Chương 7

7.

Tuy nói Hổ Con đen thui hơi xấu một chút, nhưng cũng là do Bạch Hổ tự mình sinh ra (?)

Hổ cha Bạch Hổ Vương vẫn rất mới lạ.

Sơn động.

Một đôi mắt như ngọc bích của Bạch Hổ nhìn Hổ Con của hắn (?), dùng tay khẽ vuốt, lầm bầm lầu bầu: “Nhóc con, ngươi làm sao chui vào bụng ta được vậy?”

Hổ Con dùng chân trước che đầu: “…”

Bạch Hổ dùng đầu ngón tay quấn quấn đuôi Hổ Con: “Ta ngửi trên người ngươi tự mang theo một luồng linh khí tiên gia, chẳng lẽ tên thần tiên ngu ngốc kia giấu thần thú tiên thai dưới đáy hồ? Bị sét đánh văng lên người ta?”

Hổ Con ra sức vung vẩy cái đuôi: “…”

Bạch Hổ sờ sờ vành tai Hổ Con, chắn chắn: “Nếu ngươi đã được ta dựng dục, vậy chính là con của Bạch Hổ Vương ta đây, nhưng dù ngươi là tiên thai cũng không thể ghét bỏ ông đây, càng không thể đối chọi với ta, biết chưa?”

Hổ Con giật giật lỗ tai: “…”

Bạch Hổ cười khẽ: “Tuy rằng ngươi có hơi xấu, nhưng cũng đừng tự ti, con của Bạch Hổ Vương sẽ không ai dám khinh thường, ngoan, đưa móng vuốt cho ta, để cho cha ngươi xem bộ dáng xấu xí của ngươi nào.”

Hổ Con bị bóp móng vuốt, khuôn mặt nhỏ lộ vẻ khổ đại cừu thâm: “…”

Bạch Hổ không khỏi thở dài: “Quả nhiên… vẫn xấu quá đi.”

Hổ Con: “…”

.