Chương 8

Đó là một gian phòng thử rượu tư nhân, ly rượu pha lê được đánh bóng sạch sẽ. Lúc này, vị hàng xóm mà cô thường xuyên gặp trong thang máy nhà dì út kia đang ngồi bên chiếc bàn dài trong phòng thử rượu.

Tư thế ngồi của anh không ngay ngắn, lười biếng thoải mái dựa vào ghế.

Trên bàn bày đầy đồ ăn ngon, rượu vang đỏ được phục vụ trong bình rượu và ly đế cao, hiện ra ánh sáng như hồng ngọc dưới ánh đèn.

Không biết người bên ngoài nói cái gì mà anh đang chống trán cười với vẻ mặt rất vui vẻ.

Đây là lần đầu tiên Thang Yểu nhìn thấy anh nở nụ cười.

Trước kia bọn họ gặp nhau, anh chưa bao giờ cười. Đến mức khi Thang Yểu và bạn cùng phòng nói về anh còn dùng meme hot ‘Có lẽ tính tình cậu ấy trời sinh không thích cười’ trong một bộ phim truyền hình nào đó.

Người này cười lên cực kỳ đẹp, gương mặt giãn ra, môi hồng răng trắng.

Cho nên khi Thang Yểu quay đầu lại nhìn thoáng qua đã lập tức thấy anh trong đám người.

Dường như anh cũng cảm nhận được điều gì đó nên vừa cười vừa ngước mắt nhìn sang.

Thang Yểu biết, trong nháy mắt đó chắc chắn anh đã nhìn thấy mình và nhận ra mình.

Nhưng anh chỉ thu lại nụ cười, dời ánh mắt đi.

Cũng giống như lần trước trong thang máy, anh không hề có ý định chào hỏi.

Thang Yểu có một loại cảm giác khó giải thích, có vẻ như anh chẳng hề vui mừng khi gặp được cô ở đây.

“Thang Yểu, chúng ta quay phim ở bên này nè.” Bạn nối khố của Lữ Thiến hạ giọng gọi cô.

“Đây đây.” Thang Yểu đuổi theo bước chân của mọi người, không quay đầu lại.

Có thể gặp được một người quen ở đây đã làm Thang Yểu bất ngờ lắm rồi, cô không ngờ mình sẽ còn gặp được thêm một người nữa. Bản dịch được thực hiện bởi Sắc - Cấm Thành. Mọi thắc mắc vui lòng liên hệ fanapge cùng tên.

Buổi quay phim diễn ra rất suôn sẻ. Sau khi kết thúc, chị gái nổi tiếng trên mạng muốn đi vệ sinh.

Chiếc váy kia của cô ta có làn váy thực sự quá dài, lớp voan kéo lê trên mặt đất hơn nửa mét. Nhưng chiếc váy lại là kiểu đuôi cá nên cô ta không thể cất bước nổi.

Thang Yểu sợ chị gái nổi tiếng vấp ngã nên cũng đi cùng cô ta.

Nơi này quá lớn, đường đi lạ lẫm mà còn không có biển hiệu chỉ dẫn.

Thang Yểu đỡ cô gái nổi tiếng mạng đi vài phút, nhìn ngó xung quanh vẫn không tìm thấy nhà vệ sinh đâu, nhưng cô lại bắt gặp một đôi nam nữ.

Người đàn ông kia mở rộng chân ngồi trên ghế sô pha da, người phụ nữ mặc váy bó sát, đặt mông ngồi trên người ông ta như thể sinh đôi dính liền.

Ban ngày ban mặt, hành động mập mờ của bọn họ làm hai người Thang Yểu xấu hổ không dám nhìn thẳng vào.

Bọn họ tốn công lắm mới tìm được nhà vệ sinh, Thang Yểu đứng ngoài chờ cô ta, đôi nam nữ vừa nãy cũng đi về hướng này.

Thang Yểu thực sự chỉ vô tình nhìn thoáng qua mà lại như bị sét đánh trúng, cả người cô ngẩn tò te tại chỗ.

Thang Yểu đã nhìn thấy gương mặt kia vô số lần trong những tấm ảnh chụp chung ở nhà dì út. Ngay cả thần thái hơi nghiêng đầu có phần khinh khỉnh của ông ta cũng y hệt như trong ảnh chụp.

Cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp được ‘dượng út’ theo cách như vậy.

Rõ ràng ‘dượng út’ không biết cô.

Ông ta thân mật ôm bả vai của người phụ nữ, bọn họ đi vào một căn phòng rồi đóng ‘Cạch’ cửa lại.

Trên đường đỡ chị gái nổi tiếng mạng quay về, Thang Yểu như thể đang mộng du. Cuối cùng, khi cô lấy lại được tinh thần thì đã đi theo mọi người bước ra khỏi tòa nhà chính của trang viên. Bản dịch được thực hiện bởi Sắc - Cấm Thành. Mọi thắc mắc vui lòng liên hệ fanapge cùng tên.

Bầu trời đã sẩm tối, cơn gió xuân thổi qua có chút mát mẻ. Bởi vì quay chụp thuận lợi nên nhóm của anh bạn nối khố nói cười rôm rả vui vẻ, bọn họ đang bàn bạc xem buổi tối nên đến nhà hàng nào để cùng nhau ăn cơm.

Thang Yểu đột nhiên cảm thấy mình không thể cứ bỏ đi như vậy được.

Cô chào hỏi mọi người, nói rằng mình có một vài chuyện cần xử lý nên tạm thời chưa đi về, bọn họ cứ đi trước đi.

Sau đó, Thang Yểu xoay người chạy trở về trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Chắc chắn là cô không nhận lầm người.

Người được cô bí mật gọi là ‘dượng út’ mấy năm kia lừa gạt dì út, nói mình đi công tác ở miền Nam. Thế nhưng ông ta lại xuất hiện ở vùng ngoại thành để mập mờ không rõ ràng với một người phụ nữ khác.

Thang Yểu không quen biết ai ở đây, cô sợ bị đuổi ra ngoài nên bước vào nhà chính rất khẽ khàng, chỉ sợ thu hút sự chú ý của người khác.

Nhưng dù sao cô cũng đang sốt ruột nên không hề giảm tốc độ, nhanh chóng đi lên tầng hai, tìm lại con đường dẫn đến căn phòng kia dựa theo trí nhớ.

Cuối cùng, Thang Yểu vẫn bị người ta ngăn lại.

Một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt làm cô suýt đâm sầm vào, trái tim cô bất chợt trùng xuống.

Trên người anh có mùi nước hoa nhàn nhạt, anh đứng ở hành lang, im lặng nhìn cô.

Cảm giác của Thang Yểu đối với người hàng xóm quen mắt này rất phức tạp. Bọn họ đã gặp mặt vài lần nhưng vẫn luôn lạnh nhạt.

Lúc này anh đứng cản trước mặt cô nhưng hình như lại không có ý đuổi cô rời đi. Bản dịch được thực hiện bởi Sắc - Cấm Thành. Mọi thắc mắc vui lòng liên hệ fanapge cùng tên.

“Tôi làm rơi đồ ở trong đó…” Thang Yểu nói dối.

Phòng thử rượu ở cuối hàng lang truyền ra tiếng cười nói, có người nào đó đang chơi một loại nhạc cụ nào đó.

Thang Yểu lo lắng nhìn anh chằm chằm.

Anh do dự một lúc rồi lắc đầu, vẻ mặt lại có chút thương xót, giọng điệu giống như khuyên nhủ cũng giống như thở dài: “Đừng đi, không có tác dụng gì đâu.”