" Ông xã, ông xã! ".
" Ông xã, con đói rồi...!! ".
" Ông xã, con khóc rồi..! ".
" Á...á!! Ông xã, ông xã!!! Mau ra..mau ra đây, con tè rồi!!!! ".
" Ông xã, em buồn ngủ quá...!! ".
" Ông xã ơi..con..khóc..khóc...".
Tiếng nói đứt quãng xen nhau phát lên rồi dần tắt ngủm.
Ngải Tịch nằm trên giường mà la oai oái tiếng ngắn tiếng dài còn ngáp lên ngáp xuống, mi mắt nặng trĩu mà không thể mở ra nổi dần dần chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, còn hai tiểu bảo bối cứ khóc rắm lên.
Hắc Mộc Thần vừa mới tắm xong liền nhanh chóng chạy ra bế con trai, một tay dỗ dành nâng niu: " Tiểu Hi ngoan nào, ngoan nào! ".
Nhưng Tiểu Hi càng khóc dữ dội hơn, cậu bé tè dầm rồi ướt đẫm quần lên hết người Hắc Mộc Thần, rồi khi đã thỏa mãn thành quả của mình liền ngừng khóc mà bật cười khanh khách.
Hắc Mộc Thần bất lực nhìn con trai rồi lại đưa ánh mắt xuống bộ đồ ngủ anh mới thay ra, lại quay sang con gái bế bé lên nâng niu dỗ dành: " Y Y! Baba bảo Vυ" Lưu ru con ngủ nhé? ". Hai tay anh bận rộn bế cả hai đứa trẻ rồi nói vọng xuống: " Vυ" Lưu, mau lên dỗ Y Y ngủ giúp tôi với! ".
Vυ" Lưu đang ở dưới bếp lập tức chạy lên rồi đỡ lấy Y Y, bà bế dịu dàng rồi đỡ con bé lên nôi bắt đầu hát ru, bên này Hắc Mộc Thần đang bận thay tả cho Tiểu Hi, dù là hơi luống cuống một chút nhưng sau khoảng thời gian vất vả thì cuối cùng cũng thay tả được. Phải nói cả quá trình là khiến Hắc Mộc Thần toát từng giọt mồ hôi.
Khi Y Y và Tiểu Hi đã ngoan ngoãn nằm ngủ trong nôi, cả căn phòng mới bình yên trở lại. Hắc Mộc Thần vừa thở dài một hơi lau mồ hôi, lúc này mới đưa ánh mắt sang nhìn người phụ nữ ngủ ngon lành trên giường.
Hai tay anh chống trán mà lắc đầu bất lực, từ lúc đưa Y Y và Tiểu Hi về nhà thì toàn bộ việc trông con đều do một mình Hắc Mộc Thần làm, anh bỏ hết việc ở Hắc Thị mà ở nhà trông con! Đường đường anh là Tổng giám đốc của một tập đoàn lớn vậy mà lại ở nhà ngày ngày ru con ngủ, thay tả các thứ, hầu như việc nuôi con của phụ nữ đều do một tay anh làm không sót việc gì. Vừa chăm con mà Hắc Mộc Thần lại vừa chăm vợ, lúc cô xuất viện về nhà thì anh không rảnh rang giây phút nào, một bên lo cho hai tiểu bảo bối, một bên phải chăm sóc hai tư trên hai tư cho bà xã.
Chuyện này truyền đến tai cả nhân viên trong tập đoàn đều khiến người ta không ngậm được mồm, còn ghen tị với cả Ngải Tịch vì là người phụ nữ vô cùng hạnh phúc và sung sướиɠ.
Từ khi cô mang thai đã được Hắc Mộc Thần cưng như trứng, lúc sinh bảo bối ra lại càng an nhàn hơn, suốt ngày Ngải Tịch chỉ ăn rồi ngủ ngủ rồi lại ăn không hề động một ngón tay, cả một tháng tịnh dưỡng sau khi sinh mà cô đã tròn trịa lên một chút, gương mặt cũng hồng hào, thần sắc vô cùng tươi tắn.
Ngược lại là bộ dạng vô cùng vất vả của Hắc Mộc Thần, mọi chuyện trong ngoài đều do anh làm tất, lúc nãy thấy hai đứa trẻ đang ngồi yên lành dưới sàn anh mới dám đi tắm với cả thân người nhem nhuốc, nào ngờ vừa mới thong thả ngâm mình một lát lại phải chạy ra ngoài.
Rốt cuộc Hắc Mộc Thần đã gây nghiệp chướng gì mà lại bị nghiệp quật nặng thế nhỉ? Hình như bây giờ anh đã trở thành ông chồng quốc dân vô cùng sủng vợ trên các trang mạng xã hội rồi!
Hắc Mộc Thần lắc đầu ngao ngán, tiến bước đến bên cạnh giường nhìn cả cái giường lớn bày nhày với kết quả của Ngải Tịch, gối và chăn văng tứ lung tung, hai chân cô gác đại lên hai cái gối ôm rồi say giấc nồng, dù bây giờ Hắc Mộc Thần có bế cô vứt xuống biển chắc cô cũng không dậy nổi.
Anh dở khóc dở cười nói: " Giờ này ngoài biển rất lạnh, nếu không anh đã ném em xuống làm mồi cho cá ăn rồi! ".
Ngải Tịch không biết có nghe anh nói hay không mà mơ mơ màng màng lẩm bẩm còn thèm thuồng nuốt nước bọt một cái: " Cá ngon, cá ngon.."
Đại não Hắc Mộc Thần sắp nổ tung, anh thở dài ngán ngẩm rồi chống hai tay xuống giường, bật cười khẽ rồi đặt lên môi Ngải Tịch một nụ hôn sâu, thấp giọng cất tiếng: " Ngủ ngon, bà xã yêu! ".
Nói rồi anh quay người trở lại phòng tắm, cả người vẫn còn mùi nướ© ŧıểυ của con trai nghịch ngợm Tiểu Hi để lại.
...
Một năm sau.
Bãi biển Hawaii.
Trên chiếc ghế tắm nắng rộng rãi là hình ảnh người phụ nữ vô cùng xinh đẹp đang nằm hưởng thụ ánh mặt trời đẹp đẽ, thân hình uyển chuyển mềm mại với đường cong gợi cản giấu sau bộ quần áo, bên trong cô mặc bộ bikini vô cùng gợi cảm nhưng bên ngoài lại phải khoác chiếc áo dài rộng thùng thình che đi cả cơ thể, vì sao như vậy còn không phải nhờ ông xã tốt của cô sao?!
Bên cạnh Ngải Tịch là hai tiểu bảo bối không ngừng ríu rít líu lo mấy tiếng không thành câu.
Một cục bông nhỏ rất bụ bẫm và đáng yêu đang ngồi chơi một chú thỏ Miffy nhỏ, chân tay trắng nõn mà ngắn từng khúc. Từng ngón tay mũm mĩm thi thoảng đưa lên miệng mυ"ŧ rất đáng yêu, đôi má hồng hào phúng phính căng mịn ai nhìn cũng chỉ muốn cưng nựng, yêu thương, để lộ những mạch máu nhỏ li ti trên khuôn mặt. Làn da hồng hào trắng nõn. Mái tóc đen huyền mà xoăn nhẹ tới vai được thắt hai bím trông rất đáng yêu và ngộ nghĩnh, tóc cô bé là tóc tơ, lưa thưa như những ngọn cỏ non mới mọc bay trong gió. Cô bé có một đôi mắt hút hồn bất cứ ai, vừa to tròn lại đen láy, sáng trong như hai viên pha lê màu đen, lại thêm đôi lông mi dài và cong uyển chuyển. Mặc trên người là chiếc váy công chúa nhỏ vô cùng đáng yêu, trên đầu đội cái mũ nhỏ màu vàng nhạt có hình nấm cây màu xanh trông rất xinh xắn. Chẳng ai khác ngoài Hắc Họa Y, đại tiểu thư của Hắc gia. Công chúa nhỏ của Hắc Mộc Thần và Ngải Tịch. Cô bé hoàn toàn thừa hưởng sắc đẹp từ cô, nhất là cánh môi hồng mềm mại hình trái tim mà chúm chím, gương mặt hao hao giống hệt Ngải Tịch.
Bên cạnh Y Y là một cục thịt nhỏ nhắn, cậu bé có khuôn mặt bầu bĩnh với đôi má phúng khi cười lại có má lúm đồng tiền. Đôi mắt hai mí đen láy nhìn như những viên bi ve màu đen, khi được trêu là cười tít híp hết mắt lại. Dù là con trai nhưng cậu bé lại có nước da hồng hào, trắng trẻo không thua gì Hắc Họa Y, màu tóc đen nhánh cắt kiểu đầu nấm trông vừa có nét bướng bỉnh lại vừa đáng yêu. Trên người là bộ Gile màu đen nhạt, dáng vẻ nhỏ tuổi nhưng vô cùng đáng yêu và lịch lãm. Cậu bé rất ham nghịch, mới có một tuổi mà đã quậy tưng bừng cả khiến cho bên nhà nội náo loạn một phen khiến ai cũng đau đầu vì tiểu thiếu gia Hắc Vân Hi này.
Trên chiếc ghế tắm nắng sát bên là thân thể cường tráng của người đàn ông, thân trên anh để trần lộ ra vòm ngực màu đồng quyến rũ dưới ánh mặt trời phản chiếu lên. Thân dưới người đàn ông bao bọc chiếc quần bơi tới đầu gối, lộ ra cặp chân dài thẳng tắp đang co duỗi ra.
Hay tay để ra sau đầu mà tựa lên. Gương mặt đẹp như tạc không chút chỗ chê, mái tóc đen huyền rủ xuống tới vầng trán cao anh tuấn, cặp kính răm đen che đi đôi mắt vô cùng thâm sâu, sống mũi cao phất lên, gò má góc cạnh rõ ràng, khóe môi cong lên ý cười không ngớt. Hơi thở truyền ra mùi xạ hương bay phảng phất trong không khí.
Cảnh tượng một gia đình đang tắm nắng ngoài trời vô cùng yên bình và hạnh phúc đến lạ.
Mê man suy nghĩ một hồi Ngải Tịch mới đưa mắt qua nhìn người đàn ông trong bộ dạng đang hưởng thụ nằm bên cạnh mà nhíu mày nói hờn dỗi: " Ông xã à, em rất vất vả mới giữ được dáng đẹp sau khi sinh con đấy, vậy mà anh nỡ lòng nào không cho em mặc bikini? ".
Lúc này trên gương mặt Ngải Tịch hiện rõ ràng ba vết đen sì, khó khăn lắm mới có thời gian đi khuây khỏa ở Hawaii thế này, vậy mà lúc cô hớn hở mặc trên người bộ bikini sang trọng mà gợi cảm để khoe dáng thì lại bị Hắc Mộc Thần nhẫn tâm chồng lên cái áo khoác dày kịt trùm lấy cả cơ thể từ cổ đến chân, cô cau mày cởi ra thì liền bị anh ngăn lại rồi trừng mắt nói: " Nếu em dám mặc bikini ra ngoài thì từ nay về sau đừng hòng được anh dẫn đi du lịch nữa! ".
Dù Ngải Tịch có làm mọi cách để năn nỉ Hắc Mộc Thần thế nào anh cũng nhất quyết không chịu, ngay cả cô đã dùng tới mỹ nhân kế để quyến rũ anh nhưng cuối cùng vẫn bị Hắc Mộc ném cho cái nhìn lạnh lẽo, cuối cùng Ngải Tịch khổ sở mang bộ dạng kín mít đó đi tắm nắng càng không khác gì một xác ướp di động.
Hắc Mộc Thần không để ý đến gương mặt xám xịt đen của cô đang hừ lạnh nhìn anh mà thản nhiên nói: " Em mặc bikini ra ngoài sẽ đen da lắm! Em không muốn dưỡng da trắng nõn như Y Y và Tiểu Hi à? ".
Nghe câu này từ miệng anh phát ra mà khiến Ngải Tịch có chút ngờ nghệch, cô cảm thấy rằng anh rất mờ ám việc gì đó, kiên quyết không để cô mặc bikini ra ngoài! Chẳng lẽ còn lí do gì khác nữa? Miên man nghĩ ngợi một lát cô mới phát giác ra gì đó rồi làm bộ nghiêm mặt chậm rãi hỏi: " Ông xã đại nhân à, không phải anh sợ em mặc bikini ra ngoài sẽ khiến người ta trố mắt trầm trồ vì khi em mặc sẽ đẹp hơn dáng anh mặc đấy chứ? ".
Nếu không phải lí do đó thì còn lí do gì nữa? Ngải Tịch thật sự nghĩ không ra! Không lẽ Hắc Mộc Thần không muốn để cô mặc bikini là vì anh sợ cô mặc sẽ đẹp hơn anh nên anh mới kiên quyết ngăn cản???
Hắc Mộc Thần hắng giọng: " Bậy bạ! ".
Nghĩ sao mà cô lại đi hỏi anh ghen tị với cô việc mặc bikini vậy? Đùa nhau sao?! Nếu không phải còn lí do khác anh đâu có mất tự nhiên như vậy chứ...
Ánh mắt Ngải Tịch chăm chú nhìn Hắc Mộc Thần không chớp khiến cho anh hơi ngượng nghịu quay lại nhìn cô rồi hỏi.
" Em nhìn anh chăm chú như vậy làm gì? Đừng có tưởng tượng ra cảnh anh mặc bikini nhé!! ".
Ngải Tịch vẫn chưa dời mắt khỏi anh, cô quan sát kĩ biểu hiện của Hắc Mộc Thần nhưng vẫn không đọc được suy nghĩ gì, lát sau mới tức giận nói: " Hứ! Uổng công em đã cực khổ chuẩn bị một bộ bikini lộng lẫy như vậy anh lại không cho em thể hiện ra ngoài mà trùm em kín mít khác nào xác ướp đâu? Không phải anh ghen tị vì không được mặc thì còn gì nữa? ".
Lúc này Hắc Mộc Thần mới bực bội tháo kính răm xuống trừng mắt nhìn cô, nghiêm mặt cất tiếng không vui: " Lộng lẫy cái con khỉ khô! Em dám mặc gợi cảm như vậy ra ngoài thử xem? Anh sẽ nhốt em lại không cho em đi đâu nữa! Để xem xem em còn dám mơ tưởng tới việc mặc bikini ra ngoài không! ".
Ngải Tịch không yếu thế hơn mà hừ lạnh Hắc Mộc Thần: " Anh làm gì mà tức giận vậy hả? Em mặc bikini có gì là sai đâu? Chẳng lẽ anh để dáng dấp của em khó khăn để giữ được mà suốt ngày phải trùm chăn đi qua đi lại à? Em không muốn!! ".
Cô vừa tức giận vừa phản bác lại mà không để ý đến gương mặt đang xám xịt đen của Hắc Mộc Thần, mi tâm anh nhíu lại đến cực hạn khi Ngải Tịch vừa dứt lời thì liền tiếp giọng cao hơn mà không nghĩ ngợi nữa: " Em cực khổ giữ dáng muốn mặc bikini ra tung hoành để anh phải móc mắt từng thằng đàn ông ra à? Sao không mặc bikini ở nhà suốt ngày chạy qua chạy lại trước mặt anh luôn để cho mình anh xem mà phải mặc ra ngoài hả!??? ".
Câu nói này vứt dứt đã khiến Ngải Tịch hóa đá lại ngay cả Hắc Mộc Thần thấy cũng có gì đó không ổn lắm.
Ngải Tịch đờ đẫn ba giây cô mới hiểu ra tất cả. Hóa ra là Hắc Mộc Thần đang ghen mới không cho cô mặc bikini ra ngoài! Ngải Tịch thấy gương mặt đang hơi ửng đỏ vì ngượng ngùng của anh mà cố nín cười rồi nói: " Hóa ra là ai kia đang ghen...".
Cô cố ý nhẫn mạnh chữ cuối cùng rồi chằm chằm nhìn Hắc Mộc Thần.
Anh nhận ra sự châm chọc của cô mà hơi mất tự nhiên rồi hừ lạnh một tiếng: " Anh không có! ".
" Ồ? Không có sao? Vậy thì em nhất định phải mặc bikini để khoe dáng mới được! ". Ngải Tịch càng nói càng cố ý kéo dài giọng vô cùng đắc ý ra mà nói khiến cho cả gương mặt Hắc Mộc Thần đen như khói, anh nhìn cô bất mãn cất giọng.
" Em dám? ".
Ngải Tịch chu môi nói: " Có gì không dám chứ? Nếu anh không ghen thì em mặc bikini ra ngoài có sao? Dù gì nó cũng che hết chỗ để cần che..".
Hắc Mộc Thần siết chặt bàn tay lại để ngăn cho cơn thịnh nộ của mình phát ra, anh hít sâu một hơi rồi khó chịu cất giọng: " Ngải Tịch! Em có tin là ngay giây phút em cởi chiếc áo khoác ra là anh sẽ đại khai sát giới không? ".
Nghe câu này của anh mà Ngải Tịch cũng không nhịn được mà bật cười lớn, cô ôm lấy bụng rồi ha hả mà không kìm lại được mồm. Cười đến nước mắt muốn chảy ra mới khó khăn nói: " Không ngờ ai kia ghen cũng trẻ con như vậy, còn chua hơn cả giấm ăn! Ha ha! Cười chết mất! ".
Lúc này xung quanh Hắc Mộc Thần đang bao bởi một luồn sát khí u ám, anh bực bội nghiêm giọng: " Còn cười nữa có tin ngày mai em không thể xuống giường không? ".
Câu nói vô cùng cảnh cáo này vừa thốt ra đã thành công chặn lại tiếng cười của Ngải Tịch, cô nhéo lấy bắp đùi mình một cái mới hoàn hồn bình tĩnh lại một chút, tuy nhiên khóe môi vẫn còn cong lên, hít sâu một hơi mới chớp chớp mắt nhìn Hắc Mộc Thần rồi nói: " Anh thừa nhận là anh ghen đi em sẽ không mặc bikini nữa! ".
Ngọn lửa giận dữ vì cơn ghen của Hắc Mộc Thần đang bừng bừng cháy, tuy nhiên trên gương mặt anh vẫn còn nét mất tự nhiên thể hiện rõ ràng, khẽ ho ho vài cái rồi đánh trống lãng đâu đó: " Nói tóm lại em chỉ không được cởϊ áσ khoác đó trước khi về tới khách sạn! Nếu không tối nay đừng hòng ngủ! ".
Nghe anh nói như vậy mà Ngải Tịch vô thức nuốt nước bọt một cái, Hắc Mộc Thần chỉ thích mềm chứ không thích cứng, cuối cùng cô vẫn phải hạ mình ra vẻ bộ mặt đáng thương, cô cười hì hì rồi xoa xoa mũi còn hi sinh chớp mắt long lanh mấy cái nói: " Ông xã, chỉ mặc một lần thôi không được sao? "
Hắc Mộc Thần chìm vào suy tư ngẫm nghĩ giây lát rồi cất giọng: " Cũng được..".
Ngải Tịch lập tức vui mừng như mở cờ trong bụng rồi cười tươi tắn với anh.
" Nhưng mà..".
Đột nhiên Hắc Mộc Thần lại cất tiếng lên đầy mờ ám thành công ngăn lại nụ cười của Ngải Tịch, cô cảm thấy qua nụ cười của anh có chút gì đó nguy hiểm..một cảm giác không ổn sắp bắt đầu, nhất thời cứng họng rồi nhìn anh chăm chú.
" Nếu tối nào em cũng chủ động khỏa thân đi qua đi lại trước mặt quyến rũ anh thì anh có thể suy nghĩ lại..".
Hắc Mộc Thần chậm rãi lên tiếng đầy ma mị, nhưng mà nói thì nói thế chứ...
Suy nghĩ lại để Ngải Tịch mặc bikini ra ngoài sao?
Nằm mơ!!
Dù cô chưa mặc bikini để lộ diện thì Hắc Mộc Thần cũng đã cảm nhận được nước dãi thèm thuồng của đám đàn ông nhìn cô rồi, khi đó anh lại phải kiếm từng tên mà móc mắt ra nấu thành canh cho Ngải Tịch ăn bồi bổ thì rất phiền phức!
Tuy là nếu làm như vậy đã là hiền từ lắm nhưng mà Hắc Mộc Thần đã rửa tay gác kiếm rồi.
Quả nhiên, linh cảm của Ngải Tịch là không sai mà. Hắc Mộc Thần có thể dễ dàng đồng ý như vậy sao? Có mà đi ngủ rồi tự mơ tưởng nhé!
Cô thở dài nườm nượp rồi hừ lạnh anh một cái: " Sao lúc nào trong đầu anh cũng chỉ có mấy thứ linh ta linh tinh đó không vậy? ".
Hắc Mộc Thần đã dịu đi cơn tức giận ghen tuông mà cong khóe môi vô cùng gian tà, chậm rãi cất giọng: " Cũng là học hỏi ở em mà thôi! ".
Ngải Tịch muốn nổ tung đầu óc ra, cô thật sự bất lực với người đàn ông này rồi, không ngờ khi Hắc Mộc Thần ghen lên có thể khiến người ta bất lực như vậy..
Và kết quả là đêm hôm đó, cô không thể ngủ một giây nào vì trận kí©ɧ ŧìиɧ nồng nhiệt và phải nằm trên giường suốt một ngày trời mới lếch xuống sàn nổi. Cô đáng thương bị Hắc Mộc Thần giày vò lên giường xuống tới sàn nhà tận ở phòng tắm leo ra sofa cả một đêm là kết quả cho việc Ngải Tịch cười châm chọc anh ghen hơn cả giấm chua. Cũng từ đêm hôm đó về sau, Ngải Tịch không dám mở miệng nói ra việc xin Hắc Mộc Thần mặc bikini nữa, lần đầu cũng như là lần cuối cùng nếu cô còn muốn xuống giường...