Chương 5: Ở chung

Phượng Dịch An rất bận rộn, thường phải đi công tác, Vu Tiêm Tiêm ngược lại rất rảnh rỗi, ít phải đi công tác.

Tuy công việc của cô không nhiều, nhưng cũng không thảnh thơi, hơn phân nửa thời gian là ở nhà, xem phim, tập yoga, học nấu ăn. Mỗi tối đều đứng trước cửa cười ngọt ngào đón chồng về nhà.

Người đi xem mắt vàng thau lẫn lộn, không nghĩ tới hắn may mắn như vậy, gặp được cô. Hắn đối với mọi phương diện của cô đều vừa lòng. Cô vừa ngoan ngoãn, lại lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, dưới giường là nữ thần, trên giường là tiểu hồ ly tinh. Có người vợ như vậy cũng là có mặt mũi.

Nếu như nói trước khi kết hôn, hắn chỉ đơn thuần thích cô, thì bây giờ chính là càng ngày càng thích. Khi ấy hắn vừa nhìn thấy cô đã trúng tiếng sét ái tình, nhưng vẫn cảm thấy giữa hai người họ còn thiếu một chút gì đó.

Vu Tiêm Tiêm cũng không biết hắn đang nghĩ gì, vừa cười vừa cầm dép đi trong nhà đặt đến bên chân hắn, còn cẩn thận ngồi xuống tháo giày cho hắn.

Hắn chỉ cần nhấc chân lên để tiện cho cô cởi giày, mang đôi dép trong nhà mà cô đã chuẩn bị sẵn là được, cô sẽ xách giày hắn để lại vào vị trí cũ của nó ở trên kệ giày dép.

Thói quen này không biết từ khi nào đã có, ban đầu hắn không đồng ý cô làm như vậy, cảm giác cô giống như người hầu của hắn, rất vũ nhục cô, nhưng cô không hề để ý, nói các cô vợ hiền huệ của Nhật Bản thường hầu hạ chồng họ như vậy, cô làm như vậy là vì bản thân cô muốn ở thành hiền thê lương mẫu.

Hắn đã cự tuyệt đã lâu song cũng không thắng nổi sự cương quyết của cô, huống chi thói quen chính là một thứ đáng sợ, bất tri bất giác, hắn đã quen thuộc với hành động này của cô.

Vu Tiêm Tiêm đeo tạp dề in hoa màu hồng nhạt, thúc dục hắn đi rửa tay, cô bưng một mâm đồ ăn lên, bắt đầu dọn đồ ăn, ba mặn một canh, vừa đủ cho lượng thức ăn của hai người.

Cô vì giữ dáng nên mỗi lần đều ăn rất ít, Phương Dịch An thấy vậy rất đau lòng, lúc ăn cơm đều phải ép cô ăn, nhưng dù vậy cô vẫn ăn rất ít.

Hắn thấy cô chỉ ăn vài miếng cơm, cảm thấy cực kỳ đau đầu, bất luận khuyên như nào cô cũng không chịu ăn thêm, cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Em ăn thêm chút đi, ăn ít như vậy, thân thể mảnh mai yếu ớt, có ngày bị gió thổi bay đi mất.”

Vu Tiêm Tiêm đem cơm còn dư lại trong bát đổ qua bát hắn, không ngừng thúc dục chồng: “Chồng anh ăn thêm đi.”

Phương Dịch An nghe lời cô, cũng không cả nể, từng ngụm từng ngụm ăn cơm dư lại của cô, lại múc thêm một vá ở trong nồi cơm điện.

Cô cho rắng hắn muốn ăn thêm, không ngờ tới hắn lại đặt cơm trong bát của cô, cô đẩy bát sang một bên, nói: “Em không ăn, ăn nhiều sẽ béo, em còn phải dạy múa nữa.”

Việc cô ăn nhiều hay ít, trước nay vẫn là vấn đề muôn thuở của nhà họ, hắn sờ vào đuôi tóc của nàng, “Không có việc gì, béo lên thì chồng nuôi em, ngoan, ăn nhiều một chút.”

Hắn vĩnh viễn là như vậy, thâm tình lại ôn như, làm nàng không tự chủ được muốn sa vào.

Vu Tiêm Tiêm nhìn non nửa bát cơm trước mắt, không tình nguyện cầm đúa, thần sắc uể oải nói: “Chồng, em mà béo lên thì anh không được vứt bỏ em.”

Phương Dịch An cười, trong mắt đầy nhu tình, “Nói lời ngốc nghếch gì vậy hả, anh là chồng em, Tiêm Tiêm nhà ta xinh đẹp như vậy, không vứt bỏ anh đã là không tồi rồi, còn có thể đến phiên anh vứt bỏ em sao?”

“Nói cũng đúng, nếu anh không đối xử tốt với em nữa, em liền vứt bỏ anh, đi tìm tiểu chó săn.”

“Tiểu chó săn, có sợ không!”

Hắn gật đầu, “Sợ, nhanh ăn đi.”

Hai người nói nói cười cười, thời gian một bữa cơm trôi qua rất nhanh, cơm nước xong xuôi Phương Dịch An đi rửa bát, Vu Tiêm Tiêm ngồi trên sô pha chơi điện thoại.

Cũng không biết có phải do hắn ảo giác hay không, lúc hắn dọn xong phòng bếp trở lại phòng khách, cứ cảm thấy sự tươi cười trên mặt cô rất mờ ám, không giống kiểu nói chuyện phiếm với bạn bè mà tươi cười.

Hắn tiến tới gần nàng, cái loại cảm giác kỳ quái này chậm rãi biến mất, hắn hỏi: “Em nói chuyện với ai mà vui như vậy?”

Vu Tiêm Tiêm trả lời, “Là bạn thân em, anh cũng biết mà, là cô gái làm phù dâu ở hôn lễ của chúng ta.”

Bạn thân.... Đối với người bạn thân này của cô, hắn đúng là có chút ấn tượng, bất quá cái ấn tượng này cũng không phải là rất tốt.