- 🏠 Home
- Khoa Huyễn
- Đan Đỉnh Tu Diễm Lục
- Quyển 1 - Chương 13: Tu tiên kỳ dị (trung).
Đan Đỉnh Tu Diễm Lục
Quyển 1 - Chương 13: Tu tiên kỳ dị (trung).
" Ta cũng không gϊếŧ ngươi, chỉ bất quá, vừa rồi lúc cứu ngươi đã thuận tiện giúp ái đồ ngươi hơi đả thông một chút huyết mạch mà thôi. Trụ cột thuật hỗn trướng của các ngươi quả là cố ý không cho các ngươi tu luyện kinh mạch khiến các ngươi kinh mạch bế tắc không thể có biện pháp nào để mạnh hơn. Cho nên khi giúp ngươi ngăn cản một kiếm lúc trước ta đã dùng năng lượng còn tồn trong Nê hoàn đan giúp ngươi đả thông toàn thân kinh mạch, ngươi bây giờ thử xem có cảm giác được cả người thư sướиɠ hay không a."
" Xem thế nào?"
" Chính là dụng nguyên lực của ngươi, tự đặt trên người, xem có thể thao túng nó chuyển động quanh thân hay không thôi." Bất đắc dĩ Hỗn nguyên tử chỉ có thể dụng các kiến thức mà Dương Hạo có thể hiểu .
" Nhưng nếu nguyên lực tự dụng ở trên người mình sẽ vi pháp đó." Dương Hạo nhỏ giọng nói thầm, hắn cũng chưa quên, ngày hôm qua hắn đã từng vi pháp một lần, cho nên chỉ nói lo lắng không rõ ràng là phi thường chưa đủ.
" Đó là đế quốc đang lừa các ngươi thôi." Hỗn nguyên tử cảnh tỉnh hắn " Mang sức mạnh tự dụng ở trên người theo người tu luyện chúng ta mà nói chính là chu thiên tuần hoàn của chân khí, là một trong các pháp môn trọng yếu của quá trình tu luyện, ta thấy hình như có người cố ý không muốn cho các ngươi dụng phương pháp này để tu luyện thì phải ?"
Dương Hạo cũng không để ý đến lão mà chỉ quan tâm đến thân thể hắn tột cùng có những biến hóa kỳ quái gì, nên liền dựa theo lời Hỗn nguyên tử đem nguyên lực vận chuyển, quả nhiên, lập tức có một cổ hỏa nhiệt xuất hiện trong thân thể, dựa theo một đường tự động vẫn chuyển, Dương Hạo cho tới bây giờ cũng chưa từng cảm nhận thấy bao giờ, hắn chỉ là hơi khẽ phát động nguyên lực đã cảm giác được trong thân thể có một loại cảm giác nhiệt năng khiến cho hắn cả người đều nóng bừng lên.
" Quả thật ta cảm thấy có một cổ khí tức này." Dương Hạo nhắm mắt cau mày, kiên nhẫn cảm nhận từng biến hóa trên thân thể " Thế nhưng sao vừa nóng lại vừa đau a ?"
" Đó là vấn đề của thân thể ngươi ." Thanh âm Hỗn nguyên tử giống như một lão dong y (thầy thuốc dạo) " Nếu ngươi tu luyện qua công pháp của Đan đỉnh song tu phái chúng ta, thì cỗ chân khí ta vừa mới đưa vào đã có thể khiến chân khí của ngươi đạt tới giai đoạn Trúc cơ. Nhưng ngươi bây giờ còn chưa có bắt đầu tu luyện, cho nên cổ chân khí đó thập phần có hại, cuối cùng có thể sẽ khiến huyết mạch của ngươi vỡ ra mà chết."
" Vậy ta có thể đem cỗ chân khí này phóng ra hay không ?" Dương Hạo mặc dù rất giận nhưng nghĩ đến lúc ấy Hỗn nguyên tử cũng là vì cứu chính hắn nên cũng không tiện trách cứ lão gia hỏa này. Hỗn nguyên tử hiển nhiên đã sớm dự liệu rằng Dương Hạo sẽ có ý nghĩ này nên trả lời siêu nhanh : " Chân khí sẽ không thể phóng ra hết, chỉ có thể ở lại trong kinh mạch của ngươi."
" Uy! Lão gia hỏa, đó không phải là hãm hại ta sao ?" Dương Hạo thật sự là không thể nhịn được, hắn cảm giác từ khi Hỗn nguyên tử xuất hiện trong bụng mình rốt cục không hề có hảo sự gì nữa.
" Hắc hắc, cứ cho là như vậy đi." Hỗn nguyên tử thành thật không khách khí " Dù sao ngươi bây giờ không luyện thì cũng chỉ còn đường chết thôi."
" Ta không có lựa chọn khác ư ?" Dương Hạo cảm giác cổ chân khí kia khiến toàn thân hắn đều khó chịu giống như bị đao cắt, cuối cùng đã biết rõ tình cảnh của mình.
" Hình như là không có ."
" Ta sẽ không học, sẽ không học, sẽ không học tà thuật của lão !!!" Dương Hạo tức giận đến nỗi lăn đùng trên mặt đất. Hỗn nguyên tử cũng không lên tiếng, lão yên lặng chờ đợi quyết định cuối cùng của Dương Hạo.
Quả nhiên, Dương Hạo bất quá chỉ mới nằm trên mặt đất nằm vài phút đã đồng ý thỏa hiệp :" Ta chỉ là tự cứu tính mệnh của mình mà thôi. chứ không bái lão làm thầy đâu."
" Tùy ngươi thôi, quai đồ đệ.(quai - thông minh )" Hỗn nguyên tử hết sức mừng rỡ còn Dương Hạo chợt cảm giác như trời rung đất chuyển, thật sự là vô lực, vốn ngoan ngoãn đọc sách trong học viện tốt như vậy, không có chuyện gì lại đi nuốt một lão thần tiên vào trong bụng diện, lại còn bị buộc phải học cái gì mà tuyệt học của xuân dược phái, cuộc đời quả là hết sức kỳ quái mà.
" Bây giờ ta phải làm gì?" Dương Hạo hồi tưởng lại tình tiết trong các loại tiểu thuyết " Có phải đi đả tọa hoặc là luyện phi kiếm gì đó hay không ? Dạy ta nhanh lên một chút nhé ."
Thành công bức bách Dương Hạo làm đồ đệ của mình rồi Hỗn nguyên tử bắt đầu nghiêm túc hơn, quả nhiên rất có khí độ của nhất đại tông sư : " Đầu tiên, ta muốn ngươi đem toàn bộ kiến thức học trong học viện toàn bộ đều quên hết đi. Nguyên lực theo cách nói của các ngươi chính là chân khí theo Đan đỉnh phái, khí đương nhiên phải dụng trên tự thân thể mình, nếu không sao có thể gọi là tu luyện cơ chứ ? Cho nên đế quốc pháp quy của ngươi thúi lắm, nguyên lực nhất định phải dụng trên thân thể mình mới được."
Dương Hạo thiếu chút nữa đã ọi máu ra ngoài, tà thuật quả nhiên là tà thuật, một điểm cũng không thẹn với tà danh của mình, ngay điều đầu tiên đã xúi hắn vi phản luật lệ của đế quốc. Nhưng còn có thể làm sao bây giờ nữa chứ ? Dù sao tánh mạng vẫn quan trọng hơn nên Dương Hạo bất đắc dĩ gật đầu nhưng ngay cả một lời đáp ứng cũng không có sức phát ra. Hỗn nguyên tử rất hài lòng nói tiếp :
" Điểm thứ hai, ta muốn ngươi quên hết mọi công pháp tu tiên trước kia chứng kiến hoặc là từng nghe nói qua, Đan đỉnh song tu phái chúng ta không phải thứ tạp nhạp đó có thể so sánh."
" Lão mới chính là đồ tạp nhạp." Dương Hạo hận hận nói " Người ta mới đáng xưng là danh môn chánh phái, quang minh chánh đại."
" Uy, tử đồ đệ, ngươi phải nhiệt ái sư môn có được hay không, sao phải tự hạ thấp mình như vậy."
" Ta không phải đồ đệ của lão, cũng không phải người của sắc tình xuân dược phái, ta là bị ép buộc." Dương Hạo khoanh chân ngồi xuống nói " Được rồi, mau nói đi, phá phái của lão tu luyện thế nào, chẳng lẽ không cần ngồi xuống luyện công hàng ngày sao ? "
Kỳ thật Dương Hạo đối với tu tiên cũng không quá xa lạ, bình thường lúc không có việc gì hắn thích nhất chạy đến Cấm thư khố trong thư quán thám hiểm, nơi đó có hàng núi sách bị cấm đọc, chủ yếu đều là về tu tiên. Bất kể loại nào cũng chỉ là mỗi ngày ngồi xuống luyện khí tận cho đến khi trong bụng kết xuất một viên nội đan, về cơ bản hầu như không có gì khác. Nhưng những điều Dương Hạo biết lại khiến cho Hỗn nguyên tử cảm khái vô cùng :
" Sư phụ ngươi là ta quả thật anh minh vô cùng, đã sớm biết ngươi bị độc thảo đầu độc, chúng ta xuân dược phái tu tiên đương nhiên cùng những người hấp thu linh khí không hề giống nhau, có thể nói, tìm khắp thiên hạ cũng không thể có phương pháp tu tiên nào đơn giản hơn so với chúng ta ."
" Nếu quả thực đơn giản, lão cũng sẽ không phải trốn ở trong viên thuốc mà ra không được chứ."
" Chuyện đó chỉ là ngoài ý muốn. Nhất phái chúng ta tu luyện cơ bản sẽ không cần đả tọa, tất cả chỉ cần luyện thuốc uống thuốc mà thôi."
" Luyện thuốc ? " Dương Hạo hô lớn " Nhưng ta không biết."
" Không biết mới phải dạy ngươi. Chỉ cần ngươi có thể luyện thành đúng đan dược, sau khi ăn vào có tác dụng là có thể trực tiếp bước lên một cảnh giới mới, đó cũng chính là điểm cao minh của Đan đỉnh phái chúng ta so với Phục khí phái ."
" Luyện thì luyện." Dương Hạo cầm lấy hai hòn đá đập vào nhau, tựa như có thể luyện ra đan dược ngay lập tức " Bây giờ ta phải làm gì ?"
" Đầu tiên phải nói đến điều quan trọng nhất." Hỗn nguyên tử thập phần chăm chú, cơ hồ mỗi chữ lão nói là cả một câu nói :" Bước đầu tiên ngươi phải làm chính là —— KIẾM TIỀN !"
- 🏠 Home
- Khoa Huyễn
- Đan Đỉnh Tu Diễm Lục
- Quyển 1 - Chương 13: Tu tiên kỳ dị (trung).