.

Sớm chiều ở chung với nhau suốt ba tháng, bất giác đã giúp tình cảm của chúng tôi đi lên.

Chúng tôi đều có chút đắm chìm trong đó, sau khi chia xa thì luôn không nhịn được mà nhơ nhung đối phương.

Dự án web drama cấp B tên《 Tinh nguyệt 》 của đạo diễn Trần cũng được khởi quay theo đúng lịch, tôi diễn vai nữ chính đầu tiên trong đời, nam chính là nam diễn viên Viên Hứa Minh.

Ở trong phim tôi phát huy rất tốt, dâng lên toàn bộ kỹ thuật diễn mà mình đã tích góp kinh nghiệm suốt bao năm, đạo diễn cảm khái vô số lần rằng ông không chọn nhầm người.

Sau khi《 Tinh nguyệt 》 đóng máy, thì《 Hoa hạ 》 phát sóng, bộ phim trở nên siêu hot, ngày nào cũng bao trọn hot search.

Ngu Hữu Dã dùng bộ phim này khẳng định vị thế dẫn đầu của mình, Lâm Mạt cũng hot theo.

Vì nhân vật của tôi trong phim rất đáng ghét, nên tôi bị mắng ra cả ngoài đời.

Trừ những người mắng tôi, thì cũng có càng nhiều những cư dân mạng bị kỹ thuật diễn của tôi thuyết phục, nói kỹ thuật diễn của tôi đè đầu nữ chính.

Fans của Lâm Mạt tức quá, liên tục xàm quần trên mạng: 【 Mạt Mạt nhà tôi diễn cảnh hôn quá đỉnh, kiến nghị mọi người dùng kính lúp để xem tuyển tập cảnh hôn của ẻm và Ngu Hữu Dã, diễn cảnh hôn tốt cũng coi như là kỹ thuật diễn tốt. 】

Cười xỉu, trong kịch bản có tất cả 15 cảnh hôn, tất cả đều là tôi và Ngu Hữu Dã quay, nếu diễn cảnh hôn cũng được xem là có kỹ thuật diễn, thì xem ra tôi đã đủ tiêu chuẩn.

16

Nửa năm sau, 《 Tinh nguyệt 》 phát sóng.

Ratings được xếp trong top 3 so với những bộ phim ra mắt cùng thời điểm, thành tích này đối với một web drama cấp B được coi là thành công ngoài mong đợi.

Ngoài ra, nhà đầu tư bội thu, còn nói sẽ giữ nguyên dàn diễn viên cũ để làm phần 2.

Mặt khác có một dự án phim lớn cấp A sắp khởi động, tôi là một trong những ứng cử viên cho vai nữ chính.

Tôi xếp trống toàn bộ lịch trình sắp tới của mình, để chờ đi thử vai.

Gần đây Ngu Hữu Dã đang ở sa mạc quay một bộ phim điện ảnh thể loại phiêu lưu mạo hiểm.

Trong khoảng thời gian này, chúng tôi liên lạc với nhau hàng ngày, ngày nào chúng tôi cũng nói chào buổi sáng, và chúc nhau ngủ ngon.

Trước ngày tôi đi thử vai, ở trên hot search tôi thấy tin Ngu Hữu Dã gặp tai nạn khi quay phim.

Khi đóng phim, Ngu Hữu Dã ngã từ trên dây thép ngã xuống, rồi được đưa vào viện.

Tôi vội vàng, gấp gáp gọi cho Ngu Hữu Dã, đầu bên kiên báo máy bận.

Tôi rất lo cho anh, lập tức đặt vé máy bay đến sa mạc.

Khi tôi đến bện viện đã là một giờ sáng, Ngu Hữu Dã nằm nghỉ ngơi trên giường bệnh.

Anh bị gãy hai cái xương sườn, dẫn đến chảy máu trong, hô hấp không ổn định, vì để trành nhiễm trùng phổi, nên sáng mai phải làm một ca giải phẫu.

Tôi ngồi cạnh giường bệnh của Ngu Hữu Dã, sau khi anh mở mắt thấy tôi, thì lông mày giãn ra.

Anh đưa tay về phía tôi, tôi nắm lấy lòng bàn tay anh, mắt rưng rưng: “Có đau không?”

“Thấy em rồi sẽ không thấy đau nữa.” Ngu Hữu Dã muốn ôm tôi, nhưng chỉ cần tôi lại gần, là ngực anh sẽ đau.

Tôi biết anh muốn gần gũi với tôi để giảm bớt nỗi đau trên ngực.

Tôi cúi đầu hôn anh, nhỏ giọng hỏi: “Bây giờ còn đau không?”

Đáy mắt anh như có sóng ngầm rung động, giọng nói cũng trở nên hơi khàn: “Vẫn còn đau, muốn nữa.”

Tôi lại chạm vào anh, cúi đầu.

Một lát sau tôi lại hỏi: “Giờ thì sao? Còn đau không?”

Tay anh đan vào tay tôi: “Vẫn đau, đừng dừng.”

Tự nhiên tôi nhớ lại cảnh trước đây tôi và anh đối diễn.

Khi đó tôi là thế thân cho nữ chính để diễn cảnh hôn cùng anh, bây giờ tôi cảm thấy mình chính là nữ chính trong cuộc đời anh.

Đêm khuya, phòng bệnh vô cùng yên tĩnh, vì tôi đến nên Ngu Hữu hưng phấn đến mức không ngủ được: “Nhiễm Nhiễm, em có biết khi ngã từ dây thép xuống anh nghĩ gì không?”

“Nghĩ gì?”

Anh nắm lấy tay tôi: “Anh nghĩ, nếu chớt như vậy thì tiếc lắm vì anh vẫn chưa kịp nói chuyện yêu đương với em mà.”

Thật ra trên đường đến đây tôi cũng suy nghĩ rất nhiều, khϊếp này tôi muốn được nói chuyện ấy cùng một người như Ngu Hữu Dã.

Tôi cũng muốn điên một lần.

Tôi nắm chặt tay Ngu Hữu Dã, lặng lẽ đáp lại tình cảm của anh.

Người đại diện của tôi, chị Dung gọi đến, biết tôi đang ở sa mạc, thì dặn tôi nhớ bắt chuyến bay sớm nhất để về phố điện ảnh thử vai.

Từ nữ chính của một bộ phim cấp B đến nữ chính một bộ phim cấp A, chính là thăng cấp tài nguyên, với tôi thì đây là một cơ hội tốt, tôi muốn giành được vai diễn đó.

Chị Dung đặt cho tôi chuyến bay sớm nhất, 8 giờ bay sáng, 6 giờ tôi đã phải đến sân bay.

8 giờ sáng Ngu Hữu Dã sẽ làm phẫu thuật, tôi sẽ không thể ở cạnh anh.

Ngu Hữu Dã không muốn tôi đi, trong mắt anh là sự bướng bỉnh: “Đừng đi được không? Anh không nỡ rời xa em.”

Tôi cũng muốn dành thật nhiều thời gian bên anh, nhưng cũng không thể bỏ rơi sự nghiệp.

“Cơ hội lần này rất quan trọng với em, đợi em thử vai xong, sẽ lại dành thời gian đến gặp anh.”

“Chị ơi, vậy anh không quan trọng sao?” Ngu Hữu Dã nhìn tôi đầy mong đợi, trong nháy mắt anh biến thành một chú chó săn nhỏ cuốn người.

Như thế thì ai mà chịu nổi? Một tiếng gọi “chị ơi” của anh, gọi đến mức làm trái tim tôi tan chảy.

“Vợ ơi, đừng bỏ anh lại mà.” Giọng anh hút hồn, mềm đến tận xương, bình thường khi quay phim anh đều ghi giọng gốc, đúng là trời sinh đã có chất giọng nam chính.

Được rồi, bây giờ tôi càng không muốn đi rồi.

“Nhiễm Nhiễm, anh muốn chị ở lại với anh.” Giọng nói càng ngày càng mê hoặc, gọi đến mức tai tôi mềm ra.

Hay là không đi nữa?!

Má nó, sự nghiệp qq, khiến chị đây không thể nói chuyện yêu đương.

.