"Cậu tức giận cái gì? Không phải tại cậu thì tôi..." Cô gái xinh đẹp trên khuôn mặt nét giận dữ không thôi.
Cô nhìn qua một lượt đôi mắt ngấn lệ của cậu, mang túi lên rồi đi ra ngoài, bỏ cho người con trai kia có ra sao,suy nghĩ về cuộc đời mình.
Đi trên con đường tối cô không sợ, nước mắt từ lâu đã rơi, nhìn tờ báo trên tường cô cười khinh bị, người đàn bà thoạt nhìn có vẻ sang trọng quý phái, nhân từ, bà ta là vợ mới cưới của chủ tịch Nachun...đâu ai biết đây là người chồng thứ 9 của bà ta chưa tính cả tình nhân.
Năm cô 12 tuổi bà ta dẫn một người đàn ông và cậu con trai của ông ta mới 7 tuổi, vui đùa được 3 tháng thì bà ta chán đẩy cha của cậu bé vào tù rồi đi tìm người đàn ông khác, còn không quên để lại cho cô cậu bé 7 tuổi... 1 tháng chu cấp 3 triệu cho cô để nuôi cậu bé, tiền học hành cô phải tự đi làm để có, may mắn cô được người tốt cho làm người giúp việc lương rất cao mới có thể đủ trang trải, lương cao đồng nghĩa việc cũng không ít, tất cả việc đều do cô gái 12 tuổi làm trong ngôi nhà 15 tầng.
10 năm trôi qua cô bây giờ có sự nghiệp rồi, vừa ra trường liền được nhận dạy ở trường cấp 3, còn có cho mình một trang blog tâm sự, có tiền và có tiếng nhưng cuộc đời vẫn là như vậy, vẫn nhạt nhẽo.
12 giờ đêm cô bước vào nhà với cái bánh mỳ trên tay, cô rốt cuộc là vẫn không nỡ bỏ đói cậu, gõ nhẹ cửa phòng tự nhiên mở, bên trong vẫn bóng hình đó.
Cô đưa cho cậu, mặt vẫn không nở một nụ cười như bao lâu nay :"Ăn đi, ngày mai đến trường, ngày đầu đến trường mới đừng làm mất mặt tôi."
Bụng đã réo, cậu nhanh chóng cầm lấy, cắn một phát to, nước mắt không ý thức rơi, miệng cắt tiếng :"Có phải Tiểu Minh phiền phức lắm không?"
Cô đang quay đi thì ngừng lại, không suy nghĩ và nói luôn :"Đúng vậy, nên hãy cứ an phận một chút."
Cậu vừa ăn vừa nghẹn ngào, cậu biết mình từ lúc biết được sự việc điều dựa vào chị, cũng biết không phải chị ruột, nhưng cậu cũng rất ngoan ngoãn, nhưng chưa bao giờ nhận được ấm áp từ chị.
Ngày hôm nay là ngày đầu cậu nhập học, cậu thức dậy sớm chuẩn bị thức ăn cho cô, cậu biết hôm nay cô cũng là ngày đầu đi làm, nhưng cậu không biết chị là làm gì.
Cô mặc quần áo chỉnh tề ra ngoài, nhìn thấy bàn thức ăn mặt lộ rõ chán ghét, quăng tiền trên ghế rồi nói :"Vô bổ, ăn hết đi." Rồi rời đi.
Nhưng lại khựng lại :"Thay một cái áo xấu một chút, tôi không muốn lúc nào cũng có việc như lần trước."
Mặc dù cậu có chút buồn và thất vọng nhưng đây cũng không phải lần đầu cậu bị ghét bỏ.
Cũng như mọi khi cậu chạy xe điện đến trường cùng cậu bạn thân, và cũng như mọi khi cậu được chú ý, cậu là một hotboy với khuôn mặt trẻ con tính tình dễ gần - Lâm An Minh, học không quá giỏi nhưng lại ngốc nghếch vô cùng, một vấn đề nhỏ cũng suy nghĩ cả buổi trời, nhất là vấn đề tình cảm.
Cậu bạn thân Trần Ảnh vỗ vai cậu :"Hôm nay không phải chị gái đưa đến trường à, ngày đầu cậu đi học mà." Trong giọng nói có chút đùa cợt. Cậu bạn thân lại có gia cảnh và tình huống trái ngược cậu, gia đình giàu có được ba mẹ thương yêu, cách ăn mặc cả mặt mũi cũng như một badboy chính hiệu, không hiểu sao lại chơi cùng nhau đến hết những năm cấp 2 đến bây giờ.
Nhưng Trần Ảnh cũng thật nghĩa khí, cậu chuyển trường liền chuyển trường theo cậu luôn.
Cậu lắc đầu :"Đừng trêu tớ, tìm lớp thôi." Hai nhan sắc không tầm thường đi cùng nhau, khiến cho những người lần đầu gặp 2 cậu phải ngoái lại nhìn.
Trần Ảnh dựa theo hướng dẫn tìm được lớp, 2 người tìm bàn cuối ngồi vì chiều cao ưu điểm làm cho các cậu muốn ngồi bàn đầu cũng không được.
Một bạn nữ lớp trên nghe tin từ lúc giờ không kiềm lòng được vào lớp, đi thẳng xuống bàn cậu, chỉ tay vào câu :"Cho tôi."
Cậu khó hiểu nhìn cô gái ngây người, cậu có lấy gì của người ta đâu.
Trần Ảnh nhạy bén phản ứng giải vây :"Lấy của tôi được không?" Nụ cười không thể đẹp trai và không thể đểu hơn.
Cô gái nhìn Trần Ảnh :"Badgirl thì không hợp với Badboy đâu, cậu bé."
Sau đó cô gái ngồi lên đùi cậu :"Từ nay làm bạn trai tôi đi, cậu sẽ được sung sướиɠ mỗi ngày." Cô gái không tin với nhan sắc và độ nổi tiếng của mình đã chủ động đến không còn thể diện kiểu này sẽ đỗ thôi.
Ngay lúc này tiếng chuông vào học vang lên cô gái vẫn ngồi đó nhìn cậu mặt cho ở cửa lớp có người đang vào.
Các học sinh thấy giáo viên vào liền ngồi vào vị trí đã chọn, tiếng giày cao gót đi về phía cậu càng ngày càng gần, cậu nghe mùi hương quen thuộc bất giác rung mình một cái lấy lại tinh thần, vội đẩy cô gái ra, miệng nhanh nhẹn đáp :"Là bạn ấy.." Chưa kịp nói hết câu cô đã vội ngắt lời.
"Bạn nữ sinh này, đến giờ vào lớp rồi, hạnh kiểm không phải muốn tìm là được".
Cô gái nghe xong liếc mắt nhìn cậu một cái, nhẻn miệng cười :"Ra về gặp tôi ở cổng sau."
Từ đầu đến cuối không hề nhìn cô một cái, cậu ngạc nhiên vô cùng khi thấy chị mình ở đây, cô cuối người xuống nói khẽ :"Ra chơi đến văn phòng sinh học gặp tôi."