Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đam Mê Hóng Chuyện Mà Bị Lộ Tiếng Lòng Làm Cả Nhà Bùng Nổ

Chương 34-1

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chu Ngô Đồng bối rối khi nhận được điện thoại báo án, khi nghe đến cái tên Lộ Hành Chu, anh ấy đột nhiên cảm thấy: à, như vầy à, không sao đâu.

Nói thế nào nhỉ? Có Lộ Hành Chu ở đó, cho dù có thái quá đến đâu cũng là chuyện bình thường.

Con hổ bị dụ xuống núi và bị thương. Lộ Hành Chu đã cứu con hổ và đưa con hổ đi chữa trị. Theo lời kể của đương sự hổ, nó nói ngửi thấy mùi thơm lừng nên mới đi xuống núi

Chu Ngô Đồng nghe xong mấy cái này thì bình tĩnh lại, bình tĩnh cái quần què ấy!

Anh ấy chỉ biết Lộ Hành Chu rất biết cách chơi với chó mèo, nhưng anh ấy không ngờ! Cậu nhóc này có thể xử được luôn mấy con thú hung dữ?

Khi Chu Ngô Đồng chết lặng dẫn các thành viên trong đội đến, Lộ Hành Chu và con hổ đã biến mất. Đạo diễn Chu đang ngồi xổm trên chỗ con hổ bị thương, ôm đầu với vẻ mặt muốn chết.

Nhìn thấy Chu Ngô Đồng tới, ông ấy lập tức đứng dậy kể lại mọi chuyện này như đang nhìn thấy vị cứu tinh.

Hiện tại ông ấy thật sự đã ngừng quay phim, nhưng là tạm ngừng thôi, thế là ông ấy đã đốt hết một ngày tiền rồi!

Về phần Lộ Hành Chu, cậu và anh hai vừa trở về nhà, quản gia và vệ sĩ đặt con hổ lớn ra sân sau, ở sân sau đã giăng một tấm lưới bảo vệ, nhìn qua cũng biết đây là nơi dành riêng cho con hổ lớn ở.

Lộ Hành Chu im lặng giơ ngón tay cái lên với quản gia, quản gia hơi ưỡn ngực, tỏ ra bình tĩnh. Khi nhận được cuộc gọi từ thiếu gia là ông ấy đã bắt đầu chuẩn bị rồi. Dù sao sau khi tiểu thiếu gia trở về, trong nhà có xảy ra chuyện gì thì cũng không có gì là bất thường.

Lộ Khiếu mặc bộ đồ ngủ bước ra khỏi phòng với vẻ mặt thoải mái vui vẻ, khi nhìn thấy một con hổ béo hoang dã xuất hiện trong sân nhà mình, ông như hóa đá.

Ông vừa mới làm hòa với vợ, vất vả lắm mới leo lên giường được để thể hiện một chút mà?

Không phải, Khanh Khanh của ông vẫn đang ngủ, ông nghe quản gia báo cáo nên đi xuống xem xét.

Lộ Khiếu nhìn con hổ to mập, quay đầu nhìn quản gia, trên mặt đầy nghi vấn hỏi: "Đây là con vật nhỏ mà ông nói tiểu thiếu gia mang về?"

Ông nhìn con hổ béo từ trên xuống dưới, dù là trong thế giới của hổ thì con này cũng không thể gọi là con nhỏ được phải không?

Sở dĩ Bàn Bàn được gọi là Bàn Bàn là vì nó rất béo.

Lộ Khiếu mở miệng nói: "Con hổ to béo cả tấn này mà nhỏ chỗ nào?"

Quản gia bình tĩnh nhìn thiếu gia Chu Chu của mình, Lộ Hành Chu không đồng tình nhìn ba mình nói: "Bàn Bàn còn nhỏ, không thích nghe mấy chuyện này đâu."

Bàn Bàn tủi thân ngao một tiếng tỏ vẻ đồng ý.

Lộ Khiếu im lặng một lát, nhìn về phía con hổ to béo, nói: "Vậy thì, Chu Chu, con định xử lý con hổ nhỏ này như thế nào?"

Lộ Hành Chu nói: “Lát nữa cho nó kiểm tra một chút. Nó bị thương vào xương đã trăm ngày rồi, trước tiên phải dưỡng thương trước đã.”

Cậu nhìn quản gia hỏi: “Chú quản gia, mọi thủ tục đã hoàn thành chưa?”

Quản gia bình tĩnh gật đầu nói: "Mọi việc đã chuẩn bị xong, con vật nhỏ đáng yêu này có thể nuội tạm thời ở nhà họ Lục."

Nói xong ông ấy lại nghĩ đến chuyện khác nhìn Lộ Hành Chu hỏi: "Thiếu gia, Tiểu Bàn sẽ ăn cái gì đây?"

Lộ Hành Chu nhớ lại kinh nghiệm làm người trông coi vườn thú của mình, nói: “Lát nữa cháu sẽ lập danh sách cho chú, sau này chú chỉ cần cho Bàn Bàn ăn theo danh sách là được.”

Bàn Bàn háo hức nhìn Lộ Hành Chu, nó hiểu rằng Lộ Hành Chu đang nói về vấn đề ăn uống sau này của mình.

Lục Khiếu sờ cằm nhìn cái máy bào màu cam kia.

Hổ à? Ông nhớ tới lão Bạch ngày nào cũng khoe con trai mình nuôi một con sói. Bây giờ trong nhà có hổ, ông cũng phải đi khoe khoang cho đủ đủ.

Lộ Hành Chu khó hiểu quay đầu nhìn ba mình, hỏi: "Ba, sao giờ này ba còn ở nhà? Anh cả của con đã đi làm rồi."

Bố Lộ im lặng một lúc rồi lặng lẽ thở dài: “Ba già rồi, lúc ba muốn nghỉ ngơi thì con trai lại giục đi làm. Cuộc sống thật khó khăn”.

Lộ Hành Chu đen mặt, cậu giục ba đi làm khi nào, cậu chỉ hỏi thôi mà.

Lộ Khiếu nhìn con trai mình nghẹn họng không nói nên lời thì cười nói: "Ba con đang nghỉ ngơi đấy. Đúng rồi, Chu Chu, cuối tuần này mấy người anh của con sẽ về hết, đến lúc đó ba sẽ tổ chức tiệc công bố thân phận của con ra ngoài, thế nào?"

Lộ Hành Chu cũng không có phản đối, gật đầu nói: "Con thì sao cũng được, nhưng anh ba có thời gian rảnh không?"
« Chương TrướcChương Tiếp »