“Sở Nhu, không phải em nói Trà Trà không tham gia 《 điền viên 》thì sẽ không tham gia cái khác sao? Làm sao mà con bé giờ lại đi tham gia chương trình của bên Lục gia?”
“Anh, anh nhìn mà còn không hiểu sao?”
Trong thanh âm của Lâm Sở Nhu mang theo sự oán trách:
“Lâm Trà giận dữ vì chúng ta đuổi cô ta ra khỏi Lâm gia, mới cố ý tham gia chương trình giải trí do Lục Yên Yên đầu tư! Cô ta làm như vậy, là ngang nhiên đối đầu cùng Lâm gia chúng ta chứ sao!”
Lâm Chiêu Dật nhất thời nghẹn lời.
Việc đuổi Lâm Trà ra khỏi Lâm gia, cũng là hành động bất đắc dĩ. Nếu không phải Lâm Sở Nhu đưa ra chứng cứ Lâm Trà làm điều xấu với cô, bọn họ sao có thể nhẫn tâm đuổi Lâm Trà đi?
Nhưng dù đã đuổi Lâm Trà đi, Lâm Chiêu Dật trong lòng vẫn có khúc mắc, kỳ thật anh cũng không tin rằng Lâm Trà sẽ làm ra chuyện khó xử Lâm Sở Nhu như vậy.
“Sở Nhu, chuyện này có phải có hiểu lầm gì hay không? Trà Trà tham gia chương trình giải trí của Lục Yên Yên, khả năng chỉ là muốn tránh mặt chúng ta mà thôi.”
Lâm Sở Nhu trầm mặc, ngón tay cô nắm chặt trong lòng bàn tay, móng tay bất tri bất giác cấu vào da thịt.
Trong giới hào môn ai mà không biết Lục Yên Yên và Lâm Sở Nhu là hai phe đối địch nhau? Lâm Trà lại đi tham gia chương trình của Lục Yên Yên, còn có thể hiểu lầm gì ở đây chứ?
Cũng không biết Lâm Trà làm cách nào mà khiến Lâm Chiêu Dật như uống phải mê hồn dược! Cô mới là thiên kim tiểu thư thật của Lâm gia mà! Anh ta vì sao lại nói đỡ cho Lâm Trà vậy?
Lâm Sở Nhu vẫn luôn không thích Lâm Trà.
Lúc trước, khi cô mới được nhận về Lâm gia, bố mẹ vốn rất thích Lâm Trà, bởi vì Lâm Trà luôn ưu nhã, luôn hiểu chuyện, càng giống một thiên kim nhà hào môn.
Lâm Sở Nhu hao tổn trăm cay ngàn đắng, mới có thể dựa vào sự ràng buộc huyết thống để đuổi Lâm Trà đi. Cô không thể nhìn nổi bộ dạng bố mẹ và anh trai lúc nào cũng yêu thương Lâm Trà!
Giang Minh Khải bạo hồng cũng không sao cả, nhưng Lâm Trà, cô quyết không thể để cô ta bạo được!
Sau khi Lâm Chiêu Dật rời đi, Lâm Sở Nhu sắc mặt trở nên lạnh tanh. Suy nghĩ một lát, cô gọi điện thoại cho Từ Phi.
“Nhu Nhu?” Phía đầu dây bên kia điện thoại truyền đến âm thanh sủng nịch của một người đàn ông, “Đã trễ thế này mà vẫn gọi điện thoại cho anh, em có việc gì gấp sao?”
“Chứng cứ Lâm Trà cố ý cọ nhiệt với Giang Minh Khải, anh đã gửi cho bên Giang Minh Khải chưa?”
“Thư nặc danh đã gửi đi. Nhưng Giang Minh Khải bên kia không phản ứng gì cả.”
“Không phản ứng?”
Lâm Sở Nhu khịt mũi coi thường trong lòng. Giang Minh Khải là tên ngốc sao? Tuy chuyện Lâm Trà cọ nhiệt độ không được tính là dưa lớn hay gì cả, nhưng tung lên trên mạng sẽ có thể mang lại nhiệt cho chính anh ta, vì sao lại không làm?