Chương 12: Không làm

Vu Tiêm Tiêm cũng không ngốc, cô có thể nhìn ra hắn có tâm sự, hỏi: “Chồng, anh không vui sao?”

Cô chính là lo lắng, bản thân có tà tâm nhưng không có gan, việc muốn làm vẫn chưa thành công, còn cực kỳ sợ bị Phương Dịch An phát hiện.

Đặc biệt là đối với chuyện làm trái lương tâm, cực kì để ý từng cử động của hắn.

Phương Dịch An không phải là loại người si tình, cô chỉ là muốn theo đuổi kɧoáı ©ảʍ kí©h thí©ɧ, cũng không phải là loại người đa tình. Sau khi bọn họ bên nhau, đều cố gắng đối xử với đối phương một cách ôn nhu, nhiệt tình, đây cũng là cách chống đỡ tình cảm của hai người họ, để đi đến hôn nhân sau này.

Nhưng từ khi cô nhìn lén mẹ cô cùng người đàn ông khác yêu đương vụиɠ ŧяộʍ thành chủ động nhìn trộm, bản thân đã ý thức được một loại hôn nhân dị dạng. Cho dù biết là không nên, nhưng vẫn không tự chủ được mà thực hiện.

Vu Tiêm Tiêm thường ngày cực kỳ dính hắn, chỉ có cô biết, thực ra cô cũng không có yêu hắn, chỉ là cô đã tốn nhiều thời gian để học cách trở thành một cô vợ tiêu chuẩn.

Cô thật sự muốn biết, đoạn ký ức bị biến mất kia, rốt cuộc đã phát sinh cái gì?

Phương Dịch An nghe được cô hỏi như vậy, ôn hòa nói: “Không có gì, không có không vui.”

Trước khi kết hôn một tháng Vu Tiêm Tiêm mới đột nhiên tỉnh lại. Ký ức của cô chỉ dừng lại ở lúc họ ở Phápdu lịch, rồi cô lại mở mắt ra một lần nữa, người này cô quen biết, nhưng lại không biết vì sao lại phải nằm trên giường.

Hắn giải thích bọn họ trên đường trở về xảy ra tai nạn xe cộ, bởi vì não bị tổn thương, cho nên ký ức tương đối bị ảnh hưởng.

Vu Tiêm Tiêm mê mang đánh giá hoàn cảnh lạ lẫm, nhìn trên người mặc bộ quần áo bệnh nhân sọc màu lam, nhìn chằm chằm thời gian, càng xem càng thấy mơ hồ.

Cô tiếp nhận lý do thoái thác của hắn một cách ngây thơ mờ mịt, lúc ấy chăm sóc cô không chỉ có mình hắn, còn có mẹ của cô, cho dù hắn lừa cô, mẹ cô cũng không thể lừa nàng, cho nên cô liền tin.

Nhưng cô không có biện pháp nhớ tới cô có từng yêu hắn, chỉ biết ở đoạn ký ức đã bị mất đi, bọn họ xác thật muốn bàn chuyện cưới hỏi. Dù cô không yêu hắn thì cũng sẽ gả cho hắn, mục đích cô kết hôn, trước nay đều không có một cái là, yêu hắn.

Cô chỉ cần người thích hợp.

Cô sẽ nɠɵạı ŧìиɧ, chính là sẽ không ảnh hưởng hôn nhân cùng gia đình, tựa như mẹ cô.

Cô sẽ không thương tổn hắn.

Uống xong nước trái cây Vu Tiêm Tiêm cũng không có tâm tư tiếp tục đi dạo phố, qυầи ɭóŧ dính dính, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra quá nhiều, đi đường không quá thoải mái, tùy tiện dạo một lúc cô nói mệt mỏi, hai bọn họ liền lái xe về nhà.

Buổi tối chính là thời điểm tiểu yêu tinh Vu Tiêm Tiêm cường thế online, cô tắm rửa xong lau khô thân thể, trộm thay một bộ nội y tình thú ren màu đen mua đã lâu nhưng vẫn luôn không có mặc.

Nội y tình thú thoạt nhìn liền tràn đầy tình thú,chỉ có một tấm vải nho nhỏ, mặc lên thân thể không che nổi ngực, cũng không che được da^ʍ huyệt, nơi nên che khuất toàn bộ đều lộ, thoạt nhìn vừa sắc tình vừa dâʍ đãиɠ.

Vu Tiêm Tiêm từ trong phòng tắm ngượng ngùng bước ra, trên người mặc kiện áo ngủ hở trên hở dưới. Khi bước ra hắn đang nằm trên đầu giường đọc sách, đây là phương thức ở chung của bọn họ, trừ bỏ ở khi trên giường, thời gian khác không có tình cảm mãnh liệt gì, bình đạm, tế thủy trường lưu.

Phương Dịch An khi đọc sách mang mắt kính gọng vàng, hắn tỏ ra không quan tâm và vô hại, nửa điểm du͙© vọиɠ đều không có, Vu Tiêm Tiêm đang muốn câu dẫn hắn, hiện tại đột nhiên cảm thấy có chút không thú vị.

Nàng không buộc lại dây áo ngủ, lặng lẽ chui vào trong chăn, nằm ở bên người hắn, tay còn không thành thật cọ vào bụng hắn.

Bọn họ thật lâu đã không có làm, mấy ngày nay rất nhiều việc trì hoãn bọn họ làʍ t̠ìиɦ, hơn nữa hôm nay dâʍ ŧᏂủy̠ của Vu Tiêm Tiêm đều đã chảy ra từ lâu, cho dù hắn không có hứng thú muốn làm cô, cô cũng muốn giải quyết vấn đề sinh lý.

Cùng lắm thì tưởng tượng hắn là Lưu tiên sinh, nghĩ đến anh Lưu kia làm người ta nhịn không được muốn phạm tội, tim cô đập nhanh, cô hiện tại đã chảy nước như vậy, chỉ muốn có người trực tiếp cắm vào.

Dâʍ ŧᏂủy̠ của phụ nữ khi chảy ra sẽ có mùi hương, đặc biệt là khi động tình. Huống chi loại qυầи ɭóŧ mà cô mặc quá mỏng, không tác dụng ngăn cản, cô để ý trong quá trình phát da^ʍ cùng anh Lưu, trong phòng ngủ dần dần bắt đầu tràn ngập mùi hương động tình của cô.

Một mùi hương dâʍ đãиɠ.

Qυầи ɭóŧ tình thú chính là một mảnh vải tinh tế, cọ vào môi âʍ ɦộ, trong lúc cô lơ đãng vặn vẹo đều sẽ làm vải ren không mềm mại quét cọ đến thịt non chỗ huyệt khẩu, ngứa, làm cho cô giống như đang bị người hung hăng chà đạp.

Khi Vu Tiêm Tiêm cho rằng cô rất dụ hoặc, hắn thế mà lại gom lại quần áo, đắp chăn cho cô, “Đã khuya, mau ngủ đi.”

Phương Dịch An thật biết khiến người ta mất hứng, cô đã mặc nội y tình thú, làm cho cả căn phòng tràn đầy mùi hương phát tình, thế mà hắn nói không làm liền không làm. Ngày thường cũng chỉ được mấy cái tư thế, thật là ép cô không thể không yêu đương vụиɠ ŧяộʍ.

Cô kẹp kẹp chân, du͙© vọиɠ không chỗ phát tiết, trong lòng có chút khó chịu. Sau lại nghĩ nghĩ cùng hắn làm hắn còn không chịu, được, không làm liền không làm.

Trước khi ngủ cô còn nghĩ, a, Phương Dịch An, anh không đυ. tôi, ngoài kia còn có rất nhiều người muốn đυ. tôi.